Mạc Nhược Đông đi về phía nhà xe, lấy chiếc xe BMW màu đen sang trọng, đạp ga phi thẳng về phía trước.
Một mình, một chiếc xe, anh cũng không biết đi đâu, về đâu. Cứ như vậy, Mạc Nhược Đông lái xe vòng quanh khu phố mấy lượt, rất nhiều suy nghĩ, kí ức của cô ùa về, làm cho anh càng nhớ cô nhiều hơn.
Giá như mà cô không ngất đi, giá như mà cô có thể tỉnh lại thì tốt biết bao. Nếu có thể như vậy, chí ít anh còn có thể nhìn thấy cô cười nói, mặc dù những khoảnh khắc như vậy cứ j kì hiếm hoi.
Mạc Nhược Đông khẽ đánh mắt nhìn sang ghế phụ, chiếc ghế đó vốn dĩ là của cô. Anh lái xe, cô ngồi ghế phụ, cười nói vui vẻ như bảo cặp vợ chồng khác, nhưng không. Chưa một lần cô ngồi vào chiếc ghế đó trên cũng xe với anh. Nếu có bất đắc dĩ hai người phải cùng ở trên một chiếc xe, thì cô sẽ ra ghế sau ngồi.
[...]
Đi lòng vòng một lúc, Mạc Nhược Đông dừng xe lại trước cửa toà án. Anh ngước mắt lên nhìn, nhìn thật lâu, thật lâu.
Anh đã quyết định, khi nào cô tỉnh dậy. Nếu cô vẫn muốn cùng anh ly hôn, anh sẽ đồng ý. Chỉ cần cô có thể có một cuộc sống vui vẻ, hanh phúc là được. Còn anh, vẫn sẽ mãi ở phía sau theo dõi từng bước đi của cô...
Vẫn đang mải ngắm nhìn khủng cảnh của toà nhà toà án tĩnh mịch, nghiêm nghị. Là nơi có những cặp đôi đã đến với nhau, nhưng nơi đây cũng là nơi chia rẽ họ ra mỗi người một ngả...
Bỗng nhiên điện thoại bên cạnh Mạc Nhược Đông vâng lên, người gọi đến là luật sư của anh.
"Alo, tôi nghe"
"Tổng giám đốc, thủ tục ly hôn tôi đã làm xong rồi, anh có cần mang luôn đến bệnh viện không?"
"Được rồi, mang đến luôn đi".
"Vâng, tôi biết rồi".
Cúp máy, Mạc Nhược Đông lái xe thẳng về bệnh viện...
[...]
"Sao anh Nhược Đông lúc nào cũng tránh em thế? Em có làm gì sai à?" Dư Hân vẫn đang bậm bực vì mỗi khi cô đến tìm, Mạc Nhược Đông đều sẽ tránh mặt cô.
"Chắc không phải đâu, cậu ấy có nhiều việc cần sử lí mà, em phải thông cảm cho cậu ấy chứ". Minh Triết vẫn đích thân là người đứng ra làm hạ bớt cơn nóng giận của Dư Hân.
"Rõ ràng là anh ấy có tình mà". Dư Hân vẫn còn tức giận, đứng đấy giậm chân tại chỗ.
"Mà tình hình hiện tại của cô là như thế nào rồi."
"Ý em là sao? Vợ của Nhược Đông á?"
"Vâng, đúng rồi"
"Vẫn vậy thôi, chưa có tiến triển gì mới".
"Có tiến triển gì mới anh nhớ nói ngay cho em nha, giờ em đột nhiên nhớ ra mình còn ít chuyện cần phải giải quyết đã, em đi trước đây". Nói rồi Dư Hân đi nhanh về phía trước, để lại khuân mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra của Minh Triết đứng đờ ra một chỗ.
Minh Triết gọi với theo: "Em vội vàng gì chứ, đi từ từ thôi". Nhưng lúc này bóng lưng Dư Hân đã khuất sau hành lang dài, không ngoảnh lại nữa.
#Lee