Chương 12: Thiết Giáp Cuồng Hùng, có gì đó không đúng! Đánh Boss?
Quyết định tốt, hai nam hai nữ đứng lên bắt đầu hành động. Trước tiên đăng ký đội ngũ, với việc sở hữu thẻ kim cương thì chỉ cần một tin nhắn là xong.
Sở Tiểu Huyên thì gọi một cú điện thoại, ba phút sau một chiếc xe phù không dừng trước toà nhà của hiệp hội. Lái xe là một người đàn ông tóc hoa râm mặc vest đen nhìn có vẻ là người nghiêm túc, kỷ cương.
"Bác Chu, đi tới trạm gác số 7!" Sở Tiểu Huyên chạy tọt vào trong xe, cười nói một tiếng.
Chu Vũ gật đầu đáp lại, đợi bốn người đều lên xe mới khởi động rời đi. Sau một chuyến đi này, Bạch Tinh Lăng xác nhận, nhà họ Sở đều là một đám tăng động! Mẹ nó, hình như lúc nãy đoàn tàu còn đuổi không kịp!
Chuyến xe xuống đáy xã hội kết thúc khi tới gần trạm gác số 7. Nơi này là khu vực đóng quân của binh đoàn số 7, một trong bảy quân đoàn trấn giữ thành phố Linh Quang. Chủ yếu là đề phòng thú triều từ dãy núi Trảm Long.
Nhưng chuyến đi này cũng không cần phải tiến vào quân doanh, chỉ cần giao chứng nhận nhiệm vụ tại trạm gác để đi vào dãy núi là được rồi. Quy trình cũng chỉ đơn giản là xem mặt rồi kiểm tra công chứng, chỉ chốc lát bốn người đã có mặt dưới chân núi.
Bạch Tinh Lăng nói:
"Trước tiên sửa sang lại trạng thái và v·ũ k·hí trước đi, đi vào nơi này thì mỗi thời khắc đều phải cảnh giác, nhất là lần đầu tiên."
Nói rồi đưa tay tới thắt lưng bên hông, một cây trường thương màu bạc trắng chợt xuất hiện. Nếu để ý sẽ thấy tại thắt lưng có một viên ngọc hình vuông màu xanh lam. Đó là trang bị chứa đồ mà Bạch Hạo Nhiên đưa cho cậu, Bạch Hiểu Hiểu cũng có một cái màu trắng.
Theo sau đó, Bạch Hiểu Hiểu lấy ra một thanh kiếm nhẹ bỏ vào vỏ đeo ngang hông, một thanh trường cung màu trắng và hộp kim loại chứa mũi tên đeo lên vai, thời đại này tất nhiên sẽ không ai dùng bao tên bằng vải nữa, loại hộp chứa này chỉ cần chạm vào bất cứ đâu đều sẽ có mũi tên toát ra.
Còn có, đừng hỏi súng đạn gì ở đây, thế giới này súng ống uy lực rất mạnh – đại khái súng lục đã có uy lực bằng một quả lựu đạn (kiếp trước) nên quản chế cực nghiêm, hầu như chỉ dùng trong c·hiến t·ranh hoặc thú triều.
Mà làm người nhà giàu Sở Tiểu Huyên và Mặc Lương tất nhiên cũng có trang bị chứa đồ, hai người từ đó lấy ra v·ũ k·hí của bản thân. Sở Tiểu Huyên sử dụng chính là pháp trượng. Mà nói trở lại, thế giới này pháp sư không có cái gì đọc chú ngữ vẽ ma trận, thay vì đó cần tu hành các loại công pháp riêng để phát huy ra năng lực của bản thân.
Có thể nói trừ cảnh giới ra thì hệ thống sức mạnh của pháp sư gần như tách riêng so với còn lại. Bởi vậy, họ thường đi du học sang tộc tinh linh khá nhiều. Mà cũng bởi vì sự trộn lẫn của pháp sư mà võ kỹ mới đổi tên thành bí kỹ đó.
Mặc Lương thì lấy ra một cây búa lớn cao gần hai mét vác trên vai. Nói nữa, thiếu niên này trong khoảng thời gian trước thức tỉnh thiên phú, gọi là «Sức Mạnh của Đại Địa» chỉ cần còn đứng trên mặt đất thì sức mạnh sẽ tăng lên 10% phòng ngự, kháng tăng lên 20%. Loại này có phòng, có công làm ký ức đáng sợ của Bạch Tinh Lăng về đám tanker trong Liên Minh ở kiếp trước sống lại (KSante, chính nó, chính là nó!!!).
Nói chung loại thiên phú này tất nhiên là rất mạnh, tới hậu kỳ chân đạp đại địa thuộc tính tăng mấy chục lần không chạy đi đâu.
Ngoại trừ v·ũ k·hí, bốn người còn đeo trên tay một chiếc vòng tay kim loại, thứ này là thiết bị thông minh sở hữu toàn bộ các chức năng của điện thoại trừ chơi game ra, cũng như là một loại chứng minh thư của người sử dụng.
Thu thập tốt, bốn người kéo nhau tiến vào dãy núi hướng về toạ độ đã ghi lại. Quả nhiên vừa tiến vào đã gặp vài đầu hung thú tập kích, nhưng đây chỉ là vòng ngoài cùng, thực lực cũng không cao nên một chiêu là giải quyết. Qua một thời gian mới lắng lại một chút, đại khái biết bọn họ không dễ chọc đi?
Tuy chỉ là vòng ngoài nhưng diện tích của nó lại không thua một ít quốc gia nhỏ, mà toạ độ cũng dựa sát vào bên trong cho nên dự tính gần hai phần ba ngày mới có thể tới nơi. Tuy nhiên giữa đường nghỉ ngơi ăn uống khiến cho hành trình tăng lên tới hơn một ngày.
Hiện tại đã là gần trưa của ngày hôm sau, xa xa có thể thấy một cái hang cao gần ba mét. Bạch Tinh Lăng lấy ra hình ảnh đối chiếu, cùng đồng bọn gật đầu biểu thị đã đến đúng nơi.
"Cho nên, chúng ta có thủ đoạn nào để trinh sát không?" Bạch Hiểu Hiểu chợt nói làm ba người khựng lại.
Bốn đôi mắt nhìn nhau, bất đắc dĩ đều khắc lên khuôn mặt. Thế nào lại quên cái này chứ!
"Cũng không có cách nào, trực tiếp đi vào đi. Bốn người thay nhau yểm trợ thì ngoài ý muốn cũng có cách giải quyết" Cuối cùng đành phải làm quyết định như vậy.
Lấy Mặc Lương cái này tanker đi trước, ba người còn lại theo phía sau rón rén mà đi tới trước cửa hang.
Theo khí huyết tăng lên, các giác quan cũng nhận được cường hoá, bốn người có thể tinh tường nghe được tiếng hít thở như sấm đánh từ bên trong truyền tới.
"Đám gấu thường ngủ giờ này sao?" Sở Tiểu Huyên chợt tới một câu, ba người lắc đầu biểu thị cái này thật là nằm trong điểm mù của tri thức.
Tuy nhiên, nó đang ngủ sao? Bốn người nhìn nhau, nở nụ cười quỷ dị. Khung cảnh như bốn tên ác nhân chuẩn bị gây sự. Trong hang, gấu lớn đang cuộn tròn ngủ say chợt thấy rùng mình, sau lưng lành lạnh.
Sau chốc lát, bốn bóng người đã nhìn thấy mục tiêu, một con gấu dài gần 3 mét sở hữu một thân đầy sẹo trên bộ lông đen tuyền, ngoài ra là một lớp bỏ sáng bóng màu đỏ bọc lấy toàn thân, đây là trong tư liệu nhắc tới thiết giáp đi?
"Tiểu Huyên, oke chứ?" Bạch Hiểu Hiểu ghé vào tai của Sở Tiểu Huyên nhỏ giọng nói.
"Đảm bảo, đảm bảo, tuyệt chiêu gia truyền của gia tộc, xác suất thất bại 0%" Sở Tiểu Huyên nhí nhảnh giơ cái V liền chạy ra, phía sau mông của Thiết Giáp Cuồng Hùng, sau đó còn ngắm nghía chọn vị trí hạ thủ.
Mỹ thiếu nữ đứng sau mông một con gấu mò mẫm, hình ảnh quá đẹp. Bạch Tinh Lăng nhìn qua Mặc Lương, tiểu thư nhà cậu tăng động thế này bố mẹ biết không?
Mặc Lương bất đắc dĩ nhún vai, cậu đoán ai dạy tiểu thư mấy việc này?
"Ách..." Nhà họ Sở... không phải không thể, ai~
Tìm vị trí thích hợp, Sở Tiểu Huyên đầy mặt hưng phẫn cầm lấy pháp trượng màu vàng chỉa về phía trước. Khí huyết trong cơ thể nhanh chóng kích động lên, tại đầu trượng ngọn lửa màu vàng đang nhanh chóng tụ tập, dần dần tạo thành một mũi tên lớn.
"Ăn một phát «Hoả Tiêu Thương» của ta đi!" Sở Tiểu Huyên hét lớn, mũi tên vàng bạo âm bay đi.
Chốc lát...
"GÀO!!!!"
Gấu đen tâm t·ê l·iệt phế mà thét một tiếng thấu trời, trong thân thể nó, nội tạng đang bị thiêu đốt mà dần hoà tan. Nhưng chưa hết, từ trên không trung lại có một cây búa giáng xuống đập chuẩn vào đầu nó. Mặc Lương tăng 10% lực lượng đem hộp sọ gõ vỡ nát ra.
Choáng váng khiến nó chưa kịp bạo nộ, thì từ xa hai vật thể bay đến từ hốc mắt xuyên thủng đầu, kết thúc nỗi đau của nó theo nghĩa đen. Đó là thương và mũi tên của Bạch Tinh Lăng và Bạch Hiểu Hiểu.
50 loại thương pháp tam lưu và hơn 18 loại thương pháp nhị lưu tổng kết ra một chiêu phi thương uy lực cực kỳ khủng bố, từ hốc mắt xuyên thủng qua đầu đục vỡ lớp giáp sắt phía sau nhô ra một đoạn dài của thương.
"Haha, nhiệm vụ hoàn thành!" Sở Tiểu Huyên từ phía sau t·hi t·hể của Thiết Giáp Cuồng Hùng nhảy ra vui sướng nói. Bạch Tinh Lăng và Mặc Lương đang bận đem t·hi t·hể cắt ra, ngoài lấy đầu của nó về giao thì tay gấu và thịt gấu là đồ đại bổ, chỉ là giáp sắt có chút khó chơi.
Bạch Hiểu Hiểu thì tò mò đem hang động quan sát, thử xem có cái gì bảo tàng như trong truyện không.
"Ơ?" Chợt cô chú ý tới vài dấu vết tại một bên khác "Có gì đó... sai sai?"
Suy ngẫm, suy ngẫm sắc mặt của Bạch Hiểu Hiểu dần dần ngưng trọng lên, quay về phía ba người hét lớn "Anh hai, Tiểu Huyên, Lương Tử, nhanh chóng ra khỏi đây!"
"Hả?" Bạch Tinh Lăng nghi hoặc xoay đầu lại.
Bạch Hiểu Hiểu nôn nóng nói "Ở đây còn một con..."
"GÀO!!!" Chưa kịp nói xong thì từ bên ngoài một tiếng gào thét chói tai vang lên.
Bạch Tinh Lăng nháy mắt liền hiểu vấn đề, nhấc lên thương cùng với Mặc Lương ôm lấy Bạch Hiểu Hiểu và Sở Tiểu Huyên chạy như bay ra khỏi hang động.
Tuy đã chạy hết tốc lực, thế nhưng khi ra tới cửa hang thì một bóng người khổng lồ đã đứng cách đó không xa nhìn chăm chú vào họ. Đó là, một con Thiết Giáp Cuồng Hùng khác!
So với con lúc nãy còn lớn hơn, cao chừng 4 mét. Chỉ là khí huyết chấn động đã ép Bạch Tinh Lăng không thở nổi.
"Giai đoạn hai, đỉnh phong!" Bạch Tinh Lăng thì thào làm ba người còn lại biến sắc. Giai đoạn hai đỉnh phong đã đối ứng 290 khí huyết trở lên, chênh lệch hơn 100 điểm khí huyết.
Gấu khổng lồ đưa cái mũi vào không khí hít thở, nó đã nhận ra mùi vị của đồng bạn biến mất, ngửa đầu lên trời gầm thét một tiếng khiến cây cối xung quanh rách nát đổ xuống. Chợt ánh mắt của nó thấy bốn con khỉ kỳ lạ từ hang động chạy ra. Phẫn nộ làm nó không thể bình tĩnh, hai chân đè ép mặt đất vỡ toác ra nhảy một cái đã tiếp cận cửa hang.
"Tách ra!" Bạch Tinh Lăng hét lên, đồng thời tay đảo một cái đem Bạch Hiểu Hiểu ném ra xa, Mặc Lương cũng đưa Sở Tiểu Huyên ném về phía của Bạch Hiểu Hiểu. Đồng thời cả hai xách thương và búa nghênh đón kẻ địch.
Nơi xa Bạch Hiểu Hiểu đảo thân thể an toàn đáp xuống ngay sau đó đỡ được bay tới Sở Tiểu Huyên đặt xuống đất. Lấy ra trường cung màu trắng, tay vỗ nhẹ hộp cung, một mũi tên vào tay.
Bạch Hiểu Hiểu biết lúc này cận chiến thì bản thân chẳng khác nào tạ chân cho hai người kia, kiếm pháp của cô đánh nhau với đáp da dày thịt béo quá bất lợi. Bởi vậy đứng từ xa yểm trợ và bảo hộ tên pháp sư sát thương cực cao này mới là sáng suốt.
Tanker, DPS, đấu sĩ, xạ thủ đều vào vị trí.
Đại chiến, bắt đầu!