Mãng Hoang Kỷ

Chương 1636




Cầm Hỏa Thần đắm chìm trong hỏa diễm phe phẩy cánh, vèo… liền lao thẳng tới một con Hắc Viêm Đại Xà cách gần nhất, hoàn cảnh Sí Dương Vực, hiển nhiên để cho Cầm Hỏa Thần có chút ưa thích, hào hứng cũng cực cao, tốc độ của nó quá nhanh, sợ tới mức Hắc Viêm Đại Xà nguyên bản hung lệ cũng muốn chạy trốn, nhưng nó có thể trốn chỗ nào?

Két xùy.

Miệng rộng của Cầm Hỏa Thần cắn Hắc Viêm Đại Xà, bắt đầu nhai nuốt, đồng thời trong cơ thể giãy giụa vặn vẹo của Hắc Viêm Đại Xà bỗng nhiên sinh ra hỏa diễm, rất nhanh đốt thành tro bụi.

Một màn này lập tức dọa sợ từng con Hắc Viêm Đại Xà khác trong Trường Hà.

- Hỗn Độn Nguyên Thú, nhanh ly khai chỗ của chúng ta.

Một Hắc Viêm Đại Xà hình thể đặc biệt khổng lồ phát ra gào thét, nhưng không có tiến lên, bởi vì nó rất rõ ràng, nhất tộc bọn nó chỉ sợ cũng chỉ có ba thủ lĩnh mới có thể bảo vệ tính mạng, Hắc Viêm Đại Xà khác ở trước mặt Hỗn Độn Nguyên Thú căn bản không có lực phản kháng, thực chém giết tiếp, cũng là chịu chết.

- Rống...

Cầm Hỏa Thần đắc ý quát to một tiếng.

- Thật lợi hại, nếu như ta một mình lên, nhất định sẽ bị vây công.

Khúc Lương Chúa Tể thì hâm mộ, Cầm Hỏa Thần có thân thể gần như bất diệt, tốc độ lại nhanh, bình thường vây công căn bản vô dụng, sợ là Tây Tư tộc Tôn chủ vây công mới có uy hiếp.

- Chúng ta đi thôi.

Kỷ Ninh thấy thế, cũng hiểu rõ tộc quần Hắc Viêm Đại Xà này không có khả năng ngăn trở nữa.

Có Khúc Lương Chúa Tể, Cầm Hỏa Thần mở đường, trên đường đi vô cùng trôi chảy, Kỷ Ninh cũng không có ra tay qua.

Trên đường đi cũng đã gặp qua sinh mệnh kỳ dị nhiều lần.

Những sinh mệnh kỳ dị này, đều là Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên thai nghén! Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên thai nghén sinh mệnh, cường đại nhất là Hỗn Độn Nguyên Thú cùng Nguyên Hành giả, hai người số lượng đều cực kỳ thưa thớt. Hỗn Độn Nguyên Thú là trời sinh cường đại, Nguyên Hành giả trời sinh hơi yếu chút, nhưng ngộ tính cực cao, không gian phát triển càng lớn.

Sinh mệnh kỳ dị luận thiên phú, xa không bằng Hỗn Độn Nguyên Thú, luận ngộ tính không bằng Nguyên Hành giả. Bất quá số lượng rất nhiều.

Nói tóm lại…

Trong Hỗn Độn Vũ Trụ Bản Nguyên thai nghén sinh mệnh, cường đại nhất vẫn là Nguyên Hành giả! Bởi vì Nguyên Hành giả cường đại nhất, có được thực lực của Tây Tư tộc Tôn chủ.

Như toàn bộ Sí Dương Vực thì có một Nguyên Hành giả đứng ở đỉnh phong nhất, đủ để địch nổi Tây Tư tộc Tôn chủ! Đương nhiên, trong Sí Dương Vực, Nguyên Hành giả nghịch thiên như thế cũng chỉ có một cái.

Đảo mắt năm mươi hai năm qua đi.

- Chủ nhân phía trước chính là Hầu Ngũ Thành rồi.

Thanh Ma khống chế Vực Giới Phi Chu liền nói.

- Hầu Ngũ Thành?

Kỷ Ninh xa xa nhìn lại.

Tòa thành thị này lơ lửng ở trong hư không, có vô số bí văn, khí tức trận pháp tràn ngập, chung quanh còn có từng khối lục địa trôi nổi.

- Bắc Minh Đạo Quân.

Khúc Lương Chúa Tể liền nói.

- Toàn bộ Sí Dương Vực, tu luyện giả chúng ta vẻn vẹn cứ một tòa thành thị như vậy! Cũng là địa phương tu luyện giả chúng ta ở Sí Dương Vực mạo hiểm có thể ẩn núp nghỉ ngơi, toàn bộ thành thị là một thành lũy chiến tranh cường đại của Tây Tư tộc, chỉ cần không phải Sí Dương Vực chủ giết qua, Hầu Ngũ Thành vẫn có thể nhẹ nhõm ứng đối các loại nguy hiểm.

- Sí Dương Vực chủ?

Tô Vưu Cơ nhịn không được nói.

- Đó là ai?

- Vưu Cơ.

Kỷ Ninh cười giải thích nói.

- Sí Dương Vực chủ chỉ chính là một gã Nguyên Hành giả đáng sợ nhất toàn bộ Sí Dương Vực, tục truyền có thực lực tương đương Tây Tư tộc Tôn chủ. Bởi vì thực lực của nó quá mạnh mẽ, cho nên được xưng là Sí Dương Vực chủ. Hơn nữa nó cuối cùng cũng chỉ là một Nguyên Hành giả, còn không quản được tu luyện giả chúng ta.

- Đúng, hơn nữa không chọc tới Sí Dương Vực chủ, Sí Dương Vực chủ sẽ không tới cùng chúng ta khó xử.

Khúc Lương Chúa Tể cũng nói.

- Dù sao tu luyện giả chúng ta có Chí Tôn vô địch! Đám Nguyên Hành giả cao cấp nhất sẽ không dám quá phận. Coi như là nó thật sự điên cuồng đến tiến công Hầu Ngũ Thành, chỉ sợ Hầu Ngũ Thành không tiếc đại giới cũng có thể chèo chống trong chốc lát, thời gian chèo chống, đủ để rất nhiều tu luyện giả chạy trối chết.

Lúc nói chuyện, Vực Giới Phi Chu cũng nhanh chóng tới gần thành thị lơ lửng kia.

- Dừng lại.

Hét lớn một tiếng.

Cửa ra vào thành thị có Khôi Lỗi thủ vệ.

- Nhanh chóng truyền lời.

Khúc Lương Chúa Tể liền cao giọng quát.

- Nói Bắc Minh Đạo Quân đã đến.

- Bắc Minh Đạo Quân?

Khôi Lỗi thủ vệ kia cả kinh, liền nói.

- Ta liền truyền lời cho chủ nhân.

Toàn bộ Hầu Ngũ Thành đều xao động.

Đám Tu luyện giả truyền tin tức nhanh như thế nào? Mấy hơi thở công phu, tin tức Bắc Minh Đạo Quân đến Hầu Ngũ Thành cũng đã truyền hơn phân nửa Hầu Ngũ Thành, các Chúa Tể, Vĩnh Hằng Đế Quân, còn có số rất ít Sinh Tử Đạo Quân không sợ chết đến Sí Dương Vực mạo hiểm, cả đám đều nhanh chóng bay ra muốn xem xem Bắc Minh Đạo Quân đến cùng bộ dáng như thế nào.

- Bắc Minh Đạo Quân đã đến?

- Ở chỗ nào?

- Nhìn, Vực Giới Phi Chu dừng lại ở trên hư không kia, Bắc Minh Đạo Quân đang ở trong phi chu.

Rất nhiều tu luyện giả từ bốn phía tuôn ra, mỗi cái đều đến cửa chính của thành thị.

- Nhanh nhanh nhanh, Phong Đồng huynh, Ngọc Hồng huynh, còn có Nữ Oa, các ngươi nhanh theo ta đi gặp Bắc Minh Đạo Quân.

Hầu Ngũ Thành chủ vô cùng lo lắng, để cho đám người Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa nguyên bản vẫn còn tĩnh tu bừng tỉnh, liên tục xuất quan.

- Nhanh đi nghênh đón.

- Bắc Minh Đạo Quân đã đến?

Phong Đồng lão tổ, Ngọc Hồng Đế Tôn, Nữ Oa trong lúc nhất thời đều khẩn trương lên, khẩn trương nhất phải kể đến Nữ Oa rồi, bởi vì Bắc Minh Đạo Quân vất vả từ Viêm Long Vực giới xa xôi chạy đến, chủ yếu chính là gặp nàng.

Hầu Ngũ Thành chủ dẫn đầu phá không bay đi, Phong Đồng lão tổ, Ngọc Hồng Đế Tôn, Nữ Oa... cả đám đều đi theo ở phía sau hắn.

Chỗ cửa thành, tu luyện giả khác đều tránh ra, không có ai dám can đảm ngăn đường.

Hầu Ngũ Thành chủ trước tiên ra khỏi thành nghênh đón, đám người Phong Đồng lão tổ, Nữ Oa theo sát lấy, lại về sau mới là nhóm lớn Chúa Tể Đế Quân Đạo Quân khác, bọn hắn trùng trùng điệp điệp theo cửa thành đi ra ngoài, Hầu Ngũ Thành này chính là một thành lũy chiến tranh, phía trên là có cấm chế, bình thường đều không mở ra, không cách nào trực tiếp bay ra ngoài.

Ngoài thành, Vực Giới Phi Chu lơ lửng giữa không trung.

- Tại hạ Hầu Ngũ Thành chủ, cung nghênh Bắc Minh Đạo Quân!

Hầu Ngũ Thành chủ mặt mũi tràn đầy vui mừng, cung kính hành đại lễ. Hắn đạo hiệu là Hầu Ngũ, đạt được thành lũy chiến tranh này cũng mệnh danh là Hầu Ngũ Thành.&