Ma Tôn Bất Diệt

Chương 44: Huyết Kiếm bản mệnh




Thanh niên Kim Giác tộc chậm rãi giơ tay lên, trong tay ngưng tụ ra một thanh trường thương màu vàng.

Vèo một tiếng, gã ném kim thương ra bay thắng về hướng Phương Lăng.

Phương Lăng bỗng quay người rồi nghênh đón bằng một quyền.

Kim thương bị thiết quyền của hẳn đánh tan, nhưng hẳn cũng phải lùi lại hai bước.

Thanh niên Kim Giác tộc thấy thế thì hơi kinh ngạc.

“Rõ ràng chỉ là một Nhân tộc, nhưng tại sao nhục thân của ngươi lại mạnh được như vậy?" Mặc dù gã không nhìn ra cảnh giới của Phương Lăng, nhưng có thể nhận ra số tuổi đại khái của hẳn, vì thế mới sợ hãi thán phục điểm này.

Phải biết rằng trong bách tộc chỉ có Nhân tộc có nhục thân yếu nhất.

Nhưng người trẻ tuổi trước mắt lại có nhục thân tương tự như Chí Tôn huyết mạch đế vương, thậm chí

còn mạnh hơn.

Sở dĩ người khác không phát hiện cánh giới thật sự của Phương Lăng là vì hẳn tu luyện Thiên Ẩn Công.

Thiên Ẩn Công là do Hoa tặc sư phụ truyền thụ cho hẳn, hiệu quả duy nhất chính là ẩn giấu cảnh giới.

Thanh niên Kim Giác tộc không cảm giác được. cảnh giới của Phương Lăng, nhưng Phương Lăng lại có. thế phán đoán ra tu vi của gã.

Thanh niên Kim Giác tộc này có cảnh giới không

thấp, là Ngọc Hành cảnh trung kỳ, cao hơn hẳn tận một cảnh giới lớn và một tầng nhỏ.

“Ta tên là Kim Bất Hoán, từ trước tới giờ không giết hạng người vô danh, ngươi tên họ là gï?” Kim Bất Hoán nói.

“Phương Lăng!" Hắn thản nhiên nói, đồng thời trong tay cũng ngưng tụ ra Huyết Kiếm bản mệnh.



Kiếm Hồn Đồng Uyên kết hợp với Huyết Kiếm bản mệnh vừa hiện thân đã làm Kim Bất Hoán có cảm giác. bị đâm đau.

“Không ngờ vừa thức tỉnh đã gặp được một trận đánh ác liệt” Gã cười cười: “Cũng được, vừa vặn hoạt động gân cốt một chút. Ngươi đã từng nghe nói đến đại thần thông của Kim Giác tộc bọn ta chưa?”

Gã khép hai tay lại, một khí tức mãnh liệt lấy gã làm trung tâm mà cuộn trào lên.

Cùng lúc đó, làn da trên người gã cũng đối thành màu vàng, nhìn sơ qua giống như một người được đúc từ vàng.

“Thân thế bách chiến, vĩnh hằng bất diệt”

“Vô Địch Kim Thân của Kim Giác tộc!”

Gã vung hai tay phát ra tiếng va chạm kim loại nặng nề.

Sau đó Kim Bất Hoán lao mạnh về hướng Phương

Lăng, bộ pháp nặng trĩu đạp nát cả gạch Huyền Tinh trong đại điện.

Phương Lăng vung kiếm, ánh kiếm chém lên người Kim Bất Hoán không tạo thành tổn thương gì cho gã.

Mà trong lúc hẳn huy kiếm thì Kim Bất Hoán đã đến gần người, muốn vật lộn với hẳn.

“Chết đi!" Trong mắt Kim Bất Hoán lộ ra vẻ điên cuồng, giáng mạnh một quyền vào đầu Phương Lãng.

Nhưng trong giây lát mà Phương Lăng lại biến mất tăm hơi, làm gã vồ hụt Gã lập tức thay đổi phương hướng rồi nhào về hướng Phương Lăng vừa xuất hiện.

Nhưng liên tục tung ra mấy bộ thế công vẫn không có hiệu quả.

Tuy gã rất mạnh, nhưng lại không sờ được vào góc áo của Phương Lăng.

Cảm giác thiết quyền đánh vào bông này làm Kim Bất Hoán cảm thấy rất nghẹn khuất.

“Ngươi có gan thì đừng trốn, chính diện giao phong với ta này!” Gã giận dữ hét



“Như ngươi mong muốn!” Phương Lăng nói khẽ, sát khí trên người tăng vợt.

Huyết Kiếm trầm tĩnh đột nhiên trở nên điên cưỡng, như một con mãnh thú đói khát thoát khỏi lồng giam.

“Trảm Long!” Hắn thả người vọt lên, bổ một về hướng Kim Bất Hoán.

Đại diện không chịu nổi kiếm khí kinh khủng này. mà lập tức bị kiếm khí xuyên thủng,

Kiếm khí tung hoành bát phương, càn quét tất cả mọi thứ!

......

Trong hầm mỏ, bà lão và nữ tử áo trắng kia đang từ từ thăm dò.

Nhưng đột nhiên, bà lão như nhận ra cái gì nên. biến sắc. Bà lập tức giơ tay lên ngưng tụ ra một vòng bảo hộ màu lam để bảo vệ hai người trong đó.

Ăm ăm, hầm mỏ bắt đầu sụp đổ, đồng thời một luồng kiếm khí đã gào thét càn quét ra từ sâu bên trong hầm mỏ.

“Kiếm khí thật mạnh, chỉ dư chấn thôi đã có uy lực như thế” Bà lão trăm giọng mà nói.

Nữ tử áo trắng lộ ra vẻ mặt may mẫn: “Cũng may bà bà phản ứng nhanh, không thì ta cũng gặp nạn. tồi."

“Mà xảy ra chuyện gì vậy? Là ai đang đấu pháp? Có phải là tên vừa rồi không?"

“Không thể xác định, nhưng hiện tại chúng ta nên rời khỏi nơi này trước thì tốt hơn” Bà lão nói: “Tiểu thư, tu vi của lão thân có hạn, chưa chắc là đối thủ của

người đấu pháp nên không thể mạo hiểm”

“Nếu thật là tên kia thì có lẽ hẳn là truyền nhân của thế gia Kiếm Đạo” Nữ tử áo trắng lầu bầu nói.

“Tạm thời đừng quan tâm nhiều như vậy, rút lui quan trọng hơn!” Bà lão mặc kệ nàng có đồng ý hay không đã lập tức lôi kéo nàng rời khỏi tàng tích quặng cổ