Để ý thấy ông nội Mặc cứ bồn chồn nhìn ra ngoài cửa , Mặc Đình Thiệu lạnh mặt cười nhạt :"Cả buổi sáng không đến phụ chúng ta sửa soạn thì thôi đi , vậy mà đến bây giờ cũng không thấy mặt mũi đâu. Cháu dâu yêu quý mà tiệc mừng thọ của ông cũng không đến"
Ông nội Mặc biết Mặc Đình Thiệu đang nói Giang Yên Nhiên , không quan tâm lời nói đó mà vẫn tiếp tục ngóng ra ngoài cửa chờ cô , ông lo không biết cô có xảy ra chuyện gì không , với tình hình này thì tất nhiên là không thể nhờ vả gì Mặc Tử Hàng được rồi.
Giang Hạ Vũ ngồi một bên vô thức nói :"Chuyện này cũng một phần lỗi là do cháu. Từ bé Yên Nhiên đã được nuông chiều nên con bé có nhiều thói hư tật xấu chưa sửa được. Thân là hậu bối mà lại để các vị tiền bối phải chờ đợi , cháu làm chị mà không dạy dỗ được con bé. Có gì bác và ông cứ mắng cháu , cháu sẽ dạy lại con bé sau”
Mặc Tử Hàng ngồi một bên , nhớ lại cảnh ngày hôm qua Giang Yên Nhiên một người nóng rực , bất giác đầu lông mày cau chặt. Anh đưa ngón tay vân ve miệng ly trà , nhưng vẫn lạnh mặt không nói gì, đến cả ý chê bai trong miệng Giang Hạ Vũ cũng không để tâm đến , chỉ biết Giang Yên Nhiên không có mặt đoán chừng đã xảy ra chuyện.
Còn Mặc Đình Quân khi nghe xong thì liền có chút bực bội nhưng hôm nay , ở chính đại tiệc của ông , ông không thể làm ầm ĩ , chỉ biết nhăn nhó một chút rồi cảnh cáo :"Nó là dâu cháu trong nhà , không nhất thiết phải quy củ như thế. Nếu Yên Nhiên không đến , có thể là do con bé mệt hoặc bận công việc , chuyện này ta cũng không để bụng. Hạ Vũ , cháu xem cháu đã làm tốt chưa mà đòi dạy em"
Giang Hạ Vũ âm thầm cau mày. Cô không biết vì sao ông nội Mặc lại có hào cảm với Giang Yên Nhiên đến vậy. Hết lần này đến lần khác bênh vực nó , bước chân được vào nhà họ Mặc cũng là do ông ta sắp xếp.
Giang Yên Nhiên trước khi về nhà họ Mặc cũng sống chẳng ra gì , về nhà họ Mặc thất lễ với bao nhiêu người , chỉ duy nhất việc cô ta là con ruột của Giang Hoàng , cũng biết cô ta nhận được đãi ngộ đặc biệt như vậy sao?
Rốt cuộc ông già lẩm cẩm này đang nghĩ cái gì trong đầu? Trong khi cô ta luôn làm tốt mọi việc hơn chứ!
Nghĩ vậy Giang Hạ Vũ càng thêm căm ghét Giang Yên Nhiên , chỉ vì sự có mặt của cô mà đã cướp đi vị trí Giang đại tiểu thư vốn dĩ thuộc về cô ta!
Giang Hạ Vũ không muốn ngồi đây nghe Mặc Đình Quân cứ suốt ngày tâng bốc Giang Yên Nhiên nên lặng lẽ rời khỏi chỗ ngồi , đi xung quang bày một vẻ mặt rạng rỡ , xem mình như người nhà chủ tiệc , tiếp khách rất tự nhiên.
Các thiên kim tiểu thư thấy Giang Hạ Vũ rời khỏi chỗ ngồi riêng cho người nhà họ Mặc thì liền nhân thời cơ tìm đến nịnh nọt , gọi là kiếm chút quan hệ với thiếu phu nhân tương lai của nhà họ Mặc , sau này còn có chỗ mà dựa dẫm.
Tiểu thư nhà họ Ninh bày ra vẻ nịnh nọt đi tới , thăm dò một chút :"Giang tiểu thư , nghe danh đã lâu không ngờ lại có cơ hội gặp cô ở đây. Ở ngoài cô đúng là rất xinh đẹp , chẳng trách lại có thể rơi vào tầm mắt của Mặc thiếu gia , quả nhiên là lợi hại"
Cô ta muốn chờ xem Giang Hạ Vũ sẽ nói gì , vốn dĩ vẫn chưa tin là Mặc Tử Hàng sắp tới sẽ rước cô ta về nhà. Bởi vì vốn dĩ xưa nay , anh nổi tiếng là người không gần nữ sắc , lạnh lùng máu lạnh , đặc biệt ở trong giới kinh doanh là người không dễ đụng vào , ở cái đất Lạc Thành này có ai mà không biết.
Giang Hạ Vũ quay lại trông thấy cô ta , là người thông minh nên liền hiểu ý , khôn ngoan đáp lại :"Hân hạnh được gặp cô. Thú thật tôi cũng không tự nhận mình xinh đẹp hơn ai , âu cũng là do may mắn mới quen biết được với Tử Hàng. Không biết cô là tiểu thư nhà nào , mong hôn lễ sắp tới cô sẽ đến chung vui cùng chúng tôi"
Vài vị tiểu thư xung quanh khác nghe vậy liền há hốc mồm , nhận được lời thừa nhận từ chính miệng Giang Hạ Vũ thì cũng tin răm rắp , xôn xao.
"Ồ , không ngờ thật sự lại là Mặc thiếu phu nhân tương lai. Quả nhiên là nhan sắc không tầm thường"
"Giang tiểu thư , cô có thể kể cho chúng tôi nghe một chút cách mà cô gặp được Mặc thiếu gia được không? Thật sự là ngưỡng mộ quá đi"
"Các ngươi cứ đùa , chắc chắn là vì nhan sắc này nên mới mau chóng lọt được vào mắt xanh của Mặc tổng , tôi nói vậy có phải không?"
Giang Hạ Vũ lắc lắc ly rượu trên tay , người cô ta toả ra một sự cao quý hơn người. Cô ta chỉ cười mỉm mặc kệ không đáp , để cho đám người này người tung kẻ hứng , tốt nhất là không nên nhiều lời.
"Giang tiểu thư , Lăng gia tôi có một chuỗi nước hoa vô cùng nổi tiếng. Nếu rảnh rỗi cô cứ ghé qua chơi , Lăng gia nhất định sẽ tiếp đãi cô thật tốt" Lăng Cẩm Nhi là nhị tiểu thư nhà họ Lăng , tranh thủ lấy từ túi xách của mình một lọ nước hoa còn nằm trong hộp nguyên vẹn đưa ra cho Giang Hạ Vũ , trên mặt là ý cười biểu hiện đây là chút thành ý.
Giang Hạ Vũ theo phép lịch sự thì cũng nhận lấy , cười đáp "Cảm ơn thành ý của Lăng tiểu thư , tôi nhất định sẽ ghé qua một chuyến.."
Lúc này , mọi tầm mắt của mọi người đột ngột hướng ra phía cửa , nơi có ba người đang tiến vào. Khi Giang Yên Nhiên xuất hiện , mọi ánh hào quang trên người Giang Hạ Vũ đã đổ dồn hết lên bộ sườn xám màu nâu sang trọng của cô. Một bộ trang phực vừa kín đáo , vừa đủ tôn lên tất cả các đường nét của người phụ nữ.
Ngay khi trông thấy Giang Yên Nhiên đang đi dần vào đám đông , hai bàn tay Giang Hạ Vũ đang cầm lọ nước hoa mà người kia vừa tặng bất giác run lên mà không kìm được. Nét mặt cô ta chợt biến , rõ ràng trước khi đến đây cô ta đã kê thuốc ngủ cho người hầu nói là thuốc cảm để cho Giang Yên Nhiên uống. Thuốc mạnh như vậy , đáng lý giờ này Giang Yên Nhiên phải chưa tỉnh mới đúng!!
Cô ta liếc mắt qua nhìn Lâm Tịnh và Tề Phong đi phía sau , như chợt hiểu ra , tức giận quay qua nhấc ly rượu vang trên bàn uống cạn.
Các thiên kim tiểu thư khác ban nãy còn đang bận lấy lòng Giang Hạ Vũ cũng không kìm được mà quay sang nhìn Giang Yên Nhiên đang từ từ đi vào. Cô trang điểm không đậm nhưng lại cho thấy được sự dịu dàng và trong trẻo vô cùng cuốn hút.
Để cả Mặc Tử Hàng cũng không nhịn được mà ngước đầu lên liếc nhìn cô một cái.
Đám tiểu thư quên mất cả Giang Hạ Vũ , xúm lại reo lên :"Này , cô gái kia là tiểu thư nhà nào! Sao có thể xinh đẹp đến như vậy"
"Bộ váy kia là mẫu mới nhất của X đúng không? Nghe nói mẫu và màu này rất khén người mặc , không ngờ mặc lên người cô ta lại khí chất đến vậy! Ghen tị quá đi"
Giang Hạ Vũ hít xuống một hơi rời khỏi chỗ đứng , cô ta không sợ hãi chỉ là không muốn nghe , bởi vì sắp tới , chuyện cô sẽ kết hôn với Mặc Tử Hàng là thật!!
Giang Yên Nhiên cùng hộp quà trên tay , trực tiếp đi đến bên cạnh ông nội Mặc , mỉm cười đoan trang , cúi đầu chào một cái :"Ông nội , thứ lỗi cho con tới trễ"
Ngay khi thấy Giang Yên Nhiên xuất hiện , Mặc Đình Quân liền cười tít mắt , không để tâm tới việc cô đến sớm hay đến muộn , chỉ vỗ lấy hai tay cô mà nói :"Cháu đến chơi là ông già này vui rồi! Có phải là trong người cháu không khoẻ hay không ổn chỗ nào không?! Nếu đúng thì cháu cứ việc ở nhà nghỉ ngơi , chúng ta không ai trách cháu"
Mặc Đình Thiệu ở bên hừ ra một tiếng :"Còn biết trưng diện như vậy , hẳn là không có bệnh gì đi? Ba cũng thật là giỏi để người khác che mắt!"
Lúc này Giang Yên Nhiên mới khựng lại quay sang phía Mặc Đình Thiệu , nghiêng người rụt rè chào :"Ba , mẹ ạ.."
"Tôi cho phép cô gọi như vậy bao giờ?" Mặc Đình Thiệu lạnh mặt cắt ngang.