"Hãy chọn lựa cho thật tốt" Hoàng Mao Đại Hùng nói, " Tương lai sau này, khi chọn pháp bảo Thuần Dương, cũng phải đợi tới lần chọn thứ ba mới có thể rung động như này."
Kỷ Ninh gật đầu.
Đương nhiên hắn biết, ví dụ như chọn pháp bảo Tiên giai, lần chọn thứ nhất chỉ lấy được pháp bảo Tiên giai thượng phẩm "Tam Tài Tỏa Tiên Quyển", lần chọn thứ hai lấy được đầy đủ "Lê Thiên kiếm trận", mà lần thứ ba lại càng trân quý hơn nữa.
Trong tương lai, vượt qua Chiến Thần Điện tầng thứ chin, tầng thứ mười, sẽ được chọn pháp bảo Thuần Dương lần thứ nhất và thứ hai, đoán chừng số lượng pháp bảo Thuần Dương cũng sẽ không nhiều. Chỉ có trở thành Thiên Thần, đạt được cơ hội chọn pháp bảo Thuần Dương lần thứ ba, mới có thể lấy được pháp bảo cường đại nhất trong toàn bộ Trân Bảo Điện của Thủy Phủ..
Nhưng điều kiện bắt buộc là…
Phải trở thành Thiên Thần!
Thiên Thần cùng một cấp với Thuần Dương Chân Tiên, muốn thành Thiên Thần, phải độ kiếp qua "Cửu Cửu lôi kiếp ", mà Kỷ Ninh có kỳ ngộ rất lớn, vừa là truyền nhân của Tam Thọ đạo nhân, vừa là truyền nhân của Bồ Đề lão tổ, chỉ sợ Thiên kiếp của hắn sẽ không đơn giản như những Thần Ma bình thường khác. Cho nên Kỷ Ninh không dám khinh thường chút nào.
"Đại Thiên kiếm trận của ta, phải cần tối đa bảy trăm hai mươi chín thanh tiên kiếm. Rất lâu sau này chỉ sợ vẫn còn phải sử dụng phi kiếm Tiên giai cực phẩm." Kỷ Ninh thầm suy nghĩ.
Mặc dù tương lai trở thành Thiên Tiên, có thể đạt được pháp bảo Thuần Dương, nhưng rất khó có khả năng kiếm được hơn bảy trăm kiện pháp bảo Thuần Dương
Trừ phi thành Thiên Thần, tại Trân Bảo điện được chọn lựa pháp bảo Thuần Dương lần cuối cùng thì còn có khả năng, mà cũng chỉ là có khả năng thôi. Dù sao Tam Thọ đạo nhân cũng chỉ lưu lại một ít đồ của y mà thôi, không nhất định Tam Thọ đạo nhân có thể cất giữ đến mấy trăm, một ngàn phi kiếm Thuần Dương có thể tạo thành một bộ kiếm trận.
Ngày trở thành Thiên Thần cũng còn rất xa xôi !
Theo kế hoạch của Kỳ Ninh, sẽ để cho đệ nhị nguyên thần độ kiếp trước, sau đó mới cho bản tôn độ kiếp. Bởi vì đệ nhị nguyên thần là dòng luyện khí, độ kiếp sẽ dễ dàng hơn. Còn bản thể chính là Thần Ma luyện thể nên lúc độ kiếp sẽ vô cùng đáng sợ. Đã biết rằng nó rất đáng sợ, tất nhiên sẽ không thể để cho đệ nhị nguyên thần và bản thể cùng độ kiếp một lúc, như vậy thiên kiếp sẽ trở nên đáng sợ thế nào, Kỷ Ninh cũng không dám tưởng tượng!
Mà lúc còn ở Phương Thốn sơn, khi nói chuyện phiếm cùng đám người Ngân Nguyệt sư huynh, họ cũng đề nghị đệ nhị nguyên thần của Kỷ Ninh độ kiếp trước, như vậy đệ nhị nguyên thần bước vào cấp độ "Thiên Tiên" trước, tìm hiểu kiếm đạo có thể sẽ nhanh hơn, về sau cảnh giới cao hơn… chuẩn bị vô cùng đầy đủ rồi, mới để bản thể độ kiếp.
"Hiện nay Tam giới rung chuyển, ta muốn dựa vào một bộ phi kiếm để liều mạng !Hơn nữa phải nhờ vào nó để ngăn cản Thiên kiếp." Kỷ Ninh vô cùng cẩn thận liếc nhìn thư tịch, tìm kiếm một bộ pháp bảo Tiên giai cực phẩm cường đại, đáng tiếc không có bộ pháp bảo nào bao gồm gần ngàn thanh phi kiếm Tiên giai cực phẩm.
Bỗng nhiên ánh mắt hắn sáng lên liền ngừng lại.
"Đã có." Sắc mặt Kỷ Ninh lộ ra nét vui mừng.
Âm Dương Lưỡng Nghi Thiên Tuyệt Trận: do năm trăm thanh "Nhất Khí Băng Sương Kiếm" cực âm cùng năm trăm thanh "Càn Cương Hỏa Cực Kiếm" cực dương tạo thành, có thể bố trí thành Âm Dương Lưỡng Nghi Thiên Tuyệt Trận, thi triển kiếm trận lập tức Âm Dương Thủy Hỏa va chạm, mọi thứ đều sẽ bị ăn mòn. Tất cả Nhất Khí Băng Sương Kiếm, Càn Cương Hỏa Cực Kiếm này đều đều là phi kiếm Tiên giai cực phẩm, có thể tách ra do hai người đồng thời điều khiển, một người điều khiển năm trăm thanh Nhất Khí Băng Sương Kiếm, một người điều khiển năm trăm thanh Càn Cương Hỏa Cực Kiếm, hai người liên hợp bày trận. Cũng có thể để một người đồng thời điều khiển hơn một ngàn phi kiếm Tiên giai cực phẩm, khống chế đại trận vẫn như vậy.
Trong sách ghi lại cặn kẽ rất nhiều ảo diệu.
Thậm chí còn ghi lại cả phương pháp bố trí "Âm Dương Lưỡng Nghi Thiên Tuyệt Trận" .
Nhưng còn có chỗ chưa ghi lại, bộ kiếm trận này kỳ thật phải do một đôi Thiên Tiên đạo lữ cùng nhau khống chế mới đúng, nữ sẽ là điều khiển Nhất Khí Băng Sương Kiếm, nam điều khiển Càn Cương Hỏa Cực Kiếm... Điều khiển phi kiếm Tiên giai cực phẩm là gánh nặng quá lớn cho tâm lực, dù là Thiên Tiên, muốn điều khiển hơn ngàn thanh phi kiếm Tiên giai cực phẩm mà lại còn bố trí thành "Âm Dương Lưỡng Nghi Thiên Tuyệt Trận " cũng chỉ có rất ít người có thể làm được!
"Trận pháp này cũng quá khó khăn." Kỷ Ninh vừa nhìn cũng không khỏi biến sắc, "Tuy rằng đại trận này dùng chính là kiếm, nhưng mà ngược lại càng thêm thiên hướng về " trận pháp nhất đạo ", tiên kiếm trân quý như thế, lại chỉ dùng để bố trí trận pháp, quả nhiên là lãng phí những tiên kiếm này."
Rất nhiều tiên nhân dùng tiên kiếm, nhưng không phải đều là Kiếm Tiên thực sự!
Ví dụ như Ngũ Phong tiên nhân cũng dùng tiên kiếm, binh khí của Tiểu Thanh cũng là tiên kiếm, trong số Tán Tiên sợ rằng có đến gần một nửa binh khí đều là tiên kiếm, nhưng trong ngàn Tán Tiên cũng khó có thể tìm thấy được một Kiếm tiên! Bộ Âm Dương Lưỡng Nghi Thiên Tuyệt Trận này, mỗi một thanh Tiên Kiếm đều là "trận cơ", có thể hình thành nên một đại trận đáng sợ ngập trời.
"Đã đến tay ta, các ngươi mới có thể chính thức phát huy ra uy lực của "kiếm"." Kỷ Ninh yên lặng nói.
Kỷ Ninh tiếp tục lật xem tiếp.
Rất nhanh đã xem hết quyển sách, tất cả có vài bộ kiếm trận dùng lượng lớn tiên kiếm kết thành, có thể vượt qua bảy trăm hai mươi chín thanh cũng chỉ có hai bộ kiếm trận! Mà "Âm Dương Lưỡng Nghi Thiên Tuyệt Trận" lại phân chia hai thuộc tính Âm Dương rất tốt, trong trận pháp chi đạo, Kỷ Ninh khá am hiểu phối hợp Âm Dương, vì vậy hắn liền chọn bộ này.
"Chính là nó." Kỷ Ninh tươi cười.
Thủy Phủ, Tinh Thần điện.
Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi ở trong nhà tranh, lấy ra một thanh tiên kiếm tỏa ra hàn khí lạnh như băng, bên trên tiên kiếm còn ẩn hiện một con rắn nhỏ màu trắng như tuyết: "Ngươi chính là chủ nhân của tất cả tỷ muội chúng ta sao ?"
"Tỷ muội?" Kỷ Ninh cười nhìn con rắn màu trắng tuyết.
"Năm trăm thanh Nhất Khí Băng Sương Kiếm chúng ta đều là tỷ muội tốt." Con rắn nhỏ màu tuyết nói, " Còn năm trăm thanh Càn Cương Hỏa Cực Kiếm kia cũng đều là các huynh đệ tốt." xem tại Đọc Truyện
Kỷ Ninh cười cười, nhón tay vẽ lên không trung một cái, nguyên lực bay ra, bắt đầu ngưng tụ ra một đám phù văn. Những phù văn này tỏa ra ánh sáng âm u mịt mù, lơ lửng giữa không trung, những phù văn này là Đại Thiên kiếm trận mà Bồ Đề lão tổ truyền thụ cho Kỷ Ninh, để sáng chế ra lão tổ đã phải mất rất nhiều công sức
Sau một lúc lâu, tất cả hơn vạn phù văn lơ lửng nhô lên cao, lại tạo thành một phù văn lớn chữ "Thiên" kì dị.
"Ngưng."
Kỷ Ninh quát một câu, lập tức tât cả hơn vạn phù văn đều hợp lại, hóa thành một cái phù văn vô cùng phức tạp, đó chính là "Đại Thiên phù văn". Đây là phương pháp ngưng tụ phù văn đơn giản được Bồ Đề lão tổ truyền thụ lại. Nếu là cao thủ phù văn có thể một lần ngưng tụ trực tiếp ra Đại thiên phù văn, còn Kỷ Ninh phải ngưng tụ ra một đám tiểu phù văn trước.
"Hợp." Kỷ Ninh trực tiếp vỗ một cái vào Đại Thiên phù văn, nó lập tức đánh vào thanh tiên kiếm, dung nhập vào bên trong.
Thanh tiên kiếm này lập tức xuất hiện một đường vân phức tạp và vặn vẹo một chút, toàn bộ khí tức của thanh tiên kiếm dường như đã trở nên càng hung hiểm hơn.
"Hoàn thành một thanh."
"Tiếp tục"
Kỷ Ninh tiếp tục chế tác.
Từng thanh tiên kiếm đều được Kỷ Ninh tiến hành cải tạo, hiện nay đối với Kỷ Ninh, nếu chỉ là phù văn Tiểu Thiên kiếm trận, e rằng chi bằng một cái ý niệm trong đầu thôi cũng có thể đồng thời khắc phù văn Tiểu Thiên vào hơn bảy trăm thanh phi kiếm trong một hơi thở. Thế nhưng căn cứ từ Tiểu thiên kiếm trận cùng rất nhiều Đa Bảo chi thuật sáng chế ra "Đại Thiên phù văn" lại phức tạp hơn rất nhiều lần, chỉ là tạo thành Đại Thiên phù văn cũng phải cần hơn vạn cái tiểu phù văn, mỗi cái đều phức tạp hơn Tiểu thiên phù văn rất nhiều.
Sau khi hao phí thời gian ba ngày, Kỷ Ninh mới khắc xong Đại Thiên phù văn vào trong bảy trăm hai mươi chin thanh tiên kiếm, còn dư lại hơn hai trăm thanh tiên kiếm thì tạm thời thu vào.
"Khởi"
"Đại Thiên kiếm trận!"
Kỷ Ninh lần lượt thử nghiệm, phát hiện mặc dù có "Đại thiên phù văn" tương trợ, dung hợp rất nhiều tiên kiếm thành một thể, nhưng bản thể cùng đệ nhị nguyên thần, tối đa chỉ có thể thi triển Đại Thiên kiếm trận tầng thứ hai mà thôi, điều khiển một trăm tám mươi hai thanh phi kiếm Tiên giai cực phẩm! Đây đã là cực hạn, nếu bản thể còn muốn phân tâm cận chiến thì chỉ sợ tối đa cũng chỉ có thể thi triển Đại Thiên kiếm trận tầng thứ nhất.
"Uy lực thật là đáng sợ."
Hơn một trăm thanh phi kiếm Tiên giai, mặc dù không sử dụng một đại trận gì, tấn công lung tung một cách điên cuồng cũng rất giật mình.
Nhờ Đại Thiên kiếm trận, uy năng hợp nhất.
Lập tức thực lực phương diện luyện khí lại lần nữa vượt qua thực lực bản thể cận chiến của Kỷ Ninh.
Sau khi đột phá vẫn ở lại Yên Sơn mấy ngày, cẩn thận suy nghĩ về cách cận chiến, về Đại Thiên kiếm trận, củng cố thêm thực lực bản thân rồi mới rời khỏi Yên Sơn.
Quận Hỏa Phiến, trên không thành Yển Lưu.
Sáng sớm trên không thành Yển Lưu tràn ngập hàn khí, thật lạnh, xuất hiện rung động mơ hồ trong không gian, một gã thiếu niên mặc áo da thú xuất hiện, lần này chỉ có một mình Kỷ Ninh đến, vì chủ yểu phải nhờ vào bảy mươi hai phép biến để dò xét nên dẫn theo đám Bạch thúc sẽ không thích hợp.
" Lần trước ta dịch chuyển cả trăm vạn dặm, chính là đi tới thành Yển Lưu này, lúc trước phỏng đoán ngọn núi kia là Đông Lâm sơn mạch, cũng không biết đúng hay sai?" Kỷ Ninh cười cười, "Đi xác nhận một phen."
Vèo!
Kỷ Ninh bay thẳng đến phương hướng mà khi trước đã chạy ra, khi thì phi hành dò xét, khi thì Hư Không Xuyên Toa hơn mười vạn dặm, rất nhanh Kỷ Ninh đã xác định được, phỏng đoán lúc trước không hề sai, chỗ đó đúng thật là Đông Lâm sơn mạch "Đông Lâm tông".
"Đông Lâm tông?"
"Làm thế nào để vào đây"
"Biến thành con muỗi? nhưng bên trong Đông Lâm sơn mạch có bố trí trận pháp, nếu con muỗi cưỡng ép đột phá trận pháp, sợ rằng sẽ làm người ta chú ý." Kỷ Ninh nhíu mày suy nghĩ, lập tức bắt đầu dò xét xung quanh Đông Lâm sơn mạch."Ta cũng không tin một tông môn lớn như vậy, ai nấy cũng đều một mực ở trong tông môn không ra vào!"
Kỷ Ninh vốn từng đi Thiên Bảo Sơn mua tin tức giới thiệu về cường giả của Đông Lâm tông, tốt xấu gì cũng có thể nhận rõ người Đông Lâm tông, lập tức bắt đầu ngồi chờ tại Đông Lâm sơn mạch, thường xuyên thi triển " Chúc Long Chi Nhãn" quan sát bốn phía để tìm kiếm.
Chờ đến ngày thứ ba.
"Ta cũng đường đường là Nguyên Thần đạo nhân, thật đáng buồn là bây giờ cũng chỉ có thể làm chân sai vặt, đi mua tiên nhưỡng, mua quả tiên, mua các loại kỳ trân dị thú về cho bọn chúng tiến hành giết. Thật sự là đáng buồn!" Một chiếc thuyền lớn hạ xuống, hai gã Tu Tiên giả kề vai sát cánh đi tới, truyền âm cho nhau nói chuyện, bọn hắn dù bực tức cũng đều cẩn thận chỉ dám truyền âm.
"Ngay cả tông chủ cũng bị bọn chúng quát nạt la hét, những Nguyên thần đạo nhân như chúng ta thì tính là cái gì? Cố gắng chịu đựng đi, vị tướng quân kia không phải đã nói sao, trong vòng ngàn năm nhất định sẽ rời đi, để chúng ta tự do."
"Chỉ sợ chưa tới ngàn năm, chúng ta đã chết rồi."
Gã Nguyên Thần đạo nhân này bực bội nói.
Mà cách bọn họ mấy vạn dặm, một thiếu niên đang khoanh chân ngồi trên một hoang nguyên, hai con ngươi như ánh nến đang nhìn bọn chúng lập tức lộ vẻ vui mừng: "Ồ, hai người này không phải là hai vị Nguyên Thần đạo nhân của Đông Lâm tông sao? Ta đã nói rồi, một cái đại tông phái chiếm diện tích hơn mười vạn dặm, làm sao có thể một mực không ai ra vào? Xem ra ta muốn đi vào, phải nhờ vào hai người này rồi."
Lập tức Kỷ Ninh biến mất tại chỗ, trực tiếp Xuyên Toa Hư Không, yên lặng tới gần.