Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Mang Theo Scp Tại Dị Giới Đóng Giả Thần Tiên

Chương 3: Điểm ân đức cùng SCP-500




Chương 3: Điểm ân đức cùng SCP-500

"Được rồi nói ba câu thì hai câu đang đòi tiền, vậy cuối cùng điểm ân đức là gì và làm sao để kiếm?"

Hạ Nhất Minh vẻ mặt không kiên nhẫn hỏi.

Hắn tuy nói từ bé đến lớn không phải chân chính ăn khổ, lại thêm là sinh viên mới ra trường. Chưa kịp cảm nhận được cái gọi là đòn hiểm của xã hội, thì đã bị hệ thống lôi tới nơi khỉ ho cò gáy này.

Nhưng nói cho cùng cũng có mấy năm làm sinh viên nghèo, hiểu trên đời này không có bữa cơm trưa nào miễn phí. Dù có cái bảng miễn phí to đùng ngã ngửa dán trước mặt, thì đằng sau đều có mục đích riêng.

Còn mục đích đó là tốt hay xấu thì không ai biết được.

Cho nên cái được gọi là hệ thống, thật ra chính là vật ký sinh. Nó có thể là cộng sinh trăm lợi mà vô hại, nhưng cũng có thể là ký sinh trùng, bòn rút từng chút một sinh mệnh lực của vật chủ.

Tuy biết là vậy nhưng hắn vẫn phải lựa chọn tin tưởng, vì hệ thống có làm hại hắn hay không thì phải rất lâu sau mới biết được, nhưng nếu bây giờ không có hệ thống, hắn rất có thể sống không quá ngày mai.

"Ký chủ có biết công đức?"

"Biết a, nhưng chúng thì có liên quan gì đến nhau? Chảng lẽ ân đức giống với công đức, hoặc ân đức chính là cách gọi khác của công đức?"

Hạ Nhất Minh bừng tỉnh đại ngộ nói.

Nhưng chỉ đổi lấy vẻ mặt cần ăn đòn của hệ thống, hay ít nhất trong trí tưởng tượng của Hạ Nhất Minh lúc này nó là như vậy.

"Tất nhiên là... KHÔNG!!!"

"Ân đức là ân đức, công đức là công đức. Từ cái tên đã cho thấy sự khác nhau của bọn chúng, nếu cả hai là một thì đặt tên khác nhau làm gì cho tốn công. Đơn giản thế cũng không biết, không lẽ ký chủ có vấn đề gì về đọc hiểu?"

Hệ thống nói bằng một giọng điệu đầy nghi ngờ, giống như đang nói chuyện với một kẻ thiểu năng trí tuệ vậy.

Quả thật làm Hạ Nhất Minh hận đến ngứa răng. Nếu không phải hệ thống không có thực thể, hắn thề chắc chắn cắn cũng phải cắn c·hết tên kỹ nữ này.

Bình tĩnh bình tĩnh, a di đà phật, nóng giận không những hại sức khoẻ còn chóng già, mai sau sẽ khó lấy được vợ.

Hít một hơi thật sâu, đè nén cảm giác giống như ăn phải một đống phân. Hiện tại hắn có việc cần nhờ người khác, cho nên phải học nhẫn nhịn, không thể nhịn cũng phải nhịn.

Chỉ là ánh mắt loé lên lửa giận giống như muốn đốt cháy hết thảy là không thể giấu được.

Thấy vậy hệ thống cũng lập tức đàng hoàng lại.

Trêu chọc ký chủ một chút để giải khuây thì được, nhưng nếu làm căng quá, ký chủ đầu nóng lên nghĩ đến chuyện cùng nó đồng vu quy tận thì không vui rồi.

"Ha ha ký chủ đừng nóng, bản hệ thống nhắc đến công đức tuy không phải ân đức nhưng chúng vẫn có liên quan đến nhau."

"Ân là cảm ân, là công ơn, ý chỉ lòng biết ơn."

"Còn đức là đức độ, là đạo đức, ý chỉ có đức hạnh và độ lượng"



"Có thể nói ân đức là công ơn to lớn đối với người khác"

"Không giống với công đức mông lung khó nói rõ khó nắm bắt, ân đức lại rõ ràng mồn một dễ hiểu dễ cảm nhận. Chỉ cần ký chủ giúp đỡ người khác, để cho người đó mang lòng cảm ân đối với ký chủ, vậy là ký chủ sẽ nhận được điểm ân đức."

"Nhưng có mấy điều ký chủ phải nhớ kĩ:"

"Một. Không phải ký chủ giúp đỡ ai cũng đạt được điểm ân đức."

"Người đó trong lòng phải mang cảm giác biết ơn đối với ký chủ đủ lớn. Không có cảm giác biết ơn, hay có nhưng không đủ mạnh mẽ đều sẽ không mang cho ký chủ dù chỉ là một điểm ân đức."

"Hai. Điểm ân đức nhận được từ mỗi người đều khác nhau."

"Vạn vật cũng như con người luôn có nghiệp lực và công đức quấn quanh triệt tiêu lẫn nhau. Nghiệp lực càng nhiều số điểm ân đức cho được càng ít, cuối cùng thậm chí là không hề cho tí điểm ân đức nào.

Ngược lại người mang càng nhiều công đức, thì cho ra điểm ân đức sẽ càng nhiều."

"Ba. Ký chủ chỉ có thể nhận được điểm ân đức khi sử dụng SCP trực tiếp để giúp đỡ người khác."

"Những trường hợp không liên quan đến SCP, hay chỉ gián tiếp liên quan đến SCP đều cho là không phù hợp với quy định."

Nghe hệ thống nói vậy, Hạ Nhất Minh cuối cùng cũng biết điểm ân đức là gì và làm sao để kiếm.

Đơn giản là giúp đỡ người khác, người khác có lòng biết ơn đối với hắn, thế là sinh ra điểm ân đức.

Mấu chốt nhất chính là ba điểm cần lưu ý kia.

Điểm thứ nhất nói dễ rất dễ, nói khó lại không đơn giản. Muốn một người có cảm xúc cảm ân mạnh mẽ đối với ngươi, không phải cứ lao đến giúp đỡ là được.

Trước hết đó phải là một người có đạo đức tốt, không phải là người lấy oán trả ơn. Đừng để bản thân nhiệt tình giúp đã người khác, sau đó lại bị người ta cho ăn một đao sau lưng.

Đấy là tự tìm phiền phức cho bản thân.

Tiếp đó, nếu người được giúp đỡ họ không phải rất cần thiết, không sinh ra cảm xúc biết ơn mãnh liệt. Hay thậm chí mặt ngoài tỏ ra rất xúc động, nhưng thật ra trong thâm tâm lạnh nhạt bình thường.

Như thế không gọi là trả ơn mà gọi là trả nợ mới đúng, cũng sẽ không sinh ra chút điểm ân đức nào cho hắn.

Vấn đề này không chỉ liên quan đến đạo đức của người được trợ giúp, mà còn là cách hắn tiếp cận, cách hắn trợ giúp người ta như thế nào.

Rất có thể hắn sẽ phải lên kịch bản, thậm chí là sử dụng cả diễn kĩ để lừa cảm xúc người khác lên đến đỉnh điểm của lòng biết ơn.

Ôi trời mới nghĩ đến đó thôi là hắn đã thấy đau đầu lắm rồi, đây là chọc đúng điểm mù kiến thức của hắn. Đừng nói đến kinh nghiệm, nó đã hoàn toàn lệch khỏi ngành hắn học?

Đâu là xã hội đòn hiểm? ĐÂY LÀ!!!

Ai bảo xuyên việt có hệ thống là vô não tiến đến đỉnh phong nhân sinh? Người nào nói ra đây, ta hứa sẽ không đ·ánh c·hết hắn.



Ngược lại điểm thứ ba thì đơn giản, chỉ là hạn chế hắn kiếm điểm ân đức một chút thôi, so với hai cái trên thì có thể coi là rộng rãi.

"À đúng rồi suýt chút nữa quên, còn một điều vô cùng quan trọng nữa mà ký chủ phải lưu ý."

"Các SCP tuy đều có hảo cảm với ký chủ, cũng sẽ không chủ động làm hại ký chủ, nhưng nó không có nghĩa ký chủ có thể tuỳ ý sai khiến bọn chúng."

"Hảo cảm chỉ là hảo cảm không phải bùa yêu, cho nên đối với một số SCP có thể giao lưu bình thường, ký chủ nhớ phải nhẹ nhàng lịch sự nha~."

"Còn đối với một số SCP không thể hoặc có chướng ngại về giao tiếp và sự nhận biết thì ký chủ... tự hành xem xét nhá."

WTF???

Hạ Nhất Minh chấn kinh rồi, hắn không nghĩ một hệ thống có thể vô lương tâm đến như vậy, quả thật là làm cho hắn mở rộng tầm mắt.

SCP là gì?

Nó có thể là bất cứ thứ gì. Từ thực vật cho đến sinh vật và phi sinh vật.

Như gió, cầu thang, một dòng chữ, ý nghĩ, sự nhận thức. Những cái đó vẫn là bình thường, thậm chí còn có SCP tử thần, cổ thần, tà thần, satan, chúa sáng thế.

Cổ quái hơn còn là xen kẽ giữa thực tại và vô hình, tồn tại và không tồn tại, không thể nói, không thể quan sát, không thể miêu tả, không thể có nhận thức về sự tồn tại của bọn chúng.

Mà coi như không có mấy SCP đấy, hắn chỉ cần triệu hoán ra một SCP bất kì nào nổi điên thôi, có cho hắn mười cái mạng cũng không đủ để c·hết.

Ngươi nghĩ tổ chức SCP là làm cái gì?

Một tổ chức có tuyến người rộng khắp cả vũ trụ và đa nguyên vũ trụ. Có thể xuyên qua không gian và thời gian. Nhưng lại không có mục đích nào khác ngoài bảo vệ trái đất, bảo vệ nhân loại.

Đó là bởi vì bọn SCP này phần lớn đều là điên rồ, nguy hiểm, không thể giao lưu, không thể nói lý.

Trong hàng ngàn SCP mà hắn biết, số SCP tuyệt đối an toàn có thể lợi dụng chỉ có lẻ tẻ vài mống.

Giờ hệ thống lại bảo SCP đối với hắn có hảo cảm, sẽ không chủ động làm hại hắn.

Nói như vậy vô ý là có thể phải không?

Nếu hắn chẳng may không cẩn thận chọc bọn chúng không vui, có phải từ sẽ không chủ động làm hại, sửa thành có thể chủ động làm hại đúng không?

"Hệ thống a~?"

"Ách... Sao vậy ký chủ, ký chủ còn cái gì không hiểu sao?"

Hệ thống nhìn vẻ mặt hoà ái của Hạ Nhất Minh có chút chột dạ hỏi.

"Có."



"Ta trả hàng giờ còn kịp sao?"

Bị ép xuyên qua thì thôi đi, đã thế còn gặp phải hệ thống vô lương tâm như vậy. Hạ Nhất Minh hắn thật sự mệt mỏi, hắn muốn bỏ gánh không làm.

"Ha ha... trời hôm nay thật đẹp."

"Toàn bộ cách thức hoạt động cũng như lưu ý, bản hệ thống đều giải thích cho ký chủ rồi. Nếu không còn vấn đề gì nữa thì bản hệ thống đi đây, yên tâm sẽ có một cấp thấp trí năng thay bản hệ thống phục vụ ký chủ, có gì ký chủ có thể hỏi nó."

"Chúc ký chủ du lịch dị giới vui vẻ, không cần tiễn bái bai."

Sau đó biến mất rồi, quả thật so với bị Tào Tháo đuổi còn gấp gáp.

"Này này đi thật luôn à, ngươi có biết phép lịch sự tối thiểu không hả?"

Hạ Nhất Minh choáng váng. Thích đến thì đến thích đi thì đi sao? Ít nhất cũng giúp ta xuống núi đã chứ? Giờ hắn làm sao xuống mặt đất?

"HỆ THỐNGGGGG..."

"Ký chủ có vấn đề gì sao?"

"Ách. Ngươi không phải mới đi rồi sao? Không lẽ lương tâm bộc phát quay lại giúp ta xuống núi?"

"Tất nhiên không phải, bây giờ bản hệ thống chỉ là cấp thấp trí năng, ngoài trả lời những câu hỏi có liên quan đến hệ thống, cũng không có cách nào trợ giúp ký chủ xuống núi."

Hệ thống nói bằng giọng điệu lạnh băng vô cảm xúc, xem ra đúng là không phải cùng một người.

"Vậy ngươi nói ta phải làm thế nào đây hệ thống, ký chủ ta c·hết giống như đối với ngươi không có lợi a?"

Có vẻ thấy hắn nói cũng có lý, hệ thống tiếp tục đưa ra hồi đáp.

"Bản hệ thống thấy ký chủ thực sự bị lâm vào tuyệt cảnh, lại thêm là do hệ thống tính toán vị trí xuyên qua có sai làm."

"Nên để đền bù cho ký chủ, hệ thống đã thêm vào tài khoản một nghìn điểm ân đức, Ký chủ có thể thử rút thẻ, biết đâu sẽ rút trúng SCP nào đó có thể trợ giúp được"

"Nếu rút phải SCP không như mong muốn thì cũng đừng lo, mỗi ngày hệ thống sẽ tự động tăng thêm một trăm điểm ân đức, ký chủ chỉ cần phải đợi mười ngày là lại có thể một lần nữa rút thẻ."

"Cứ liên tục như thế, kiểu gì cũng có một lần rút trúng SCP trợ giúp ký chủ xuống núi."

Hệ thống bình tĩnh vô cùng nói, nhưng Hạ Nhất Minh Hắn lại không thể.

"Hệ thống ta...xxx"

Được rồi giờ đấu đá miệng lưỡi cũng vô dụng, không bằng thử nghe theo hệ thống một lần xem sao. Hắn thế nhưng cũng là từng trúng vé số nam nhân a, đen đến đâu cũng có giới hạn của nó chứ.

Nghĩ liền làm, Hạ Nhất Minh dùng ý niệm điểm vào rút thẻ. Lập tức chỗ biểu hiện một nghìn điểm ân đức bên góc màn trái chuyển về không, cùng lúc đó một tấm thẻ hiện ra, ngày càng rung lắc mạnh hơn, ánh sáng phát ra từ tấm thẻ cũng ngày càng chói mắt.

Hai giây sau giống như đã đạt tới giới hạn nào đó, một t·iếng n·ổ nhẹ cùng ánh sáng biến mất, Hạ Nhất Minh cuối cùng cũng nhìn thấy tấm thẻ đó là gì.

Hắn lập tức trợn tròn mắt, thất thanh la lên.

"SCP-500!!!"