"Chẳng lẽ là một phần của thế giới phế tích thượng cổ?" Lập tức Kỷ Ninh nghĩ tới điều này, dù sao thì thế giới phế tích thượng cổ không thể nào là hình tròn, hình vuông hoàn chỉnh. Tòa đại lục phế tích này có chỗ nhô lên, có chỗ lõm xuống, đột nhiên chỗ này có một lục địa xuất hiện khiến cho bản thân nghĩ như vậy cùng là chuyện bình thường.
"Bất kể thế nào, cũng không thể tới gần."
"Thế giới phế tích thượng cổ vô cùng nguy hiểm, ngay cả Chân Thần Đạo Tổ cũng không dám tự tiện xông vào, tốt hơn hết ta cứ tránh xa một chút." Kỷ Ninh tự biết mình, dù có Bát Cửu Huyền Công hộ thể cũng không dám xông loạn.
Xôn xao.
Lập tức Kỷ Ninh vội rời xa khỏi tòa đại lục này, khoảng cách giữa hắn và tọa đại lục càng ngày càng xa.
Mặc dù rất tò mò về thế giới phế tích thượng cổ, nhưng Kỷ Ninh hiểu rằng đôi khi lòng hiếu kỳ sẽ hại chết bản thân.
…
Một nơi trong hư không hắc ám cách chỗ Kỷ Ninh khoảng mấy trăm vạn dặm, ẩn dấu một tòa doanh trại thần bí, bộ dáng của nó hoàn toàn được che dấu, mắt thường không thể nhìn thấy.
Bên trong doanh trại.
Có từng gã chiến sĩ cao lớn, mang lân phiến màu xanh đen và cặp sừng cong màu đỏ như máu đang ngồi trên bảo tọa của riêng mình. Tất cả mười tám cái bảo tọa đều lơ lửng, từng tên một đều ngồi yên lặng, con ngươi màu vàng của bọn chúng nhìn chằm chằm vào hình ảnh hiện ra trong tấm gương giữa không trung, chính là hình ảnh Kỷ Ninh đang một mình bay đi, đó là lúc Kỷ Ninh vừa thi triển Chúc Long Chi Nhãn xong, đã bắt đầu bay đi, rời xa khỏi tòa lục địa.
"Dị tộc đã bắt đầu muốn chạy trốn rồi."
"Chẳng lẽ tên dị tộc này phát hiện chúng ta đang dò xét?"
"Chắc là không, tên dị tộc này chúng ta chưa từng thấy qua, không phải thế giới Khúc Tráng hàng xóm của chúng ta, cũng không phải là thế giới Thất Thần." Mười tám tên chiến sĩ cao lớn ngồi trên bảo tọa, dùng ngôn ngữ Thần Ma bình tĩnh nói chuyện với nhau.
"Phiến hư không này là lãnh địa của thế giới Đoạn Giác chúng ta, dù cho hàng xóm chúng ta là thế giới Khúc Tràng, thế giới Thất Thần có phái thám tử… cũng không nghênh ngang bay vào như vậy được. Hơn nữa bộ dáng, tướng mạo của hắn cũng rất kỳ quái, da của hắn vậy mà non mịn, hình thể của hắn cũng nhỏ như vậy."
"Chẳng lẽ là thám tử của thế giới nào đó mà chúng ta không biết phái đến?"
Bọn chúng nhao nhao lên nghị luận.
Bỗng nhiên trong mười tám tên ngồi trên bảo tọa, thanh âm của tên chiến sĩ áo choàng đen ngồi sau cùng, cũng là vị trí cao nhất vang lên: "Không hề nghi ngờ gì nữa, tên dị tộc vừa xuất hiện này… chúng ta chưa từng thấy qua, cũng không phải thế giới lân cận chúng ta, còn rốt cuộc hắn từ nơi nào đến thì chỉ cần bắt sống hắn là biết ngay thôi."
"Trấn thủ đại nhân, tin rằng người cũng thấy đấy, tên dị tộc này có thể sống sót trong hư không phong bạo, hơn nữa lại không có mượn nhờ bất cứ ngoại lực nào, chỉ dựa vào thân thể mà có thể ngăn cản hư không phong bạo. Đừng thấy thể hình hắn nhỏ, chỉ sợ luận về thân thể. Chúng ta không ai có thể so với hắn." Có chiến sĩ đáp lại.
"Ít nhất chúng ta có trí tuệ." Chiến sĩ áo choàng đen có địa vị cao nhất kia mở miệng nói, "Ba Lạc, ngươi dắt theo đám hài tử của mình đi do thám thủ đoạn của tên dị tộc này, có thể bắt sống thì bắt sống, không thì dò xét thật hư của hắn. Bây giờ tên dị tộc này đang ở trong khu vực hư không thuộc sự quản lý của doanh trại ta. Khẳng định là những doanh trại khác cũng đã thấy, đừng làm cho bọn hắn chê cười đấy."
"Vâng."
Lập tức tên chiến sĩ cao lớn được gọi là Ba Lạc kia đứng dậy, đi ra khỏi sảnh điện.
Hình thể những tên chiến sĩ cao lớn này đều lớn tới ngàn trượng, trông tựa như một tòa núi lớn, đối với bọn chúng thì hình thể của Kỷ Ninh quá nhỏ bé. Có điều bọn chúng cũng rõ rằng… ngay cả hàng xóm của bọn chúng như thế giới Khúc Tràng, thế giới Thất Thần đều không phải loại hạng tốt đẹp gì. Mà dị tộc có thể xuyên qua cự ly xa tới đây, chỉ sợ cũng không phải loại thiện lương.
******
Trong hư không hắc ám yên tĩnh, Kỷ Ninh không ngừng bay đi, lúc này khoảng cách với tọa lục địa kia đã kéo ra khoảng trăm vạn dặm. Hắn không biết rằng… cách chỗ hắn khoảng hơn sáu nghìn dặm. Đang có một chiếc thuyền lớn, mà mắt thường không thể nhìn thấy chiếc thuyền này, ngay cả dùng thần thức dò xét cũng không ra được.
Chiến thuyền lớn này dài khoảng một trăm dặm, trong khoang thuyền, tên chiến sĩ có lân giáp màu xanh đen, sừng đỏ như máu tên gọi Ba Lạc đang ngồi trên vương tọa, phía dưới hắn có nguyên một đám mang lân giáp màu xanh đen giống nhau. Thậm chí còn có đôi cánh lân giáp cực lớn, con mắt bọn chúng có màu đỏ như máu, từng tên một đều trầm mặc đứng đó.
"Các con." Ba Lạc mở miệng.
"Chủ nhân." Tất cả mười tên chiến sĩ cao lớn phía dưới đều cung kính đáp, những chiến sĩ này nhìn qua rất giống Ba Lạc, chỉ là bọn chúng có thêm một đôi cánh nhưng lại thiếu mất đôi sừng cong trên đầu.
"Đi đi, bắt sống tên dị tộc kia, nếu không bắt sống được thì rút lui. Nhớ kỹ, đừng có giết hắn." Ba Lạc sờ sờ cằm, "Chỉ sợ trên người hắn có bí mật, phải bắt sống mới có thể biết được bí mật của hắn."
"Vâng."
Mười tên chiến sĩ mắt đỏ cung kính đáp. xem tại Đọc Truyện
"Còn nữa, hư không phong bạo tiếp theo còn cách nơi này mười hai khu, phải trở lại trước khi hư không phong bạo tới." Ba Lạc dặn dò, những hài nhi này của hắn không dám chống cự lại hư không phông bạo tại đây, nơi này cách lục địa mấy ngàn vạn dặm, uy năng của hư không phong bạo còn mạnh phi thường.
Cửa khoang mở ra.
Mười tên chiến sĩ mắt đỏ lập tức bay ra cửa khoang, hình thể bọn chúng cao nhất tới ngàn trượng, thấp nhất cũng phải tám trăm trượng.
…
"Ồ?" Kỷ Ninh vốn đang bay trong hư không đột nhiên quay đầu lại, ánh nến thiếu đốt trong mắt, lúc chiếc thuyền lớn kia mở cửa khoang ra đã bị bại lộ. Nguyên một đám chiến sĩ cao lớn, ,mang lân giáp màu xanh đen, có đôi cánh cực lớn và con mắt đỏ như máu đang phá không bay đến, tốc độ nhanh kinh người.
"Có sinh mệnh ư?" Kỷ Ninh cả kinh.
Đã hơn nửa năm, bản thân ở trong vực Tịch Diệt chưa từng đụng phải sinh mệnh nào. Bây giờ lại xuất hiện một chiếc thuyền lớn, còn có mười gã Thần Ma cùng chủng loại xem chừng thực lực rất mạnh đang xông tới.
"Trong vực Tịch Diệt lẽ ra phải không có sinh mệnh nào, như vậy là…" Kỷ Ninh cảm thấy căng thẳng, "Những sinh mệnh này rất có thể từ thế giới trong phế tích thượng cổ tiến vào hư không này."
Phế tích thế giới thượng cổ rất lớn, tại khu vực biên giới phế tích có lẽ cũng có một số sinh mệnh tồn tại, bởi vì ở vùng biên giới nên hoàn toàn có thể đi vào hư không vô tận… Chỉ là hư không triều tịch quá mạnh mẽ, theo như La Hầu cung, Hoàng Mao Đại Hùng suy đoán, chỉ sợ phải có thực lực Chân Thần Đạo Tổ mới có thể bay ra khỏi vực Tịch Diệt.
"Dị tộc."
"Dị tộc."
Mười bóng dáng cực lớn bay tới, đồng thời kèm theo thần niệm truyền âm.
"Là ngôn ngữ Thần Ma?" Lập tức Kỷ Ninh nhận ra, ngôn ngữ Thần Ma tuy phức tạp tối nghĩa, nhưng trước đó Kỷ Ninh cũng đã học xong rồi.
"Chẳng lẽ ngươi nghe không hiểu sao?" Mười bóng hình khổng lồ đều nhắm tới Kỷ Ninh, đồng thời chiếc thuyền lớn kia cũng đã tới gần, có điều nó chỉ tới chỗ cách Kỷ Ninh khoảng ngàn dặm rồi dừng lại.
Kỷ Ninh không trả lời, chỉ nhìn bọn chúng.
"Hắn đã không hiểu, thôi trước hết cứ bắt sống hắn." Lập tức trong tay một gã chiến sĩ mắt đỏ cao ngàn trượng xuất hiện một cây roi dài, hắn nhào tới chỗ Kỷ Ninh
"Dừng tay." Lúc này Kỷ Ninh mới truyền âm lại bằng thần thức, cũng dùng ngôn ngữ Thần Ma.
Chiến sĩ mắt đỏ cao ngàn trượng kia lập tức dừng lại, huyết sắc trong đôi mắt kèm theo một tia cười nhạo: "Thì ra dị tộc ngươi nghe hiểu được."
"Chỉ là ta không muốn giao thủ với các ngươi." Kỷ Ninh nói.
"Vậy vì sao ngươi lại tự tiên xông vào vùng hư không của thế giới Đoạn Giác chúng ta.?" Gã chiến sĩ mắt đỏ kia hỏi, chín tên khác cũng ở bên cạnh yên lặng nhìn. Nhiệm vụ lần này của bọn chúng là bắt sống dị tộc… tốt nhất là dò xét ra thật hư, cho nên bọn chúng càng muốn nói chuyện nhiều với tên dị tộc này.
Nói chuyện càng nhiều thì càng dò xét ra được nhiều chuyện.
"Trong lúc vô tình ta mới xâm nhập vào đây." Kỷ Ninh truyền âm, "Không có ý làm địch với các ngươi."
"Vô tình xâm nhập? Nếu như vậy, đi theo chúng ta tới gặp chủ nhân." Gã chiến sĩ mắt đỏ kia nói.
"Ta không thể đi cùng các ngươi." Kỷ Ninh lắc đầu.
Nói đùa chắc.
Phế tích thế giới thượng cổ, Kỷ Ninh không dám tùy tiện xông vào. Trong đó có khả năng tồn tại lực lượng có thể tiêu diệt cả Chân Thân Đạo Tổ.
"Nếu vậy… chúng ta đành phải cưỡng ép mang ngươi đi." Mười tên chiến sĩ mắt đỏ đồng thời động thủ. Trong bọn chúng có năm tên cao ngàn trượng, năm tên cao tám trăm trượng. Mấy tên cao tám trăm trượng có vẻ yếu hơn chút ít. Bọn chúng đồng thời há miệng, phát ra tiếng gầm rú.
Ông ~~~~
Một cỗ chấn động vô hình, lập tức tràn ngập thân thể Kỷ Ninh, khiến hắn không biết làm thế nào ngăn cản công kích kiểu này.
"Là thủ đoạn sưu hồn?" Kỷ Ninh chống chọi lại chấn động vô hình này lập tực hiểu ra. Có điều hắn chính là Thần Ma, thần hồn hoàn toàn dung hợp với huyết nhục, vững chắc mức nào chứ? Mà đạo tâm của Kỷ Ninh đã vượt qua nghiệp hỏa, dễ để cho thủ đoạn sưu hồn bực này có thể khống chế được hay sao?
"Không có cách nào không chế hắn, tâm linh của hắn rất cường đại."
"Bắt hắn lại."
Năm tên chiến sĩ mắt đỏ cao tám trăm trượng kia truyền âm.
"Tốt."
Trong tay năm tên chiến sĩ cao ngàn trượng đều xuất hiện roi dài, mỗi cái đều dài tới ba ngàn trượng.
Ba! Ba! Ba! Ba! Ba!
Roi co lại, rồi xẹt qua hư không, vụt tới.
Trong tay Kỷ Ninh xuyết hiện một thanh Bắc Minh kiếm. Thậm chí hắn còn không sử dụng thần thông Trích Tinh Thủ, trực tiếp ngăn cản mấy ngọn roi đang đánh tới.
"Bành bành bành bành bành!" Tiếng va đập liên tục vang lên, Kỷ Ninh đồng thời chặn cả năm cây roi.
"Năm tên chiến sĩ Thần Ma này, luận lực lượng, so với lúc ta không sử dụng thần thông còn yếu hơn một chút." Kỷ Ninh thầm gật đầu, "Có lẽ miễn cường đạt tới cấp độ Thần Ma Phản Hư."
Vèo.
Kỷ Ninh di động, thần lực trong cơ thể dựa theo pháp môn "Cửu Thiên Yên Phong" thi triển. Tuy không thể mượn nhờ lực lượng của thiên địa, nhưng tốc độ bản thân Kỷ Ninh cũng đã rất nhanh. Đồng thời Bắc Minh kiếm trong tay Kỷ Ninh dài vọt ra tầm ba trăm trượng, vì hình thể đối phương cực lớn, nếu kiếm không đủ dài sẽ khó làm đối phương bị thương.
Chỉ thấy Kỷ Ninh lập tức xuất hiện bên cạnh năm tên chiến sĩ kia.
Năm đạo kiếm quang hiện lên!
Đầu lâu của năm tên chiến sĩ mắt đỏ cao ngàn trương văng lên.
"Thân thể khá cứng cỏi, so với Phản Hư Thần Ma không tu luyện thần thông còn mạnh hơn chút ít." Kỷ Ninh cảm giác được khi dùng Bắc Minh kiếm chém đầu đối phương có chút khó khăn, mặc dù không có lực lượng thiên địa phụ trợ, nhưng nếu chỉ luận về kỹ xảo kiếm thuật thì Kỷ Ninh vượt xa đối phương, dù sao kiếm đạo… vốn chỉ là đạo vận dụng kiếm.
"Ồ?"
Kỷ Ninh kinh ngạc phát hiện.
Trên cổ năm tên chiến sĩ kia phun ra huyết dịch màu xanh lá, mấy cái đầu lâu vẫn còn há miệng ra, sau đó trôi nổi trong hư không, khí tức cũng không còn.
"Chết rồi hả?" Kỷ Ninh nghi hoặc, "Xem ra không phải là Thần Ma ah." Giống như Nhân tộc, Yêu tộc, bị chặt đầu sẽ chết, nhưng giết Thần Ma thì gian nan hơn nhiều.
…
Trong chiếc thuyền lớn ở xa, chiến sĩ sừng cong Ba Lạc nhìn một màn vừa rồi, cười cười: "Các con, cháy lên đi."
…
Lập tức năm tên chiến sĩ mắt đỏ cao tám trăm trượng phía trước Kỷ Ninh đồng thời gào thét: "Dị tộc chết tiệt." Bên ngoài thân bọn chúng đều xuất hiện một tầng quang mang lục sắc mờ mịt, khí tức tăng vọt, đồng thời trong tay bọn chúng xuất hiện những sợi xích nhỏ dài màu bạc, bọn chúng huy động xiềng xích, bao phủ Kỷ Ninh.
"Hình như khí tức tăng mạnh rồi? Chẳng lẽ bạo phát?" Kỷ Ninh thầm nghĩ.
"Keng."
Xiềng xích va chạm với kiếm của Kỷ Ninh.
Sau một lần va chạm, Kỷ Ninh bị chấn bay ngược ra sau.
"Không dùng thần thông, lực lượng của ta lại không bằng bọn chúng." Kỷ Ninh thi triển Cửu Thiên Yên Phong, thét lên rồi vọt tới xung quanh năm tên chiến sĩ kia, đồng thời có năm đạo kiếm quang cực lớn xẹt qua cổ bọn chúng, luận kỹ xảo kiếm thuật, Kỷ Ninh cao hơn rất nhiều, phối hợp thêm tốc độ tuyệt nhanh, làm mọi việc đều thuận lợi hoàn toàn.
Năm tên chiến sĩ mắt đỏ đều ngã xuống.
…
Ba Lạc ở trong chiếc thuyền lớn nhẹ gật đầu: "Lực lượng là địa cấp, tốc độ nhanh kinh người, xem như là thiên cấp. Hắn sử dụng kiếm, kiếm thuật cực cao, có lẽ là thiên cấp… Đương nhiên không loại trừ còn có thủ đoạn bộc phát. Đây cũng phải là dạng pháo hôi gì, tuyệt đối là hạng tinh anh rồi, không biết thế giới nào lại để cho hắn trơ trọi một mình tới đây dò xét. Có điều cũng tốt, không phải là một tồn tại cường đại. Nếu quả thật là một tồn tại siêu cấp, chỉ một chiêu cũng có thể tiêu diệt mười tên pháo hôi kia rồi. Được rồi, trở về doanh trại, lần này ta mất mười tên hài nhi, lại phải ấp trứng nuôi nữa rồi!"
Oanh ~~~
Lúc này chiếc thuyền lớn hóa thành hư vô, bay về hướng doanh trại.