Mãng Hoang Kỷ

Chương 445: Lực nhổ núi sông




"Ta làm sao biết được." Si Tâm Thiên Tiên cũng gấp gáp. " Kể từ lần giao thủ trước đến nay còn chưa qua nửa tháng. Ta không hiểu tại sao thực lực của hắn lại có thể tăng lên nhiều như thế."

"Trước kia thực lực của hắn còn không có mạnh hơn ta". Khô Mộc Thiên Tiên cũng gật đầu. " Nhưng bây giờ ngay cả Thiếu Âm Phục Ma Trận hắn cũng có thể hoàn toàn áp chế…Thực lực của hắn khẳng định đã vượt qua ta và Kim Chung."

"Ân !" Kim Chung Thiên tiên mặc dù không muốn thừa nhận nhưng sự thật đã bày ra trước mắt.

Tuy chỉ giao thủ trong thời gian ngắn ngủi nhưng năm đại Thiên Tiên đều phát hiện thực lực của Kỷ Ninh mạnh hơn nhiều so với dự đoán của bọn hắn.

Thiếu Âm Phục Ma trận hoàn toàn thích hợp để vây bắt địch nhân.

Tại thời đại Thần Ma, nó chuyên được sử dụng để bắt Thần Ma. Dùng nó đối phó Kỷ Ninh là hoàn toàn chính xác. Tuy nhiên, điều kiện tiên quyết là song phương thực lực phải chênh lệch nhiều mới được. Qua lần giao thủ đầu tiên, năm gã Thiên Tiên nhận định vấn đề nằm ở chỗ Kỷ Ninh sở hữu Bát Cửu Huyền Công, dù thực lực áp đảo cũng không cách nào giết Kỷ Ninh ngay được, chính vì thế họ đã thỉnh Hỏa Ngư Thiên Tiên xuất mã cùng kết hợp Thiếu Âm Phục Ma Trận, khẳng định có thể thành công.

Nhưng lần này…

Kỷ Ninh hiện tại Bát Cửu Huyền Công đạt tới tầng năm, Trích Tinh Thủ đạt tới tầng bốn, thực lực rõ ràng tăng lên một khoảng lớn. Từ chỗ yếu hơn hai người Khô Mộc, Kim Chung Thiên Tiên giờ lại vượt hẳn lên. Loại biến hóa này làm Thiếu Âm Phục Ma Trận không còn đủ để vây khốn Kỷ Ninh rồi.

"Phá cho ta !"

Kỷ Ninh đang điên cuồng công phá ngọn núi năm màu kia. Làm năm gã Thiên Tiên phải kiệt lực cố gắng duy trì trận pháp phòng ngự.

" Vậy mà bị hắn áp đảo hoàn toàn." Kim Chung Thiên tiên cắn răng.

"Thực lực của hắn đã trở nên mạnh hơn, lại có Bát Cửu Huyền Công hộ thể, căn bản không cần phòng thủ. Ngược lại chúng ta toàn là Luyện Khí Lưu, chỉ cần thoáng va chạm thân thể liền hóa thành tro bụi rồi." Khô Mộc Thiên Tiên nói.

"Ai !" Cảnh Ngư Thiên Tiên cũng uất ức.

Bát Cửu Huyền Công quả thật làm họ đau đầu không thôi. Nếu chỉ đơn giản là Thần Ma thì cũng chẳng giám trực tiếp ngạnh kháng pháp bảo. Nhưng nếu sở hữu Bát Cửu Huyền Công thì lại chẳng cần kiêng dè gì, cứ thoải mái va chạm.

"Làm sao bây giờ ?" Hỏa Ngư Thiên Tiên nhìn sang bốn người khác, " Chúng ta làm sao bây giờ, chả nhẽ cứ đợi thế này sao ?"

"Nếu không chúng ta cứ rời đi trước đã, dựa vào Đại Na Di đạo phù ly khai." Kim Chung Thiên Tiên nói. Nếu ở vào hoàn cảnh xấu, năm người bọn hắn liên thủ quả thật có rất nhiều biện pháp có thể đào tẩu.

" Trốn ?" Si Tâm Thiên Tiên cười lạnh, " Hiện tại Kỷ Ninh trốn ở chính giữa đại trận này, muốn đối phó với Kỷ Ninh nhất định phải tiến vào bên trong trận pháp. Đã vào được, cần gì phải vội vàng đi ra ngoài ? Lần này Kỷ Ninh đến tận hang ổ Thiếu Viêm tộc ta giết chóc… Như vậy chúng ta nhất định phải bắt được Kỷ Ninh. Nếu không phải Kỷ Ninh thua, thì Thiếu Viêm tộc ta cúi đầu nhận thua. Tình hình hiện tại đã không còn đường lùi rồi, nhất định phải giải quyết dứt điểm."

"Không thể nhận thua !" Cảnh Ngư Thiên Tiên trầm giọng nói, "Thiếu Viêm tộc ta không thể hướng Kỷ Ninh nhận thua được."

"Cho nên ta chuẩn bị thông báo cho lão tổ, để lão tổ đến quyết định." Si Tâm Thiên Tiên truyền âm.

" Thông báo chủ nhân ?" Hỏa Ngư Thiên Tiên khẽ giật mình. Lập tức nhẹ nhàng gật đầu,

" Đến giờ, cũng chỉ có thể mời chủ nhân quyết định thôi !"

"Được."

"Thông báo lão tổ thôi."

"Ta đồng ý ."

Kim Chung Thiên Tiên, Cảnh Ngư Thiên Tiên, Khô Mộc Thiên Tiên đều gật đầu.

"Ta đã cho linh thú của ta đi gặp Huyền Cơ, Huyền Cơ sẽ trực tiếp đi gặp lão tổ." Si Tâm Thiên Tiên nói. Tuy khoảng cách rất xa nhưng sự liên hệ giữa linh thú và Thiên Tiên cũng là phi thường xa, đủ để có thể thông báo rõ ràng.

*****

Kỷ Ninh điên cuồng vây công, nhưng vẫn như cũ không thể phá vỡ được phòng ngự của năm đại Thiên Tiên. Bên kia, Thất Luân Phong Lôi cũng ở một bên điên cuồng oanh tạc, Bạch thúc thậm chí liên tục thuyên chuyển uy lực trận pháp, hình thành từng đạo từ quang xuyên thấu, cũng không cách nào phá vỡ thế phòng ngự kia.

"Giống như một cái xác rùa đen !" Kỷ Ninh oán hận tạm thời buông tha.

Vèo.

Kỷ Ninh trở về chỗ Bạch thúc, Tiểu Thanh, Mộc Tử Sóc.

"Chủ nhân, Năm tên Thiên Tiên này phòng ngự thật lợi hại, căn bản là không phá được, chúng ta làm gì bây giờ ?" Tiểu Thanh lo lắng nói.

"Có thể làm sao ? Đợi thôi !" Kỷ Ninh lắc đầu cảm thán, "Thiên tiên dù sao vẫn là Thiên Tiên. Lúc trước ta bị tứ đại Thiên Tiên vây công liền rơi vào hoàn cảnh xấu. Lần này thực lực ta tăng mạnh, ở vào thế thượng phong. Nhưng năm gã Thiên tiên liên thủ… ta lại rất khó để đánh bại bọn chúng. Muốn giết một tên cũng không phải là việc dễ dàng."

Rồi Kỷ Ninh lại cười: "Có điều ta cũng không cho rằng thực lực mình có thể quét ngang Thiên tiên."

"Sư huynh ngươi?" Mộc Tử Sóc cũng nghi hoặc.

"Sư đệ." Kỷ Ninh cười cười, " Hiện tại, ta cùng Thiếu Viêm tộc cục diện hoàn toàn bất đồng. Ta bây giờ là giết đến tận hang ổ Thiếu Viêm tộc. Thậm chí bày ra cả một cái đại trận bên trong , tại đây tiêu dao vô cùng. Đại Hạ thế giới tình báo lợi hại... rất nhanh sẽ biết đến việc này thôi."

"Ta tại hang ổ Thiếu Viêm tộc tiêu dao một ngày thì Thiếu Viêm tộc mất mặt một ngày."

"Nếu như ta tại Thiếu Viêm tộc tiêu dao nửa năm, Thiếu Viêm tộc lại không cách gì đối phó, cuối cùng trơ mắt nhìn ta ly khai. Chỉ sợ sau này Thiếu Viêm tộc sẽ trở thành một cái trò cười cho thiên hạ!" Kỷ Ninh nói, "Cho nên, Thiếu Viêm tộc tuyệt đối sẽ không để chuyện này phát sinh, họ sẽ nghĩ cách đối phó với chúng ta."

"Bọn hắn nếu như một mực trốn trong cái xác rùa đen đó, ta đương nhiên không có biện pháp"

"Nhưng nếu bọn hắn muốn giết ta, nhất định phải mạo hiểm tiến tới thôi."

"Mạo hiểm tới giết ta… Chỉ cần ta có một cơ hội thôi, bọn chúng sẽ trả giá bằng một tên Thiên Tiên." Kỷ Ninh cười nói, "Giết một tên rồi tất nhiên sẽ có thể giết tên thứ hai."

"Lần này ta cùng Thiếu Viêm tộc là đọ hao tổn."

Chiến đấu ở cấp độ Thiên Tiên này, rất nhiều trường hợp phải kéo dài nhiều năm.

Kỷ Ninh đã có thời gian dài chuẩn bị , tiếp tục thêm nửa năm, quấy cho Thiếu Viêm tộc bàng hoàng, chỉ cần Thiếu Viêm tộc có một bước đi sai lầm thôi, hoặc là có tên Thiên Tiên nào nóng đầu, liền trở thành cơ hội của Kỷ Ninh.



"Bạch thúc, người thỉnh thoảng thuyên chuyển trận pháp, tập kích bọn hắn. Làm bọn hắn một mực khẩn trương duy trì trận pháp." Kỷ Ninh bỗng nhiên nói.

"Kỷ Ninh ! ngươi định làm gì ?" Bạch thúc khẽ giật mình, "Ngươi muốn nghỉ ngơi à ?"

"Không phải !"

Kỷ Ninh lắc đầu cười, " Là ta nghĩ tới một cây gậy."

"Gậy?" Mọi người cùng nghi hoặc.

"Ta rời khỏi đây một lát, chút nữa nữa sẽ trở lại." Kỷ Ninh cười nói, "Bạch thúc, ngươi cần phải cẩn thận một chút."

"Yên tâm." Bạch thúc gật đầu.

"Chủ nhân, ngươi muốn đi xem cái gậy gì ?" Tiểu Thanh gặng hỏi.

"Một cây côn đồng." Kỷ Ninh nói xong liền nhanh chóng ly khai, rất nhanh liền rời khỏi phạm vi đại trận, trực tiếp xuyên thẳng qua hư không, nháy mắt đã ở sâu trong lòng đất.

Bởi vì Kỷ Ninh sợ rằng thời gian tranh đấu với Thiếu Viêm tộc sẽ rất dài, trong lúc nhất thời không làm gì được năm gã Thiên Tiên. Như vậy không bằng trước hết đi kiểm tra cây côn đồng thần bí kia. Cây côn đồng cực lớn… Kỷ Ninh vừa mới phát hiện. Bởi vì nguyên nhân năm gã Thiên tiên nên không thể tra xét rõ ràng.

Hiện tại năm gã Thiên tiên đã bị vây công, cũng không có ai tới quấy rầy hắn.

"Xuy, xuy, xuy…" Thần lực của Kỷ Ninh khởi động chung quanh, đem bùn đất, nham thạch đều đè ép ra xa. Nhìn trước mắt cây trụ đồng màu đỏ, cây trụ đồng này không biết tồn tại trong lòng đất bao nhiêu năm, lại không có chút nào rỉ sét. Trên bề mặt còn có phù văn, tràn ngập một cỗ chấn động phát ra. Truyện được copy tại Truyện FULL

"Không giống như là pháp bảo." Kỷ Ninh dò xét, âm thầm đưa ra phán đoán.

" Thần thức dò xét."

Kỷ Ninh lúc này thả ra thần thức, tra xét rõ ràng hình dáng cây đồng trụ.

Trước đó, Thần thức lần đầu dò xét bởi vì ở trên không. Cho nên chỉ thấy được một bộ phận của cây côn đồng, nhưng lúc này hắn đã ở bên cạnh nó.

"Đây là…" Kỷ Ninh hít sâu một hơi.

" Trời ơi ...!"

Cây đồng trụ màu đỏ này có chín chín trượng chiều rộng, nó không ngừng hướng phía dưới lòng đất kéo dài xuống. Kéo dài đến phía dưới cùng cho đến khi vượt qua một lớp nham bích đỏ rực lửa. Lớp nham bích này tràn ngập dưới lòng đất, có thể đã vượt qua vạn dặm. Thần thức của Kỷ Ninh cũng có hạn. Chỉ dò xét được một bộ phận lớp nham bích này, còn lại đến cùng là nó như thế nào… Kỷ Ninh căn bản không thể dò xét được.

Mà cây đồng trụ cực lớn kia chính là cắm sâu vào lớp nham bích đỏ rực này.

Phần cây đồng trụ lộ ra khỏi nham bích thì có thể vượt qua ba ngàn dặm dài. Về phần cắm trong nham bích dài bao nhiêu thì lại không thể biết được. Bởi vì thần thức Kỷ Ninh không thể thẩm thấu được vào lớp nham bích một chút nào.

"Nham bích này…" Kỷ Ninh lúc này lại lần nữa xuyên thẳng qua hư không, trực tiếp vượt qua ba ngàn dặm, rất nhanh đi tới bên trên lớp nham bích đỏ rực.

Xung quanh, nham thạch bùn đất trực tiếp bị Kỷ Ninh sử dụng thần lực ép cho rời xa, lộ ra một khu vực không gian rộng lớn.

Trước mặt là cây đồng trụ khổng lồ cắm sâu vào lớp nham bích dưới chân Kỷ Ninh.

"Cái này là thứ đồ chơi gì vậy? Lớp nham bích này cũng không để thần thức xâm nhập, nguyên lực cũng không thể luyện hóa." Kỷ Ninh nghi hoặc vạn phần, dẫm mạnh chân.

Bịch…

Kỷ Ninh một cước này, uy lực như thế nào ?

Cần biết bàn tay Kỷ Ninh có thể so sánh pháp bảo Thuần Dương cực hạn, các bộ phận thân thể khác cũng là đạt đến cấp độ pháp bảo Tiên giai thượng phẩm, uy lực một cước này… Ngay cả một tòa núi lớn đều có thể đơn giản đập nát bấy. Thế nhưng lớp nham thạch phía dưới này chỉ phát ra tiếng nổ bành bành, không một chút tổn hại.

"Lạ thật…"Kỷ Ninh đánh mạnh một chưởng ra.

Dưới thần thông Trích Tinh Thủ, uy năng trở nên đáng sợ vô cùng.

Lại chỉ là một tiếng vang trầm thấp hơn.

"Vẫn không có việc gì ?" Kỷ Ninh nghi hoặc vạn phần, "Nếu là pháp bảo Thiên Giai, bị ta đập một phát thế này đều muốn vỡ nát, lớp nham bích này vậy mà không hề tổn hại tí nào ?"

Kỷ Ninh đi tới bên cạnh cây đồng trụ.

"Đồng trụ cắm trong nham bích?" Kỷ Ninh cẩn thận đi vòng quanh cây đồng trụ cực lớn này. Đẩy đi toàn bộ chín chín trượng đất cát xung quanh đồng trụ, vừa hay phát hiện ra… lớp nham thạch hoàn toàn chính xác có một lỗ thủng vừa tròn chín chín trượng, cây đồng trụ cắm vào trong đó vừa vặn kín kẽ.

Thần lực Kỷ Ninh cũng không thể theo khe hở thẩm thấu vào.

"Đồng trụ có thể cắm vào, liệu có thể rút ra không ?" Kỷ Ninh suy tư nói thầm. Mặc kệ, đây là Thiếu Viêm tộc giấu diếm cái này, Kỷ Ninh cũng chẳng có gì phải kiêng kị, lúc này thân thể thoáng một cái. Biến thành một cự nhân cao ba trăm trượng.

Thần Ma Luyện Thể đã đến cấp độ Phản Hư, Kỷ Ninh thi triển Pháp Thiên Tượng Địa cực hạn có thể biến thành cự nhân to lớn ngàn trượng.

Lúc này hóa thành ba trăm trượng cự nhân, hai tay đơn giản ôm lấy cây đồng trụ cực lớn.

"Lên cho ta !" Kỷ Ninh mạnh mẽ dụng lực.

Cự nhân cao ba trăm trượng, hết sức nhổ, lực lượng lớn như thế nào?

Đáng tiếc không có gì xẩy ra.

"Trích Tinh Thủ." Kỷ Ninh trừng mắt, đôi thủ chưởng bắt đầu khởi động Trích Tinh Thủ thần văn, uy năng tăng vọt, mang theo lực nhổ núi sông, lực lượng vô tận…

Oanh …

Cây đồng trụ cực lớn này sau một tiếng vang thật lớn vậy mà bị rút hướng lên trên một chút. Lúc đồng trụ chuyển động, tại sâu trong lòng lớp nham bích phát ra tiếng ma sát, thậm chí phảng phất như thanh âm Thiên Băng Địa Liệt ầm ầm…



Tại một thế giới xa xôi khác.

"Ai? Là ai dám động đến Vô Tận Đồng Lô của ta ?" Một gã trên đầu có một sừng, toàn thân tràn ngập một ngọn lửa màu xanh, khuôn mặt giống loài người, chỉ là có thêm chút lân phiến. Đôi mắt nhắm chặt bỗng nhiên mở ra, trong đôi mắt tràn ngập lửa giận.