Mang Theo Không Gian Đi Tu Hành

Chương 62




“Mẹ Lí Sáng là vợ thứ hai của cha hắn, Lí Sáng không nhập ngũ, hai người con trai cùng một người con cái của Lí lão tướng quân đều ở phía nam, nhưng từ sau khi về hưu thì ông ở cùng với con trai út, có thể thấy được rằng ông ta thích người con út này đến mức nào.” Khúc Phàm cầm bình sữa, ôm Miu Miu ngồi bên kháng bón sữa cho nó, cười nói những chuyện mình biết cho Thước Nhạc.

Thước Nhạc ngồi trên bàn, giúp đám nhỏ ăn tối, “A, lúc ban chiều em cũng không thể không biết xấu hổ mà hỏi được. Lý lão gia tử đã sắp tám mươi, Lí Sáng nhiều lắm cũng chỉ ba mươi bốn, ba mươi lăm tuổi, nghe anh ta nói vậy, em còn tưởng mình nghe nhầm cơ.” Nâng tay lau đi vết tương dính trên miệng Phi Phi, “Phi Phi dùng đũa đi.” Thằng nhỏ này cứ thích dùng tay bốc.

“Đũa dùng không tiện.” Phi Phi lau miệng nhỏ, than thở, cố sức dùng đũa gắp một miếng gà rang, ngó ngó mấy ông anh, vẫn dùng tay bốc tiện hơn.

“Dùng quen thì được rồi, con xem các anh con đều dùng được mà.” Kỳ Kỳ bên cạnh dùng đũa gắp một cái chân gà, khoa chân múa tay khoe khoang với Phi Phi, Tiếu Tiếu thì không làm gì cả, có điều đôi mắt mèo thật to kia sáng lên một chút, động tác cũng nhanh hơn. Gia Gia nở nụ cười, mở to mắt nhìn Phi Phi.

“Chờ Phi Phi lớn bằng mấy anh, nhất định dùng còn giỏi hơn mấy anh.” Không phục nói một câu, nó thật sự không thích dùng đũa ăn đâu.

Thước Nhạc nhíu mày, không quản nó nữa, đứng lên, đi đến bên kháng, tiếp lấy Miu Miu đã uống sữa xong, thằng nhỏ mới ba tháng mà gương mặt đã rõ ràng, cực kỳ giống Thước Nhạc, nhu nhu nộn nộn, bình thường rất ít khi khóc nháo, vui vẻ cũng chỉ hé miệng cười, thoạt nhìn vô cùng nhã nhặn lịch sự, so với con gái còn khiến người ta thích hơn.

“Em dỗ nó ngủ, anh ăn cơm đi.” Thước Nhạc ôm Miu Miu, nhẹ nhàng vỗ vỗ, ánh mắt nhóc con khẽ híp lại, bắt đầu mệt rã rời.

“Không cần, đợi lát nữa cùng ăn.” Khúc Phàm sờ sờ bắp chân nhỏ của Miu Miu.

Thước Nhạc không quản hắn, thấy mấy đứa nhỏ ăn cùng sắp xong, “Kỳ Kỳ, từ hôm nay các con qua phòng ở Tây Sương ngủ đi, giờ buổi tối có hơi lạnh, phòng các con ở hơi lớn, không đủ ấm, Gia Gia ngủ luôn ở tiểu kháng trong phòng này đi.”

“Chú nhỏ ơi, giờ cháu cũng không thấy lấy, tối lấy màn che thì ấm rồi, lại nói, kháng ở Tây Sương kia lớn, bốn đứa bọn cháu ngủ cũng được, nếu lạnh thì cháu tới phòng phía Bắc ở với Kỳ Kỳ, năm ngoái chẳng phải cũng ở như vậy sao. Tiểu kháng ở đây, cháu ngủ không quen.” Gia Gia nhanh chóng cự tuyệt, ở cùng với ha chú, thấy không tiện.

Thấy cũng đúng, cũng không bắt buộc, sân rộng, phòng có thể ở cũng nhiều, đông hạ đều có chỗ ở, tuy nhiên, bọn nhỏ ở cùng một viện với cậu mới tốt, gần đây, cậu với Khúc Phàm đang nghiên cứu xây phòng trong không gian. Mấy ngay nay cậu đi bệnh viện chữa bệnh lưu động, mấy ngày nữa quay về làm việc tại căn cứ, bọn nhỏ tất nhiên sẽ theo cậu về ở trong đó, dù sau Khúc Phàm không bận, mỗi ngày đưa đón cũng được.

Hiển nhiên, mấy căn phòng trong ngôi nhà ở căn cứ của họ không đủ ở. Tiếu Tiếu hiện đã bắt đầu theo nghiên cứu viên trong căn cứ học tập. Thẳng nhỏ kia có chỉ số thông minh rất cao, hiện đã muốn có kiến thức ngang cấp đại học, chỉ số thông minh của nó chắc chắn hơn hai trăm. Hơn nữa, từ khi Thước Nhạc luyện chế được ngọc giản, đám nhỏ dùng ngọc giản để học, thằng nhỏ kia cũng thông minh, nó giờ sẽ chuyển kiến thức vào ngọc giản, sau đó sẽ lưu giữ trong đầu, thần thức của nó còn lớn mạnh hơn mấy đứa khác.

Từ lúc bắt đầu có thể tiếp thu mười trang sách, đến giờ một lần có thể tiếp thu mười quyển sách, tiến bộ rất nhanh. Những kiến thức này đều được nó nhớ kỹ, chỉ cần cần đến thì có thể lấy ra, sau khi lý giải thì sẽ trở thành kiến thức của nó, muốn quên cũng không thể. Cứ như vậy, tinh thần lực của Tiếu Tiếu cũng mạnh lên, cặp mắt mèo kia thế nhưng có được một chút năng lực thôi miên, hơn nữa, đặc biệt có thể nhìn thấu lòng người. Nếu người kia có ác ý với nó, không thể dấu được hai mắt nó. Cũng chính bởi như vậy, giờ Tiếu Tiếu cũng không đi nhà trẻ, theo nhóm nhà khoa học trong căn cứ học tập, không giản bản thân cũng trở thành phòng thí nghiệm của nó. Chính vì vậy, hắn cũng cần phòng riêng.

Gia Gia giờ cũng đã dần hiểu chuyện, chơi đùa với bạn học nên tính cách cũng sáng sủa, học sinh trong lớp bọn nó rất đoàn kết thân thiết, hình thành một tập thể nhỏ. Có thể bởi gia đình những đứa nhỏ này đều đặc biệt, chúng nó cũng hiểu biết hơn những đứa trẻ khác, Gia Gia giờ có vẻ rất người lớn, cũng cần có phòng riêng.

Hơn nữa còn có thêm Phi Phi thích nghịch ngợm, cùng Kỳ Kỳ thường đến ở, ngôi nhà trong căn cứ tất nhiên không đủ ở.

Thước Nhạc đã sớm muốn để bọn nhỏ đến ở trong không gian, trong không gian rất lớn, hoàn cảnh tốt, linh khí rất có lợi cho con đường tu hành của bọn nhỏ sau này.

Ba mẹ trong nhà bởi vì tuổi tác, Thước Nhạc đã bắt đầu cải thiện thân thể họ một chút, linh tuyền trong không gian thứ hai còn có hiệu quả hơn nước hồ, có điều hơi bá đạo. Khúc Phàm ngâm trong nước linh tuyền để trúc cơ, thế nhưng cứ vậy tiến vào cảnh giới Nhị Dục Thiên. Bởi vì tu luyện pháp quyết tu thần tự nhiên, Khúc Phàm nhảy cóc qua cửu trọng thiên từng thứ nhất Brahma, tiến vào cảnh giới cuối cùng của Nhị Dục Thiên, đây còn do hắn đã áp chế hết sức mới đạt được.

Linh tuyền thật sự có hiệu quả, sau khi ba mẹ sử dụng xong cũng có thể thành công trúc cơ. Tuy nhiên, Thước Nhạc biết, dựa theo tình trạng cơ thể ba mẹ cậu, cũng chỉ có thể thừa nhận một giọt linh tuyền, Thước Nhạc cho mỗi người một bình nhỏ, dùng trong một năm, bọn họ có thể thật sự thoát thai hoán cốt, thời điểm đó có thể thử trúc cơ.

Thước Nhạc cũng thực lo cho đám nhỏ trong nhà, Gia Gia cùng Quả Quả cũng sử dụng linh tuyền, có thể do thân thể của trẻ nhỏ vốn thanh linh, mỗi lần cậu có thể dử dụng ba giọt linh tuyền, còn những đứa khác càng thêm may mắn, mỗi lần có thể dùng năm giọt. Chờ đến khi bọn nó mười tám tuổi, sau khi thành niên, Thước Nhạc mới cho bọn nó trúc cơ, nếu để bọn nhỏ trúc cơ sớm quá, theo điều kiện của bọn họ, tiến độ tu luyện sẽ rất nhanh, có vài cảnh giới không hiểu rõ sẽ không tốt cho việc tu hành của bọn nhỏ.

Lo lắng đủ điều, Thước Nhạc Khúc Phàm chuẩn bị xây dựng gia viên trong không gian, không phải trúc ốc, mà là phòng tòa nhà làm bằng gỗ chân chính.

Khúc Phàm bởi vì tốc độ quá nhanh, vẫn đang áp chế, vừa lúc tìm chút chuyện làm. Hai người căn cứ theo lâm viên thời cổ để thiết kế gia viên, thậm chí tìm người thiết kế giúp, qua nhiều lần sữa chữa, dùng thời gian nửa năm mới thiết kế xong.

Bản vẽ thiết kế xong, tiếp theo mới là vấn đề, trong không gian không thể nhờ người khác giúp đỡ, bọn họ chỉ có thể tự làm, về chuyện này Tiếu Tiếu vẫn muốn giúp đỡ, bọn họ đều không cản được. Thằng nhỏ dựa theo bản vẽ, phân tích kết cấu trong phòng, đầu tiên là chất liệu gỗ dùng để xây dựng, không hề dùng tới dù chỉ một chiếc đinh, hoàn toàn lắp ghép thành. Thằng nhỏ phân tích kết cấu rồi, hai người có thể dựa theo số liệu đó để làm, cuối cùng giống như xếp gỗ mà xây phòng ở.

Trải qua sự chuẩn bị hơn một năm, hiện tại đã gần xong xuôi, tháng trước, hai người rốt cuộc đã chuẩn bị xong vật liệu cuối cùng, chờ cuối tuần sẽ lắp đặt. Tự tay xây lên ngôi nhà của chính mình quả thật là chuyện khiến người ta vui vẻ nhất.