Mãnh Long Thiên Y

Chương 145: Quả Nhi cảm thấy hơi lo lắng




Quả Nhi cảm thấy hơi lo lắng, Thiên Y không được tính là thầy phong thủy chính thức, nhưng dù sao cũng đi theo đạo Phong Thủy.

Mà nếu là chính đạo thì không thể nuôi tiểu quỷ, đây là quy luật thép rồi.

Nhưng Lý Cảnh Thiên lại không quan tâm.

Từ khi anh bị Diêm Vương chọn làm rể thì đã định sẵn anh và Diêm Vương là hai phe đối lập, đời này không thể hoà giải.

Huống chi lúc sư phụ còn trên đời, Diêm Vương cứ đến đoạt mạng anh hết lần này đến lần khác.

Mặc dù hiện tại anh còn chưa biết vì sao Diêm Vương lại nhất quyết chọn anh, nhưng có thể xác định là Địa Phủ - Thế giới dưới lồng đất người người nghe danh đã biến sắc, nhất định có bí mật không muốn ai biết, mà bí mật này lại liên quan đến anh.

Sư phụ vì anh mà lập hôn ước với năm nhà, muốn lấy vương khí chư hầu đè ép Diêm Vương. Mà bây giờ anh đã từ hôn hết cả năm hôn sự kia, mặc dù anh đã nghĩ ra cách dùng chân khí đột phá nguyên dương, nhưng vẫn quá chậm.

Đối mặt với kẻ địch mạnh như Diêm Vương, anh nhất định phải học cách đi cả hai con đường.

So với làm quỷ chết oan không rõ ràng, chẳng bằng anh tự bồi dưỡng thế lực, cho dù chết cũng hiểu vì nguyên nhân gì.

Trừ Âm sai thì Quỷ Hồn có thể tự do ra vào Địa Phủ mà không bị ai phát giác.

Như Yên chính là bước đầu để anh bồi dưỡng thế lực.



"Chỉ cần anh có năng lực thì có thể giữ mạng, nuôi tiểu quỷ thì nuôi tiểu quỷ. Còn ai lập ra quy luật thì kệ, ông đây là Thiên Y, giới Phong Thủy liên quan cái đinh gì đến ông?"

Thấy sư huynh kiên định như vậy, vẻ hoang mang trên mặt Quả Nhi lập tức biến thành an tâm và thoải mái.

Nếu sư huynh đã quyết định thì điều cô có thể làm chính là ủng hộ.

Cô nhất định sẽ bảo vệ sư huynh!

...

Khu biệt thự Hạch Tâm, Âu Dương gia.

Đã hai ngày hai đêm Âu Dương Thiến không đi ra ngoài, cô ta tắt di động, giật dây điện thoại ra rồi cắm đầu mà ngủ say như chết.

Hiện tại cô ta không phải là phó tổng giám đốc của Âu Dương gia, cô ta chỉ muốn mặc sức mà phóng thích sự mềm yếu và mỏi mệt của mình.

Hình ảnh "Trần trụi gặp nhau" với Lý Cảnh Thiên đêm hôm đó vẫn luôn quanh quẩn trong đầu Âu Dương Thiến, có làm sao cũng không quên được. Cô ta nằm trên giường che đầu, muốn dùng giấc ngủ để hòa tan ký ức đó.

Nhưng trong mộng luôn hiện ra cái bản mặt muốn ăn đòn của Lý Cảnh Thiên.



Mặc dù chuyện này đã qua rất nhiều ngày, nhưng cứ như vừa mới xảy ra. Cô ta không tin Lý Cảnh Thiên lại thờ ơ khi đối mặt với thân thể hoàn mỹ của mình!

Rốt cuộc là cô ta không có sức hút hay là Lý Cảnh Thiên bất lực?

Không không không... Âu Dương Thiến tựa người lên giường bực bội gãi xù cả tóc lên.

Cô ta nhất định là điên rồi!

Rõ ràng Lý Cảnh Thiên muốn làm loạn, cũng giống như tên súc sinh Cao Đông Kiệt kia!

Tại sao cô ta còn muốn bào chữa cho anh chứ.

Khi cô ta đang rơi vào giằng xé cực độ thì chuông cửa dưới lầu lại đột nhiên vang lên.

Âu Dương Thiến cố gắng ngồi dậy rồi xuống lầu mở cửa.

"Tiểu thư, lão gia bảo tôi tới xem cô. Cô... Không sao chứ?"

Đương nhiên Âu Dương Thiến chưa hề nói đến chuyện đêm đó, chỉ bảo rằng vấn đề của dự án Thành Đông đã được giải quyết, cô hơi mệt nên muốn nghỉ ngơi mấy ngày.

"Không có gì." Ngoài miệng Âu Dương Thiến nói như vậy, nhưng lại rất chóng mặt.