Mãng Hoang Kỷ

Chương 1763




Chiến tranh quyết định vận mệnh của hai văn minh! Lần này chúa tể Đế Quân chết đi đã rất nhiều, Thanh Trúc chỉ chỉ là một trong số đó mà thôi.

- Sát!

Kỷ Ninh hiểu, việc mình có thể làm chính là tận lực giết nhiều Tây Tư tộc hơn.

...

Thời gian không ngừng trôi qua, chiến tranh càng ngày càng thảm thiết.

Đảo mắt cuộc chiên tranh ác mộng này kéo dài bốn năm, Tây Tư tộc ban đầu vô cùng điên cuồng, đến cuối cùng vô cùng suy yếu, thậm chí càng không có thực lực đánh các chiến trường khác nhau.

Dù sao bốn năm qua đi, đám người Kỷ Ninh có tới mười ba chiến lực cấp chí tôn đi diệt sát liên tục, bọn họ diệt sát rất nhiều Tây Tư tộc, giết tới mức này uy hiếp của Tây Tư tộc với toàn chiến trường đã yếu đi không ít.

- Đều đi chết đi.

Ách Khổng chí tôn hàng lâm một chiến trường, hắn trực tiếp giết là chiến thuyền nguy nga.

- Chết, chết, chết.

Ách Khổng chí tôn chính là hủy diệt chí tôn, uy năng mênh mông cuồn cuộn giống như vô tận, tát cả chúa tể Đế Quân trong chiến thuyền chết sạch.

Đúng lúc này Ách Khổng chí tôn biến sắc.

Hắn lập tức thi triển độn thuật rời khỏi chiến thuyền, lại nhìn thấy bên ngoài sinh ra biến hóa to lớn.

Một tòa thần điện vô cùng to lớn xuất hiện trong tinh không, quảng trường thần điện vô cùng to lớn, chiếc chiến thuyền kia chỉ chiếm một phần của chiến thuyền mà thôi. Cả thần điện lớn tới mức khủng bố, trong một góc nhỏ của quảng trường có thần điện loại nhỏ, trong thần điện loại nhỏ này có một thân ảnh nhỏ bé, từ khí tức có thể đoán được đây chính là Tây Tư trưởng thượng chủ.

- Tây Tư trưởng thượng chủ rốt cục xuất hiện, hơn nữa vừa xuất hiện chính là bảy!

Ách Khổng chí tôn biến sắc, hắn cảm giác được nguy cơ cực lớn, đó là nguy cơ tử vong.

Tòa thần điện to lớn nơi đây có thể diệt sát hắn.

- Ách Khổng chí tôn a, ngươi trốn không thoát.

- Chuẩn bị chịu chết đi.

Trong mắt bảy tên Tây Tư trưởng thượng chủ bộc phát điên cuồng. Bọn họ có thực lực chí tôn, tự nhiên tất cả kế hoạch đều rất đầy đủ.

...

Đồng thời.

Kỷ Ninh và năm chí tôn khác nhận được tin tức Ách Khổng chí tôn đưa tin, sau khi bộc phát chiến tranh suốt bốn năm, Tây Tư trưởng thượng chủ đã xuất hiện.

Tây Tư tộc cũng lộ răng nanh của chúng.

Cần biết trong chiến tranh trước đó, chí tôn cũng gặp được một ít nguy cơ, thậm chí bọn họ không dám vào hang ổ Tây Tư tộc, chỉ dám phong tỏa ở bên ngoài mà thôi! Cho dù là gốc cây đại thụ tính mạng kỳ dị lúc trước muốn giết Kỷ Ninh’, Hồng Nhiên Chí Tôn và Mô Cốc Chí Tôn phải liên thủ và hao phí không ít thời gian mới có thể diệt sát... Đó chỉ là chiến lực bình thường dưới trướng Tây Tư tộc mà thôi.

Từ hủy diệt chi sào có thể nhìn ra Tây Tư tộc tuyệt đối có lực lượng đáng sợ. Có lực lượng uy hiếp được chí tôn.

Nếu như chí tôn thực vô địch! Đám người Kỷ Ninh dứt khoát thu tất cả chúa tể Đế Quân vào trong động thiên, bọn ho cùng nhau xông lên là có thể đánh thắng rồi.

Nhưng trên thực tế. Chí tôn cũng không phải là vô địch, đám người Kỷ Ninh cũng có khả năng chết đi. Cho nên chúa tể Đế Quân hoàn toàn giải tán, như vậy ít nhất sẽ không bị ‘tận diệt’! Văn minh người tu hành tổn thất chút ít nhưng cũng có vốn liếng xoay người.

- Trải qua một trận giết chóc, đám chúa tể Đế Quân của Tây Tư tộc không còn lại bao nhiêu uy hiếp, rốt cuộc Tây Tư tộc cũng muốn quyết chiến cuối cùng.

Hồng Nhiên Chí Tôn truyền âm:

- Đây là chiến tranh cuối cùng của văn minh người tu hành chúng ta! Chỉ cần thắng trận chiến này, chúng ta sau này vô cùng cường đại, rốt cuộc không sợ người từ ngoài đến, chúng ta có thể tiêu dao tự tại chân chính... Tất cả điều kiện tiên quyết là phải thắng.

- Đây là chiến tranh cuối cùng của chúng ta.

- Liều đi.

- Thắng, vĩnh viễn không lo. Bại, chúng ta không thể xoay người.

Kỷ Ninh và sáu vị chí tôn đều hiểu điểm này.

Trong nội tâm của bọn bọ bộc phát chiến ý chưa từng có, chiến ý của bọn họ không có gì có thể rung chuyển! Chiến! Chiến!

Đám chúa tể Đế Quân nhỏ yếu của Tây Tư tộc đã không còn là uy hiếp, Tây Tư trưởng thượng chủ cũng xuất hiện.

Quyết chiến cuối cùng.

- Thắng, Dư Vi sư tỷ cùng với các hảo hữu đệ tử của ta đều có phục sinh. Bại thì kết thúc, phụ thân mẫu thân, Minh Nguyệt, sư phó đều xong đời, văn minh người tu hành cũng bị tiêu diệt.

- Chiến tranh quyết định tất cả vận mệnh cũng chính thức bắt đầu.

Trong mắt Kỷ Ninh sinh ra chiến ý cực kỳ đáng sợ.

- Thế nào, Ách Khổng, uy lực thần điện của Tây Tư tộc như thế nào?

Sáu người Kỷ Ninh lúc này vô cugnf lo lắng cho Ách Khổng chí tôn, dù sao Tây Tư trưởng thượng chủ môn lộ diện cũng sẽ ẩn giấu thủ đoạn bất phàm, trọng yếu nhất Ách Khổng chí tôn bị vây khốn chính là bản tôn! Nếu như pháp thân vây khốn, đám người Kỷ Ninh thật không có lo lắng như thế.

Bản tôn chết, pháp thân cũng sẽ chết theo sau đó.

Nếu như pháp thân chết đi, hao phí thời gian mấy năm là có thể luyện ra, chỉ cần duy trì gia tốc thời gian, trên thực tế hao phí mười ngày nửa tháng là có thể luyện chế ra được, đương nhiên thực lực chỉ bằng năm thành của bản tôn. Trong va chạm cuối cùng với Tây Tư tộc, thực lực giảm xuống sẽ ảnh hưởng cực kỳ to lớn.

- Nhìn không thấy, ta nhìn không thấy.

Ách Khổng chí tôn vội vàng trả lời.

- Vừa rồi ta còn nhìn thấy bảy tên Tây Tư trưởng thượng chủ ở trong bảy thần điện loại nhỏ, bọn họ cùng thúc dục toàn bộ uy lực của thần điện... Tràng cảnh biến ảo và ta lâm vào trong đại trận, ta đang đi trên một lối đi, nếu như ta không thể đi ra ngoài, ta căn bản tìm thấy một tia ảo diệu nào của trận pháp này, căn bản nhìn không thấu.

- Trận pháp?

Đám người Kỷ Ninh, Hồng Nhiên, Thiên Thực, Mô Cốc, Đế Thạch, Ba Lâm vô cùng ngạc nhiên.

Có thể làm cho một gã chí tôn không nhìn thấy một tia ảo diệu nào, trận pháp này cũng quá mạnh, ít nhất Ách Khổng căn bản trốn không thoát, chỉ có thể gặp phải công kích đang sợ của Tây Tư tộc.

- Luận trận pháp, ta cùng Bắc Minh có chút ưu thế, ta cách nơi đó gần nhất... Ách Khổng, ngươi cẩn thận bảo vệ mình. Pháp thân của ta đang tới đó, thời gian mười hai ngày là tới!

Hồng Nhiên Chí Tôn đưa tin, phá giải trận pháp, mặc kệ pháp thân và bản tôn đều có năng lực giống nhau

- Tốt, ngươi mau lại đây đi, ta bị vây trong trận pháp không thể tìm thấy địch nhân.

Ách Khổng chí tôn cũng lo lắng.

Ách Khổng chí tôn nhìn về phía trước.

Phía trước là con đường rộng mười trượng, đó là hành lang không nhìn thấy cối cùng.

Cho dù thế nào cũng không thể đi tới cuối cùng.&