Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 484






~ Liễu Tông chủ, ngươi nhưng là có can hệ với Thiên Long, tại sao không nói cho chúng ta biết trước?
Thổ Đế là người cục tính thẳng thắn, hắn là mất đi Thổ quản gia, phải biết có một cái thổ gia bên cạnh thực lực mới là chân chính của hắn, tuy đào tạo được thêm một cái tân nhiệm bất quá còn quá yếu đuối, không đủ trình độ như người trước.

Hắn hướng về Liễu Liên Nhi chất vấn, nếu như Liễu Liên Nhi nói sớm một điểm tình hình Thiên Long thế nào chỗ nào ra sao, mọi người ước lượng tình hình nội tình Thiên Long một điểm, sẽ không chịu tổn thất to lớn ra sao, đến giờ hắn mới thống bi cảm giác của Kim Đế, thử nhìn bộ mặt Kim Đế nhìn bọn họ kìa, cười rất là đểu, tựa như ai rồi cũng phải mất đi quản gia mà thôi.

~ Ta hiện giờ đã là trưởng lão Thái Băng Cốc, còn về việc vì sao không nói cho các ngươi ư? Vì các ngươi không xứng.

Liễu Liên Nhi vẻ mặt lạnh như băng, một chút châm chọc đều không có chỉ có khinh bỉ nồng đậm nhìn Mấy Đế, nàng đã là trưởng lão danh dự Thái Băng Cốc, từ giờ chở đi Thái Băng Cốc có ra sao đều không liên quan đến nàng, chỉ có Thái Băng Cốc gặp họa diệt môn nàng mới nhúng tay, phần còn lại việc nàng làm lời nàng nói đều chỉ là đại diện cá nhân nàng mà thôi, điều này áp dụng với tất cả thế lực khác.


Liễu Liên Nhi nói thế làm mọi người vô cùng sửng sốt, trước đây Liễu Liên Nhi không có to gan liều mạng nói thế với các Đế, phần vì kiêng kỵ ảnh hưởng danh tiếng Thái Băng Cốc, đường đường Tông Chủ Thái Băng Cốc lại đi đối đầu một Đại Đế, cái này là điều không khôn ngoan, bây giờ lại khác, Liễu Liên Nhi là một thân một mình, không có can hệ tới việc gì, nàng thích nói sao thì nói vậy, nhưng trước mặt đông người như vầy mà nói lời sỉ nhục các Đế như thế, đây là tối kỵ.

~ Ngươi….

Các Đế dồn dập dồn khí thế đè ép đến Liễu Liên Nhi, khí thế mạnh mẽ bá đạo khiến cho Liễu Liên Nhi khuôn mặt biến đổi có chút trắng bệch.

Bọn họ đường đường đại Đế từng lãnh thổ mạnh mẽ, bên trong lãnh thổ của bọn họ có riêng một cái thế lực hùng hậu không kém Thái Băng Cốc, Liễu Liên Nhi không còn là Thái Băng Cốc trưởng giáo vậy quyền lực cùng bảo hộ đã ít đi rất nhiều, đây là điều sấu, một người thất sủng lại sỉ nhục bọn họ, đây mới chân chính là sỉ nhục nha.

~ Các ngươi có thôi đi không, hôm nay là đại hội của Thái Băng Cốc, các ngươi để lại một điểm mặt mũi cho bọn họ.

Thánh Mẫu khuôn mặt xinh đẹp che một lớp rèm mỏng, khí thế nàng bùng phát phá đi khí thế các Đế, âm thanh lãnh ngạo mà cao quý khiến mọi người run sợ trong lòng.

~ Các vị, các ngươi dù sao đã đều đến định đủ rồi, hôm nay không những chỉ là đại hội tông ta ngàn năm có một, phần vì tổ chức đại hội thiên kiêu ngàn năm, chọn ra đệ tử ưu tú của bản thân đến để tạo ra một cái phong hoa tuyệt đại thanh niên, các vị thấy có đúng hay không?
Nam tử tân nhiệm Thái Băng Cốc lên tiếng, hắn tên Liễu Lục Hạ, là tên trưởng giáo đời thứ 9 Thái Băng Cốc, là anh em họ hàng xa với Liễu Liên Nhi, là một dòng rất mạnh ở Liễu gia, đại hội này tổ chức mà không có một điểm đấm nhau, đây là sự tình không vui gì sẽ không thu hút nhiều người đến, mỗi một đầu người đến đều là một phần sinh ý của Thái Băng Cốc, họ muốn triệt để chiếm một điểm tiện nghi lên đầu tư cũng không phải dạng vừa, tổ chức đấm nhau là lựa chọn thích hợp nhất, vừa đã mắt nếu thắng còn đem lại danh tiếng rất lớn, mà Thái Băng Cốc đương nhiên tự nhiên nhà nuôi đám đệ tử chân truyền rất tốt, thế lực nào có danh tiếng đều tự tin thế lực mình rất được nội tình, hay không tranh đoạt đệ nhất quán quân đều có lòng tự tin.

Những kia đại Đế cùng Tứ Tông Nhất Các Nhị Đảo Nhị Điện đều tự tin thế lực mình là mạnh, khán đài đã được linh văn trận pháp sư thiết kế tốt, thừa nhận lực lượng được hơn một điểm Độ Kiếp cảnh tàn phá.

~ theo Liễu tông chủ chúng ta phải làm thế nào?
Lôi Đế trầm giọng ánh mắt như băng như hàn, trong giọng nói như lôi đình lôi điện đang ẩn chứa một con long lôi cuồng bạo.


~ Các vị chắc cũng đã trong môn tổ chức chọn ra đệ tử xuất sắc nhất rồi, thời gian của chúng ta cũng không nhiều, chúng ta đều bốc thăm, chọn ra người mạnh nhất của tứ Tông, người mạnh nhất của Nhất các nhị đảo nhị điện, người mạnh nhất của cửu Đế, người mạnh nhất của Thánh mẫu, bốn người sau cùng bốn danh ngạch tiến hành đối chiến, chọn ra một người mạnh nhất làm Ưu Tú Thanh Niên Vạn năm Kỳ Tài Vô Địch Cùng Thế Hệ là Thanh Niên Mạnh Mẽ Nhất Thiên Trọng vực ta, các vị thấy thế nào?
Liễu Lục Hạ nói xong sắc mặt mọi người không có thay đổi, đều không có chút kinh ngạc, và không có một tia phản đối, mọi người dường như đã biết sự kiện Thái Băng Cốc lần này chỉ là cái vỏ bọc, cốt là để chọn lọc ra người tài giỏi nhất Thiên Trọng vực, điều này do các cao tầng thế lực âm thầm tiến hành chọn lọc kỹ càng, cú lừa liên tiếp cú lừa, làm mọi người từ ngạc nhiên này qua ngạc nhiên khác.

~ Ta không có ý kiến.

Thánh Mẫu lên tiếng, xác thực chuyện này là chuyện tốt, bỉ tái chiến đấu chọn ra tính anh là điều hết sức quan trọng, sau này hoặc sắp tới bị một cái Vực khác dung hợp, khi đó chính là lúc phô ra mặt mũi của Thiên Trọng vực, chỉ có bỉ tái lần này là điều quan trọng, nhân dịp Thái Băng Cốc tổ chức đại hội, hay đều mượn sân diễu võ hoành thiên, hiếm khi thiên hạ tụ tập một lần.

Bất quá bên cạnh Tịnh Vân bĩu môi xem thường đám gia hỏa kì cục, mồm nói trong cùng thế hệ lại không cho nàng tham gia, ít nhiều gì nàng cũng trong cùng thế hệ trẻ tuổi, vậy mà nổi gân cổ lên cãi nhau gạch tên nàng ra khỏi danh ngạch, quá mất dạy.

Đám ban tổ chức cũng là cãi đúng lý, ngươi nói ngươi vừa sinh ra đã là độ kiếp, con mẹ nó là độ kiếp khi đang trong bụng mẹ, đến bây giờ ngươi lại đòi một danh ngạch, ngươi nói chúng ta có lý hay chúng ta vô lý, đám gia hỏa mồm năm miệng mười tay già cầm bút đại lực gạch tên Tịnh Vân, làm con bé u oán mấy ngày trời.

Tịnh Vân cũng là nghĩ đến Thiên Long sẽ rất mạnh, nhưng khi nàng biết những thiên tài ưu tú của các thế lực nàng chỉ có thể cầu Thiên Long đừng đến, đám người thiên tài kia đều có danh tiếng thân chinh bách chiến tạo dựng tên tuổi, một người đi khiêu chiến nhiều danh môn thiên kiêu khác, đều là mắt thấy tai nghe chiến đấu có ghi lại, còn Thiên Long thì chậc chậc, danh tiếng quả thực không có cái gì tốt đẹp, mọi người còn chưa thấy hắn chiến đấu lần nào, đều tương truyền vận khí Thiên Long rất tốt, đều có thể thoát nạn trong gang tấc còn lại người là không biết gì.

Vù vù vù….

Lục đục người của các thế lực dần dần xuất hiện, bọn họ biến ra nơi chính giữa khán trường, tổng cộng có 20 người, 19 nhân loại một thú nhân, thú nhân là đại diện khóa yêu hậu tiểu bối, 9 của cửu Đế, 9 của Cửu đại thế lực, 1 của Thánh Mẫu.

Các thế lực gia tộc hầu như có con cháu trong các môn phái, các môn phái đã tổ chức bỉ tái chọn lọc ra, con cháu các thế lực gia tộc dù có tốt ra sao đều thua cuộc trong bỉ tái thế lực môn phái, đều đã bị loại từ trước, đến đây chỉ còn lại những rinh anh ưu tú.


Không những người đến dự lễ đang thở gấp xem tinh anh đại vực tham chiến, trên bảng tin thế giới đều đang sôi trào rộn ràng, 1 trận chiến là điều không thể tránh khỏi, người đến Thái Băng Cốc ngày càng nhiều, phía Thái Băng Cốc đã và đang lật đật đi sắp xếp không gian.

Nếu là đã đến xem chiến thì khóa Thái Băng Cốc không thể thu quà lễ, đây chính là tổn thất rất lớn, bất quá bọn họ đều không dám hé răng nửa chữ, có đôi khi không nên làm quá phận một điểm.

Ở Thánh Mẫu có một cái Phong Vân nữ tử, hài hòa khuôn mặt, phong sinh thủy khởi nhìn nàng một cái lập tức có thể cảm giác nữ tử muốn mạnh mẽ bao nhiêu liền mạnh mẽ bấy nhiêu, muốn nàng yếu đuối mong manh bao nhiêu liền yếu đuối mong manh như vậy, cảm giác cho người khác nữ tử này không đơn giản, đây chính là người sẽ ra sân quyết đấu cùng mọi người trong đợt này.

Dù chỉ là cái kia nữ tử, bất quá ở cái chốn này phàm là có chút thực lực đều không dám trêu ghẹo, đặc biết phía Cửu Đế Tứ Tông Nhất các Nhị Đảo Nhị Điện, bọn họ dường như trầm khuôn mặt xuống có chút nặng nề trong lòng, nữ tử mà Thánh Mẫu đem đến không phải đơn giản, nữ nhân này ngay cả Thánh Mẫu đều không nắm rõ nông sâu thực lực nàng ta ra sao, Thánh Mẫu cũng căn dặn mọi người đừng để thua dưới tay nàng quá mất mặt là được, chỉ cần câu nói đó của Thánh Mẫu là đủ hiểu nữ tử khinh bạc xiêm y kia đáng sợ ra sao, hiển nhiên đám tinh anh các thế lực đem đến đều hướng khinh bạc xiêm y hiện lên chiến ý, chỉ cần là con cháu thế gia từ nhỏ đã trên vạn người đều không chịu khuất phục dưới bóng dáng ai, ở đây lại có một cái nữ tử bộ dáng thiếu nữ 16 17 tuổi gì đó, và thật sự độ tuổi của nàng là vậy.

Ở đây dù là bất cứ ai đều không ngu đánh bại nữ tử Thánh Mẫu đem đến là không thể nào, bất quá cố gắng đánh ngang cơ là quá tuyệt, còn về việc thua dưới tay nàng đừng thê thảm quá của Thánh Mẫu bọn họ căn bản không để trong tai, họ còn giận Thánh Mẫu vì cái gì khinh người nhà mà cổ vũ người ngoài đây này.

Những kia mọi người hào hứng, bên trên các thế lực đứng đầu đang bắt đầu âm thầm vận chuyển lực lượng khai mở một cái phong ấn trận pháp, phong ấn không gian quảng trường lại, tách riêng hai cái không gian tạo ra một cái hình trụ không gian, dùng để cho các thiên tài đọ sức.

Mọi người chợt phát hiện một cái đốm sáng nho nhỏ, đốm sáng lóe lên cái đã đến trung tâm quảng trường, nơi thu hút toàn bộ ánh mắt nhìn đến, mọi người còn đang kỳ quái, Thái Băng Cốc đã không thu lễ vật, mà muốn tặng lễ vật để kết giao quan hệ thì cũng phải tìm nơi kín đáo một chút chứ, biết là nơi trung tâm một ngày trước là dùng để tặng quà, nhưng hiện tại là không thể đi vào nữa nha, nơi này đã là cấm địa, xuất hiện trong mắt mọi người là một bạch y nam tử, khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, khí tức bạc nhược lúc yếu lúc mạnh, khuôn mặt tuy tuấn tú nhưng tái trắng không có giọt máu, khuôn mặt không có thần, nhìn là biết trọng thương đến tận căn cơ, nam tử bạch y nở một nụ cười hiền hòa cất giọng:
~ Tại Hạ Thiên Long, Thiên trong Trời Long Trong Thần Long, Thần Long Đại Đế Ý nghĩa tên ta!