Mạc Thế

Chương 26




sau chuyện đó mọi người quyết định đi tới xưởng lúa của Tiêu Bạch để xây dựng căn cứ. Vừa đi vừa thu thập vật tư nhờ có không gian của Tiêu Bạch nên thu thập vật tư hầu như rất nhiều.

Xe dẫn đầu của Cửu Thiên,Tiêu Bạch,Tiêu Lôi,Ngôn Quân dẫn đầu mở đường tiếp theo là đòan xe người Văn Hưng,Văn Hề,Thanh Vân cùng 1 số anh em dị năng giả tiếp theo là 3 chiếc xe chở người thường đến chuyến xe cuối của Cửu Thanh,Tiêu Giang,Giang Vân,Cửu Tuyết,Trần Thúy Vân đi ở cuối để bảo vệ đòan xe những người bình thường để tránh bị đột kích phía sau.

Đến lúc đòan xe dừng trời cũng đã tối mọi người cần phải được ăn uống đội hộ cần đi gần tới xe Tiêu Bạch để lấy đồ ăn Tiêu Bạch liền vung tay trong xe để lấy đồ ra cho mọi người nấu bởi xe cậu là chiếc xe cai biên 20 chỗ hôm trước nên rất rộng rãi nên là nơi cất vật tư không ai nghi ngờ được. Khi mọi người lấy vật tư xong Tiêu Bạch cùng Ngôn Liệt*Tiêu Lôi kéo nhau vô không gian bỏ mình Cửu Thiên lẻ bóng ở xe 1 mình.

*do Ngôn Quân đình công không muốn ra nên bắt Ngôn Liệt ở ngòai chịu khổ.

Vô tới không gian Tiêu Bạch liền tu luyện mặc kệ Ngôn Liệt đang chạy nhảy lung tung kia do từ lúc cậu sốt xong tới giờ cậu vẫn chưa biết bản thân có những dị năng gì nên vứ tu luyện càng nhiều càng tốt Tiêu Bạch cứ ngồi vận khí cho giòng khí đi khắp cơ thể lúc đầu thì khí tụ trong người rất ít nhiwng ngồi càng lâu thì khí tụ xung quanh cậu càng ngày càng nhiều hơn di chuyển trong cơ thể cậu càng ngày càng mạnh lên xong rồi nó chờ hung bạo chạy tới đan điền cứ tông vào 1 vết ngăn ở dưới đan điền tông mỗi lúc 1 mạnh bạo hơn làm cậu đau đớn nhưng vẫn cố gắng chịu đựng.

Tiêu Lôi chạy nhảy tung tăng khắp không gian của bản thân tự nhiên thấy giòng khí lưu chuyển không đúng liền đi lại chỗ Tiêu Bạch thấy anh đang ngòki xếp bằng lông mi nhăn lại trên mặt xuất hiện lấm tấm mồ hôi thầm hô không ổn nói to để cho Tiêu Bạch có thể nghe lóang thóang'" Bạch ca anh đừng dừng lại cứ tiếp tục tu luyện bây giờ anh mà dừng coi chừng xẽ bị đứt hết các gân mạch đó"

Tiêu Bạch lóang thóang nghe được Tiêu Lôi nói thì càng thêm cố gắng vận chuyển thu linh khí xung quanh mình lại để cho linh khí tông bể vết ngăn kia cho dù thân thể có đau đớn như bị mọit đàn kiến lửa bu lại bò cắn xé cậu cũng không giám dừng lại. Cho đến khi linh khí vừa tông bể vết ngăn thì Tiêu Bạch cũng ngất xuống do quá đau đớn và mệt mỏi rồi.

Tiêu Lôi hỏang hốt chạy lại cái giếng sau nhà (do không gian hấp thụ tinh thạch mà Tiêu Bạch quẳng vô tạo thành cái giếng đó giúp cho dị năng giả có thể đang mệt mỏi chở nên khỏe mạnh lại) đem lại rót vô miệng Tiêu Bạch rồi đem ra chỗ đầi con suối đưa y ngồi vô đó.

Ngôn Liệt nhìn Tiêu Bạch nói"ý giờ cậu ta đang yếu ớt hay là tôi giết cậu ta nha hừ bắt nạt tôi nhiều lắm đó".

Tiêu Lôi nghe xong trợ mắt bĩu môi nhìn Ngôn Liệt "hừ từ khi nào Ngôn Liệt ca trở nên gan như vậy khôg sợ chết trong đây luôn hay gì mà giết Bạch ca"

Ngôn Liệt hậm hực trợn mắt nhìn Tiêu Lôi "ha bây giờ tới thằng nhóc ác này cũng muốn bắt nạt ta luôn sao Ngôn Quân ngươi ra đây đi ta chịu hết nổi rồi mấy người này ngày nào không đả kích ta thì mấy người đó không chịu nổi hay sao ý"



"Đúng rồi đó Ngôn Quân ra đây đi để cái tên nhiều truyện này đi ngủ đi để em còn chỉ anh học thêm võ" Tiêu Lôi hí hửng đáp làm Ngôn Liệt buồn hiu giận dỗi bỏ vô trong đánh Ngôn Quân ra thấy được Ngôn Quân Tiêu Lôi hí hửng ôm cậu rồi dẫn cậu đi học thêm võ.

Cửu Thiên bên ngòai nhàn nhã đi ăn rồi về ngồi ngay kế bên vị trí Tiêu Bạch ngồi để tu luyện do Tiêu Bạch tiếp thu linh khí bên trong lẫn bên ngòai không gian nên chỗ Cửu Thiên ngồi linh khí tụ cũng rất nhiều anh tiếp thi linh khí còn nhanh hơn cả Tiêu Bạch nên cũng giúp Tiêu Bạch giảm bớt một phần đau đớn nhờ cậu mà hệ lôi của anh đã lên tới cấp 3 còn hệ băng lên cấp 1.

Khi Tiêu Bạch tỉnh thì thấy 2 con người 1 lớn 1 nhỏ kia vẫn đang lúi húi tập võ cũng chẳng buồn hỏi thăm tự mìnb vô lấy đồ thay rồi nấu cơm rồi kêu 2 con ngừơi kia vô ăn cơm. Thấy Ngôn Quân đã ra thì nhướng mày nhìn Tiêu Lôi tán đồng khen thưởng Tiêu Lôi đã đuổi tên nhiều chuyện độc mồm kia đi.

Ăn xong Tiêu Bạch mới hỏi "lúc nãy anh bị sao vậy tiểu Lôi?có phải anh đang tu luyện giống trong phim kiếm hiệp không?"

Tiêu Lôi mặt sượng trưng nhìn Tiêu Bạch "anh không biết nãy anh đang tu luyện thanh tâm quyết sao vậy sao sao anh có thể luyện lên tới cấp 2 mà không biết gì vậy ai chỉ anh luyện?"

Tiêu Bạch mặt lạnh nhìn Tiêu Lôi 'tự học' Tiêu Lôi giật mình nói "Đại ca anh muốn học gì nói em em đưa hết hướng dẫn cho anh anh đừng làm bậy nha anh vó biết em ở đây mấy ngàn năm mới chờ được anh không hả anh làm vậy là chết em rồi huhu..."

Tiêu Bạch nhìn Tiêu Lôi đang tu tu khóc kia chợt cười xòa một cái nói "đã biết"

Tiêu Lôi thấy anh cười càng tức hơn đi lại cái giường ngay bờ tường nhấn 1 cái lên thanh gỗ khắc hình phượng hòang tinh xảo từ từ không gian dưới hầm mở ra.

Tiêu Lôi ngoắc 2 vị đại ca cao cao kia lại đi xuống với mình dùng ý niệm thắp hết nến lên ở căn hầm đó được để rất nhiều kệ sách cũng như hạt giống của các lọai thuốc được đặt đầy ở đó.Tiêu Lôi đi tới sách chỉ tu luyệ sách võ thuật sách y đủ lọai nói "đây mấy anh đọc hết đi em cho mấy anh hết đấy mấy anh đừng tu luyện bậy bạ em cứu không được đâu nha còn đây thanh tâm quyết anh mới tu luyện hồi nãy đây nó có 4 quyển mà ở đây em có 2 quyển thôi a đọc tạm đi nhớ đừng làm bậy nữa nghe chưa"

Tiêu Bạch,Ngôn Quân nghe lời luyên thuyên dặn dò của Tiêu Lôi xong cũng gật đầu lấy sách đọc mặc kệ Tiêu Lôi đứng 1 mình nhìn 2 người.