Tứ phương hội đàm.
Buổi sáng hôm sau Seimei bị tụt huyết áp rốt cuộc cũng tỉnh lại, cơm chưa kịp ăn liền chạy tới liêu Châu Âu. Seimei túm lấy Kagura, nói là phải mở một buổi tứ phương hội đàm.
Kagura biểu tình bất đắc dĩ, cuối cùng vẫn là bị Seimei lôi đi.
…..Một ấm trà nho nhỏ, bốn người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau, Kagura không bị tin tức làm cho khó xử, Seimei nhìn đôi Cẩu Tể mắt qua mày lại không biết nên mở lời thế nào.
Không khí như trước phiêu tán hương mật đào, nhưng hiện tại hương mật đào trở nên thành thục, mang theo hơi thở thơm mát ngọt lành cũng mang cả dấu hiệu của sự chiếm hữu.
Tâm tình Seimei hiện tại cũng phức tạp y như mùi hương quấn quýt lấy nhau trong không khí, lẽ ra hắn nên vui vẻ mới phải, Đại Thiên Cẩu là một trong số những Nguyên khải ưu tú nhất thành Heian, hơn nữa trước khi cùng tể tể nhà mình ‘hành sự’ vẫn là một thân đằng trước trong sạch, là sự lựa chọn số một làm phu quân của tể tể. Nhưng trong lòng Seimei lại có chút không thoải mái, hắn vốn suy nghĩ nếu tể tể là Thiếu dương hắn liền tình nguyện tự mình nuôi dưỡng cả đời, dù sao đa số Nguyên khải đều đa tình, hắn không muốn thấy tể tể hoạt bát có phần chua ngoa đanh đá đau khổ vì tình, càng hi vọng tể tể một đời khoái hoạt vô lo vô nghĩ.
Nhớ tới lúc mới thu dưỡng Yêu Hồ, khi Yêu Hồ còn bé thực yếu ớt, cơ thể lạnh run cuộn lại một chỗ, lúc ấy Seimei liền hạ quyết tâm cả đời này phải bảo hộ cục lông tùy ý lớn lên không chút thương tổn. Mà hiện tại… Cục lông đã không còn là của hắn rồi, còn có mùi của yêu quái khác, còn có dấu hiệu của yêu quái khác để lại, trở thành tể tể nhà người ta mất rồi!
Seimei cảm thán đúng là nhà mình dưỡng cải trắng thật tốt sau đó liền bị heo gặm đi mất, càng nghĩ càng tức, nhịn không được vỗ mạnh lên bàn chỉ Đại Thiên Cẩu chất vấn:
“Ngươi thế nào lại làm ra loại sự tình này?! Giậu đổ bìm leo! Ta đây bị ngươi chọc cho mù mắt rồi…”
“A ba…” Yêu Hồ ở bên cạnh kéo kéo tay áo Seimei, cẩn thận đánh gãy lời nói của hắn “Này là tiểu sinh tự nguyện…”
Seimei không thể tin nổi trừng lớn ánh mắt, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn con trai: “Ngươi, ngươi, ngươi như thế nào…” Hắn phía trước liền nghi hoặc, Đại Thiên Cẩu có tính lãnh đạm ai cũng biết, Kagura tìm Thiếu dương cho hắn không một ngàn cũng năm trăm người có lẻ đều bị từ chối, hắn dạng yêu quái gì cũng đều thấy qua liền như thế nào coi trọng con tiểu hồ ly bốc đồng nhà hắn, lúc ấy bởi vì lý do này mới an tâm để tể tể cho hắn bảo hộ trong kì trưởng thành… Hiện tại liền nghĩ đến có khi nào là tiểu hồ ly nhà mình cưỡng ép người ta, vậy phải làm sao bây giờ?Bên kia Kagura cũng phục hồi tinh thần lại, biểu tình ngược lại với Seimei hưng phấn đánh giá “con dâu” ngồi đối diện, càng nhìn càng thấy thuận mắt. “Con dâu” nhà nàng mắt ngọc mày ngài, làn da trắng nõn tinh tế, về sau cùng Đại Thiên Cẩu sinh đứa nhỏ nhất định phấn phấn nộn nộn bao đáng yêu, hơn nữa hơi thở này rõ ràng đã bị đánh dấu rồi, xác định đây chính là “con dâu” chắc chắn sẽ tiến vào nhà mình nha.
Kagura trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, con trai nhà mình rốt cuộc cũng đè người ta trước, biết tiên hạ thủ vi cường, trước hết a ma liền giúp ngươi giải quyết hậu quả đi.
Kagura chuyển hướng nhìn Seimei, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn chực khóc: “Seimei, đều là muội sai rồi, đều là muội không dạy dỗ cẩn thận, huynh đừng quát Đại Thiên Cẩu nữa, hắn cũng là lần đầu tiên… Đều do muội hết…”
Nói xong Kagura thế nhưng lại khóc thật, làm Seimei sợ hãi, tiến lên an ủi: “Không phải do muội sai, đừng tự trách nữa. Một cây làm chẳng nên non, việc này Yêu Hồ nhà ta cũng có trách nhiệm…”
Càng nói càng chột dạ, Seimei cúi đầu, an ủi Kagura: “Tới nước này rồi chúng ta đừng tiếp tục truy cứu trách nhiệm, ngẫm lại làm thế nào cùng nhau giải quyết đi.”
Kagura vừa nghe xong liền tỉnh táo, thầm nghĩ muội chỉ đợi những lời này thôi, sau đó vội vàng thay vẻ mặt nghiêm túc tức giận: “Còn có thể làm thế nào bây giờ? Hắn đã đánh dấu Yêu Hồ rồi! Đại Thiên Cẩu, ngươi thân là Nguyên khải, dám làm thì phải nhận trách nhiệm. Vì danh dự của Yêu Hồ, các ngươi thành thân đi!”
Thành thân! Ba người còn lại đều bị những lời này chấn động không hề nhẹ, Seimei giành trước từng bước hỏi: “Thành, thành thân?”
“Đúng vậy. Đều đến nước này rồi chúng ta nhất định sẽ phụ trách, Yêu Hồ về sau không thể gả cho người khác, muội nhất định phải làm cho Đại Thiên Cẩu có trách nhiệm. Seimei, chuyện này chúng ta thật lòng xin lỗi các ngươi, huynh yên tâm, muội nhất định sẽ làm Yêu Hồ nở mày nở mặt.”
“Kagura, chính là…” Seimei còn có chút phản ứng “Đại Thiên Cẩu có đồng ý việc này không?”
“Nó phải đồng ý!” Kagura ngữ khí hung ác nói ra, quay đầu trừng Đại Thiên Cẩu đợi hắn trả lời.
Đại Thiên Cẩu ngược lại không trả lời, thần sắc ôn nhu nhìn Yêu Hồ hỏi: “Ta đời này nhất định không phụ em, đồng ý gả cho ta chứ?”
Tất cả mọi người có chút khiếp sợ, trong khoảng thời gian ngắn phòng trà im lặng dị thường.
“Tiểu sinh không muốn.”
Thanh âm rõ ràng quẩn quanh bên tai, tâm can Đại Thiên Cẩu như bị gậy nện cho một phát, đau đớn kịch liệt không nói nên lời.
“Không bằng đại nhân ở rể thì thế nào?”
Đại Thiên Cẩu đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt một lần nữa sáng rọi nhìn Yêu Hồ cười cười thật lâu, cuối cùng nhẹ nhàng trả lời:
“Ta nguyện ý.”