Trận thứ hai
Thương Ngô Thứu chiến thắng Bạch Long chân nhân!
Đã đi tới tận bây giờ thì mỗi người đều là yêu nghiệt tuyệt thế. Mọi người đều không hẹn mà cùng bỏ qua các loại pháp thuật thần niệm tấn công! Bởi vì thi triển bí thuật pháp bảo bằng nguyên lực gần như là không uy hiếp nổi đối thủ. Tất cả mọi người đều dựa vào thần thông để chiến đấu. Kỷ Ninh cũng bỏ qua Tiểu Thiên kiếm trận!
"Oang!" "Vù!"
Thương Ngô Thứu chiến đấu điên cuồng với Bạch Long chân nhân. Hai người bọn họ đều thi triển ra thần thông Pháp Thiên Tượng Địa, Ba Đầu Sáu Tay rồi thi triển những thần thông khác.
Bạch Long chân nhân hóa cả người thành một con rồng thần trắng tuyết. Thương Ngô Thứu thì lại bùng nổ tốc độ làm người khác thầm hãi. Chỉ thấy cuồng phong gào thét, sấm sét từ cuồng phong đánh ra. Giữa những luồng sấm sét lại thấy bóng người Thương Ngô Thứu. Hắn có chợp ẩn chợp hiện, với tốc độ vô cùng kinh người...Trong lúc nhất thời như kiểu có một đám Thương Ngô Thứu đang đánh với Bạch Long chân nhân vậy.
"Tốc độ thật đáng sợ."
"Thân pháp tâật kinh người."
Tất cả mọi người đều thầm hãi.
Kỷ Ninh, Hạ Mang Tử Sơn, Lạp Tháp chân nhân đều trầm lòng xuống. Nếu tính về tốc độ thì Thương Ngô Thứu đúng là đứng đầu đại hội Tiên Duyên này! Hơn nữa hắn lại vừa đột phá nên tốc độ thân pháp của hắn lại càng vươn xa cảnh giới có thể tượng tưởng nổi.
Thật ra trong chiến đấu, tốc độ của thân pháp còn quan trọng hơn cả lực lương!
"Thương Ngô Thứu thật đáng sợ."
"Một chiêu ra là đã biến đổi trời. Chỉ riêng nhờ vào tốc độ thân pháp thôi là hắn đã cực kỳ đáng sợ rồi."
...
Không thể nghi ngờ.
Trong khi hai tên Thần Ma luyện thể mạnh mẽ chiến đấu, Thương Ngô Thứu muốn đánh là đánh, muốn lui là lui, hoàn toàn nắm trong tay cục diện! Mặc dù Bạch Long chân nhân rất mạnh nhưng khi phải đối mặt với tốc độ chóng mặt của Thương Ngô Thứu thì không có đối sách nào, cuối cùng chỉ còn nước bại trận.
Người thứ hai trong sáu người mạnh nhất đại hội tiên Duyên là Thương Ngô Thứu!
"Tốt, tốt, tốt." Vị Thiên Tiên lão tổ mi dài của Thương Ngô tộc cực kỳ kích động. Hai trong mắt sáng quắc lên. Hắn chính là Thiên Tiên lão tổ nên được quyền đi lại. Cho tới bây giờ, theo lý thuyết thì những cặp đấu cũng không có sự chênh lệch quá lớn. Nhưng Thương Ngô Thứu lại dựa vào tốc độ của thân pháp làm đối phương không thể làm gì nổi. Nếu cứ thế này thì ngôi vị trong ba người đầu cũng là vật trong tay.
...
Hoàng đế Đại Hạ lại mở miệng: "Trận thứ ba vòng thứ hai, Kỷ Ninh Hắc Bạch Học cung đấu với Thiếu Viêm Hiên Thiếu Viêm tộc!"
Âm thanh vang vọng khắp nơi cùng chốn.
Kỷ Ninh ngồi sau lưng Diên Vương cũng phải rụt con ngươi lại. Thiếu Viêm Hiên? Thiếu Viêm tộc? Thù hận của mình với Thiếu Viêm tộc đã sớm được mọi người biết tới. Hiện giờ đối thủ của mình lại chính là Thiếu Viêm Hiên sao?
"Kỷ Ninh." Dư Vi nắm lấy tay Kỷ Ninh, nhìn Kỷ Ninh. "Cẩn thận."
"Ừ." Kỷ Ninh gật đầu.
Tới giờ phút này, không thể coi thường bất kỳ đối thủ nào được.
Ở một chỗ khác.
Sắc mặt của Huyền Cơ lão tổ cũng hơi biến đổi. Kỷ Ninh? Hắn đã sớm nghĩ cách giết Kỷ Ninh. Nhưng nếu tính với việc trở thành 'đệ tử của Xích Minh đạo tổ' thì việc diệt trừ Kỷ Ninh có tầm quan trọng thấp hơn nên hắn đã sớm bỏ qua. Việc mà hắn muốn nghĩ bây giờ chính là làm cách nào cho 'Thiếu Viêm Hiên' lên được ba người đầu tiên.
"Hiên nhi." Huyền Cơ lão tổ truyền âm nhắc nhở Thiếu Viêm Hiên. "Tên Kỷ Ninh kia chính là Kiếm Tiên. Cực kỳ giỏi sát phạt. Ngươi không cần phải cứng đối cứng với hắn...Huống chi ngươi cũng không am hiểu cứng đối cứng. Cứ lấy cái dài của ngươi đánh với cái ngắn của hắn là ngươi hoàn toàn có thể thắng."
Thiếu Viêm Hiêm gật đầu nhẹ.
Trận chiến này...
Có tầm quan trọng vượt xa sự sống chết!
"Vù." Lúc này Thiếu Viêm Hiên bước ra ngoài đại điện.
...
"Hạ Mang, ngươi vừa mới để Kỷ Ninh đánh với Thiếu Viêm Hiên thì không hiểu tại sao ta lại thấy không khí trong Thiên Mang Điện có vẻ không thoải mái lắm? Ánh mắt của nhóm Thiên Tiên kia nhìn Kỷ Ninh và Thiếu Viêm Hiên có vẻ gì đó khá là kỳ quái vậy?" Lã Động Tân khó hiểu.
Mấy vị Thuần Dương chân tiên khác cũng đều phát hiện ra điều này.
Hoàng đế Đại Hạ cười ha ha nói: "Các vị còn chưa biết đó thôi. Thật ra Kỷ Ninh đã có ân oán khá lớn với Thiếu Viêm tộc. Mà lại còn là truyền kỳ nữa."
"Truyền kỳ?" Đám người Lã Động Tân cẩn thận lắng nghe.
Bọn họ cũng chỉ mới đến lúc đại hội Tiên Duyên bắt đầu nên cũng không biết nhiều thông tin về những thiên tài Vạn Tượng chân nhân của vương triều Đại Hạ. Vì thế nên dĩ nhiên cũng chẳng biết chuyện giữa Kỷ Ninh và Thiếu Viêm tộc. Chỉ có hoàng đế Đại Hạ nhờ thu thập tình báo nên mới biết được việc giữa Kỷ Ninh và Thiếu Viêm tộc.
"Thiếu Viêm tộc có một đệ tử tên là Thiếu Viêm Nông, là thủ lĩnh kế nhiệm của bộ tộc..."
"Cuối cùng, Thiếu Viêm tộc kia bố trí tử sĩ đi ám sát, nhưng lại bị Nguyên Thần thứ hai của Kỷ Ninh giết chết." Hoàng đế Đại Hạ cười ha hanói. "Các ngươi đã hiểu được ân oán giữa Thiếu Viêm tộc và Kỷ Ninh rồi chứ."
Tám gã Thuần Dương chân tiên khác đều giật mình.
"Hạ Mang, ngươi thật không có lòng tốt chút nào. Đã biết bọn chúng có thù oán với nhau như thế, lại còn cố ý mà cho bọn chúng ở cùng một chỗ. Có điều, nếu đã có hận thù như thế thì nhất định sẽ chém giết rất điên cuồng."
"Đúng, trận chiến này sẽ rất thú vị đây."
... Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sáu người đứng đầu đã tìm ra tới hai người.
Trong hai người Kỷ Ninh và Thiếu Viêm Hiên, chỉ có một người được tiến vào sáu người kia! Chỉ cần bước vào được...là sẽ chỉ còn cách ba người đứng đầu có một bước.
"Đệ tử Xích Minh đạo tổ phải là ta." Ánh mắt của Thiếu Viêm Hiên lạnh như băng. Hắn là một kẻ rất khiêm tốn. Kẻ có danh tiếng lớn nhất trong thế hệ trẻ ở Thiếu Viêm tộc chính là Thiếu Viêm Nông. Hắn lại trái ngược với Thiếu Viêm Nông, trước nay vẫn luôn tiềm tu, mục tiêu của hắn chính là độ kiếp trở thành Thiên Tiên lão tổ trường sinh, tự do tự tại!
Hắn chẳng thèm để ý tới cái tên Thiếu Viêm Nông mình đầy lụa là kia. Dựa vào lão tổ yêu chiều thì cũng chỉ kiêu ngạo ngang ngược được nhất thời mà thôi.
"Đệ tử Đạo tổ. Cơ hội này đúng là dù có chuyển thế ngàn vạn lần cũng khó gặp. Ta phải nắm thật chặt." Thiếu Viêm Hiên đi vào đại trận phong cấm, nhìn về phía Kỷ Ninh ở xa xa.
"Tam giới vốn thần bí khó lường. Nếu ta trở thành đệ tử của Xích Minh đạo tổ thì ta sẽ có thể đi dễ dàng và nhanh chóng hơn nhiều!" Kỷ Ninh rất hiểu. Bản thân cố gắng chỉ là một mặt, kỳ ngộ cũng là một mặt quan trọng khác. Nếu như không có 'phương pháp quan tưởng Nữ Oa đồ', mà cứ để theo phụ thân chỉ điểm từ nhỏ rồi cố gắng thì có lẽ cũng sẽ không bao giờ vượt qua được phụ thân, tu luyện mấy trăm năm thì cũng may lắm mới trở thành nhân vật quan trọng ở quận An Thiền là cùng.
Nhưng có Nữ Oa đồ, Kỷ Ninh vùng lên, bước từng bước nhanh hơn ít nhất là mười lần!
Nếu không có Nữ Oa đồ...Khi trước tiến vào Thủy Phủ e là đã chết trong đó. Nghiêm khắc mà nói, không có 'Nữ Oa đồ', tư chất của Kỷ Ninh thật sự không đủ cao để với tới mức được Thủy Phủ na di vào bên trong.
Một bước nhanh! Từng bước nhanh lên!
Muốn cao hơn xa hơn mạnh hơn, thậm chí trở thành người bản lĩnh lớn ở tam giới thì nhất định phải biết nắm lấy từng cơ hội!
"Ta nhất định phải có thứ hạng nằm trong ba người đầu, thậm chí là phải đứng đầu!" Kỷ Ninh nhìn Thiếu Viêm Hiên. "Thiếu Viêm Hiên kia...chính là vật cản quan trọng trên con đường tu tiên của ta. Nhất định phải giết chết."
Ánh mắt của hai người đối nhau.
Khi ánh mắt va chạm vào, ai cũng đều nhìn ra khí thế đoạn tuyệt của hai người này. Có hắn thì không có ta, có ta thì không có hắn!
"Oanh!" "Oanh!"
Thân thể của hai người cùng lóe lên. Cả hai đều biến thành người cao lớn ba đầu sáu tay.
Sáu bàn tay Kỷ Ninh cầm sáu thanh tiên kiếm. Còn sáu bàn tay của Thiếu Viêm Hiên thì lại cầm sáu cây roi dài.
"Kỷ Ninh, tuy kiếm thuật của ngươi lợi hại, nhưng ta lừa vừa khéo khắc chế được ngươi. Ngươi nhất định phải thua." Giọng nói của Thiếu Viêm Hiên vang lên khắp cả lồng ngự. Sáu cánh tay của hắn quật ra. Chỉ thấy sáu cây roi cùng bay múa. Mỗi một cây roi đều uốn lượn quật xuống như một con rắn đen đang trườn bò. Ở đầu cây roi còn có một cái dùi nhọn, mặt trên trải đầy phù văn. Từng luồng dao động mạnh mẽ tràn ngập ra.
"Thiếu Viêm Hiên, một khi ngươi để ta tới gần thì nhất định là ngươi sẽ phải thua." Âm thanh của Kỷ Ninh cũng cực kỳ hùng hồn.
Hai người nói đều có chút đạo lý nhưng thật ra là muốn lay chuyển đạo tâm của đối phương.
Đến tầng cấp như bọn hắn, chỉ cần đạo tâm hơi suy chuyển thôi là thực lực đã bị kém đi một chút rồi, mà vào lúc quan trọng thì một chút thôi cũng đủ để thua rồi.
Kỷ Ninh suy ngẫm. "Thiếu Viêm Hiên là cao thủ dùng roi. Một khi bị cây roi của hắn cuốn lại là những cây roi khác sẽ phủ tới. Không chừng thua luôn! Cho nên tuyệt đối không thể để hắn có cơ hội. Nếu đã không đánh cứng được...thì trận này cứ lấy linh hoạt mà đánh."
Với bất kỳ đối thủ nào cũng phải có sách lược chiến đấu riêng.
Đột nhiên...
Hai người vốn đang nói với nhau đã bắt đầu lao tới đối phương. Trận chiến lập tức bắt đầu.
Xoẹt! Xoẹt!
Xung quanh Kỷ Ninh nở rộ ra Thủy Hỏa Liên Hoa. Hắn đứng ở giữa Thủy Hỏa Liên Hoa. Thủy Hỏa Liên Hoa có thể cản trở được roi của đối phương...tuy chỉ là hơi ảnh hương nhưng trong chiến đấu cũng có trợ giúp rất lớn.
"Ầm ầm!" "Ầm ầm!" "Ầm ầm!"
Ba đường roi quật thẳng xuống, phát ra tiếng như sấm rền. khí thế bá đạo như ba con giao long! Ba đường roi còn lại thì lặng yên không tiếng động luồn lách ra đánh lén như con rắn độc làm cho Kỷ Ninh rơi vào thế bị bao vậy.
Kỷ Ninh múa tiên kiếm đồng thời cố gắng tìm cách tiếp cận đối phương.
Tới càng gần thì ưu thế của mình càng lớn! Roi...chính là vũ khí cần phải có không gian thì mới thi triển được. Khoảng cách càng nhỏ thì khả năng uy hiếp của roi càng yếu.
"Xẹt xẹt xẹt..." Kiếm quang như tơ hiện lên giữa không trung tạo thành từng đường tơ cắt xuống những cây roi.
Sợi tơ bay múa mang theo sự dẻo dai vô cùng, liên miên không dứt.
"Lực lượng quá mạnh." Vừa giao chiến là Thiếu Viêm Hiên đã cảm giác được sự đáng sợ của Kỷ Ninh. Mặc dù Kỷ Ninh không hề đánh cứng đối cứng, chỉ cần dựa vào kiếm pháp như nước là đã đánh bay được từng cây roi ra. Mỗi lần kiếm quang va chạm với roi là đều tạo ra lực chấn động kinh người!
Thiếu Viêm Hiên cảm thấy sáu cánh tay của mình hơi run lên! Cây roi do hắn thi triển ra lần lượt bị đánh bay sang một beien.
Khi đã thi triển ra Trích Tinh Thủ, lực lượng của Kỷ Ninh đúng là chiếm ưu thế tuyệt đối.
...
Ngũ Phong tiên nhân, Bạch thúc, tiểu Thanh ở Hắc Bạch Học cung và cả Dư Vi, Uất Trì Tích Nguyệt đều căng thẳng.
Huyền Cơ lão tổ cũng hồi hộp.
Hai người Kỷ Ninh và Thiếu Viêm Hiên mới giao chiến nên vẫn còn cẩn thận thăm dò đối phương, không để cho đối phương có cơ hội.
"Giết hắn, giết hắn." Con ngươi hẹp dài của Huyền Cơ lão tổ lóe ra sự lạnh lẽo, lặng yên nói.
Bỗng nhiên...
Chỉ thấy trong đại trận phong cấm xa xa, sáu cánh tay của Thiếu Viêm Hiên cũng biến đổi. Mặt ngoài cánh tay bắt đầu xuất hiện chi chút vảy màu đen, giống như biến thành một con rắn. Cánh tay của hắn lập tức trở nên mềm mại không xương. Cây roi khi trước hung mạnh thì giờ lập tức trở nên mềm mại, điên cuồng trói về phía Kỷ Ninh.