Mang Con Thiên Tài Đi Đánh Tổng Tài

Chương 292




Hôm nay Phong Thần Nam rất bận, anh tăng ca đến tận 10 giờ khuya mới về nhà.

Mở cửa nhà ra, anh cảm thấy không khí trong nhà trong lành hơn nhiều.

Cảm tạ trời đất, cuối cùng thì hôm nay anh cũng được về phòng ngủ của mình để làm một giấc rồi!

Thời Ngọc Diệp thấy anh đã về thì để lại cho anh ấy một bát súp, sau khi thấy anh uống rồi thì cũng về phòng nghỉ ngơi Phong Thần Nam vẫn cứ nhìn trân trân về hướng cô đi, đột nhiên truyền đến tiếng của bé Hai “Ba ơi, ba qua đây một chút”

Anh từ chối “Con lại nghĩ ra trò quỷ quái gì để ngăn không cho ba về phòng ngủ đúng không?”

“Người ám sát ba vào hôm đó, con tìm được rồi: Bé Hai khẽ nói Nói xong cũng không cần biết Phong Thần Nam có tin hay không, trực tiếp đi vào phòng làm việc.

Phong Thần Nam cũng theo vào ngay sau đó.

“Tra ra rồi? Không phải là tất cả camera giám sát đều bị xóa dữ hết rồi sao, làm Sao con tra ra được?”

“Người thông minh như con tất nhiên là sẽ có cách”

Bé Hai như muốn hếch cả mũi lên trời luôn.

“Đừng nhiều lời nữa, nhanh mở ra cho ba xem với nào.”

Cậu bé gật gật đầu, mở ảnh chụp màn hình giám sát mà mình tra được ra.

Trong những bức hình đó là các khoảng thời gian và địa điểm khác nhau, nhưng đều có một điểm chung, đó là người nam mặc áo màu đen trùm kín đầu.

Bé Hai chỉ vào người trong hình nói “Chính là anh ta, tay bắn tỉa ám sát ba”

“Làm sao con biết được?”

“Tuy là hôm xảy ra chuyện, tất cả manh mối đều bị xóa và mang đi, nhưng những đoạn ghi hình của những ngày khác vẫn còn.

Con đã xem rất cẩn thận rồi, người này liên tục xuất hiện ở Phong thị và những tòa nhà xung quanh đó với những thân phận khác nhau.

Theo suy đoán của con, có lẽ gã đến để điều tra hoàn cảnh xung quanh”

Phong Thần Nam quan sát cẩn thận, quả nhiên thấy người đàn ông này rất khả nghỉ.

Đôi khi là shipper, có lúc lại là lao công, lại có lúc là thợ sửa chữa…

Đều là cùng một người, nhưng chỉ trong hai tuần ngắn ngủi đã xuất hiện ở Phong thị và những nơi gần đó với các thân phận khác.

nhau, hơn nữa còn ở lại khá lâu trước khi đi.

Rất có thể giống như bé Hai nói, anh ta đến để thăm dò tình hình.

Bé Hai lại nói tiếp.

“Ở sân thượng của những tòa nhà này, đều có thể nhìn thấy được tòa nhà của tập đoàn Phong thị, chỉ là, an ninh của một vài tòa rất chặt, không dễ dàng mà vào được”

“Con đã nhờ chú Dạ Hiên đến những nơi đó xem qua rồi, cuối cùng sàng lọc được địa điểm thích hợp nhất, cũng chính là nơi mà tay băn tỉa và Cơ Tưởng Thừa ở vào hôm xảy ra việc”

“Hơn nữa, trước đó vài ngày, người đàn ông đội mũ lưỡi trai này đã đến đấy mấy lần, chắc là để xác định kế hoạch chắc chắn hơn”

Phong Thần Nam nhìn cậu bé, không nhịn được mà khen: “Thật thông minh”

“Thế nên sau này ba đừng gõ vào đầu con nữa. Cái đầu này rất có giá đấy. Gõ nhiều rồi, con ngốc đi thì phải làm sao”

Không chỉ thông minh, mà đến cả dáng vẻ thăng bé cũng rất giống anh Phong Thần Nam xoa xoa đầu cậu, nói “Vất vả rồi, con làm rất tốt đấy. Chuyện mất công như này, chắc con phải tốn không ít thời gian đúng không?”

Sau khi xảy ra chuyện anh vẫn luôn hôn mê, không thể cử người đi điều tra xem gã bản tỉa kia rốt cuộc là ai.

Sau khi xuất viện thì cũng nhận được thông báo của phía cảnh sát, giống với lời Bé Hai nói, thông tin trong camera ghỉ hình đều bị xóa sạch, không thể khôi phục được.

Phong Thần Nam cũng đã chuẩn bị tốt tỉnh thần, lần này có lẽ sẽ phải mất rất nhiều thời gian mới có thể tìm ra manh mổi Không nghĩ đến con trai mình lại giỏi đến mức này.

Bé Hai được khen thì nhún nhún vai, nói: “Thực ra thì cũng không tốn quá nhiều thời gian ba ạ. Vì lúc trước con bị hành nhiều quá, hôm nào cũng phải đi phá tường lửa của nhà người khác nữa, nên không thể lúc nào cũng đi điều tra được việc này”

“Kiểm tra lần lượt từng hồ sơ giám sát như vậy thì không phải là rất mất công sao?”

“Ngốc mới đi kiểm tra từng cái từng cái thôi, con mới không có ngốc như chú Dạ Hiên đâu: Lúc này Đăng Dạ Hiên đang ở thành phố Hải Phòng bỗng nhiên hắt xì hơi một cái, tưởng chừng như muốn văng cả mũi ra ngoài.

Lạ thật, rõ ràng hôm nay anh ăn mặc rất ấm áp, sao vẫn có thể bị cảm lạnh chứ? Hay là do trời mưa?

Tuy là Bé Hai nói Đằng Dạ Hiên, nhưng không biết vì sao Phong Thần Nam cứ có cảm giác mình cũng bị nói kháy, không nhịn được mà chép miệng.

“Thế thì làm sao con làm được vậy?”

“Tất nhiên là dựa vào AI rồi”

Mặt Phong Thần Nam nóng lên Ừm… không hổ là bé Hai thiên tài con trai anh “Lúc trước con cũng đã từng lập trình qua AI rồi, nhưng lần này lượng dữ liệu rất lớn, độ khó cũng tăng lên rất nhiều nên hơi mất thời gian. Nhưng dù sao cũng may, vì nhờ đó mà con lại tìm ra hướng đi mới để đột phá thế mạnh về viết mã dữ liệu.”

Sau khi khoe khoang một hồi, bé Hai nhớ đến những tài liệu khác, thế nên đã in ra cho.

Phong Thần Nam xem.

“Đoạn ghi hình chỉ mới là một bằng chứng thôi, con cũng đã thử điều tra qua thân phận của người này, kết quả khá bất ngờ nhưng vẫn nằm trong dự đoán của con”

Phong Thần Nam giở trang đầu của tài liệu ra, trên đó là thông tin giao dịch mua bán khác nhau.

“Đây là cái gì thế?”

“Con vào trang web của chợ đen mới tìm thấy những giao dịch này, tên người trên đó con cảm thấy rất quen, thế nên đã theo dõi rất cẩn thận. Ở trang sau có thông tin anh ta đã dùng chính thông tin của mình để giao dịch mua đạn, bấy nhiêu cũng đủ để cho anh ta ngồi tù rồi”

Phong Thần Nam xem, quả nhiên là thấy một cái tên nghe rất quen.

“Lâm Bảo Tâm? Cái tên này thật sự nghe rất quen”

“Là trợ lý của chú Mạnh Tùng, bố quên rồi sao?”

Nghe thế, Phong Thần Nam mới đột nhiên nhớ ra.

Bé Hai nói tiếp: “Con đã điều tra ra toàn bộ lịch trình của anh ta trong khoảng thời gian gần đây rồi, vào 2 tháng nay, anh ta đã đi đến Hải Châu, thủ đô và cả Châu Mỹ. Anh ta đến châu mỹ một lần, sau khi trở về thì đem theo rất nhiều hành lý, mọi thông tin khai báo với phía hải quan đêu được ghi lại rồi. Còn lân đến thủ đô, tình cờ trùng với khoảng thời gian mẹ đi dự hội thảo, vừa hay gặp được anh ta ở đó”

Rất nhiều chuyện vụn vặt được liên kết khi ghép lại với nhau, chắc chẩn là Lâm Bảo Tâm không thể trốn tránh được việc có quan hệ gì đó với Cơ Tưởng Thừa.

Lúc trước thì đây chỉ là suy đoán, nhưng bây giờ, là chắc chắn.

Phong Thần Nam tiếp tục giở sang trang tiếp theo, phía sau là kết quả mà Bé Hai dùng AI để phân tích, độ giống nhau của Lâm Bảo Tâm với người đàn ông kia lên đến 90%.

Trang tiếp theo là hồ sơ đăng tìm công việc bán thời gian của Lâm Bảo Tâm trên các trang web khác nhau.

Shipper, thợ sửa ống nước, thợ sửa điều hòa, lao công…

Còn có một trang, là bằng chứng anh ta đã mua quần áo và mũ lưỡi trai đen trên trang mua hàng trực tuyến, nhìn vào số lượng, những người không biết có lẽ còn tưởng đây là quần áo anh ta mặc thường ngày nữa.

“Vậy nên, Lâm Bảo Tâm chính là tay súng bản tỉa đã ám sát ba đúng không?”

Phong Thần Nam vẫn có chút nghi ngờ.

Lâm Bảo Tâm này anh cũng đã tiếp xúc qua vài lần, nhưng không hề nhận thấy một chút sát khí nào của kẻ giết người cả.

Vào hôm bị ám sát, Phong Thần Nam có thể cảm nhận rõ ràng được sát khí nồng đậm từ sát thủ, một sát thủ chuyên nghiệp mà trình độ có thể đứng ngang hàng với một đặc công.

“Con cũng biết, đây thật sự là ngoài suy nghĩ của mọi người”

Bé Hai để cho anh xem tiếp những trang sau.

“Cho đến tận khi con nhìn thấy tên anh ta nằm trong danh sách sát thủ thế giới bị truy nã, con mới dám chắc chắn, Lâm Bảo Tâm chính là người ám sát ba vào hôm đó”