Ma Thần Thiên Quân

Chương 713: Đánh đến Táng thiên chi địa (3)




“Ah! Ta liều mạng với ngươi...”.



“Ah! Không! Cứu mạng...”.



“Ác quỷ! Ngươi chết đi... Ầm!”. Nơi tiếp giới của Hồng Lam đại tinh vực và Phi Huyền đại tinh vực bên phần Hồng Lam đại tinh vực vang lên vô số tiếng hét thảm, trong đó có là sợ hãi gầm thét, có là điên cuồng chửi rủa, thậm chí càng là có kẻ cố gắng lao đến chỗ Lăng Càn Thiên mà tự bạo, cơ bản đều là không có chút nào sợ chết.



“Hừ! Ngu xuẩn mất khôn!”. Lăng Càn Thiên nhìn thấy thì hai mắt cũng là híp lại hừ lạnh nói, trên tay lực lượng càng thêm đáng sợ, không gian phá toái càng lúc càng là lan rộng, khắp nơi hư không loạn lưu tàn sát bừa bãi, càng thêm mở rộng phạm vi chém giết, những tu giả cấp thấp kia như là kiến cỏ lao về phía Lăng Càn Thiên nhưng đều không có một cái có thể đến gần phạm vi ba mươi dặm quanh Lăng Càn Thiên, lực lượng đáng sợ quanh đó đem những Tu giả lao đến kia từng cái một đánh chết.



“Nếu bọn hắn đã muốn chết vì Vực ngoại Tu giả như thế thì chúng ta góp một phần sức lực tiễn bọn hắn lên đường đi!”. Lăng Càn Thiên một người xuất thủ để cho từng mảng lớn Tu giả chết đi nhưng tu giả cấp thấp chỗ này nhiều lắm, nhất thời đúng là cản lại được tại trước mặt Lăng Càn Thiên, nhìn thấy những này thì Ngao Thần tinh không một phương Tu giả biểu tình khác nhau, có là phẫn nộ đám người kia ngu ngốc, có người là tiếc hận không đành lòng nhìn đến tràng cảnh máu tươi, có người càng là nhận đồng cùng Lăng Càn Thiên, lao vào đám Tu giả cấp thấp kia.



“Giết!”. Lại là rung trời tiếng hét, đại quân phía sau Lăng Càn Thiên cũng theo đó lao lên đánh về phía đám Tu giả đi theo Vực ngoại tu giả, nhất thời quang hoa lóe lên lóa mắt, vô số công kích đồng thời được đánh ra, cơ bản đều là nghiêng về một phía chém giết.



Nhìn thấy những này Lăng Càn Thiên cũng không có để ý nhiều, lao vào đám Tu giả kia tiến hành đại thảm sát, rất nhanh một vùng thiên không này đều là tràn ngập tiếng hét thảm, huyết tinh mùi vị tràn ngập tinh vực, trên đó thậm chí còn hình thành từng chỗ huyết vân treo cao, huyết trì chảy xuôi.



“Uỳnh...”. Ầm!”. “Ah...”. “Không...”. Kéo theo liên tiếp tiếng va chạm cùng đinh tai nhức óc tiếng nổ còn có tiếng thét kinh hãi, sợ sệt, đương nhiên trong đó cũng không thiếu được sự điên cuồng, khát máu, thời gian cũng không quá lâu, gần một canh giờ qua đi thì toàn bộ kẻ chắn đường Lăng Càn Thiên đã bị chém giết sạch sẽ, tuy rằng đều là cấp thấp tu giả nhưng số lượng lại có quá nhiều, giải quyết được đúng là cũng tốn không ít thời gian.



“Hừ!”. Chém giết hoàn tất, Lăng Càn Thiên ánh mắt đã lạnh xuống rất nhiều, hắn không có như trước đó dừng lại mà đạp bước đi vào sâu bên trong Hồng Lam đại tinh vực, hắn muốn nhìn một chút Vực ngoại Tu giả kia còn có cái nào “kinh hỉ” dành cho hắn cũng như những kẻ đang đuổi theo phía sau.





“...”. Lăng Càn Thiên hành động khác với hai lần trước cũng để những người ở đây kinh ngạc một chút, bất quá cũng chỉ có một chút đó mà thôi, bọn hắn không ai bảo nhau cái gì, đại quân lập tức đuổi theo phía sau hắn, dù sao hiện tại Lăng Càn Thiên tốc độ cũng không tính rất nhanh, Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đều có thể đơn giản đuổi kịp. Mà bọn hắn rời đi chỗ chiến trường huyết tinh này không lâu thì cũng bắt đầu xuất hiện nhóm lớn Tu giả đuổi đến, dĩ nhiên đều là Ngao Thần tinh không Tu giả, một màn huyết sắc nổi lên nhưng để cho không ít người kinh ngạc cùng khiếp sợ.



Vốn mang theo tâm tình không mấy tốt đẹp, Lăng Càn Thiên không có dự định tha cho bất kỳ kẻ nào cản đường mình thế nhưng càng vào sâu bên trong Hồng Lam đại tinh vực này hắn lại càng không có nơi phát tiết, một đường đi đến cơ bản là không gặp đến một chút cản trở nào, thậm chí sau khi đuổi đến tứ đại Học viện trụ sở trong Hồng Lam đại tinh vực này thì cũng không gặp bất kỳ Vực ngoại Tu giả hay Quái thú nào, bọn hắn tất cả đều như biến mất ở Hồng Lam đại tinh vực.



Nhìn thấy những này thì Lăng Càn Thiên mày hơi nhíu lại một chút, nghĩ cũng không lâu lại tiếp tục đi về hướng Táng thiên chi địa, không biết đám Vực ngoại Tu giả đang có mục đích gì nhưng hắn chắc chắn bản thân đánh đến Táng thiên chi địa thì đám Vực ngoại Tu giả kia sẽ không thể làm ngơ, đến lúc đó chỉ e sẽ có một trận đại chiến trước nay chưa từng có, mà đó sẽ là bước quyết định hắn có thể hay không đến được chỗ Thiên Quân, Vực ngoại Tu giả có thể hay không tồn tại ở Ngao Thần tinh không này cũng sẽ được quyết định trong trận đại chiến này.



Sau đó không để cho Lăng Càn Thiên cùng những Tu giả đi phía sau hắn thất vọng, bước ra Hồng Lam đại tinh vực thì bọn hắn cũng đã đến Đại tinh vực tiếp theo bị Vực ngoại Tu giả chiếm đóng, Tinh Trần đại tinh vực. Hoàn cảnh ở đây cùng lúc trước khi bọn hắn bước vào Hồng Lam đại tinh vực giống nhau không mấy khác biệt, nhìn trước mắt vô số cấp thấp Tu giả từng cái ánh mắt lập lòe sợ hãi, điên cuồng nhưng không một cái lùi lại, Lăng Càn Thiên nói cũng lười nói, một chưởng lập tức vỗ đến, nén giận một kích của hắn uy năng nhưng đúng là khó lường, đây như là thiên băng địa liệt đại thần thông, một chưởng đập xuống liền có vô số Tu giả chết ngay lập tức.



“Giết!”. Đi ngay sau Lăng Càn Thiên đại quân cũng không có phản ứng khác nhiều, theo một tiếng gầm rung động thiên địa thì bọn hắn liền như lang như hổ lao vào chém giết đám cấp thấp Tu giả ngu muội nghe theo Vực ngoại Tu giả kia, nói tiếp Hồng Lam đại tinh vực, Tinh Trần đại tinh vực này cũng xuất hiện một chỗ đại thảm sát kinh người, Tu giả chết đi có thể lấy hàng tỉ ra mà tính thì có thể đoán được sẽ có bao nhiêu máu đổ xuống.



Sau khi chém giết toàn bộ những Tu giả cản đường này thì Lăng Càn Thiên cũng như trước không có dừng lại, lập tức tiến quân bước sang đại tinh vực tiếp theo, tính cả Hồng Lam đại tinh vực, Lăng Càn Thiên mang theo đại quân đã chém giết không biết bao nhiêu là Tu giả cấp thấp ở sáu đại tinh vực, đến đây Lăng Càn Thiên mới quyết định dừng lại. Về phần nguyên nhân hắn dừng lại đúng là không có ai suy đoán được, bên dưới đại quân đám Tu giả giết chóc thời gian này đúng là có chút điên cuồng, bọn hắn từng cái đều muốn lập tức đánh sang đại tinh vực cuối cùng bị Vực ngoại Tu giả chiếm đóng rồi thẳng tiến Táng thiên chi địa, bất quá Lăng Càn Thiên cùng mấy vị siêu cường Hỗn độn cảnh đều đã dừng lại thì bọn hắn cũng không thể tiến thêm được.



“...”. Lăng Càn Thiên đứng trước nơi tiếp giáp của hai đại tinh vực như muốn nhìn đến bên kia tràng cảnh, thời gian không đến hai ngày hắn đã dẫn người đồ sát sáu địa tinh vực vô số Tu giả để cho hắn hiện tại quanh thân cũng đang nổi lên tiêu sát khí tức vô cùng mạnh mẽ, tại bên người hắn thậm chí còn có thể ngửi thấy một chút thoang thoảng mùi máu tanh.



“Ông...”. “Ông...”. Tại hắn đứng ở chỗ này chốc lát thì hư không phía sau lưng hắn chợt rung động, từng đạo bóng người từ đó bước ra, thình lình chính là chín vị siêu cường Hỗn độn cảnh, Thanh Long Thủy tổ, Y Thần mấy người, bọn hắn giống như mới đi quan sát chút gì đó.




“Bản các không hề phát hiện chút nào dấu hiệu của trận pháp, những huyết khí cùng tàn hồn kia đều dần tan biến, không có bị lực lượng nào tác động!”. Tạ Thiên Cơ là cái đầu tiên mở miệng nói.



“Đúng thế! Nếu bọn hắn có cái nào đó tàn ác kế hoạch thì chắc chắn vận dụng đến chính là huyết tế cùng huyết trận, thế nhưng bọn ta một chút cũng không có nhìn thấy, những kia huyết khí có thể tan đi theo thời gian, thậm chí chúng ta có thể đơn giản thu lấy!”. Viên Đế Nhất cũng mở miệng nói.



“Vực ngoại Tu giả xem ra cũng không coi tính mạng của những cấp thấp tu giả kia vào đâu, dĩ nhiên là đều lấy ra làm vật hi sinh đến kích nộ chúng ta, để chúng ta một đường điên cuồng đánh giết đến đây, xem ra là muốn chúng ta hao lực!”. Y Thần cũng lạnh nhạt, hai mắt nhưng lại có chút híp híp nhìn về phía bên kia đại tinh vực, mục tiêu đúng là cùng Lăng Càn Thiên một chỗ.



“Bọn hắn thực đúng xem sinh linh trong Ngao Thần tinh không chúng ta như là cỏ rác, đáng chết, Bản tọa nếu là bắt được bọn hắn chắc chắn để bọn hắn chịu khổ muôn đời tra tấn, vĩnh bất siêu sinh!”. Thanh Long thủy tổ khuôn mặt cũng có chút vặn vẹo biến hóa lạnh lẽo nói.



“Hắc! Có cái gì đáng thương tiếc? Tại thời điểm những kẻ kia thấy lợi mà đi bám đùi Vực ngoại Tu giả thì bọn hắn đã không phải người của Ngao Thần tinh không chúng ta, chết là đáng đời, loại người phản phúc như thế Lão phu gặp một cái chém một cái, đến một đôi giết thành cặp!”. Huyền ánh mắt lạnh lẽo huyền bí bắt ra quỷ dị hắc mang nói, kỳ thực tới nói thì khi chém giết những cấp thấp Tu giả kia thì xếp sau Lăng Càn Thiên chính là hắn, thủ đoạn nhưng vô cùng độc ác, đáng sợ.




“Không cần biết bọn hắn làm đó là có ý gì, bọn hắn nhưng đã chân chính chọc giận Bản tọa! Kết cục chắc chắn vô cùng thảm”. Lăng Càn Thiên hai tay chắp ở sau lưng bá đạo lạnh lẽo nói. “Bất quá hiện tại chúng ta không tiếp tục công đánh Phù Vân đại tinh vực nữa, đợi xuống năm ngày, ta muốn xem bên kia Liên minh là như thế nào phản ứng, nếu bọn hắn còn không có xuất binh đến đây thì sau khi chém giết hết những Vực ngoại Tu giả này, quay đầu ta đem Liên minh đó diệt!”. Càng nói hắn giọng nói càng là lạnh lùng bá đạo, sát khí sâm nghiêm.



“Lăng Thần chủ nói không sai! Những tên kia tự nhận là lo cho an nguy của Ngao Thần tinh không mà lại thờ ơ không tham gia cùng chúng ta thì đúng tự mình vả mặt mình, loại đó vô sỉ nhóm người cũng không cần sống nữa làm gì!”. Long tộc Nhị nguyên lão Long Thường gật đầu đồng ý nói.



“Hắc! Vậy cũng không vội, bọn hắn không phải vẫn có năm ngày sao?”. Viên Đế Nhất nghe vậy thì cũng quái khiếu một tiếng nói. Kỳ thực hắn nhưng đã từng là một thành viên trong Liên minh cao tầng, bất quá sau khi cái kia Hòa giải nghị quyết được đưa ra thì hắn đã tự mình rời đi Liên minh quay về Viên tộc địa bàn, dĩ nhiên là không đồng ý với việc sống chung với Vực ngoại Tu giả, lúc này nói đến thái độ của Liên minh thì đúng là cảm thấy một hồi quái dị.




“Vậy thì quyết định như thế đi, các vị cũng nên điều chỉnh trạng thái một chút, sau Phù Vân đại tinh vực chúng ta sẽ đánh đến Táng thiên chi địa, Bản tọa đoán chỗ đó sẽ có đại quyết chiến, mọi người cũng nên cẩn thận một chút!”. Lăng Càn Thiên gật đầu nói, sau đó cũng hơi chút lùi lại đến một chỗ không gian thoải mái ngồi xếp bằng trên hư không nhắm mắt lại đả tọa điều tiết lực lượng.



“...”. Còn lại chín vị siêu cường Hỗn độn cảnh cũng nghiêm nghị gật đầu rồi cũng chọn lấy một chỗ ngồi xuống tu hành, bọn hắn đều biết được tiếp đây sẽ có một trận chiến vô cùng to lớn sẽ quyết định tất cả. Chính như Lăng Càn Thiên nói đến Liên minh, trận đại quyết chiến này nếu Liên minh không tham gia thì nó có chỗ nào cần dùng đến? Chi bằng hủy đi thì hơn. Một trận chiến liên lụy đến toàn thể Ngao Thần tinh không tương lai thì không nên chỉ có mấy người bọn hắn làm chủ đạo cùng với mấy chục vạn Tu giả kia.



Đại quân bên dưới sau khi xác định là Lăng Càn Thiên mấy người không có tiếp tục công đánh đại tinh vực cuối cùng thì cũng đều có chút buông lỏng, tiếp đó đều nhanh chóng vận dụng các loại đan dược, bảo vật đến nhanh chóng khôi phục lực lượng, cho dù là cái cấp thấp nhất Tu giả trong đại quân cũng hiểu được bọn hắn bất cứ lúc nào cũng có khả năng phải đối chiến với Vực ngoại Tu giả cùng đám Quái thú kia, chỉ có luôn bảo đảm lực lượng của bản thân ở mức tối đa thì mới có thể có một phần sức mạnh để tự vệ, bọn hắn đều có nhiệt huyết đi chém giết với Vực ngoại nhưng không có ý định chết đi một cách lãng xẹt ở đây, chí ít cũng nên để lại một đoạn ghi chép hào hùng.



Ngao Thần tinh không một phương do Lăng Càn Thiên cùng chín vị siêu cường Hỗn độn cảnh dẫn đầu đi đến, một đường thẳng hướng Táng thiên chi địa, chém giết qua không biết bao nhiêu là Tu giả, Quái thú thì cũng đến được địa tinh vực gần Táng thiên chi địa nhất, tại đây bọn hắn dừng lại, bên kia Vực ngoại Tu giả cũng không có động tĩnh gì, thế mà lại thần kỳ im lặng. Thời gian nháy mắt trôi qua, sau bốn ngày im lặng tu hành thì Lăng Càn Thiên cùng chín vị siêu cường Hỗn độn cảnh cuối cùng cũng đều mở mắt ra, thời gian bọn hắn ước định đánh vào Phù Vân đại tinh vực vẫn chưa đến, đánh thức bọn hắn tỉnh lại là từ hướng bên ngoài xuất hiện không dưới năm mươi đạo Hỗn độn cảnh khí tức đang lao đến đây, trong đó thậm chí còn có tám đạo siêu cường Hỗn độn cảnh.



“Hừ! Ta còn tưởng không dám vác mặt đến!”. Huyền là cái đầu tiên đưa ra phản ứng, hắn hừ lạnh một tiếng lạnh lẽo không chút khách khí nói.



“Lúc này mới thực sự là dệt hoa trên gấm!”. Viên Đế Nhất cũng khẽ cười nhạt một tiếng trào phúng. Theo hắn dứt lời thì phía trước mấy người hư không bắt đầu xuất hiện rung động kịch liệt, từng đạo khí tức mạnh mẽ từ đó bước ra, nó cũng lập tức kinh động nơi xa đại quân đang tu hành, từng cái kinh ngạc mở mắt ra nhìn đến.



Tác giả: Đế Thanh