Manh Miêu Ngạnh Thượng Công

Chương 50: Phiên ngoại hai: Nhân thú (chưa hoàn…) (H)




Edit: An Ju

Hổ tộc vào buổi tối cực kỳ đẹp, nhìn lên là cả bầu trời sao sáng lấp lánh ban đêm, nhìn xuống là ánh sáng từ những ngọn đèn trong những ngôi nhà mới được biến hóa ra vào ban đêm của người dân Hổ tộc, cảnh sắc trên dưới đều là từng đốm sáng lập lòe, nhưng mỗi cảnh mỗi vẻ, nhìn thế nào cũng không thấy chán.

“Bảo bối, đã muộn thế này rồi, cũng nên làm chuyện gì đó thú vị mới không buồn chán chứ nhỉ.” Meo Meo bưng hai ly rượu vang đi về phía Cố Hạo, đưa một ly cho hắn.

Cố Hạo biết hắn đang có ý gì, ăn no mặc ấm liền nghĩ đến dâm ~ dục, trong não người này chắc lại đang nghĩ loại chuyện đó rồi, hơn nữa lần nào tên kia cũng đều rất bền sức, trên cơ bản một khi đã đồng ý với hắn thì cả một tối sẽ không thể làm gì khác nữa. Chỗ này mới có cảnh đẹp ít thấy trên thế gian để thưởng thức, tuyệt đối không thể để cho hắn thực hiện được, lãng phí thời gian quý giá vào vận động trên giường.

Buông ly rượu vang xuống, Cố Hạo nằm trên cái ghế nằm cạnh cửa sổ thưởng thức cảnh đêm, ghế nằm có trải lông hổ mềm mại, đương nhiên không phải Meo Meo làm thịt tộc nhân của mình, mà là hắn bình thường kêu thị nữ góp nhặt lông của bản thân rụng theo mùa lại, tích tiểu thành đại cuối cùng làm ra được lớp lót. Theo như lời của hắn thì nằm trên lông của bản thân cũng gần giống như ngủ khỏa thân…

“Loại chuyện đó làm nhiều dễ mất sự hứng thú, anh yêu, anh phải học cấm dục đi, cấm một khoảng thời gian rồi thưởng thức lại sẽ rất có cảm giác.” Cố Hạo kiên  trì giữ nguyên tắc không dao động, buông thả quá làm tổn hại sức khỏe!

“Không không không, chuột nhỏ em hiểu sai rồi, chuyện đó chỉ có sự khác biệt giữa ‘có cảm giác’ và ‘rất có cảm giác’ thôi.” Meo Meo đại sắc ~ hổ bắt đầu già mồm át lẽ phải, ý đồ làm loạn dụ chuột nhỏ tiến vào.

“Đêm nay chúng ta làm kiểu khác có được không? Bảo đảm em sẽ hài lòng.” Meo Meo mê đắm cười.

Cố Hạo lườm hắn một cái, nói: “Lần đó lúc anh dỗ em trên giường không phải nói là ‘Bảo bối, tối nay chúng ta làm kiểu khác đi, đảm bảo em hài lòng làm thêm lần nữa!’, anh thay đổi lời kịch đi, nói suốt mấy câu như thế, lỗ tai em sắp đóng kén rồi.” Để thể hiện thật sự chán nghe rồi, Cố Hạo vươn ngón út lên móc móc lỗ tai như thật.

Meo Meo xít lại gần lỗ tai Cố Hạo dùng một thanh âm mê hoặc, nói: “Lần này thực sự khác biệt mà, tin anh đi.”

Meo Meo lúc nói cũng cố tình phun khí vào trong màng nhĩ nhạy cảm của Cố Hạo, chọc cho con chuột nào đó trên ghế nằm đang diễn vẻ trấn định run rẩy một hồi. Hắn vốn mẫn cảm, đối với khí của Meo Meo càng quen thuộc hơn nhiều, mỗi lần lúc Meo Meo bắt đầu nói chuyện như thế với hắn thì hai người ắt sẽ có một màn tình ~ ái thiên lôi địa hỏa, Cố Hạo đã rất quen với tình dục lập tức cảm giác cả người đều tê tê dại dại, chết tiệt, thân thể bị con hổ này chọc cho kỳ quái luôn rồi!

“Ghế nằm nhỏ như vậy thì khó chịu lắm, hay là chúng ta trước đi đến giường lớn của anh rồi vừa nằm vừa thương lượng chi tiết được không?” Meo Meo ngoài miệng dụ dụ dỗ dỗ, tay đã xuất kích, hai tay nhấc lên, thoải mái ôm người đến trên giường lớn.

“Ông… Ông muốn gì?” Cố Hạo co rụt người lại làm ra vẻ như xử nữ bị đùa bỡn.

Meo Meo nhướn lông mày lên, hóa ra chuột nhỏ đêm nay muốn chơi kiểu hơi thô bạo.

Đây là tình thú trên giường của bọn hắn, hai người bình thường ở nhà sắm nhiều vai, càng diễn nhập vai, cảm giác thỏa mãn sau cùng cũng càng cao.

Một ngón tay nâng cằm Cố Hạo, Meo Meo cười đen tối nói: “Chỗ này yên tĩnh như vậy, em có gào vỡ họng cũng không có tác dụng đâu. Tiểu mỹ nhân hay chiều anh đi.”

Cố Hạo trong lòng thâm phỉ báng lời kịch cũ, nét mặt vẫn giả bộ phản kháng, kêu vài tiếng cho có lệ: “Vỡ họng—-! Vỡ họng——!”

Meo Meo ‘xoẹt’ một tiếng xé áo ngủ chất liệu mềm của Cố Hạo, hai tay không lưu tình xoa nắn ở đùi trong trơn trượt, động tác thô bạo, lưu lại mấy vết tím xanh ở bắp đùi trắng của Cố Hạo.

“Tiểu mỹ nhân, chân của em vửa dài vừa thẳng thật đẹp, nếu tách xa ra chút thì còn đẹp hơn.” Cố Hạo thấy Meo Meo diễn cực tốt, đặc biệt là khi diễn lưu manh, một khi vào vai liền căn bản nhận không ra hắn đang diễn hay là hắn vốn chính là tên lưu manh…

“Đáng ghét ~~~ ông không phải người ~~~~ ông ~~~~~” Cố Hạo thầm nghĩ mình cũng không được chịu thua đúng không, vì vậy chiếu theo kịch bản thường thấy trên phim truyền hình mà diễn theo.

Thấy Meo Meo khóe miệng nhếch lên, cười đến càng ác, dùng sức tách hai chân Cố Hạo ra, cảnh tượng dâm ~ mỹ nơi riêng tư lập tức hiện ra trọn vẹn trước mắt hắn.

“Anh vốn không phải người, em mới biết ngày đầu hay sao?”

Xé áo của mình ném xuống, “Bùm —–!”. Meo Meo hiện ra nguyên hình hổ.

“Meo Meo anh…A!!! Em không diễn nữa!!!”

“Bảo bối, hiện tại kêu ngừng thì không kịp nữa rồi.” Meo Meo biến thành con hổ lớn cười đến là gian trá.

Thân thể Cố Hạo rất đẹp, làn da trắng sáng phân nửa là được di truyền từ mẹ Cố, nửa con lại là do tính cách trạch nam trời sinh của hắn.

Người đã bị hắn dùng lực đặt ở dưới thân rồi, vấn đề cần suy nghĩ bây giờ không phải là có ăn hay không mà là ăn thế nào…

“Hừ…” Cố Hạo từ chối mấy cái liền phát hiện đo sức lực với một con hổ thì chỉ phí công, liền chiều hắn đi.

Meo Meo hài lòng nhìn thấy chuột nhỏ thấy chết không sờn (?) , càng nhìn càng thấy đáng yêu.

Hướng về phía sau bắn một tia lực, bức tường ngọc lưu ly cực lớn đối diện giường tỏa ra ánh sáng, dần lộ ra toàn bộ tình cảnh trên giường.

“Anh…! Mau tắt đi!” Cố Hạo mặt đỏ bừng quay đầu đi, từ trước đến nay thì đây là lần đầu tiên hắn thấy rõ hậu huyệt của mình như vậy, rõ ràng đến nỗi thấy cả vài chỗ gấp của đóa hoa.

“Đừng xấu hổ, chỗ này của em, rấy đẹp…” Meo Meo giễu cợt, vươn móng vuốt bén nhọn của hắn cẩn thận gảy đóa kiều hoa đang run rẩy vì bị phơi bày trên tường ngọc lưu ly.

“Anh biến thái!!!!” Cố Hạo chán nản, thẳng thắn nhắm mắt lại không nhìn nữa.

“Hừ hừ, những lời này đã không còn chút lực sát thương gì nữa rồi.” Meo Meo buồn cười nhìn chuột nhỏ vì xấu hổ mà cả người đã phiếm hồng, con chuột nhỏ này thực sự là đáng yêu, đã làm nhiều lần như vậy rồi mà vẫn còn xấu hổ như thế.

Mắt đang liếc loạn trên người Cố Hạo, như đang nghiên cứu xem chỗ nào thích hợp để bắt đầu chén.

Mở miệng hổ, răng nanh sắc nhọn nhẹ cắn lên hạt ngọc tươi mới ướt át trên ngực trái Cố Hạo, dùng kỹ xảo trêu chọc.

“A…Đừng…” Điểm nhạy cảm trên ngực trái truyền tải rõ ràng sự sắc nhọn của răng nanh vào trong óc Cố Hạo. Nhắm mắt lại khiến cảm giác nhạy cảm hơn bình thường gấp trăm lần, không thể dự đoán hành động tiếp theo của đối phương khiến lưu lượng máu trong người Cố Hạo tăng tốc độ tuần hoàn, lại càng mẫn cảm hơn so với bình thường.

Đầu lưỡi Meo Meo chuyển động, cố sức liếm hút. Hắn sớm đã rõ ràng điểm nhạy cảm của chuột nhỏ rồi, cũng tự biết phải theo trình tự gì, dùng lực nặng nhẹ ra sao để âu yếm hắn làm cho hắn có cảm giác sảng khoái nhất.

Đầu lưỡi đi một đường xuống phía dưới, từ hàng xương sườn lộ rõ xuống tới rừng cây rậm rạp.

Meo Meo rất kiên trì, mỗi một chỗ đều dừng lại một lúc, nhưng lại rời khỏi vào lúc chỗ đó đã quen âu yếm.

Nhiều lần trêu đùa trực tiếp khiến Cố Hạo thở dốc liên tục.

Đầu lưỡi cuối cùng cũng đã tới phần gốc rễ đã đứng thẳng, vẫn không nhanh không chậm như trước. Trước tiên dùng khoang miêng ấm áp dịu dàng bọc lại chỗ đó, khiến cho căn gốc đã được hưởng qua cực lạc mừng rơi nước mắt, nhúc nhích trong miệng Meo Meo, chờ mong hắn tiếp tục yêu thương.

Đáng tiếc hôm nay Meo Meo quyết ý trêu đùa Cố Hạo một phen, miệng âu yếm đến là cẩn thận, nhưng hết lần này đến lần khác vẫn không vào trọng tâm. Mỗi một lần đều làm cho Cố Hạo cảm thấy mình là một cọng lông chim sắp bay đi, nhưng cứ thiếu một hơi thở cuối cùng.

“Anh…! Mau lên chút…!” Không thể nhịn được nữa, Cố Hạo mở mắt ra, cuối cùng phun ra một câu nói kinh thiên địa khiếp quỷ thần: “Anh đó, làm mau hơn chút cho em! Cứ giả bộ rất mệt!”

Khóe miệng rốt cục không ngăn được mà giương lên, hắn chính là đang chờ câu nói này của chuột nhỏ.

Cố Hạo mê man ngẩng đầu, liên thấy ánh lửa tình dục trong mắt con hổ nào đỏ cháy bùng lên như sắp nứt ra.

Không xong rồi, Cố Hạo thầm nghĩ không ổn. Con hổ này hôm này xem ra là muốn tới thật, khẳng định làm đến khí hắn đậy không nổi như hôm ở suối nước nóng kia mới coi như xong.

Có hơi sợ liền lùi eo về sau, lại bị móng hổ của Meo Meo kéo lại.

“Bây giờ muốn trốn là không thể, bảo bối, em ngoan ngoãn hưởng thụ đi.”

Meo Meo cũng không kiềm chế được nữa, lao tới hôn Cố Hạo một phen.

Chiếc lưỡi lớn mạnh mẽ chui vào trong cổ họng, càn quét khắp các chỗ mẫn cảm nhất trong miệng hắn, nụ hôn quá mức kịch liệt, gần như khiến hắn hít thở không thông.

“Ngoan… Mút đi…”

Meo Meo tách người mình và Cố Hạo ra, sau đó nằm ngửa ra, dang rộng tứ chi, đè đầu Cố Hạo đến gần Tiểu Meo vì biến trở về nguyên hình nên đã to gấp hai bình thường.

“Ưm….”

Cố Hạo thử mở miệng ngậm phần phía trên vào. Thật sự là quá to, hắn cố gắng há miệng, gần như là há miệng đến cực đại cũng chỉ có thể nuốt vào được một nửa thôi.

“Bảo bối, liếm liếm đi, như thế nó sẽ làm em rất thoải mái.”

Meo Meo lấy tay xoa tóc Cố Hạo cổ vũ, hai mắt chăm chú nhìn bức tường ngọc lưu ly. Góc độc của bức tường ngọc lưu ly thay đổi đều theo ý nghĩ của hắn, lúc này tập trung vào góc Cố Hạo đang cố gắng lấy lòng chỗ đó. Bức tường ngọc lưu ly phóng đại biểu cảm của Cố Hạo, bắt trọn từng chút sợ hãi than thở và ngượng ngùng của con chuột nhỏ kia.

Chậc, trước đây sao không nghĩ tới mang cái vật tốt này mang tới nhân gian nhỉ. Lần sau lúc về nhất định phải đem tới phòng ngủ của chuột nhỏ.

Bởi Cố Hạo dụng tâm lấy lòng, Tiểu Meo trong miệng hắn lại càng to ra hơn vài phần.

“Ư…” Cố Hạo lắc lắc mông, chỗ kín nổi lên từng cơn ngứa, biểu thị sự nhẫn nại của mình cũng đến cực hạn rồi.

“Muốn à?” Meo Meo rảnh rỗi nghịch nghịch cúc huyệt lúc giãn lúc co, để lấy lòng Meo Meo, hoa cúc của Cố Hạo không tự chủ mà nở rộ theo ngón tay của Meo Meo, thậm chí còn tràn ra mật hoa khi chưa có gì tiến vào.

“Ư… Mau…” Cố Hạo đã bị tình dục tiêu diệt lý trí, trong dầu chỉ có một ý nghĩ mau làm cho em thỏa mãn đi mà thôi.

“Được, chồng sẽ chiều em.”

Meo Meo giơ một móng vuốt đật cố Hạo đang khom lưng khẩu giao cho hắn xuống giường, đặt hai cái đệm xuống dưới eo hắn, khiến nơi riêng tư của hắn toàn bộ bại lộ trước mặt mình.

Bắn một tia lực, cảnh tượng trên bức tường ngọc lưu ly lập tức tập trung ở đóa hoa đã hoàn toàn nở rộ.

“A a! To qua… Vào.. Vào không được!”

Chỉ là bước vào đầu cũng đã gặp trở ngại, tiến vào thật sự còn khó hơn so với hắn dự đoán.

“Đừng căng thẳng bảo bối, thả lỏng ra chút.” Meo Meo liếm liếm hạt ngọc trên ngực Cố Hạo để trấn an, hạ người tiếp tục thử tiến vào từ các góc độ.

“Ư…” Cố Hạo bị phân tán lực chú ý dần buông lỏng hậu huyệt, chỗ cửa vào không còn chặt như lúc bắt đầu nữa.

“A~~~~~!” Meo Meo hét một tiếng lấy tinh thần, đút trọn cây côn lớn vào trong.

“Sắp… Sắp nát!” Cố Hạo lung tung kêu, hậu huyệt yếu ớt bị cây côn cực lớn chen vào khiến hắn có chút lo lắng, nhưng không thể phủ nhận là kích thích chưa từng có khiến hậu huyệt hắn tràn đấy vui thích.

Cho dù là Meo Meo t*ng trùng lên não cũng không dám lập tức động đậy lung tung, dù sao nếu Cố Hạo bị thương thì hắn sẽ càng đau lòng hơn, cuộc sống tình dục sau này cũng sẽ khó khăn hơn nữa….

Tiểu Meo nóng bỏng chộn trong hậu huyệt mềm mại một lúc, chờ đến khi hai người đều thích ứng được một chút, Meo Meo mới bắt đầu chậm rãi đẩy đưa.

Cây côn trong cơ thể thật sự quá lớn, mỗi lần đẩy đến kích thích điểm nhạy cảm bên trong huyệt, khiến Cố Hạo không thể kiềm nén mà rên rỉ.

“Yên tâm kêu đi, ở đây không có ai nghe thấy.” Meo Meo hôn rồi cắn môi dưới Cố Hạo, hắn thích chuột nhỏ đã muốn lại còn xấu hổ.

“A…A a a… Ư…Chỗ đó… Ư…”

Meo Meo đẩy tới một chỗ nhô ra, chỗ đó chính là điểm Cố Hạo thích nhất.

“A… Điểm nhạy cảm của em giấu sâu như vậy, cũng chỉ có chồng mới có thể thỏa mãn em thôi.” Meo Meo đặt tay hổ lên eo Cố Hạo, bản thân không ngừng gia tốc thỏa mãn khát cầu của Cố Hạo.

“Thoải mái không?” Tiếp tục diều chỉnh cảnh dâm mỹ trên bức tường ngọc lưu ly, Meo Meo xấu xa ép hỏi Cố Hạo đã bị sung sướng kéo lên đỉnh núi.

“Ừ…” Cố Hạo quơ quơ đầu, vô ý thức đáp trả hắn.

“Phải nói em bị Meo Meo làm rất thoải mái.” Meo Meo tiếp tục hướng dẫn chuột nhỏ đã hoàn toàn bị tình dục thiêu đốt lý trí, chứ như bình thường Cố Hạo tuyệt đố sẽ không nói những lời này.

“Nói mau đi, nói rồi anh sẽ khiến em thoải mái hơn.” Giọng nói trầm thấp của Meo Meo vang lên bên tai nhạy cảm của Cố Hạo, đầu độc hắn nói ra những dâm từ đãng ngữ.

“Ư… Em… Em bị… Meo Meo… A… Làm thật… Thật thoải mái…” Cố Hạo khó khăn phun ra những lời này, eo lắc càng mạnh hơn, tựa hồ đang thúc giục Meo Meo thưởng hắn như đã nói.

“Ngoan, chồng em sẽ làm em sướng hơn nữa!”

Meo Meo gầm nhẹ một tiếng, lật người Cố Hạo úp người quỳ trên giường. Tư thế này có thể để cây côn của mình tiến vào sâu hơn nữa.

“A…! A a a a!!! Nhanh… Nhanh quá…!”

Hạ thể của hai người vì sự công kích mãnh liệt của Meo Meo mà rung lắc dữ dội, mật hoa trong suốt tràn ra từ miệng huyệt theo hành động xuất nhập của cây côn cực lớn mà bị chảy ra ngoài, chảy xuống dọc theo khe đùi, nhìn rất giống vì hậu huyệt được ăn ngon mà chảy nướng miếng vậy.

Bốp —–

Chi trước to lớn không chút thương tiếc vỗ lên cái mông tròn vo của Cố Hạo, “Thít chặt nữa vào!”

“Ư…” Cố Hạo thuận theo thít lại hậu huyệt của mình, “A…” Hậu huyệt cố sức thít lại khiến cây côn rất có cảm giác, cũng làm cho điểm nhạy cảm bên trong hưởng thụ được kích thích mãnh liệt hơn nữa.

“Ừm…” Meo Meo thở dài sung sướng, chuột nhỏ nhà hắn thực sự là báu vật.

“Nhanh… Em sắp…. Em sắp xuất….” Đằng trước không được âu yếm, chỉ kích thích ở đằng sau cũng đã dồn nó đến tình cảnh sắp xuất.

“Bảo bối, chịu chút, chúng ta cùng nhau.” Meo Meo hôn lên tấm lưng trơn bóng của Cố Hạo, xấu xa dùng móng hổ ngăn phía trước của Cố Hạo xuất.

“A a a a a… Thực sự… Em… Không…” Cố Hạo năn nỉ không theo trình tự.

“Sắp rồi…”

Meo Meo tăng tốc hơn chạy nước rút sau cùng, lực đẩy lớn đến gần như muốn chọc xuyên người Cố Hạo.

“A a a a a a a…”

Một dòng chất lỏng nóng rực bắn vào sâu trong hậu huyệt, Cố Hạo chỉ cảm thấy trước mắt hiện lên một ánh sáng vàng, phía trước cũng phun trào ra sau khi meo Meo buông móng.

Ăn đủ rồi, Meo Meo hài lòng chậm rãi rút cây côn còn chưa có dấu hiệu nhỏ xuống.

Vừa rút ra, chất lỏng màu trắng đục mang theo mùi tinh hổ nồng nặc chảy ra từ hậu huyệt Cố Hạo, chậm rãi chảy dọc xuống theo bắp đùi.

Cảnh tượng dâm mỹ khiến bụng dưới Meo Meo cứng lại.

“Em yêu, nghỉ ngơi giữa trận em cần một phút hay ba mươi giây?” Meo Meo liếm môi, dào dạt mong chờ đặt câu hỏi.

“Ưm…? Nghỉ ngơi giữa trận?” Cố Hạo không rõ cớ sự, chỉ tự đắm chìm trong dư vị cao trào mới rồi.

“Đã đến giờ. Bảo bối, vòng tiếp theo bắt đầu!”

Một con hổ cực lớn mắt chưa ánh sáng lao về phía chuột nhỏ còn đang thở hổn hển không rõ cớ sự.

“Gì…? A a a a a a!!!! Con hổ háo sắc nhà anh!!!! Sau này không được lên giường em nữa!!!!!!

Đêm dài đằng đẵng, H dài dăng dẳng, phim trên bức tường ngọc lưu ly vẫn kéo dài.

“Gì…Khúc đó là gì thế!? Khốn nạn! Vì sao tường ngọc lưu ly có chức năng ghi hình!!!!!!”

Hết chương 50