Mãng Hoang Kỷ

Chương 1596




Ngu Đạo Quân rung động:

- Mang Nhai Chúa Tể? Thanh Ma Chúa Tể?

Ngu Đạo Quân không biết bí ẩn về hỗn độn nguyên thú nhưng trước mắt nàng có đến hai Chúa Tể?

Mang Nhai Chúa Tể cười nói:

- Bắc Minh, đừng nói nhiều với Mai Lạc Ba làm gì, trực tiếp giết hắn đi.

Mai Lạc Ba Đại Đế mếu:

- Đừng giết ta!

Mai Lạc Ba Đại Đế là một Đế Quân bình thường, không có nhiều cốt khí, gã van xin:

- Ta chưa hề đối địch với các vị, có gì sai bảo Bắc Minh Đạo Quân cứ nói đi, ta chắc chắn tuân theo!

Kỷ Ninh nói:

- Mai Lạc Ba, vừa rồi chưa một cước đạp chết ngươi vì có lời muốn nói với ngươi.

Mặt Mai Lạc Ba Đại Đế trắng bệch.

Kỷ Ninh không nói dối, với thực lực cấp Chúa Tể của hắn một cước có thể giết Mai Lạc Ba Đại Đế.

Mai Lạc Ba Đại Đế mếu máo:

- Ta... ta...

Xin tha cũng vô dụng, làm sao bây giờ?

Kỷ Ninh tiếp tục bảo:

- Ta giết ngươi vì Vạn Thần Đạo Quân.

Mặt Mai Lạc Ba Đại Đế không còn chút máu:

- Vạn Thần Đạo Quân?

Mai Lạc Ba Đại Đế nhớ rõ tên điên đó. Vạn Thần Đạo Quân vì giết gã không tiếc mọi giá, còn suýt thành công. Mai Lạc Ba Đại Đế phải liều mạng lắm mới chạy thoát được.

Mai Lạc Ba Đại Đế nóng nảy nói:

- Hắn chết rồi, hắn sớm chết! Ngươi không thể nào gặp hắn!

Kỷ Ninh nói:

- Đúng là ta chưa gặp Vạn Thần Đạo Quân. Khi ta còn là Tổ Thần từng nhận chút ân tình của Vạn Thần Đạo Quân. Trận linh của hắn tặng một môn bí thuật cho ta. Hy vọng ta tương lai có thực lực báo thù giúp hắn, giết ngươi. Tuy đây chỉ là Vạn Thần Đạo Quân để lại chút mong mỏi trước khi chết, nhưng ta đã nhận ân tình thì phải làm giúp chuyện này. Ta nói cho ngươi biết là để ngươi hiểu ngươi chết vì Vạn Thần Đạo Quân.

Biểu tình Mai Lạc Ba Đại Đế mờ mịt, nỗi lòng hỗn loạn:

- Ta... ta...

Vạn Thần Đạo Quân ngày xưa thiên phú dị bẩm, thần tiên quyến lữ tiêu dao biết bao. Nhưng vì Mai Lạc Ba Đại Đế hại Vạn Thần Đạo Quân điên dại, mãi đến ngày thân chết đạo tiêu trong lòng vẫn tràn đầy hận không cam lòng. Vạn Thần Đạo Quân chết không nhắm mắt.

Mai Lạc Ba Đại Đế hay Vạn Thần Đạo Quân đều không ngờ chỉ vì tùy tay bài bố cái gì đó, Kỷ Ninh lúc ấy còn là Tổ Thần nhỏ yếu đã được chút ích lợi từ đó.

Hôm nay mang đến cái chết cho Mai Lạc Ba Đại Đế.

Kỷ Ninh vung tay lên.

Phụt!

Một luồng kiếm quang hình thành, kiếm quang hư vô mờ mịt mắt thường khó kiếm chớp mắt cắt qua người Mai Lạc Ba Đại Đế.

Một kiếm vụt qua.

Nhân quả kéo dài.

Tất cả hồn phách chân linh đều bị chém chết.

Biểu tình Mai Lạc Ba Đại Đế tối tăm, hồn phi phách tán, chết tại chỗ.

Sau khi Kỷ Ninh thành tựu đạo nhân quả thì thủ đoạn giết chóc càng đáng sợ.

Mang Nhai Chúa Tể khen một câu:

- Kiếm pháp giỏi!

Kỷ Ninh nhìn xác Mai Lạc Ba Đại Đế, khẽ nói:

- Đáng tiếc. Vạn Thần Đạo Quân cũng xem như thiên chi kiêu tử lại vì Mai Lạc Ba Đại Đế mà hơn nửa đời rơi vào thù hận điên dại không được giải thoát.

Mang Nhai Chúa Tể an ủi:

- Nếu Vạn Thần Đạo Quân biết cũng có thể giải thoát.

Kỷ Ninh khẽ thở dài:

- Tiếc rằng Vạn Thần Đạo Quân thân chết đạo tiêu, không thể nào biết.

Kỷ Ninh xoay người.

Mắt Ngu Đạo Quân long lanh nhìn Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh chỉ một cái, một luồng pháp lực bay ra thấm vào người Ngu Đạo Quân, dễ dàng phá giải cấm chế trong người nàng. Thành tựu trận pháp của Kỷ Ninh rất cao, phá mấy cấm chế này khá nhẹ nhàng.

Kỷ Ninh nói:

- Chúng ta đi thôi.

Nhóm Mang Nhai Chúa Tể, Thanh Ma Chúa Tể liếc Ngu Đạo Quân một cái rồi cùng Kỷ Ninh vào hư không.

Ngu Đạo Quân nhìn bóng dáng Kỷ Ninh biến mất.

Ngu Đạo Quân thì thào:

- Bắc Minh Đạo Quân... Bắc Minh Đạo Quân...

Vào phút nàng tuyệt vọng nhất hắn đã xuất hiện, với thực lực không thể tưởng tượng giết Mai Lạc Ba Đại Đế nhẹ nhàng như giẫm chết con kiến, tất cả làm Ngu Đạo Quân si mê. Hai Chúa Tể như Mang Nhai Chúa Tể, Thanh Ma Chúa Tể cũng lấy Bắc Minh Đạo Quân dẫn đầu.

Hắn cường đại, luồng kiếm quang của hắn, giọng nói của hắn, tất cả khiến Ngu Đạo Quân động lòng. Nhưng nàng cũng biết đây chỉ là chút ảo tưởng trong lòng mình.

Ngu Đạo Quân nở nụ cười:

- Tựa như một giấc mơ.

Có giấc mơ này đã đủ.

Ngu Đạo Quân chợt phát hiện một số pháp bảo trên xác Mai Lạc Ba Đại Đế, đường đường là Đế Quân tất nhiên để lại nhiều báu vật. Nhưng nhóm Bắc Minh Đạo Quân đã đi mất, chắc để lại báu vật này cho nàng.

Ngu Đạo Quân đứng dậy:

- Cho ta sao? là Bắc Minh Đạo Quân để lại cho ta?

Đạo Quân rất vui vẻ.

Thật ra đối với Kỷ Ninh sau khi càn quét Lao Ngục trong Dao Hỏa cảnh thì hắn đã có hàng đống báu vật. Mai Lạc Ba Đại Đế còn chưa là Thánh Thành Chi Chủ, chút xíu báu vật đó đâu lọt vào mắt hắn. Kỷ Ninh khinh thường đi nhặt, nhóm Thanh Ma, Mang Nhai Chúa Tể càng không thèm.

***

Trong Vĩnh Hằng quốc gia.

Trong đại điện cổ xưa có một pháp thân đang nằm, đó là pháp thân của Mai Lạc Ba Đại Đế, mới rồi cầu cứu nhưng giờ đã tắt thở.

An Thần Đế Quân, Kỳ Ẩn Đế Quân, Đức Cổ Đế Quân đều chứng kiến cảnh này.

Kỳ Ẩn Đế Quân nhỏ giọng nói:

- Là Bắc Minh Đạo Quân ra tay.

Đức Cổ Đế Quân bất đắc dĩ nói:

- Biết làm sao được?

An Thần Đế Quân cười khổ nói:

- Đành trơ mắt nhìn. Bắc Minh Đạo Quân không đến gây sự với tộc Vĩnh Hằng chúng ta đã may, chúng ta nào dám đi tìm hắn? Chúng ta chỉ dám trốn trong Vĩnh Hằng quốc gia giữ mạng.

Ba người đều bất đắc dĩ.

Mai Lạc Ba Đại Đế cầu bọn họ nhưng họ biết đi cầu ai?

Đó là Bắc Minh Đạo Quân! Nguyên liên minh mười sáu vực giới ai dám ngăn cản hắn? Dù Đạt Phong Lĩnh Chủ biết việc này cũng sẽ chủ động hỗ trợ.

Đám Chúa Tể, Đế Quân rất thông minh, đoán được hai tồn tại đáng sợ Đạt Phong Lĩnh Chủ, Bệ Hạ Cô Độc đang chờ ngày Kỷ Ninh hợp đạo thất bại, không ai muốn chống đối hắn vào lúc này. Chọc Kỷ Ninh nóng nảy không được ích lợi gì, ngược lại chuốc rắc rối về mình. Vì Cầm Hỏa Thần nổi điên không ai ngăn cản được.

An Thần Đế Quân trầm giọng nói:

- Đã sớm nói chúng ta và Bắc Minh Đạo Quân xích mích, Bắc Minh Đạo Quân sống trong thời đại này thì tộc Vĩnh Hằng chúng ta phải điệu thấp, đừng sinh sự. Thế mà

Mai Lạc Ba lén vào địa bàn Đạo Minh, chết cũng không trách ai được. Lại truyền lời xuống, khiến đám gìa kia ngoan chút, Bắc Minh Đạo Quân không như đại năng khác dễ nói chuyện, hắn mà giết người là không ai ngăn được.

- Ừm!

Bọn họ đều hiểu.