Bạn đang đọc truyện Ma Tôn của tác giả Ngọc Hạc Phong. "Từ vị trí ta đứng cho đến men bờ hồ có rất nhiều xác chết đang thối rửa. Có thi thể thì bị phân hủy một ít, thịt giống như bị thú dữ xâu xé, mặt lộ ra cả xương gò má trắng phếu ghê người. Có thi thể thì hai mắt trũng sâu như hai cái động to trên khuôn mặt lòi lõm bất thường. Có thi thể thiếu tay thiếu chân trong rất kinh dị. Có thi thể thì bụng trương phình lên, cả người căng phồng như bong bóng sắp vỡ ra. Nhưng cũng có cái lành lặn chắc mới chết không lâu.. Có lẽ đây chính là những người dân say mê bảo vật, lên núi tìm kiếm chút lợi ích nhưng không ngờ phải bỏ mạng nơi đây. Nhưng điều ta cảm thấy kì lạ là, dù xác chết rất nhiều nhưng không khí ở đây chẳng có chút mùi hôi thối của tử thi. Nếu ta ngửi được từ xa mùi tử khí này thì đời nào ta còn vác tấm thân vàng ngọc đến đây nữa.."
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Song Trùng hay Phong Tổng: Sủng Thê Trọn Kiếp.