Mạc Thế

Chương 22




Sau khi chia xong thì tới giai đọan giành giật đám trẻ kia ai cũng kì kèo chia người tài nhưng tuyệt không ai dám nhận Tiêu Bạch cả vì mấy người sợ nên đẩy luôn Tiêu Bạch cho Cửu Thiên làm anh cũng không mấy vui vẻ mà nhận người đàn em đầu tiên này. Tiêu Giang vì là hệ kim nên anh quyết định nhường chức phó đội hậu cần lại cho Cửu Tuyết còn bản thân đi vào làm trợ lý của đội phòng vệ. nên thành ra

Cửu Thiên có Tiêu Bạch là trợ lý đằng sau chưa thu ai nữa. Cửu Thanh phó đội chiến đấu gồm văn hưng Tiêu Kỳ Ngôn Quân Giang Vân Tiêu Giang đặc biệt Ngôn Quân là trợ lý riêng của Cửu Thanh do CừuThanhgian người với Cửu Tuyết nên Ngôn Quân mới ở đội chiến đấu. Cửu Tuyết cùng Thanh Vân nắm đầu bộ hậu cần lâu lâu lại đi lôi kéo Ngôn Quân khỏi anh của mình.

Mọi người bàn bạc xong hết nhưng lại không giám nói Tiêu Bạch đưa qua đẩy lại chì có mình Cửu Tuyết cùng Ngôn Quân mới nói chuyện với Tiêu Bạch vì tính cậu rất cổ quái không ai dám đụng. Sau khi Tiêu Bạch biết bản thân mình phaei ở chung với Cửu Thiên liền lập tứ đổi xuống ở đội hậu cần nào cần tham chiến thì về đội Cửu Thanh. Làm Cửu Thiên càng thêm khó hiểu tự nhiên bị xa lánh làm anh cảm thấy không quen không phải lúc nãy còn ngồi gần còn uống li trà của anh sao sao giờ thành ra bản thân bị ghét bỏ rồi.

Còn Tiêu Bạch thì cũng không ghét bỏ gì Cửu Thiên nhưng lại không thích nổi bật giữa đám đông mai mốt lập thàn đòan đội ở gần đội trưởng quá xẽ bị để ý nhiều cậu lại không thích phiền phức chỉ thích đi đánh đấm rồi ngồi nghe Ngôn Quân luyên thuyên thôi. Nếu căn cứ lập ra mà lộn xộn quá bất quá cậu lại đem những người muốn ở cùng cậu đi ngao du chỗ khác không nên dính lứu gì nhiều.

Đồ cậu cùng mọi người thu vào không gian cậu đều chia ra đợi Thanh Vân có cấp độ không giân rộng hơn liền đưa trả lại chỉ giữ số đồ mà mình cùng bạn mình thu được thôi.

Mọi người ngồi bàn bạc xong cậu cũng nói xòng phẳng đồ cậu cất giữ nào cần thì cậu xẽ trả lại với mọi người là cho Cửu Thanh giật mình vì anh còn đang sợ cậu lấy trộm chỉ Cửu Tuyết hiểu cậu nên không nói gì liếc đám anh trai mình hừ 1 tiếng nói 'không mấy mai mốt đồ mấy anh thu mấy anh tự giữ đi đừng nhờ Tiêu Bạch em ấy không phải nơi cất đồ mấy anh ' nói xong cô liền đứng lên đi về phòng nghỉ ngơi để mai còn lên đường đi tìm thu xếp tuyển thêm người vào đội hậu cần của bản thân.

Mọi người đi về phòng hết còn Cửu Thiên cùng Cửu Thanh đang an tĩnh ngồi trên ghế Cửu Thanh lên tiếng 'em thấy mấy người Tiêu Bạch đáng tin chứ'



'chưa chắc được bọn họ quá kù lạ em không dám tin mấy cần đề phòng thì tốt hơn cứ quan sát thêm đi' CửuThiên lấy tay xoa mi tâm phải anh đang phân vân có nên tin tưởng nhóm người Tiêu Bạch không dù sao Tiêu Bạch cũng rất kỳ lạ mọi người còn chưa hiểu rõ nhau ở thế giới bình thường còn chưa thể tin tưởng được huống hồ gì hiện tại còn là mạc thế thức ăn vật dụng đề khan hiếm đến lạ lùng cơ mà sao có thể tin tưởng dễ dàng vậy được.

Tiêu Bạch Đi qua phòng Ngôn Quân ngồi trên ghế nhìn Ngôn Quân đang ngồi đạp máy may kịch liệt kia cất tiếng hỏi 'Mày có chắc muốn đi cùng bọn họ nếu không tao với mày tách ra được mà'

Ngôn Quân nghe xong liền dừng máy may cười trừ nói 'tao không chắc tao chọn đúng nhưng tao không muốn mày cứ phải vì tao mà sống ở 1 nơi không ai biết đến như trước đây nữa bây giờ tao bình phục rồi mày cũng nên buông bỏ chuyện cũ đi tin tưởng bọn họ đi xẽ không sao đâu'

Tiêu Bạch im lặng nhìn người bạn của mình rồi khẽ thở dài 'thôi được rồi nếu bọn họ làm ra chuyện gì khác thường thì tao xẽ đem mày Tiêu Kỳ Tiêu Lôi cùng Tiêu Giang đi nhé tới đó mày phải nghe tao được chứ'

Ngôn Quân gật đầu cười hiền với cậu không phải nụ cười giả mà ngày nào Ngôn Quân cũng cười nữa Tiêu Bạch chỉ biết lắc đầu thở dài đi về phòng bản thân.

Tiêu Bạch vừa đi thì Ngôn Quân liền quay đầu lại may quần áo nhưng ánh mắt lại trở nên trống rỗng không còn hồn nhiên ngây thơ nữa cậu cứ như vậy ngồi may cho đến khi mệt lả người mới chịu đứng dậy đi ra phòng bếp lấy nước uống cậu cứ đi như người mất hồn cho đến khi nghe thấy tiếng bật đèn cậu mới giật mình đánh rơi chiếc ly trên tay mình 1 cái, choang Ngôn Quân quay đầu đưa đôi mắt lạnh ngắt màu tím than qua nhìn người bật đèn không nói không rằng quay đầu lại dọn đống thủy tinh vỡ đi rồi lặng lẽ lên phòng không cười không hỏi gì người đó cứ vậy đi lên lầu nằm lên giường ngủ thiếp đi.

Người Ngôn Quân gặp là Cửu Thanh anh vô tình đi lấy nước bắt gặp thấy cậu nên tính đùa giỡn với cậu 1 chút nhưng khi cậu quay đầu lại anh thấy đôi mắt của cậu đã đổ thành màu tím than trong đó còn không có hồn nên anh đứng im quan sát cậu xem sao thấy cậu vô phòng ngủ anh cũng chỉ lặng lẽ về phòng mình nhớ lại khuôn mặt vô hồn của Ngôn Quân thất thần dọn mảnh thủy tinh vỡ làm anh khó chịu ngủ không yên