Mạc Tổng Sủng Vợ

Chương 9




Tỉnh dậy, Hạ Như Ân phát hiện ra mình bị nhốt trong một căn phòng, tay chân đều bị trói bằng một sợi dây thừng. Cô ra sức giãy giụa nhưng sợi dây ở tay không hề được nới lỏng mà còn siết chặt lại khiến cho tay chân cô đều đỏ ửng lên. Đúng lúc này, trong căn phong yên ắng có tiếng người vong đến, đồng thời cửa được mở ra.
"A chỉ gái yêu dấu, chỉ tỉnh lại rồi hả? Tôi cứ nghĩ chị phải ngủ thêm một lúc nữa cơ. Haizz nhưng không sao, tỉnh lại cũng tốt, tôi đỡ mất công gọi chị dậy". Tiếng Hạ An Vy vọng đến, cùng theo vào với cô ta là hai tên đàn ông to khỏe lực lưỡng, nhưng dáng vẻ lại toát lên sự bẩn thỉu và thô tục. Nhìn thấy cảnh tưởng trước mắt khiến cho Hạ Như Ân hết sức sửng sốt, em gái cô thế mà lại dao du cung bọn người côn đồ này, nó từ trước đến này đâu phải là loại người gặp ai cũng kết bạn, mà đám người này cũng đâu có gì là giống với những đám bạn của nó. Không nhịn được tò mò Hạ Như Ân cất tiếng hỏi: " An Vy sao em lại dao du cùng bọn người này? Mà đến rồi thì mau cởi trói cho chị đi".
"Tôi như chơi cùng ai từ bao giờ đến lượt chị quản hả. Mà chị gái của tội ơi, chị nhìn thấy một loạt những cảnh này mà chị vẫn chưa hiểu có chuyện gì xay ra ư, từ bao giờ mà chị lại trở nên thiếu thông minh như thế chứ."
" An Vy, ý em là sao?"
"Ý tôi ư, tôi chỉ muốn cho chị toại nguyện thôi. Chị không tự mình ly hôn cùng anh Nhược Đông được, vậy thì để tôi giúp chị, sẽ nhanh thôi chị sẽ có cuộc sống mà chị mong ước."
Nói xong Hạ An Vy quay lại nói với hai tên đàn ông đi cùng: "Các anh phục vụ chị gái tôi cho tốt vào, làm tốt sẽ có thưởng." Dặn dò xong hai tên đàn ông kia Hạ An Vy bước ra khỏi phòng.

Căn phòng lại chìm trong yên ắng khiến cho Hạ Như Ân càng hoảng loạn hơn. Hai tên đàn ông kia tiến lên từng bước, càng lúc càng gần cô hơn, theo bản năng mà cô giãy giụa mãnh liệt hơn, lúc này trong đầu cô đột nhiên nhớ đến hình ảnh Mạc Nhược Đông ân cần chăm sóc cô, càng làm cô ủy khuất hơn, tại sao anh lúc này anh không đến cứu cô chứ, anh có biết lúc này cô cần anh như thế nào không. Nhưng anh làm sao biết được chứ, giờ này không phải anh đang ở công ty sao, giờ phút này cô chỉ còn có thể cố gắng tỉnh táo mà tự cứu lấy bản thân mình, cô áp bản thân bình tĩnh hơn.
Cô nhìn hai tên đàn ông kia với ánh mắt lặng băng cất giọng lạnh nhạt: "Các anh mà lại gần là tôi hét lên đấy, tránh xa tôi, các anh có biết hậu quả của việc làm này lớn như thế nào không, nên tốt nhất là nên thả tôi ra." Hai tê kia chẳng thèm để ý đến tiếng nói của cô mà càng lại gần hơn. Có một tên tiến lên giật mạnh cổ áo sơ mi của cô khiến nó bung ra hai cúc cổ, đôi gò bông thoát ẩn thoát hiện khiến cho dục vong nguyên thủy nhất của tên đàn ông kia trỗi dậy, ánh mắt hắn ta ngập tràn dục vọng...

#Lee