Mad Love: Hoa Quỳnh Đen

Chương 14: Không thể xuống tay




Mặc Yến Đình chính là đại thiếu gia của dòng tộc họ Mặc, là người thừa kế duy nhất của Mặc gia.

Năm 24 tuổi, hắn đã bắt đầu sự nghiệp tiếp quản gia sản Mặc thị, chính thức trở thành Tổng Giám đốc của Mặc thị.

Mặc Yến Đình trời sinh đã có thiên bẩm về kinh doanh và những thủ đoạn thâm hiểm, đầu óc hắn tính toán nhanh nhạy hơn người.

Tuổi trẻ tài cao, chỉ vài năm sau khi hắn nhậm chức.

Tin tức liên quan đến tập đoàn Mặc thị nhiều vô số kể, phủ sóng khắp toàn cầu, không biết đã tốn biết bao giấy mực của giới truyền thông.

Nhất là những tin tức liên quan đến tốc độ tăng trưởng kinh tế theo cấp số nhân hằng năm, những con số thống kê khiến người khác phải há hốc kinh ngạc.

Đặc biệt hơn, hắn đã thành lập cho mình một tổ chức hắc bang ‘Zegn’ có quy mô toàn cầu. Tuy nhiên, mọi hành tung của tổ chức này đều là tuyệt mật.

Tổ chức này có mạng lưới tình báo nằm vùng khắp thế giới, đưa tin nhanh đến mức không thể tưởng tượng được.

Ngay cả những quý tộc trong hoàng gia cũng phải nhờ đến mạng lưới tình báo của tổ chức này.

Trái với tin tức về Mặc thị thì thông tin cá nhân của Mặc Yến Đình lại là một ẩn số vô cùng lớn, thông tin của hắn không hề có trên bất cứ phương tiện truyền thông nào, ngay cả ảnh chụp cũng không.

Những gì người ta biết về Tổng Giám đốc tập đoàn Mặc thị bí ẩn là một người đàn ông hai mươi tám tuổi, là người đàn ông trẻ tuổi giàu có nhất thế giới.

Hắn nắm trong tay hơn một nửa huyết mạch kinh tế toàn cầu. Tài sản của hắn nhiều không kể siết, nó có thể có giá trị hơn tổng tài sản của một cường quốc.

Chính vì bối cảnh gia tộc thuộc hàng khủng như vậy, cho nên Hàn Kỳ Tuyết nhìn không lọt mắt cô con dâu này.

Huống hồ, lại còn là một đại tiểu thư bị ghẻ lạnh, bà chắc chắn Lam Ngữ Yên này có thể còn chưa học hết được các lễ nghi của hoàng gia.

Người phụ nữ như vậy mà Mặc Yến Đình lại đi chọn để kết hôn. Bà hoài nghi có phải mắt nhìn người của thằng con này có vấn đề rồi không.

Bà không thể đứng nhìn như vậy được. Nếu đã cất công đến đây rồi thì cũng nên cho cô "con dâu" mới này biết đến sự tồn tại của bà vậy.

"Mark, mau gọi điện cho Yến Đình, thông báo với nó là tôi đã về nước, tối mai tôi muốn nó dẫn vợ sang đây để ra mắt bà già này!"



"Vâng, thưa phu nhân!"

...****************...

Tại trụ sở chính tập đoàn Mặc thị...

'Reng...reng...reng'

Tiếng chuông điện thoại vang lên không ngừng.

Trên màn hình hiện lên tên người gọi "Quản gia Mark".

Mặc Yến Đình lúc này đang ở phòng làm việc, hắn không vội nhấc máy mà thong thả ký nốt tờ báo cáo đang xem dở dang.

Cuối cùng cũng xong, hắn một tay nới lỏng cà vạt, một tay nhấc điện thoại đang không ngừng đổ chuông bên cạnh lên nghe.

Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của một người đàn ông trung niên.

"Thiếu gia, là tôi, quản gia Mark."

"Chuyện gì?"

"Thiếu gia, Mặc phu nhân đã trở về nước. Bà ấy dặn tôi thông báo với ngài một tiếng, tối mai bà ấy muốn ngài và Mặc thiếu phu nhân cùng nhau trở về ăn tối!"

"..."

"Thiếu gia."

Đầu dây bên kia có chút lúng túng.

"Nói!"

"Thưa thiếu gia, Mặc phu nhân có nhấn mạnh là ngài phải dẫn theo Mặc thiếu phu nhân..."



"Nói với bà ta, tôi không rảnh!"

'Tút...tút...tút...'

Mặc Yến Đình không đợi bên kia kịp nói hết câu thì hắn đã cắt ngang, dứt khoát cúp máy.

Trở về?

Ha! Thật nực cười!

Ý đồ của bà ta, lẽ nào hắn không nhìn thấu sao.

Nhiều năm như vậy rồi, bà ta một chút cũng không thay đổi. Vẫn cứ thích ra lệnh cho người khác như vậy.

Hắn căm ghét người phụ nữ được gọi là mẹ hắn, hắn ghét nơi đó, ghét cái nơi lưu giữ những kí ức phá nát đi tuổi thơ của hắn.

Hắn, một chút cũng không muốn trở về cái nơi đó!

Hắn thừa biết, nếu hắn không trở về thì bà ta nhất định sẽ tìm đến nơi hắn và Lam Ngữ Yên đang sống.

Nhưng hắn thà như vậy còn hơn, hắn căm phẫn cái người tên là Hàn Kỳ Tuyết này. Nhưng hắn không thể xuống tay với bà ta được bởi vì trước lúc ba hắn mất, ông ấy đã cầu xin hắn bằng mọi giá đừng bao giờ xuống tay với bà ta.

Hắn rất thương ba, nếu lúc đó hắn không đồng ý với lời cầu xin đó thì ba hắn sẽ không thể nhắm mắt ra đi một cách bình thản được.

Nếu không, loại người như bà ta sớm đã bị hắn đã giết chết từ lâu rồi.

Hắn căn bản không thừa nhận người mẹ này. Bà ta cứ thích làm những chuyện vô nghĩa, hắn không cần bà ta sắp đặt hôn sự cho mình.

À không, phải nói là bà ta rất tham lam, bà ta muốn hắn kết hôn một đại tiểu thư của một gia tộc lớn khác nhằm càng củng cố thêm địa vị và quyền lực của bà ta trong giới thượng lưu này. Bà ta sợ hắn kết hôn với một người phụ nữ bình thường sẽ làm xấu mặt bà ta.

Hừ, hắn đã nhắm mắt làm ngơ, để bà ta sống sung túc bao năm qua đã là nhân từ lắm rồi. Tốt nhất đừng nên đi quá giới hạn.

Nếu không, hắn e là mình phải làm một kẻ thất hứa rồi...