Mãng Hoang Kỷ

Chương 1324




- Ta chỉ muốn Động Minh Ngọc Phù mà thôi.

Duyên Hổ Đạo Quân căn bản không thèm để ý tới.

- Tất cả bảo vật trên người ta, cộng thêm mười ức vạn Hỗn Độn linh dịch đều tặng cho ngươi. Một khi ta về tới trong tộc sẽ lập tức gom góp đủ mười ức vạn Hỗn Độn linh dịch!

Ca Tước Vương có chút điên cuồng nói:

- Ta có thể lập thêm lời thề bổn mạng, chỉ cần ngươi đừng dây dưa với ta nữa là được.

Đánh, đánh không lại.

Trốn?

Kỳ thật nếu chỉ luận về tốc độ thì Duyên Hổ Đạo Quân so với Ca Tước Vương còn chậm hơn một chút. Thế nhưng hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ lại một mực trấn áp Ca Tước Vương, khiến cho Ca Tước Vương có tốc độ nhanh hơn nữa thì cũng không nhanh nổi. Không thoát khỏi được Duyên Hổ Đạo Quân.

- Khặc khặc... Ca Tước Vương, đã lâu không gặp.

Chỉ thấy ở phía xa xa bỗng nhiên xuất hiện một đạo tia sáng chói mắt, giống như một cái mặt trời xuất hiện vậy.

- Cái gì?

Ca Tước Vương vừa nhìn thấy cảnh này, sắc mặt lập tức trắng bệch.

Một thanh niên mặc áo bào trắng, trên đầu là mái tóc màu vàng kim, khuôn mặt có chút tuấn mỹ.

- Quang Minh Vương.

Ca Tước Vương bắt đầu run sợ.

Một Duyên Hổ Đạo Quân đã rất đáng sợ rồi. Lúc này lại có thêm một tên Quang Minh Vương? Trước đó Quang Minh Vương là người xếp trong ba thứ hạng đầu. Tuy nói hắn ta đã bị Hiểu Mộng Đạo Quân đánh rớt xuống vị trí thứ tư. Thế nhưng vẫn là Quang Minh Vương có tốc độ đứng đầu trong tất cả các Đạo Quân, lực uy hiếp vẫn cực kỳ đáng sợ a.

Ca Tước Vương hắn không thoát khỏi được Duyên Hổ Đạo Quân, mà Quang Minh Vương lại là người có tốc độ đứng đầu trong các Đạo Quân. Cho nên hắn càng không có khả năng thoát khỏi được hai người đối phương.

- Giao Động Minh Ngọc Phù ra đi, ngươi không giữ được nó đâu.

Quang Minh Vương từng bước một đi tới, nhìn như chậm chạp, kì thực so với tốc độ của Duyên Hổ Đạo Quân, Ca Tước Vương còn nhanh hơn nhiều.

- Không, không... Động Minh Ngọc Phù là của ta.

Ca Tước Vương gầm nhẹ một tiếng.

Oanh.

Khí tức của hắn lập tức tăng vọt, trên mặt cũng xuất hiện đường vân màu đỏ, trong đôi mắt tràn ngập vẻ điên cuồng.

- Người nào ngăn ta đều phải chết!

Ca Tước Vương có chút điên cuồng, quyết định trước tiên nhất định phải giết chết Quang Minh Vương.

Thần thông hộ thể của Duyên Hổ Đạo Quân là thứ đáng sợ nhất mà Ca Tước Vương đã từng gặp! Bất kỳ một Đạo Quân nào khác, kể cả là Tửu Thánh cũng không dám tùy ý để cho hắn công kích. Thế nhưng Duyên Hổ Đạo Quân lại tùy ý để cho hắn công kích mà lại không bị tổn thương một chút nào.

Quang Minh Vương, tốc độ rất nhanh. Thế nhưng ở phương diện phòng ngự lại kém hơn rất nhiều.

- Hừ.

Quang Minh Vương lạnh lùng cười cười, sưu sưu sưu sưu... Lập tức có quang mang vô tận chiếu rọi phóng thích ra bên ngoài, ức vạn thân ảnh Quang Minh Vương đồng thời hiện ra.

...

Sau nửa canh giờ.

Tin tức thứ nhất nhanh chóng truyền ra khắp nơi.

Ca Tước Vương đã bị chém giết!

Ca Tước Vương đã chết?

Ca Tước Vương đứng đầu trong đám Đạo Quân của Vĩnh Hằng nhất tộc lại tử vong? Tin tức này quả thực khiến cho toàn bộ mọi người chấn kinh, tất cả Đạo Quân bên trong Dịch Ba giới đều giật mình không thôi.

- Ca Tước Vương chạy trốn gần tám tháng, trong tám tháng này, tổn thương mà Duyên Hổ Đạo Quân gây ra đối với hắn rất có hạn, chủ yếu chỉ có thể kiềm chế Ca Tước Vương chạy trốn quá xa mà thôi. Người chính thức gây ra tổn thương cho Ca Tước Vương chính là những đội ngũ Đạo Quân gần tám tháng qua liên tục chặn giết hắn trên đường chạy trối chết. Những tên Đạo Quân kia đều biết rõ hy vọng không lớn, cho nên hầu như đều dùng một ít kỳ vật có uy lực rất mạnh, lần lượt công kích. Cho nên mới khiến cho thương thế của Ca Tước Vương rất nặng.

- Quang Minh Vương, Duyên Hổ Đạo Quân và bọn họ chém giết nửa canh giờ, Ca Tước Vương bởi vì thiêu đốt Vĩnh Hằng huyết mạch bị cắn trả, cho nên lúc này thực lực đã bị hạ thấp. Mà lúc này Quang Minh Vương lại vận dụng một kiện kỳ vật có uy lực cực lớn, một lần hành động giết chết hắn.

Kỷ Ninh nói.

- Không nghĩ tới đường đường là Ca Tước Vương lại chết như vậy a.

Thiên Nhất Đạo Quân cũng than thở nói.

- Chuyến đi Dịch Ba giới lần này đã định trước sẽ có một lượng lớn Đạo Quân chết đi a.

Đại Mạc thì nói:

- Cho dù biết rõ như thế, thế nhưng vẫn có một đám vọt vào bên trong Dịch Ba giới như trước a.

Sưu.

Chiếc phi chu màu đen lúc này vẫn còn tiếp tục tiến lên.

- Đáng tiếc, chúng ta còn có nửa tháng, không bao lâu nữa là có thể đuổi kịp Ca Tước Vương rồi.

Kỷ Ninh cau mày nói:

- Nhưng bây giờ Động Minh Ngọc Phù đã rơi vào trong tay Quang Minh Vương, muốn đuổi được Quang Minh Vương, quá là khó khăn!

...

Ca Tước Vương đã chết.

Quang Minh Vương đã thu được Động Minh Ngọc Phù. Sau đó hắn bắt đầu chạy thục mạng, tốc độ của hắn quá nhanh. Coi như là Tuế Mộng Giáo Chủ dùng hình chiếu thế giới để áp chế hắn, thế nhưng tốc độ của hắn vẫn vượt qua gấp trăm lần cực hạn của Thiên đạo như trước! Mà Duyên Hổ Đạo Quân căn bản không đuổi kịp, tuy rằng hắn đã không tiếc sử dụng tất cả thủ đoạn, thế nhưng lúc này Quang Minh Vương cũng đã dốc sức liều mạng, rất nhanh đã cắt đuôi được Duyên Hổ Đạo Quân.

Trốn! Trốn! Trốn!

Quang Minh Vương điên cuồng chạy thục mạng.

Mà đám người Kỷ Ninh cùng với các Tâm Lực Tu Hành Giả thì lại biết rõ vị trí của hắn, cho nên nhanh chóng đem tin tức nói cho một ít đội ngũ Đạo Quân ở gần đó. Những đội ngũ Đạo Quân kia cũng bắt đầu đi chặn giết.

Quang Minh Vương căn bản không để ý tới, tránh được thì tránh, có thể trốn thì trốn. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất cố gắng thoát khỏi tất cả những người chặn giết.

Nếu như thật sự không có cách nào né tránh thì hắn lại dùng thủ đoạn sấm sét nhanh chóng chém giết tất cả những người cản đường!

Ba đại sát chiêu của Quang Minh Vương, mỗi một chiêu đều dùng tốc độ để trứ danh.

Đảo mắt đã qua hai năm.

Tốc độ của Quang Minh Vương rất đáng sợ, làm cho bất kỳ một tên Đạo Quân nào cũng không thể kiềm chế được hắn! Mặc dù Tinh Vương đã từng chặn đứng được hắn, thế nhưng vẫn bị hắn vùng thoát khỏi như trước! Trong thời gian hai năm, hắn đã từ cửu trọng cảnh chạy trốn tới bát trọng cảnh, bởi vì là theo đường cũ chạy về, cho nên đương nhiên có thể tránh thót khỏi tất cả các loại nguy hiểm.

Trong Bát trọng cảnh, hầu như không có một tên Đạo quân nghịch thiên nào.

Lại qua nửa năm.

Quang Minh Vương đã chạy trốn tới thất trọng cảnh...

Từ đó, rút cuộc đã không có ai có thể uy hiếp được hắn nữa.