Mãi Mãi Không Thể Tha Thứ

Chương 24




Sáng hôm sau

Cô và lâm tổng cùng đi xem những khu đô thị, và nơi đây sẽ được thu hoạch. Trước kia đây là những nơi không có mấy ai muốn ở, vì gần đây có khu rừng, không khí ở đây rất thoáng mát. Nhưng lại rất tăm tối, khắp các loài chim thú đều hiện diện ở đây. Lâm tổng có ý định sẽ thu mua khu đô thị này và sẽ cải tạo thành những căn hộ cao cấp. Những người dân sống ở khu đô thị này sẽ được trả đúng với số tiền họ mong muốn. Cả một buổi sáng cô đi thật sự rất mỏi, khi trở về công ty. Lâm tổng và cô đã cùng ăn với nhau tại một nhà hàng. Khi bước vào nhà hàng cô đã lướt qua vi vân mà không hề hay biết. Khi cô ta nhận ra cô thì rất tức giận

Cô gọi món cùng với lâm tổng xong thì xin phép đi vệ sinh. Cô ta thấy cô đi vệ sinh như vậy thì vội đuổi theo. Khi bước vào có người đi theo sau nên cô đã quay mặt lại. Thật không ngờ là cô ta xuất hiện ở đây, cô mặc kệ mà đi tiếp

‘ đợi đã’ cô ta lên tiếng

‘ cô muốn gì’ cô đanh thép nói

‘ tôi thật không ngờ cô lại qua lại với vị hôn thê của tôi, chảng phải cô đã nói sẽ không quay lại sao.’ Ả ta hét lên với cô

Khoan đã lúc này trong đầu cô suy nghĩ, vị hôn thê. Là ý gì, anh và cô ta sắp đính hôn sao. Cô bình tĩnh lại và nói

‘ nếu nói thật thì chính hàn lâm muốn tôi quay lại, mà đúng hơn là ép tôi. Nếu không tôi cubgx sẽ không bao giờ qua lại với mấy người’

Cô ta nghe vậy thì tức giận quát lớn

‘ cô là đồ thứ 3 đê tiện, dám quyến rũ anh lâm’ ả ta tiến tới giật lấy tóc cô

Cô không kịp phản ứng đã bị ả kéo tóc

‘ cô buông tôi ra’

‘ mày cướp anh lâm của tao’

Cô ta điên rồi, điên thật rồi. Lúc này may mắn lâm tổng xuất hiện, kịp thời kéo tay cô ta ra. Và đưa cô ra phía sau mình, mà bảo vệ cô. Cô ta tức giận quát

‘ anh là cái thá gì’

‘ cô đụng vào người của tôi, cô nghĩ tôi là ai’ anh lạnh lùng nói

Cô ta cũng hơi sợ khi những câu đơn giản nhưng lạnh lùng của anh

‘ được, hạ như ân. Cô chưa xong với tôi đâu’ nói rồi cô ta tức giận rời đi



Anh lúc này quan tâm cô hỏi

‘ cô có bị thương gì không’

‘ tôi không sao đâu lâm tổng’ cô vội nói

‘ sao cô ta lại đánh cô’

‘…’

Thấy cô không trả lời nên anh cũng không hỏi gì nữa mà cùng cô lại bàn mà ngồi ăn. Không khí lúc này vẫn im lặng, khiến cô và lâm tổng hơi khó chịu. Cô chủ động lên tiếng trước

‘ chiều nay sếp có cuộc họp với giám đốc trương vào lúc 3h, bàn về khu đất ở đường B’

‘ ừm’

Đến tối khi cô về nhà, thì bất ngờ vì vi vân ở đây. Cô từ từ tiến tới và nói

‘ cô tới đây làm gì’

‘ để gặp cô’ cô ta bình thãn nói rồi đubgws lên đi về phía cô

‘ sao hả, căn nhà này cũng quá đẹp rồi. Đúng là con đĩa, sống bám vào đàn ông’ cô ta đang khinh bỉ cô

‘ ..’ cô nhìn cô ta im lặng không nói gì, vì cô biết cô ta sẽ nghĩ ra trò gì để hạ bệ cô đây

‘ sao không nói gì, mất mặt quá nhỉ’

‘ nếu được cô hãy nói với anh ta buông tha cho tôi đi’ cô bình tĩnh nói

‘ cô tưởng anh lâm thích cô sao, mơ đi. Người anh lâm yêu là tôi, hai chúng tôi sắp đính hôn rồi, nếu được cô có thể tới

Khi cô nghe hai chữ đính hôn thì không bất ngờ gì vì cô thừa biết sẽ như vậy , trên mặt không biểu cảm mà nhìn cô ta



‘ được, chúc hai người hạnh phúc. Nên hãy nói anh ta buông tha tôi đi’ cô nhấn mạnh nói

’cô…’

Lúc này anh đã về, cô ta liền dở trò ngã mạnh xuống sàn

‘ aaaaa, như ân sao cậu lại tát mình’

Anh nhìn thấy cô ta ở đó thì hơi bất ngờ và vội vàng tiến tới khi cô ta ngã xuống. Anh đỡ cô ta đứng dậy và quát lớn với cô

‘ cô lại làm gì vân vân vậy’

‘ anh lâm, em xin lỗi. Như ân đã nói cho em mối quan hệ của anh và như ân. Nên em tức giận đã tới đây, em xin lỗi. Em không ngờ như ân lại tát em…. Huhuhu…’ cô ta nép vào anh mà nhõng nhẹo giả tạo

Cô đứng xem cô ta diễn kịch mà bật cười khinh bỉ

‘ hahahaa’

‘Cô cười cái gì’ anh lạnh lùng quát lên

‘ tôi cười vì cô ta diễn rất giả trân thôi’ cô tự nhiên mà nói

Xong rồi cô quay về phòng khoá chặt cửa lại, cô mặc kệ anh có kêu cô như thế nào. Vì lần nào cũng vậy mà. Cô mong hai người họ kết hôn sớm, để khỏi giày vò cô

Anh lúc này ôm ả trong lòng mà nhớ tới hành động lúc nãy của cô. Cô không giải thích và cũng không quát lại, làm anh rất khó chịu. Anh xoa dịu cô ta và chở cô ta về nhà

‘ anh à, anh không yêu em nữa hả’ cô ta hỏi anh

‘ không, anh yêu em rất nhiều’ anh an ủi cô ta

‘ vậy anh cắt đứt với như ân đi, em không muốn anh và cô ta ở với nhau’

‘ được’

Một chữ được của anh khiến cô ta yên tâm hơn. Anh thì suy nghĩ về cô, không biết mình nên làm gì đây, anh chỉ muốn cô ở bên cạnh anh. Anh có tính chiếm hữu rất cao và điều đó đã làm cô đau khổ về sau