Mãng Hoang Kỷ

Chương 1766




Lần chiến tranh này Y Da Nhĩ chuẩn bị quá sung túc! Lúc đại chiến tổn thất chúa tể Đế Quân nhưng không ngừng tiến công, bọn chúng chỉ là pháo hôi, chết nhiều hơn nữa Y Da Nhĩ cũng đau lòng. Bởi vì chết cũng là chết, cũng không ảnh hưởng tới hắn. Chỉ cần giết chết chúa tể Đế Quân của văn minh người tu hành xem như thành công! Cho tới bây giờ phái Tây Tư trưởng thượng chủ mới là quyết chiến chân chính.

Nếu như không có Bắc Minh Đế Quân, Y Da Nhĩ có chín thành chín nắm chắc chiến thắng! Ngủ đông lâu như thế, trong chiến tranh lần trước, Y Da Nhĩ tự tin nên không có hiện thân.

Ẩn nhẫn lâu như thế, một khi bộc phát sẽ vô cùng đáng sợ.

Bắc Minh Đế Quân, chính là lo lắng của Y Da Nhĩ.

Bởi vì người hợp đạo thất bại còn có thể nghĩ ra pháp môn Chân Linh Bất Diệt, đtừ đó nhìn ra thiên phú của Kỷ Ninh khủng bố cỡ nào! Hôm nay thành Bắc Minh Đế Quân, chỉ cần lại tiến thêm một bước chính là chung cực chi đạo chí tôn! Chung cực chí tôn, là tồn tại vô địch tuyệt đối trong hỗn độn vũ trụ của mình.

- Tám phần có thể là hắn?

Y Da Nhĩ nói nhỏ.

- Rất tốt, mục tiêu đầu tiên ta ra tay chính là hắn! Các ngươi không tiếc trả bất cứ giá nào cũng phải vây khốn hắn, chờ ta đi qua, ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất đi tới đó, tự mình ra tay giết chết Bắc Minh Đế Quân.

- Tự mình ra tay?

Nam tử tóc dài màu đen vô cùng giật mình.

Từ khi tiến vào hỗn độn vũ trụ này và chiến tranh với văn minh người tu hành, Y Da Nhĩ chưa bao giờ ra tay qua.

Bọn họ rất rõ ràng Y Da Nhĩ cường đại cở nào, tuy nói trong hỗn độn vũ trụ khác nên không thể điều động uy năng của đạo, hơn nữa còn bị bài xích. Y Da Nhĩ chuẩn bị đầy đủ sát chiêu trong chiến đấu lần này, Y Da Nhĩ nếu như ra tay, bọn họ xem ra mười phần là cực kỳ muốn giết chết Bắc Minh Đế Quân.

- Vâng, chúng ta nhất định sẽ dùng toàn lực vây khốn Bắc Minh Đế Quân.

Nam tử tóc dài màu đen nói

- Ân, hiện tại ta sẽ đi.

Lúc này cột sáng mờ ảo biến mất,trong khi cột sáng mất đi, Y Da Nhĩ đứng dậy rời khỏi vương tọa.

Vì xác minh đứng đầu thứ bảy của văn minh người tu hành có phải Bắc Minh Đế Quân hay không, Y Da Nhĩ cũng không xác định.

Nếu như không phải Bắc Minh Đế Quân, giết một tên chí tôn của đối phương cũng không tệ.

Nếu là thật càng phải giết.

Cho nên vì không muốn có ngoài muốn xuất hiện, Y Da Nhĩ quyết định xuất phát tư mình đi giải quyết chuyện xấu.

Nhìn vô số thời không trôi nổi chung quanh.

Kỷ Ninh liếc mắt nhìn chung quanh và tìm hiểu trận pháp biến hóa, lúc này đưa tin cho sáu người khác.

- Các vị, ta cũng thân hãm vào một tòa thần điện của Tây Tư tộc, nơi này do tám Tây Tư trưởng thượng chủ khống chế.

Kỷ Ninh xuyên thấu qua chí tôn tín phù đưa tin:

- Hôm nay ta bị vây trong trận pháp thời không, chỉ sợ phải phí thời gian giải quyết.

- Cái gì, Bắc Minh ngươi cũng bị khốn trụ?

- Bắc Minh, ta ở gần ngươi, ta tới giúp ngươi.

Đế Thạch Chí Tôn lên tiếng.

- Không cần, ta có chút am hiểu thời không, cũng am hiểu trận pháp... Ta am hiểu phá giải trận pháp thời không nhất.

Kỷ Ninh đưa tin, nói:

- Các ngươi không cần quá lo lắng cho ta, ta sẽ dốc lòng phá giải, nói cho các ngươi biết là nhắc nhở các ngươi cẩn thận! Ách Khổng cùng ta trước sau đều bị vây khốn, chỉ sợ Tây Tư tộc còn có từng nhánh Tây Tư trưởng thượng chủ khsc, các ngươi ngàn vạn không nên bị vây khốn.

- Ân.

Sáu vị chí tôn khác cảm thấy áp lực.

Ách Khổng bị bảy tôn chủ thao túng thần điện vây khốn. Kỷ Ninh là bị một tòa thần điện màu xám trắng vây khốn. Chỉ sợ số lượng Tây Tư trưởng thượng chủ không chỉ có bao nhiêu đó.

- Từ giờ trở đi, Thiên Thực, Mô Cốc, Ba Lâm, Đế Thạch, năm người chúng ta đi đối phó chiến thuyền của Tây Tư tộc.

Hồng Nhiên Chí Tôn đưa tin nói:

- Văn minh người tu hành chúng ta ở các chiến trường vô cùng nhẹ nhõm, đã diệt sát những chúa tể Đế Quân của Tây Tư tộc cho nên không còn quan trọng! Pháp thân và bản tôn của chúng ta không cần mạo hiểm.

- Đúng, bản tôn bất động, hiện tại Bắc Minh và Ách Khổng đã bị vây khốn, lại bị khốn trụ hai ba, trận chiến tranh này chúng ta phải thua rồi.

Thiên Thực chí tôn cũng đưa tin.

- Bắc Minh, chính ngươi coi chừng.

Mô Cốc cũng nói.

- Mau chóng phá giải, chậm thì sinh biến.

Ba Lâm chí tôn thì thào.

Tất cả mọi người hiểu rõ một chút, thời gian bị vây khốn càng dài càng nguy hiểm, như Kỷ Ninh bị nhốt trong thần điện nên vô cùng nguy hiểm, có thể Tây Tư tộc nhất định sẽ điều khiển lực lượng khác có thể uy hiếp Kỷ Ninh tới! Cho nên thời gian kéo càng lâu thì tình thế càng thêm ác liệt.

- Cần chúng ta hỗ trợ nên nói ngay.

Thiên Thực chí tôn cũng nói:

- Trong mấy người chúng ta, tính mệnh của ngươi trọng yếu nhất.

- Ta hiểu!

Kỷ Ninh cũng minh bạch, bọn họ khongđơn thuần làm việc của mình, mà là cả văn minh, cả hỗn độn vũ trụ.

Nhìn hư không mênh mông cuồn cuộn trước mặt, vô số thời không cấu thành đại trận phức tạp.

Kỷ Ninh áo trắng đứng ở trên hư không, thời không chung quanh biến ảo bất định.

Kỷ Ninh quan sát, hắn duy trì gia tốc thời gian gấp trăm lần, không ngừng suy tư nên làm thế nào phá thời không đại trận.

******

Xoẹt ——

Trong hư không hắc ám vô tận, một khe hở thời không hiện ra, một nam tử áo bào xám đi chân trần ra khỏi vết nứt không gian, hai mắt của hắn ôn hòa giống như ẩn chứa tất cả, tự nhiên mang theo khí tức trách trời thương dân.

- Hừ.

Y Da Nhĩ nhìn hư không, hắn nhíu mày hừ một tiếng.

Bên ngoài thân thể của hắn sinh ra một tầng chấn động kỳ dị.

Chấn động bao phủ xuống làm tất cả nhân quả dây dưa không thể tới gần hắn, thậm chí quy tắc vận hành hỗn độn vũ trụ cũng không thể cảm ứng sự tồn tại của hắn! Đây cũng là thứ Y Da Nhĩ nghiên cứu trong năm tháng dài dằng dặc, đây là nguyên nhân văn minh người tu hành vẫn không biết sự tồn tại của hắn. Dù sao với thực lực Y Da Nh, hỗn độn vũ trụ bổn nguyên có thể cảm giác sự tồn tại của hắn, chỉ sợ đã sớm liệt hắn vào uy hiếp lớn nhất, từ đó đám người đứng đầu văn minh người tu hành như Kỷ Ninh sẽ cảm ứng được.

- Không cách nào lợi dụng một tia uy năng đạo, còn thời khắc bị bài xích, tốc độ chạy đi quá chậm.

Y Da Nhĩ cũng lo lắng.

Dùng thực lực của hắn, nếu như ở quê hương, hắn xuyên qua hư không chạy đi còn nhanh gấp trăm lần hiện tại.

Mặc dù trong hư không vô tận cùng có phân biệt mạnh yếu.&