"Dù là bất cứ đạo giáo nào hay bất cứ con người có ý chí tu tập trong bất kỳ đạo giáo nào đi chăng nữa, đều đáng được tôn trọng. Bởi họ có tín ngưỡng riêng hay đơn thuần là một niềm tin riêng biệt, điều đó chứng tỏ họ sống theo những điều răn hay quy tắc riêng biệt của bản thân và khi có quy tắc, sẽ ít có sai lầm hơn."
Sầm Uông nhắc đi nhắc lại những lời Liar vừa nói với anh. Lần đầu tiên trong đời, thâm tâm của anh bỗng cảm nhận được chút gì đó gọi là tình người. Bởi dù là đạo gì đi chăng nữa, cũng đều hướng đến sự từ bi, bác ái và sống hơn cho mình, cho đời. Tất cả đều xuất phát từ tình người, từ những gì chân thành, giản dị nhất.
Sau khi Liar và Sầm Uông giải cứu các Sư cô thì hai người bắt đầu làm nhiệm vụ riêng của bản thân. Sầm Uông thì mải miết đi tìm nơi bí ẩn đang cất giấu ba mảnh ghép tim của anh. Còn Liar thì sống ở nơi đó cùng các Sư cô và Thị Minh. Ngày ngày trồng trọt, chuyện trò cho qua ngày qua tháng.
Cứ thế, Liar cũng không nhớ là từ khi nào mà nhà kho nhỏ ở vùng ngoại ô này lại được mở rộng ra rồi sau đó trở thành một căn cứ an toàn êm đềm. Các Sư cô cũng giảng đạo cho những người muốn nghe. Lạ kỳ thay là sự từ bi không khiến bọn họ nản lòng thoái chí giữa cuộc sống suốt ngày c.h.é.m chém g.i.ế.c giết này.
Mà nó khiến cho họ mạnh mẽ hơn, có niềm tin về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Họ can đảm ra ngoài xử lý zombie lấy tinh hạch, mở rộng vùng an toàn và trồng trọt giúp những người khó khăn khác có nơi ở, cái ăn và cái mặc.
Điều khiến cho Liar cảm thấy tôn trọng và kính ngưỡng các Sư cô hơn thảy các Sư cô không hề truyền đạo và muốn mọi người chìm đắm vào đức tin của mình. Các Sư cô khuyên nhủ những người đang bị mất niềm tin và lẽ sống, giúp bọn họ có mong ước về một tương lai tươi đẹp.
Sau khi Sầm Uông tìm được ba mảnh ghép trái tim của anh, anh đã trở về căn cứ an toàn An Nhiên để sống qua ngày cũng Liar. Tuy là ở tận thế nhưng mọi người trong căn cứ an toàn An Nhiên đều sống rất yên bình, không hề có cảm giác ganh đua hay buồn khổ.
Đối với mọi người, mỗi một ngày mới chính là một cơ hội. Bọn họ sẽ cố gắng để khiến cho tương lai tốt đẹp hơn, không còn cảnh tượng zombie đầy rẫy và quan trọng là không có viễn cảnh tâm tính của con người bị tha hóa vì tận thế.
Và ở thế giới này thì cái kết giống như giấc mơ của Thị Minh. Vì quân đội của các nước đoàn kết lại với nhau và nhân dân cả nước đều đồng lòng tiêu diệt zombie, nới rộng lãnh thổ an toàn nên vài chục năm sau đó thì cuộc sống văn minh, ngập tràn ánh sáng lại đến với mọi người.
Còn Liar, sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ ở thế giới này thì cô lại tiếp tục chuyển sang nhiệm vụ ở thế giới tiếp theo. Sầm Uông thì vẫn sát cánh với Liar, đồng hành cùng cô trên mọi mặt trận. Về phần Sầm Uông, sau khi cùng Liar lăn lộn qua vài thế giới tận thế thì anh mới nhận ra là Vương thượng Sầm Dĩnh đã tặng anh một món quà mà anh không hề biết rõ bản thân được nhận món quà đó từ khi nào.
Bởi lẽ, có lần Sầm Uông cùng Liar dịch chuyển tới một thế giới tận thế có người tu chân thì Liar đã rất lo lắng cho anh. Thế nhưng sau vài lần phông bạt để thử vận, chủ yếu là anh cũng chỉ muốn khiến cho Liar bớt lo lắng thì Sầm Uông bỗng nhận ra trên người anh có hạ một loại cấm chú.
Sau khi vắt óc suy nghĩ thì Sầm Uông cũng nhớ ra được, loại cấm chú này chính là Giáp Nhất thuật chuyên dùng để bảo vệ thân thể. Nhưng loại cấm chú này chỉ có thể sử dụng trên thân thể của người chảy dòng m.á.u tôn quý của huyết thống chính tông. Hơn nữa, không ai có thể sử dụng loại cấm chú đó đó ngoại trừ cha ruột của người đó.