Mãng Hoang Kỷ

Chương 1638




Ở lúc ứng đối Kỷ Ninh, những đại năng bọn hắn phảng phất như đối mặt Chí Tôn.

Rất nhiều Chúa Tể đại năng, cả đời đều chưa bao giờ thấy qua Chí Tôn!

Cảnh giới của Kỷ Ninh là tiếp cận Chí Tôn, lại hợp đạo thất bại, nhất định tuổi thọ ngắn ngủi, bọn hắn cũng muốn nắm lấy cơ hội nịnh nọt, dù sao bỏ lỡ, chỉ sợ sẽ là vĩnh viễn bỏ qua. Có thể được Kỷ Ninh đơn giản chỉ điểm, so với bọn hắn vùi đầu khổ tu dài dằng dặc tuế nguyệt chỉ sợ càng hữu hiệu. Bọn hắn phần lớn kẹt ở Chúa Tể cảnh, khó khăn có thể có tiến bộ gì.

- Chư vị có thể ở nơi này, cộng đồng nghênh đón Bắc Minh Đạo Quân.

Hầu Ngũ Thành Chủ vẻ mặt tươi cười.

- Coi như là một việc trọng đại khó được của Hầu Ngũ Thành ta, có thể gặp Bắc Minh Đạo Quân, cũng là chúng ta may mắn, nếu không có Đạo Quân vì tìm kiếm Nữ Oa, sợ là chúng ta đều không có cơ hội nhìn thấy Đạo Quân. Vì cái duyên phận này, chúng ta trước cộng đồng nâng chén. Kính Bắc Minh Đạo Quân một ly.

- Kính Đạo Quân.

Lập tức một đám đại năng đều nâng chén.

Phong Đồng lão tổ, Ngọc Hồng Đế Tôn chỉ là cường giả tầm thường, có thể vào ngồi, yếu nhất đều là Chúa Tể, lại yếu nữa căn bản không có tư cách vào. Đương nhiên, đám người tùy tùng của Bắc Minh Đạo Quân cũng vào, chỗ ngồi còn gần phía trước.

Kỷ Ninh bưng chén rượu lên uống cạn, lúc này mới cười nói:

- Không cần quá khách khí, đều tùy ý là được, ta cũng là lần đầu tới Sí Dương Vực, trong Sí Dương Vực nguy hiểm vô số, những tánh mạng kỳ dị kia, Nguyên Hành giả càng cường đại hơn, tu luyện giả ở Sí Dương Vực sinh tồn không dễ, ta đã sớm nghe nói trong Sí Dương Vực có một thành thị của tu luyện giả chúng ta, cũng là một tòa thành thị duy nhất, dùng cung cấp tu luyện giả chúng ta nghỉ ngơi dừng lại, hôm nay nhìn thấy, quả thật bất phàm.

- Chỉ dùng tạm nghỉ mà thôi.

Hầu Ngũ Thành Chủ khiêm tốn nói.

- Chúng ta đúng là vẫn còn ở vào thế yếu, Sí Dương Vực chúa kia như cũ là Nguyên Hành giả.

...

Trận thịnh yến này, đám đại năng cao đàm khoát luận, hướng Bắc Minh Đạo Quân tự thuật đủ loại thần kỳ của Sí Dương Vực.

Kỷ Ninh cũng có chút hiếu kỳ với Sí Dương Vực, tuy theo Đạt Phong lãnh chúa, Khúc Lương Chúa Tể cũng biết chút ít huyền bí về Sí Dương Vực, nhưng cuối cùng biết đến còn thiếu, nghe được từng kiện từng kiện sự tình che giấu, để cho Kỷ Ninh đối với Sí Dương Vực thần kỳ đã có nhận thức rõ ràng hơn.

Đám đại năng chuyện phiếm, cũng dần dần quen thuộc.

- A? Tây Tư tộc Tôn Chủ bị nhốt?

Kỷ Ninh kinh ngạc nói.

- Đúng vậy.

Hầu Ngũ Thành Chủ cười nói.

- Trong Sí Dương Vực ta hoàn toàn chính xác có một Tây Tư tộc Tôn Chủ bị nhốt, là lúc trước Thượng Cổ đại chiến, bị Chí Tôn bắt được, về sau Chí Tôn đưa đến Sí Dương Vực, Tây Tư tộc Tôn Chủ kia một mực thụ lấy các loại tra tấn.

- Không chỉ Sí Dương Vực, ở toàn bộ Bát vực, còn có năm vực khác cũng có một gã Tây Tư tộc Tôn Chủ!

Bên cạnh Hầu Ngũ Thành Chủ, một lão giả lông mày bạc cầm trong tay quạt lông, cười nói.

- Toàn bộ Bát vực, tổng cộng nhốt chừng đủ sáu gã Tây Tư tộc Tôn Chủ, đều là chiến bại bị bắt, một mực chịu tra tấn.

- A?

Kỷ Ninh thật sự là giật mình rồi.

Hắn đã sớm nghe nói qua, có Tây Tư tộc Tôn Chủ bị nhốt ở các địa phương.

Không nghĩ tới trong Bát vực thậm chí có sáu chỗ, đều có một gã Tây Tư tộc Tôn Chủ bị nhốt?

- Các ngươi có biết, lúc trước Chí Tôn bắt những Tây Tư tộc Tôn Chủ kia, vì sao không có giết? Mà là nhốt không?

Kỷ Ninh nghi hoặc hỏi.

- Này chúng ta cũng không biết.

- Đoán chừng Chí Tôn có cách nghĩ của Chí Tôn a.

- Bất quá những Tây Tư tộc Tôn Chủ kia, cũng hoàn toàn chính xác mỗi cái thụ lấy tra tấn, sống không bằng chết, cả đám thường xuyên tru lên gào thét.

Những đại năng kia hồi đáp.

Kỷ Ninh nghe nhẹ nhàng gật đầu.

- Nếu như Đạo Quân muốn đi, chờ Đạo Quân có nhàn rỗi, ta mang Đạo Quân đi qua.

Khúc Lương Chúa Tể nói.

- Tuy ta không có đi gặp qua, nhưng ta biết ở đâu.

- Ân.

Trong lòng Kỷ Ninh hoàn toàn chính xác muốn đến xem, hắn cảm thấy, nhóm Chí Tôn nhốt những Tây Tư tộc Tôn Chủ kia, có lẽ không có đơn giản như vậy.

Nếu như nhốt?

Vì sao không nhốt ở trong Chí Tôn động phủ của mình, làm gì nhốt đến Bát vực?

- Có lẽ ta đi xem, sẽ biết.

Kỷ Ninh nói thầm, đám đại năng khác nhìn không ra ảo diệu, nhưng cảnh giới của Kỷ Ninh cao hơn nhiều, có lẽ có thể nhìn ra bí mật sau lưng.

Kỷ Ninh chú ý tới Nữ Oa ở một bên, Nữ Oa ở trong yến hội là ăn không có tư vị gì, nàng một mực đang suy đoán lai lịch của Kỷ Ninh, Kỷ Ninh nở nụ cười, mở miệng cất cao giọng nói:

- Ta xem, hôm nay liền dừng ở đây a.

Một bên Hầu Ngũ Thành Chủ có chút kinh ngạc, lập tức đứng dậy liền nói:

- Đạo Quân, ta còn có một chuyện.

- Thành chủ mời nói.

Kỷ Ninh nói.

- Đã sớm nghe nói Đạo Quân Kiếm đạo huyền diệu, cao thâm mạt trắc.

Hầu Ngũ Thành Chủ liền nói.

- Hầu Ngũ ta một lòng tu hành, càng bốc lên rất nhiều nguy hiểm chỉ vì tìm kiếm cơ duyên, thực lực không có tăng lên bao nhiêu, ngược lại cũng đã nhận được một tòa thành lũy này! Bất quá ta càng muốn chính là... ở trên đường tu đạo có thể đi xa hơn chút ít, vẫn muốn bái nhập Chí Tôn môn hạ, lại không có cơ hội. Hôm nay Đạo Quân ở trước mắt, Hầu Ngũ ta há có thể không nắm lấy cơ hội?

Hầu Ngũ Thành Chủ nói xong trực tiếp quỳ lạy xuống, đầu dập chín cái, cung kính nói:

- Hầu Ngũ nguyện ý đi theo Đạo Quân, chờ đợi Đạo Quân phân công, chỉ cầu Đạo Quân có thể thụ đạo Hầu Ngũ, để cho Hầu Ngũ chứng kiến Đại Đạo xa hơn.

- Thụ đạo?

Toàn bộ điện sảnh đều an tĩnh.

Những đại năng kia nhìn về phía Hầu Ngũ Thành Chủ, ánh mắt đều có chút bất mãn.

Nếu như Hầu Ngũ Thành Chủ chỉ cầu Kỷ Ninh chỉ điểm một chút... như vậy thì cũng thôi, tuy trực tiếp đòi hỏi chỗ tốt có chút quá phận, nhưng Kỷ Ninh đáp ứng cũng không có gì.

Nhưng bây giờ Hầu Ngũ Thành Chủ yêu cầu là thụ đạo!

Như thế nào thụ đạo?

Đó là muốn đem đạo của mình, truyền cho hắn!

Lúc trước Kim Dương Thần Quân kia cho Kỷ Ninh một thân thể Kim Y Đế Quân, Kỷ Ninh cũng chỉ chỉ điểm ba ngày, hơn nữa cũng không truyền thụ Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo, cần biết đây chính là Vĩnh Hằng Chung Cực Chi Đạo duy nhất của toàn bộ Hỗn Độn Vũ Trụ, giá trị có thể nghĩ. Lúc trước Thanh Thạch Đạo Nhân vì xem một cuốn cấp độ gần kề Chung Cực Kiếm Đạo của Tứ Bộ Đạo Quân, cũng bỏ ra một cái giá to lớn.