Chương 68: Nháo sự!
Nhưng khi hắn và Tạ Trường Phong vừa mới đến trước cửa của khách điếm. Xung quanh đó bao vây bởi rất nhiều tu sĩ, dường như đang hóng hớt chuyện gì đấy.
Tạ Trường Phong rẽ người đi về phía trước, sau đó nhìn thấy đệ tử của Tạ gia đang t·ranh c·hấp với một nhóm người.
Gương mặt của Tạ Trường Phong bỗng nhiên biến sắc, không còn đâu về cợt nhả như lúc nãy mà thay vào đó là sự lạnh băng vô tận. Túng Thiên Tỉnh cũng kinh ngạc nhìn Tạ Trường Phong, cảm thấy người này quả là lật mặt giống như lật sách.
Nhưng hắn vẫn là rẽ vào bên trong cùng với hắn ta.
Tạ Trường Phong lạnh giọng khí thế của Nguyên Anh chân nhân quét qua khiến cho mọi sự xôn xao đều bị trấn áp, tràng cảnh im lặng xuống dưới.
"Xảy ra chuyện gì?"
Nghe thấy giọng nói của Tạ Trường Phong, một cô nương đi đến bên cạnh sắc mặt vô cùng căm phẫn.
"Tạ sư huynh, Cơ gia lại đến nhiễu sự!"
"Thanh Lam, đầu đuôi câu chuyện là thế nào?!" Tạ Trường Phong liếc nhìn toàn người khí thế ngất trời ở phe đối diện, sau đó truyền âm đối với cô nương bên cạnh.
Thì ra Cơ gia vốn là một trong mười đại gia tộc lớn của Đại Nho Bình Nguyên. Theo thường lệ Đại Nho Bình Nguyên cứ 1000 năm lại có một trận đấu để phân ra, rốt cuộc gia tộc nào sẽ cai quản Đại Nho Bình Nguyên trong 1000 năm tiếp theo.
Gia tộc nào thắng thì gia chủ của gia đó sẽ là nguyên chủ của Đại Nho Bình Nguyên. 1000 năm trước Cơ gia thẳng trong trận đấu của 10 gia tộc lớn. Theo thường lệ Cơ gia chủ chính là Nguyên chủ của Đại Nho Bình Nguyên.
Nhưng Cơ gia tính cách chi ly, thậm chí là có thù tất báo thủ đoạn tàn nhẫn độc ác vô cùng. Chỉ bởi vì Tạ gia không ưa Cơ gia, nên Cơ gia đã dùng nhiều thủ đoạn chèn ép khiến cho Tạ gia rơi vào thế yếu.
Vừa vặn 1000 năm nay là thời điểm mười gia tộc đứng đầu của Đại Nho Bình Nguyên chuẩn bị tiến hành tranh đấu. Thời hạn làm nguyên chủ của Đại Nho Bình Nguyên cũng đã dần hết, cho nên càng ngày bọn chúng càng hung hăng đối với Tạ gia hạ thủ vô cùng tàn nhẫn.
Mấy năm trước khi mà Tạ gia - thiếu chủ Tạ Trường Phong dẫn toàn bộ thiên kiêu của Tạ đi và Song Tình Sơn để lịch luyện. Bởi vì Song Tình Sơn có sản nghiệp của Tạ gia, cho nên Tạ Trường Phong đến nơi này cũng bắt đầu tiếp quản sản nghiệp. Ngoài binh khí thì Tạ gia còn kinh doanh đan dược, vừa vặn cửa hàng đang dược cũng ở gần khách điếm này.
Mà đối diện cửa hàng đan dược của Tạ Gia cũng chính là cửa hàng đan dược của Cơ gia.
Từ sau khi sinh ý hình thành ở trong Song Tình Sơn thì Tạ gia và Cơ gia đều ở phe đối chọi gay gắt. Từ sản lượng cho đến chất lượng đều cạnh tranh vô cùng.
Hôm nay có vô vàn tu sĩ đến từ bốn phương tám hướng tụ tập về Nhân Duyên thành để chờ đợi Nhân Duyên Hà mở ra. Cho nên cửa hàng đan dược của hai gia tộc cũng vô cùng đắt khách.
Nhưng bỗng nhiên sáng nay có một toán tu sĩ đến cửa hàng của Tạ gia để làm loạn. Toán tu sĩ này là một nhóm tán tu đi vào Song Tình Sơn để mà tìm kiếm cơ duyên, chẳng may bị thủy mãng xà cắn cho nên đã đến cửa hàng đan dược của Tạ gia để mua giải độc đan.
Vốn dĩ hôm qua đã uống giải độc đan đã khá hơn rất nhiều, nhưng hôm nay tốp tu sĩ này lại kéo đến một lần nữa, sau đó mang theo một cái xác và nói do uống giải độc đan của Tạ gia, cho nên mới c·hết bất đắc kỳ tử.
Lúc này chủ quản của cửa hàng đan dược Cơ gia vốn không ưa Tạ gia cho nên đến châm chọc vài câu, khiến cho tràng cảnh lại càng căng thẳng hơn, thậm chí nổi lên t·ranh c·hấp.
"Kình Nhị Hổ ngươi c·hết thật là thảm, c·hết rồi đầu sỏ gây tội còn huênh hoang ở đây mà mắng chửi người!" Tên tráng hán ôm lấy xác của một tên thanh niên sấp mặt khí tuyệt từ lâu, mà gào khóc thành tiếng.
Những tráng hán bên cạnh cũng vành mắt đỏ lừ, sau đó nhìn về phía Tạ gia vô cùng phẫn hận.
"Giết người thì đền mạng. Đan dược không tốt thì khiến cho luyện đan sư đi ra đây để mà chịu tội!"
"Đúng vậy đấy! Chẳng lẽ Tạ gia là một danh gia vọng tộc của Đại Nho Bình Nguyên mà lại bao che như vậy hay sao? Quả là không có thiên lý!"
"Luyện đan sư đâu mau khiến hắn cút ra đây!"
Lúc này tiếng bước chân từ trong cửa hàng Tạ gia đi ra ngoài, có một lão già râu tóc bạc phơ từ bên trong đi ra ngoài thần sắc bình tĩnh vô cùng. Lão ta nhìn lướt qua toàn bộ cuộc t·ranh c·hấp, ánh mắt vô cùng lạnh nhạt, giống như những t·ranh c·hấp này chẳng liên quan đến bản thân hắn.
"Tạ ra làm sinh ý ở Song Tình Sơn không phải là ngày một ngày hai, chẳng lẽ đan dược như thế nào tu sĩ ở Song Tình Sơn lại không biết ư?"
Câu nói này của lão già khiến cho tu sĩ xung quanh gật đầu tán thưởng, đan dược của Tạ gia rất tốt, nhưng mà phải do sự việc như vậy cũng khiến cho vô vàn nhân tâm xảy ra chút dao động.
Thấy không ai đáp lời, lão già đi đến bên cạnh của nhóm tráng hán sau đó cúi đầu nhìn t·hi t·hể.
Nhưng khi lão giả muốn chạm đến t·hi t·hể thì bỗng nhiên tên tráng hán gọi là Kình Đại Hổ phẫn nộ, rút đao ra chỉ thẳng vào lão già.
"Đừng hòng được động vào t·hi t·hể của đệ đệ ta. Nếu hôm nay ngươi không cho ta một thuyết pháp, thì ta nhất định sẽ hủy đi cửa hàng này bằng bất kỳ giá nào!"
Vừa mới dứt lời tu vi của Kình Đại Hổ bỗng nhiên bộc phát, khí thế nguyên anh như biển rộng lan tràn ra bốn phía khiến cho sắc mặt của tu sĩ ở đây có chút trắng bệch.
Ngay cả lão giả cũng lùi lại vài bước sắc mặt vô cùng xấu.
Lúc này Tạ Trường Phong bỗng nhiên bước ra khẽ vẫy tay khiến cho lão già lui ra. Lão già thấy Tạ Trường Phong, khe khẽ gật đầu một cái coi như chào hỏi.
"Vị huynh đệ này ta là thiếu chủ của Tạ gia, Tạ gia kinh doanh đan dược ở trong Song Tình Sơn không phải là thời gian ngắn. Lấy chữ uy tín làm đầu nếu như phát hiện có đan dược không đạt chuẩn thì nhất định sẽ đưa ra cho huynh để một công đạo!" Ngừng lại một chút hắn khẽ nhìn qua tên tráng hán đang hung tợn kia, khí thế nguyên anh cũng bộc phát đối chọi với tên tráng hán, khiến cho tên tráng hán bạch bạch lùi lại vài bước. Bởi vì tráng hán tu vi cũng chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ mà Tạ Trường Phong cũng đã là Nguyên Anh hậu hỳ.
"Còn nếu như đến đây để nháo sự, thì nhất định Tạ gia sẽ truy cứu đến cùng."
Tên tráng hán tên là Kình Đại Hổ thần sắc ân tình bất định, sau đó bỗng nhiên cắn răng nói.
"Ta không tin giải độc đan của Tạ gia là không có vấn đề. Nếu như Tạ thiếu chủ đã bảo đảm vậy cho Tạ gia luyện đan sư luyện lại một lần nữa, coi như chứng minh rằng đan dược của Tạ Gia không có vấn đề!"
Túng Thiên Tỉnh quan sát trận này bỗng nhiên có chút buồn cười, ngay từ ban đầu hắn đã quan sát được tên tráng hán đó, ánh mắt sao lưu đối với quản sự của Cơ gia.
Xem ra tìm người này đến đây là để nháo sự với cửa hàng của Tạ gia đây mà.
Quả nhiên lúc này quản sự của Cơ ra bỗng nhiên chen lời vào nói: "Như thế này đi, để cho tính xác thực được công bằng Cơ gia sẽ cho một luyện đan sư để mà cùng luyện đan đối với luyện đan sư của Tạ gia, bởi vì cơ bản luyện đan sư đều biết loại giải độc đan này và thủ pháp cũng cơ hồ gần giống nhau, cho nên nếu như thủ pháp và liều thuốc giống nhau thì có thể chứng minh Tạ gia bị oan!"