Mạc Thế

Chương 45




Cửu Thiên chưa nhìn mọi chuyện vẫn chưa kịp nói gì thì liền nghe tiếng gầm rú ở phía xa xa liền cau mày nói "chuyện này để sau hẵng nói tiếp giờ chúng ta cần phải đi ở đây hình như không còn an tòan "

Tiêu Bạch gật dẫn mọi người lên xe còn chiếc xe kia cậu thu vô không gian rồi lấy bộ đàm thông báo với các xe khác chuẩn bị lên đường, thông báo xong cậu cũng quay qua phía anh hỏi " ở khu rừng này có thứ mà đám tang thi kia dè chừng vậy giờ chúng ta nên đi sâu hơn hay đổi hướng khác đây"

Cửu Thiên đăm chiêu suy nghĩ một lúc nghe được bộ đài thông báo quân sự có lập khu căn cứ tị nạn ở gần liền nhắm mắt lại đáp “chúng ta tới khu căn cứ quân sự trước đã rồi tính tiếp ở đây có lẽ có thứ nguy hiểm”

Tiêu Bạch nhận được lệnh liền lên ghế lái tay thì vung lấy ra những khẩu phần cơm cậu nấu sẵn đang còn nóng hổi nói"mọi người ăn cơm nghỉ ngơi đi em lái xe cho"

Trương Thịnh nhìn người anh họ ốm yếu lòng đau sót lại gần cậu đưa muỗng cơm"để em đút anh ăn anh ốm quá rồi"

Cửu Thiên nghe Trương Thịnh nói liền nhìn lại Tiêu Bạch đúng thật cậu dạo này đích thực ốm đi rất nhiều làn da có chút tái anh nhìn cậu đang được đút ăn kia liền lên tiếng " em ấy rất kén ăn cũng có bệnh sạch xẽ nên em ấy xẽ không ăn đồ của em đâu"

Trương Thịnh nghe xong mặt buồn hiu nhìn Tiêu Bạch “caca thật sự ăn không ăn đồ em đút sao?”

Tiêu Bạch đang lái xe nghe giọng mè nheo kia cũng không nỡ từ chối há miệng ăn miếng cơm đó làm Trương Thịnh vui như điên cười te te hất mặt với Cửu Thiên.

Thanh Tú ngồi ăn cơm nãy giờ bụm miệng cười đã mới lên tiếng “ai zô zô Tiêu Bạch chịu ăn rồi kìa mau cho tới bồi em ấy ăn đi không lại bị dàmh mất giờ”

Cửu Thiên nghe xong cũng không nặng không nhẹ đứng lên đi lại gần Tiêu Bạch nhìn Trương Thịnh nói “em qua kia ăn đi bị tang thi hành chưa đủ mệt sao?”

Trương Thịnh vẫn hất mặt nói “Tiêu Bạch ca chỉ ăn đồ em đút thôi anh mau về chỗ ăn đi em đút anh ấy được nha!”



Cửu Thiên nhìn 2 cô gái đang ngồi trống cằm xem kịch nói “còn không nhốt cậu ta tôi quăng 3 người xuống đấy”

2 cô gái kia nghe xong mặt không đổi sắc “anh dám sao người đang lái xe là anh họ cậu ta đấy?”

Cửu Thiên " nhưng người nắm quyền là tôi tôi vẫn chưa cho mấy người vô đội đâu"

nghe tới đây 2 nàng kia liền đi tới túm cổ Trương Thịnh kéo đ ị nói"lại đây chúng ta cùng ăn cùng tâm sự đừng làm phiền 2 đại ca kia bón cơm cho nhau"

Trương Thịnh bị kẹp cô lôi đi rất không tình nguyện đưa mắt cầu cứu nhưng không ai để ý liền trợn mắt nhìn Cửu Thiên xong cũng bị lôi đi ra cuối xe ngồi.

Cửu Thiên nhìn Tiêu Bạch vẫn đang ung dung lái xe tồ tồ đâm tang thi liền đưa muỗng cơm tới trước mặt “ăn”

Tiêu Bạch đang tập chung lái không để ý anh tới cbỗ mình hồi nào cũng không nghe anh nói.

Cửu Thiên thấy mãi cậu vẫn không ăn liền đưa muồn cơm kề môi cậu nói “há miệng em cần phải ăn em ốm quá người ta kêu anh ăn hiếp em nha”

Tiêu Bạch nghe xong có liếc mắt qua nhìn anh 1 cái liền kêu" Ngôn Quân mau ra ăn đi lén lút cái gì?" nói xong cậu cũng mở miệng ăn muỗng cơm đó nói “cơm rất ngon”

Cửu Thiên nghe vậy liền lấy muỗng múc ăn thử “rất ngon mai mốt em nấu thêm cho anh ăn nha”

Tiêu Bạch cũng nhẹ gật đầu ăn thêm vài thìa cơm anh đút cho cậu.