Ma Tôn Xuyên Vào Pháo Hôi Văn Tuyển Tú

Chương 35




Công diễn giống như một kỳ thi lớn, hầu hết các thực tập sinh đều khổ luyện hơn mười ngày không ăn không ngủ, bất kể kết quả như thế nào, tốt hay xấu thì mọi chuyện cũng đã kết thúc. Sau công diễn một ngày, điều không ai làm được chính là thoát khỏi chiếc giường thân yêu trước mười hai giờ trưa.

Buổi tối Lê Kiều vẫn trèo tường chạy ra ngoài luyện kiếm, ban ngày thì tìm tin tức kiểm tra sơ sót, hoặc cùng đồng đội luyện tập, tổng cộng ba ngày không ngủ. Tuy không cần ngủ nhưng thần thức cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi, vội vàng rút mấy tờ giấy ghi chú dán lên đầu giường, ngủ đến khi mặt trời lên cao mới tỉnh lại.

Cậu vừa mới ngủ dậy, không lâu sau liền thanh tỉnh, mặc một chiếc áo hoddie trắng, khoanh chân ngồi ở đầu giường.

"Lê Kiều, Lê Kiều... Muốn tôi bưng cơm cho không?"

Người ở bên dưới thấp giọng gọi cậu, cậu cúi đầu nhìn thấy Nhan Nguyên Gia của lớp F, đang kéo vạt áo cậu lo lắng hỏi.

Lê Kiều nhớ người này, hắn ta xếp vị trí thứ 55 trong vòng đầu tiên? Lúc ấy phát sóng trực tiếp, Lê Kiều còn ở trước mặt mọi người phản bác lại người này. Hắn nói: "Xin lỗi vì đã chiếm lấy vị trí của mọi người, tôi sẽ mang giấc mơ của mọi người trên lưng mà bước tiếp" Lê Kiều nói, "Những người cần nhường chỗ để bước tiếp không thể thắng được"--

Khi đó Lê Kiều nói như vậy, nhiều ít cũng có cảm giác kinh ngạc, thu hút sự chú ý của khán giả, đồng thời cũng bác bỏ những gì Nhan Nguyên Gia nói trước đó, nhưng Nhan Nguyên Gia dường như không có ác cảm với cậu, giờ đây lúc hắn ta ngước mắt nhìn cậu, trong mắt vẫn còn mang theo những dấu chấm của sự mong đợi và căng thẳng.

Lê Kiều sững sờ nhìn hắn, nhưng vẫn nói: "Cậu quên rồi sao? Tôi dị ứng với thức ăn trong căn tin, không cần đâu, cảm ơn nhé."

"Ồ..." Nhan Nguyên Gia trên mặt lộ ra vẻ thất vọng, bị thực tập sinh đi cùng kéo đi.

Lê Kiều thính giác nhạy bén có thể nghe được một thực tập sinh khác nhỏ giọng oán trách: "Cậu ngốc vậy, hắn rất nhanh sẽ lên được lớp A lớp B, ai thèm chơi với cậu..."

Dựa theo quy tắc, sau khi công bố thứ hạng vòng hai, bọn họ sẽ chia lớp lại lần nữa, lần này sẽ chia lớp hoàn toàn dựa theo độ nổi tiếng, hiện tại Lê Kiều đã ở trong top 5, cho dù thứ hạng có tụt xuống bằng một hay vài hạng, ít nhất cậu cũng có thể lên lớp B.

Nhan Nguyên Gia cũng hạ giọng theo, nhưng những hắn nói lại là lời phản bác "Đừng nói thế, Lê Kiều không phải là người như vậy, cậu ấy thực sự bị dị ứng, tôi quên mất, không thể trách cậu ấy!"

Trên thực tế, hắn ta không những không có ác cảm với Lê Kiều mà còn khá biết ơn. Nhờ bài phát biểu gây sốc của Lê Kiều, bao nhiêu hỏa lực từ những khán giả không hài lòng với việc Tang Thư bị loại đều bị cậu chặn hết, Nhan Nguyên Gia ở vị trí thứ 55, hắn ta mới là người đẩy Tang Thư vào vị trí bị loại.

Năng lực của hắn cũng tầm thường, bởi vì vẻ ngoài đáng yêu và sự chăm chỉ của mình, hắn đã giành được sự yêu mến của một số fan mẹ, trong lời Lê Kiều nói hắn là người không có EQ, cũng không có trái tim mạnh mẽ để đối mặt với những lời chê bai của Lê Kiều, nhưng nếu không có Lê Kiều chuyển dời hỏa lực, không chừng hắn cũng bị nhóm anh hùng bàn phím đó phun đến hỏng mất.

Kể từ khi bảng xếp hạng được công bố và bài phát biểu của Lê Kiều nghiền nát hắn thành cặn bã, hắn đã âm thầm tôn sùng Lê Kiều, sau công diễn lại phát hiện ra Lê Kiều tiến bộ rất nhanh và thực lực của cậu cũng rất mạnh, sự tôn thờ này đã đạt đến đỉnh cao --

Trong lần phát sóng trực tiếp gần nhất, xếp hạng của hắn là 51, công bố thứ hạng thứ hai vào ngày mốt hắn đã chắc chắn bản thân sẽ bị loại. Hắn nhìn Lê Kiều ngồi trên giường đầu tóc rối bời, cảm thấy có chút đáng yêu, đồng thời nghĩ đây có thể là cơ hội cuối cùng trong đời để nói chuyện với Lê Kiều, vì thế hắn nghiêng người đi về phía trước lắp bắp nói...

--Nhưng hắn thật sự quá lo lắng, quá ngu ngốc, ngay cả chuyện trọng yếu như Lê Kiều dị ứng cũng quên mất!

Nhan Nguyên Gia nắm lấy thắt lưng quần của mình, cảm thấy vô cùng khó chịu.

"Cái kia, Nhan Nguyên Gia? Chờ một chút."

Đột nhiên giọng nói trong trẻo của Lê Kiều từ sau truyền đến, lúc ấy Nhan Nguyên Gia thiếu chút nữa kéo rớt thắt lưng trên quần. Lê Kiều còn nhớ rõ tên của tiểu trong suốt như hắn!!

"Lát nữa ăn cơm xong cậu có đi ngang qua cửa hàng tiện lợi đúng chứ? Mua giúp tôi một chai coca và một túi khoai tây chiên được không?" Lê Kiều rất ít xin đồ của người khác, có chút không thoải mái, "Cậu chờ một chút, tôi tìm tiền lẻ cho..."

"A, không cần!" Nhan Nguyên Gia xoay lại, cả người như được thắp sáng, lộ ra nụ cười thật tươi, "Tôi mời cậu ăn! Chờ tôi, tôi sẽ trở lại ngay lập tức!"

"Đừng có gấp, chờ tôi một chút" Lê Kiều cúi đầu lấy ra một tờ giấy ghi chú khác, nguệch ngoạc một hồi, nắm lấy thang cuốn nhảy xuống giường, vẫy tay gọi Nhan Nguyên Gia lại.

Nhan Nguyên Gia mặc một chiếc áo hoddie thỏ màu hồng có hai dây rút dưới mũ và một chiếc túi kangaroo rộng ở trước. Lê Kiều đem tờ giấy ghi chú nhét vào trong túi áo của Nhan Nguyên Gia, tùy ý vỗ vỗ: "Đây là bùa may mắn, rất linh, sau này không có việc gì thì đeo trên người."

Lúc Lê Kiều vẽ bùa, cậu đã tiêu hao một ít linh lực vào trong đó, lá bùa này đúng là có tác dụng bảo đảm an toàn, tránh tai họa nên lúc nói cậu cũng thật sự nghiêm túc.

Kết quả là, Nhan Nguyên Gia đỏ mặt khi thấy bàn tay của Lê Kiều vỗ vào bụng mình.

"...Tao vừa làm cái gì mập mờ lắm sao?" Lê Kiều trở về khó hiểu hỏi hệ thống.

Đồng dạng hệ thống độc thân từ trong bụng mẹ gãi gãi đầu: "Không có a... Hắn nhất định là sùng bái chủ nhân đó!"

*

Thật ra dạ dày của Lê Kiều đã sớm khôi phục, không còn dị ứng với thức ăn nữa, chỉ là hiện tại có thể nhịn ăn, không cần phải ép mình ăn những bữa cơm bình dân trong căn tin.

Tình yêu của cậu đối với đồ ăn vặt đơn thuần là vì khẩu vị, thực tế lại có chút mâu thuẫn với "dị ứng", may mà Nhan Nguyên Gia cao hứng đến mức không thèm hỏi han, cứ vậy chạy đến cửa hàng tiện lợi mua cho cậu.

Coca, khoai tây chiên, tạm thời không có bài hát mới, buổi chiều mùa đông cũng không cần bận rộn luyện tập, không nghi ngờ gì nữa, đây là thời điểm thích hợp nhất để nằm trên giường ăn dưa.

Lê Kiều thậm chí không cần cầm di động, vừa nhắm mắt dưỡng thần, vừa yêu cầu hệ thống kéo ra Weibo cùng các trang diễn đàn trong không gian thần thức, khiến các luồng thông tin luân phiên nhấp nháy.

Sau đó, Lê Kiều nhìn thấy một chủ đề mới trên hot search: #Lê Kiều Thẩm Phong.

Ăn dưa ăn đến nhà mình.jpg.

Nhấp vào hotsearch, một số lượng lớn video clip nhảy ra, mọi người dưới bình luận liên tục hét "kswl kswl (ngọt chết tôi rồi) " và "ftjjbmw, tôi sẽ nhấp một ngụm, dbq (thực xin lỗi)!!", Mặc dù Lê Kiều có thần thức mạnh mẽ, nhưng đối với một đống mật mã bị cắt xén như này, tạm thời cậu không đủ năng lực giải nó, sau khi tiếp tục nhìn xuống, cuối cùng cậu cũng tìm ra ngọn nguồn của sự việc.

Hóa ra sáng nay, trạm tỷ "Bình minh mộng mơ" của Lê Kiều đã đăng một bộ ảnh mới.

Vì phát sóng trực tiếp nên không sợ spoil, tổ chương trình cũng cho chị em nhà đài cầm súng dài súng ngắn tiến vào hội trường, lúc này các fan đã tung ra mấy bộ ảnh sân khấu, trong đó có chất lượng cao, cũng có góc chụp đẹp, tràn ngập khí chất "Bức tranh thần tiên" đã được chuyển tiếp hàng nghìn lần.

Trạm "Bình minh mộng mơ" là một trong những trạm đầu tiên của Lê Kiều, những bức ảnh được tung ra nhanh chóng, chất lượng cũng cao, rất nhiều người hâm mộ mới lọt hố điều đầu tiên làm là chọn theo dõi cô ấy, vì vậy "Bình minh mộng mơ" hiện đã trở thành một trạm lớn với gần 100.000 người hâm mộ.

"Bình minh mộng mơ" đăng một bộ ảnh sân khấu của Lê Kiều vào tối hôm qua, bởi vì thiết kế sân khấu tương đối tiên tiến, Lê Kiều cũng mang theo hào quang của riêng mình, dưới bầu không khí này, trạm tỷ đã tự đăng bình luận, "Tôi đã dùng tài năng của mình P ảnh một chút", đúng là nhìn vào liền cảm nhận được tiên khí mãnh liệt, khung cảnh huyền diệu và mị hoặc.

Bộ ảnh này được chuyển tiếp hơn 10.000 lần nhờ vào hotsearch tối qua, dẫn đến việc Lê Kiều và Diệp Du Ca trở thành hai thí sinh nổi tiếng duy nhất có được "Ảnh thần vạn biến", vì vậy sự nổi tiếng của "Bình minh mộng mơ" đêm qua lại tăng lên. Nó vừa lên một đợt, sáng nay cô lại đăng ảnh mới, fans đang chờ feed đã nhìn thấy ngay lập tức-"!!!"

Vãi "!!!" không phải vì người hâm mộ của Lê Kiều bị sốc trước vẻ đẹp của cậu ấy đến cạn lời, mà vì một người khác trong bức ảnh.

Bộ ảnh này không phải ảnh biểu diễn trên sân khấu, mà là sau khi biểu diễn xong, mưa mãi không ngớt, Lê Kiều đang dựa vào mái hiên nhà thi đấu, ngẩng đầu nhìn trời, như đang đợi mưa tạnh.

Mà Thẩm Phong đứng ở bên cạnh cậu, đưa cho cậu một chai nước suối.

Hai người họ không có hành động mập mờ, thậm chí còn không nhìn vào mắt nhau, nhưng "Bình minh mộng mơ" chụp quá tốt rồi đi.

Những hạt mưa từ trên trời rơi xuống, dòng người cầm ô che mặt vội vã chạy qua, những chiếc taxi đèn vàng đậu bên đường, đèn giao thông nhấp nháy đơn điệu.

Lê Kiều ngẩng đầu ngắm nhìn phong cảnh, Thẩm Phong trong tay bưng nước, quay đầu nhìn cậu. Con phố dưới cơn mưa đêm được trạm tỷ chỉnh sáng làm mọi thứ như dịu đi trông thật ấm áp, thời gian và không gian lúc này như đóng băng.

Văn án bài đăng chỉ vọn vẹn một câu: "Đẹp nhất không phải là ngày mưa".

Mặc dù trạm tỷ của "Bình minh mộng mơ" đã xử lý độ mờ thích hợp cho Thẩm Phong, nhưng theo quan niệm nghệ thuật của bộ ảnh này, độ mờ phù hợp sẽ càng làm không khí trở nên ái muội hơn, muốn nói lại thôi. Phương hướng ánh mắt của Thẩm Phong không quá rõ ràng, điều này càng khiến người ta dễ dàng bổ não hơn.

Fan của Lê Kiều không dám đắc tội với fan của lão sư, nói năng nhỏ nhẹ thậm chí suy nghĩ của mình còn không dám đăng, vừa chuyển tiếp Weibo vừa điên cuồng lưu ảnh.

Tất nhiên, với sự nổi tiếng của Lê Kiều hiện tại, một bộ ảnh xứng danh thần đồ khác lại lặng lẽ được thêm vào. Không phải ai xem ảnh cũng ngầm hiểu điều này sao. Phạm vi lan truyền ảnh ngày càng lớn, người qua đường bắt đầu xuất hiện la hét và chuyển tiếp: "Trời ạ, hai người này đẹp quá!"

Khi những người qua đường mạnh dạn đập vỡ cửa sổ, một số "băng nhóm bí ẩn" ẩn nấp trong những người hâm mộ cũng được điều động:

"A, tại sao nút chuyển tiếp của tôi không hoạt động?"

"Bố cục đẹp quá, vì bố cục mà chuyển tiếp".

"Màu đẹp quá, vì màu sắc mà chuyển tiếp."

"Người đẹp quá, vì người mà chuyển."

Sau một loạt lừa dối:

"Tôi không nín được nữa. Họ quá hợp nhau. Vì cắn thuốc mà chuyển tiếp. Chết tính sau."

...

Cho đến tận đây Lê Kiều mới nhận ra, hóa ra một bộ phận fan trong giới thích CP nam nam và hay so sánh "CP dễ thương" với "cắn thuốc", có nghĩa là hạnh phúc gây nghiện như lúc cắn thuốc. Các tiêu đề như "cắn đường", "cắn cp", "kswl" là cách viết tắt bính âm của "ngọt chết tôi rồi", gần tương đương với "ăn kẹo khiến tôi vui đến chết".

Lê Kiều: ...Các người không phải mã Morse thành tinh đó chứ?

Thật mau, đã có những đại thần che mặt lui tới:

"Mới sáng sớm đã bị đánh trúng đam mê, 30 phút mới cắt ra được. Chất lượng có thể không cao, nhưng tay tôi không điều khiển được nữa rồi. Xin đừng bị cá mập đen đè bẹp!!

[Trời trong nắng ấm [Tình đơn phương không chỉ của một người]] BGM: Ngày nắng.

Văn án của "Bình minh mộng mơ" xuất phát từ "Bí mật không thể nói": "Đẹp nhất không phải là ngày mưa, mà là mái hiên đã cùng em trốn mưa." BGM cũng sử dụng bài hát khác của cùng một ca sĩ: "Ngày nắng".

Nhưng vị đại thần nói "chất lượng không cao" rõ ràng là khiêm tốn. Đoạn clip ngắn chưa đầy năm phút kết hợp với giai điệu đơn giản, tươi mới và cực chất kể về "chuyện tình thầm kín" như nước chảy mây trôi.

Nửa đầu là góc nhìn về mối tình thầm kín của Lê Kiều, cảnh rượt đuổi, check-in của nguyên chủ, cùng phong cách khi Lê Kiều đứng trên sân khấu, mỗi lần nhìn vào mắt Thẩm Phong.

Bởi vì nguyên chủ nửa chừng thay đổi linh hồn, trong màn hình chỉnh sửa có nguyên chủ cùng Lê Kiều hiện tại, nguyên chủ trên sân khấu ánh mắt rất thẳng thắn cùng kiên nghị, nhưng Lê Kiều hiện tại, cảm xúc trong mắt lại nhiều yếu ớt hơn, tuy nhiên, trong một lúc ngẩn ngơ ngước nhìn, cảm xúc trong đôi mắt nâu càng thêm hỗn loạn, đang định nói gì đó.

Những hình ảnh này kèm theo lời bài hát "Ngày xửa ngày xưa/ Có một người yêu em đã lâu/ Nhưng gió thoảng mây bay/ Thổi trôi về nơi phương xa". Trong mắt dân ăn dưa, đó là Lê Kiều đã học được cách kìm nén và học hỏi sau khi trải qua quá nhiều thay đổi, phải giấu mình, chỉ dám giữ khoảng cách, nhìn người mình thích từ xa, đến lúc chịu không nổi mới bộc lộ tình cảm từng chút từng chút một - càng tàn nhẫn, càng ngược tâm càng tốt.

Sau đó, ở nửa sau, video chuyển sang góc nhìn của Thẩm Phong, đại thần không khác gì Leeuwenhoek* ghi lại nhiều cảnh mà chính Lê Kiều cũng không nhận ra, Thẩm Phong lúc này đã đáp lại cậu.

(*Antonie van Leeuwenhoek: nhà khoa học người Hà Lan)

"Hôm đó vì cậu trốn học một ngày": Thẩm Phong gấp tờ thông tin lại trước mặt, ngẩng đầu nói: "Đề nghị của tôi là đổi C vị."

"Ngày hoa rụng": Những cánh hoa đỏ tươi từ những cuộn giấy trên sân khấu lần lượt rơi xuống, ngồi trên ghế giáo viên, anh nhìn lên sân khấu ánh mắt chăm chú mà dịu dàng.

"Căn phòng trong những căn phòng": lần đó là ở biệt thự kinh hoàng, Thẩm Phong tìm một gian phòng nhỏ tối tăm, quỳ xuống băng bó vết thương trên đùi, nhìn cậu nói gì.

Khán giả chỉ có thể đoán dựa vào hình khẩu hình miệng của họ, nhưng Lê Kiều biết rõ anh ấy nói với cậu là "Tôi không phải là bạn trai của em sao?"

"Tại sao tôi không nhìn thấy": Khi biệt thự tiếp tục quay phim, Lê Kiều xông vào với một thanh trường đao trên tay, khán giả chỉ nhìn đùi (chứ không phải) nhìn vào tư thế cầm trường đao đầy hùng dũng của Lê Kiều, trải qua một hồi phóng đại màn hình, cậu mới nhận ra hai người họ đang nắm tay nhau.

Lần này, khẩu hình miệng của Thẩm Phong ngắn đến mức ngay cả khán giả cũng đoán ra anh ấy nói "hãy cẩn thận".

...

Cuối cùng, màn hình hai bên hoán đổi. Đầu tiên, là bài thơ nguyên chủ từng đăng trên mạng xã hội "Em đón gió đêm, từng làn gió đã thổi qua người. Vậy có tính là em đã ôm lấy người rồi không" Ảnh chụp màn hình, sau đó là ảnh chụp Lê Kiều cùng Thẩm Phong ăn tối trên con phố dài dưới mái hiên vào một đêm mưa, Thẩm Phong quay đầu nhìn cậu, ánh mắt nhiễu ý mê ly.

Trong video Weibo cũng có phần bịnh luận chạy trên màn hình, lúc này thống nhất một chữ "Tính". Có nghĩa là ôm ấp cũng tính là thân mật.

Có clip này làm tiền đề, không lâu sau số lượng lớn clip mọc lên như nấm sau mưa, dù chất lượng có thể không bằng các ông lớn nhưng Bát Tiên vượt biển, từng người đều có thể show ra sức mạnh kỳ diệu của họ.

Có người giỏi chọn ra đủ loại ánh mắt và chi tiết, có người giỏi đệm nhạc, mỗi ánh mắt đều như muốn chọt vào tim người. Hấp dẫn nhất vẫn là đoạn phỏng vấn của Thẩm Phong: "Những cô gái có thể thu hút sự chú ý của bạn nhất?" "Những cô gái hai mét tám", giây tiếp theo là cảnh Lê Kiều mặc sườn xám nhung đen, nắm lấy tay Thẩm Phong, xông thẳng vào cửa.

Lê Kiều: "..."

Bắt đầu với bộ ảnh của "Bình minh mộng mơ", như thể một loại nút lễ hội nào đó đã được bật lên, nhiều ảnh, video clip, fanart và truyện cười ngắn xuất hiện, không mất nhiều thời gian để tên của họ lên hotsearch.

[Xin lỗi fan hai người, cho tôi nói trăm triệu lần, cắn trăm triệu lần đi. Năm nay tôi đã không cắn bất kì loại thuốc nào rồi, tôi thực sự rất khát]

[Đúng vậy, đầu năm nay trong vòng cũng không có CP nào tốt, không nghiêm túc thì nhàm chán, lại còn xào xáo mạnh mẽ, muốn nhét đường nhân tạo vào miệng tôi bắt tôi nuốt. Tôi vốn không ôm chút hy vọng gì nữa, nhưng Lê Kiều đã cứu tôi!]

[Không ngờ rằng, CP đầu tiên có xu hướng hot trong show tuyển tú năm nay không phải là giữa các thực tập sinh, mà là giữa người chơi và cố vấn!]

[Thật sự rất xứng đôi, từ ngoại hình đến khí chất, gia cảnh cũng môn đăng hộ đối, nghe nói gia đình Thẩm Phong cũng đồng ý rồi nhỉ haha]

[Đây là loại tình tiết phim thần tượng dạng idol nhỏ thầm yêu một minh tinh hàng đầu sao!! Biến sân khấu ngọt sủng đó thành hiện thực được chứ???"

[Từ lâu tôi đã thấy tuyệt vời rồi. Nhưng vì sợ bị Phong Đường tỷ bắt gặp rồi chửi cho một trận nên chỉ dám cảm khái cùng bạn bè trên wechat, cuối cùng thì tôi đã có thể hô to "Trời trong nắng ấm szd"! Vùng trời được giải phóng hửng nắng rồi hahaha!]

[Đúng vậy, mà sao fan của Thẩm PD chưa đến mắng vậy?]

...

Trên thực tế, với tư cách là fan "tinh dầu", người luôn chú ý đến động thái của mọi người, tất nhiên, họ cũng đã chú ý đến những fan CP nổi loạn này ngay từ đầu.

Nhưng sau lần "Thải Trân cư sĩ" tự thân vận động trước đó, họ đã bình tĩnh lại và suy nghĩ khá nhiều, vẫn cảm thấy đây không phải là vấn đề dễ dàng gì. Đừng nhìn Thẩm lão phu nhân hiện giờ nuôi cá chăm hoa, viết thư pháp, quy ẩn rừng núi, thời trẻ bà cũng là nữ nhân mạnh mẽ chốn thương trường, chẳng lẽ bà chỉ vì thấy cháu mình ngồi lê đôi mách trên hot search mà hét lên ủng hộ thôi sao?

Với ý tưởng này trong đầu, họ bí mật dày công nghiên cứu, bắt đầu từ mọi khía cạnh của mối liên hệ có thể có giữa hai người, cuối cùng đã phát hiện bối cảnh đáng kinh ngạc.

Hai công ty Lê gia và Thẩm gia thực ra là quan hệ hợp tác, buôn bán thượng nguồn đan xen chặt chẽ, cha mẹ hai nhà nhất định có quen biết nhau!

Xem lại Weibo của "Thải Trân cư sĩ", hàng năm vào cuối tháng 11, bà ấy đều đăng ảnh chân dung hoài niệm "Thanh Lung", có lần còn tiết lộ người ấy họ Bạch, những người hâm mộ lâu năm của Thẩm Phong đều biết rằng bà ấy là bạn thân của bà, đã sớm qua đời, họ cũng tìm được tên ông bà của Lê Kiều, mặc dù tên cụ thể không được biết, nhưng bà của Lê Kiều thực sự mang họ Bạch!

Mặc dù không thể chắc chắn 100%, nhưng trong lòng hầu hết các "tinh dầu" đều có manh mối: Lê Kiều và Thẩm Phong có thể đã quen nhau từ lâu, còn là cháu dâu mà bà Thẩm nhìn trúng.

Bây giờ Lê Kiều đã chủ động kiềm chế bản thân, tránh bị hiềm nghi trong chương trình, bọn họ xông vào chèn ép, nếu chọc giận Thẩm lão phu nhân, bà sẽ ra mặt nói thay Lê Kiều, thậm chí có thể ấn đầu hai người họ lại mà bàn chuyện yêu đương, đến lúc đó họ làm sao bây giờ? Họ không có con bài thương lượng để đe dọa Thẩm Phong, thậm chí bà Thẩm cũng không.

Do đó, về cơ bản nhóm "Phong Đường" đã thống nhất. Che đậy tài liệu đã tìm được, nhẫn nhịn.

"Bọn họ đang nghĩ lung tung." Hệ thống ngầm theo dõi nhóm người hâm mộ của Thẩm Phong, ậm ừ nói "Lo lắng chủ nhân cướp hắn, chủ nhân đã sớm không cần hắn rồi, chia tay cũng là cậu đề xuất mà."

"..." Ánh mắt Lê Kiều vẫn dán vào bộ ảnh của "Bình minh mộng mơ", một lúc lâu sau mới cắn miếng khoai tây chiên, hỏi: "Mày nói xem, anh ấy không phải thật sự thích tao đâu đúng không?"

Hệ thống: "Chủ nhân, không phải cậu nói mình không cần thế thân sao?"

Lê Kiều: "..."

Hệ thống:"......"

Chủ nhân hệ thống hai mặt nhìn nhau.

"Vừa rồi tui tài lanh nói năng vớ vẩn, không có đầu óc!" Hệ thống ý thức được thiếu chút nữa mình đã đem mặt chủ nhân ra mà vả, nó hận không thể lấy đầu đập bồm bộp xuống đất, vội vàng vỗ vỗ đầu sửa sai, "Chủ nhân nói đúng. Công chính nhất định đã yêu người!"

"Thế thân thì sao chứ? Làm thế thân cho chủ nhân là nhiệm vụ và vinh hạnh của hắn!"

Lê Kiều: "..."

Trong không gian im lặng đến nghẹt thở, điện thoại di động trên giường của Lê Kiều đột nhiên rung lên, cậu ho khan một tiếng, thoát khỏi thần thức duỗi tay nhặt nó lên, lại phát hiện cái tên nhấp nháy trên đó chính là thứ mình không muốn nhìn thấy nhất.

Giọng nói trong trẻo du dương của Thẩm Phong hơi thở hổn hển, hỏi cậu: "Bây giờ em có thể qua đây một lát không? Tình trạng của bà nội không tốt lắm."

*

"Kiều Kiều rất giỏi, lần biểu diễn vừa rồi còn nhận được vua bình chọn của khán giả, độ nổi tiếng cũng tăng lên. Cậu ấy đứng thứ năm, rất có khả năng được ra mắt." Thẩm Phong một tay ôm lấy eo Lê Kiều, tay kia cầm điện thoại di động dơ lên cho người bên kia video có thể thấy rõ "Nhìn kìa, tinh thần cậu ấy trông rất tốt phải không?"

Lôi Thải Trân nằm trên tấm đệm trắng như tuyết, nước da tái nhợt, cặp má gầy guộc - sáng nay bà được người hầu phát hiện té xỉu bên giường, vừa mới được đưa vào bệnh viện không lâu.

Mặc dù sắc mặt không tốt, nhưng bà vẫn tươi cười trong suốt video: "Được rồi, được rồi, bà nội không sao, không có chuyện gì nghiêm trọng đâu, con đừng lo lắng..."

"Bà nội" Lê Kiều chủ động nói, "Hai ngày nữa chúng con sẽ đi công tác, là Trường Sa*, lúc đó sẽ đến thăm bà."

(*một tỉnh của Trung Quốc, không phải đảo Trường Sa của Việt Nam.)

"Này! Kiều Kiều thật là một cậu bé ngoan, bận rộn như vậy cũng không bao giờ quên bà nội..." Lôi Thải Trân trên mặt tràn ngập vui mừng cùng lo lắng, dừng một chút, lại trầm giọng nói: "Quên đi, con bận rộn như vậy, Kiều Kiều còn thi đấu, đừng để bà già ta lây bệnh cho các con."

"Không có việc gì" Lê Kiều nhỏ giọng nói, "Ngài ngủ một lát đi, sức khỏe con rất tốt, lát gặp lại."

Sau khi cúp điện thoại, Lê Kiều ánh mắt thất thần vô định nhìn vào không trung, sau đó nhớ lại việc mình phải thoát khỏi vòng tay nặng nề của Thẩm Phong, cậu từ sofa đứng lên.

"Chủ nhân, công chính vừa rồi ôm cậu thật chặt!" Hệ thống còn đang cố gắng bù đắp cho những gì nó nói lúc trước, vẫy vẫy đuôi.

"Bây giờ chúng ta khoan hẵng nói chuyện này." Không ngờ, Lê Kiều trong lòng thì thầm "Thân thể của Thẩm phu nhân yếu đi với tốc độ dị thường, dựa theo nguyên tác, bà ấy còn có thể làm trùm phản diện mấy năm nữa, đấu trí đấu dũng cùng thụ chính"

"Ý chủ nhân là có người nhúng tay vào?"

"Đúng vậy" Lê Kiều nói, "Bùa hộ mệnh chỉ có thể đảm bảo hoàn cảnh xung quanh bà ấy sạch sẽ một chút, không có tà khí, cũng không phải y thuật nghiêm túc gì, nhất định phải mau chóng mua được kỹ năng ngành y. Hệ thống, xem tao còn thừa nhiều hay ít điểm đi."

"Chủ nhân vừa mới biểu diễn kiếm được không ít điểm, nhưng tu bổ linh kiếm cũng sẽ tiêu hao..." Hệ thống gãi gãi đầu, "Hiện tại, điểm còn lại chỉ đủ mua một gói kỹ năng y thuật. Nhưng chỉ có thể mua thuốc tây, trong đó chỉ có một sản phẩm trung y thôi" hệ thống không thể không phàn nàn, "Trung tâm thương mại thực sự là kẻ trục lợi!"

Lê Kiều xuất thân lĩnh ngộ thế giới, đối với thuốc bắc theo bản năng có ấn tượng tốt hơn, nhưng cân nhắc xong vẫn nói: "Mua thuốc tây đi."

Thứ mà y học Trung Quốc chú trọng là điều trị tận gốc và tĩnh dưỡng lâu dài, với tình trạng đang suy kiệt với tốc độ nhanh chóng của bà Thẩm, Lê Kiều không có đủ thời gian để dùng y thuật Trung Quốc, cậu nên sử dụng thuốc Tây nhanh chóng và chính xác để giữ lại tính mạng cho bà. Thứ nhất, sau này điểm tích lũy dồi dào, hắn có thể đổi lấy Trung Y kỹ năng chậm dãi chữa trị.

"Được, bất quá chủ nhân" hệ thống thận trọng nói, "Sau khi mua kỹ năng y thuật, điểm sẽ không còn lại bao nhiêu, muốn thuận lợi hoàn thành công diễn ba, mở ra gói kỹ năng mới, nhất định phải hoàn thành mỹ mãn. Để có được điểm từ các nhiệm vụ phụ, không được gây ra sai sót gì."

"Ừ." Vừa rồi, để tỏ ra thật sự thoải mái trước mặt Lôi Thải Trân, Lê Kiều cố ý kéo cổ áo hoddie xuống, đường viền cổ áo nới lỏng ra. Lúc này, cậu vừa đứng vừa chỉnh áo, bình tĩnh hỏi: "Nhiệm vụ phụ kế tiếp là gì?"

"Trước khi buổi công bố xếp hạng lần ba diễn ra, hãy biến hơn 50% số người hâm mộ hiện có thành người hâm mộ trung thành."........