Ma Thần Thiên Quân

Chương 628: Hoàng tước phía sau




Cùng Tang cùng Quỷ Đế đến nơi không biết kịch chiến, kết quả còn không biết làm sao nhưng cũng đã kích thích khiến cho Ưng Phi cùng Thiên Đao Thần Chủ tung ra thực lực, nhanh một chút kết thúc đại chiến, nếu có thể kết thúc trước khi Cùng Tang và Quỷ Đế kết thúc đại chiến thì bọn hắn hai người sẽ có một cái có khả năng thu được bảo đao.



“...”. Thiên Đao Thần Chủ đứng bên trong Đệ tứ thiên đao thế giới lạnh lùng nhìn xung quanh, Ưng Phi tại mọi thời khắc đều có thể tiến hành đánh lén hắn, không thể không đề phòng được. Bất chợt hắn đồng tử co rụt lại vung đao chém về một chỗ hư không bên mép Đệ tứ thiên đao thế giới, nhất thời trong đó vô số đao khí xuất hiện tụ lại một chỗ hóa thành cự đao chém ngang thiên không, khung cảnh hùng vĩ mà đáng sợ.



“Xuy...”. Cự đao đi qua liền đem thiên không chém thành hai mảnh, đao mang càng là vươn xa đến vô cùng vô tận không nhìn thấy phần cuối, cả một vùng hư không rộng lớn liền bị chém thành mảnh vụn.



“Ha ha, Thiên Đao Thần Chủ ngươi còn khuya mới có khả năng công kích được chân thân của ta!”. Ưng Phi giọng nói từ bốn phương tám hướng truyền đến, phảng phất như hắn hiện hữu ở khắp mọi nơi, tốc độ nhanh đến mức nào mới có thể làm được sự tình này ah?



“Hừ! Ngươi ta không có phân ra thắng bại thì ngươi định đợi hai tên kia quây lại sao?”. Thiên Đao Thần Chủ hừ lạnh nói. “Đã là Hỗn độn cảnh đại năng thì hiện thân cùng ta đánh một trận sảng khoái đi!”.



Thiên Đao Thần Chủ nói xong thì sắc mặt lập tức biến đổi giương đao chắn ở ngang đầu, một bàn tay như là kim thiết cũng đồng thời chụp lên đó, nếu Thiên Đao Thần CHủ chậm đi một chút thì có khả năng bị một trảo này chụp vỡ đầu! Chủ nhân của bàn tay này đương nhiên chính là Ưng Phi, chỉ thấy hắn hình thể hiện ra tại trên đỉnh đầu Thiên Đao Thần Chủ nhe răng cười lạnh. “Đã ngươi muốn như thế ta liền thành toàn cho ngươi!”.



“Cực thiên đao giới! Trảm!”. Thiên Đao Thần Chủ cản lại một trảo này xong thì cũng lập tức phản công, tay trái khẽ vuốt lên sống đao thì kinh thiên đao mang lập tức xuất hiện chém thẳng về phía Ưng Phi, tại khoảng cách này chỉ e muốn tránh cũng không được.



Mà cũng đúng là như thế, Ưng Phi cũng thuộc vào dạng tài cao gan lớn, hắn chỉ là nhe răng cười lạnh, một trảo đang chụp lên thân đao kia lại chợt tăng lên lực đạo khẽ quát. “Liệt địa!”. Chỉ thấy theo hắn gầm lên thì một cái cự trảo bóng mờ xuất hiện chụp xuống cùng đao mang va chạm.



“Oanh...”. “Rắc...”. Như là kinh lôi thanh âm va chạm, khủng bố khí lãng quét ra, hai vị Hỗn độn cảnh tại trên thiên không đối kháng đương nhiên cũng khiến chỗ đó hư không tan nát không còn. Quang hoa va chạm nhưng lại như pháo bông hoa lệ bắn ra bốn phía, mỗi đạo quang hoa nhưng có khả năng lau đi sự tồn tại của một vị Hư vô cảnh đại năng.



“Bọn hắn liều mạng rồi!”. Thiên Quân ba cái đứng đó quan sát cũng đồng thời đưa ra nhận định, trực diện va chạm thế này đương nhiên đã cho thấy bọn hắn đều đang gấp rồi, công kích điên cuồng mà lại là trực diện như này đương nhiên đã cho thấy bọn hắn đều vô cùng tự tin vào thực lực của mình, như vậy thì thắng bại cũng sẽ rất nhanh phân ra.



Trên thiên không va chạm kịch liệt kia thì cả Thiên Đao Thần Chủ cùng Ưng Phi đều có chút kinh ngạc, kinh ngạc là đối phương công kích nhưng cũng không kém mình chút nào, bất chợt Thiên Đao Thần Chủ cười lạnh một tiếng. “Ngươi lại dám đi vào Đệ tứ thiên đao giới của ta đúng là ngu không ai bằng, Thương khung đao biến, đao giới, chuyển!”.



“Ù...”. “Ù...”. Theo Thiên Đao Thần Chủ gầm lên thì cả thế giới đao khi lấy tốc độ cực nhanh vận chuyển, nhất thời vô số đao khí đều có một cái mục tiêu đó là Ưng Phi một người, từng đạo đạo khí kia đều khiến người ta da đầu tê dại thì có thể nghĩ được Ưng Phi trực diện đối mặt sẽ có áp lực mạnh cỡ nào. Thế nhưng trái với những gì dự đoán, Ưng Phi không những không sợ mà còn há miệng cười lớn.



“Một cái đao giới rách nát mà thôi, có cái nào đáng sợ?”. Hắn cười nói trong đó nhưng cũng hiện ra bản thể bản thu nhỏ, một cái bạch ưng vô cùng thần tuấn dài mười trượng, sải cánh cũng có hơn hai mươi trượng, mỏ cùng móng vuốt đều bắt ra hắc quang dọa người, nhất là trên đôi cánh kia càng là nổi lên một loại đạo vận khủng bố, dĩ nhiên chính là Thời không chi lực! “Ưng thiên toàn phong quyển! Chuyển!”. Hiện ra bản thể phía sau Ưng Phi lệ khiếu một tiếng rồi gầm lên, hai cánh nhẹ triển khai dang rộng ra rồi bất chợt xoáy tròn với tốc độ không thể hình dung, nhất thời một cái vòng xoáy trắng xuất hiện ngay phía bên trong Đệ tứ thiên đao giới, cũng cùng lúc đó vô số đao khí cũng chém đến.



“Oanh...”. “Choang...”. “Xuy...”. “Vù...”. Vô số đao khí đâm vào bạch sắc vòng xoáy cũng không có làm gì được vòng xoáy, thậm chí còn nghe được từng tiếng kim thiết va chạm, sau đó đao khí đúng là bị vòng xoáy ảnh hưởng mà bắt đầu chuyển hướng quay quanh vòng xoáy rồi bắn mạnh ra ngoài, nhất thời đầy trời đao khí lại bắn ngược về bên trong Đệ tứ thiên đao giới, trong đó cũng có không ít phá không lao xuống phía dưới rơi vào chỗ không ít tu giả đang tập trung bàn tán.



“Mẹ ơi! Chạy mau!”. Rút kinh nghiệm từ lúc trước Cùng Tang và Quỷ Đế giao chiến, lúc này phía dưới tu giả đã cách xa chỗ giao chiến rất nhiều nhưng vòng xoáy Ưng Phi thi triển kia uy lực mạnh mẽ biến thái, đao khí đúng là bị hắn đánh bay thật xa, vẫn có không ít tu giả trong phạm vi này không kịp chạy trốn bị đao khí giết chết. Thật sự là thần tiên đánh nhau, kiến hôi chịu tội.



“Ngươi lại muốn lợi dụng chính đao khí của ta tiến hành công kích Đệ tứ thiên đao giới của ta?”. Thiên Đao Thần Chủ hai mắt híp lại lạnh lùng nói. Ưng Phi đang điều khiển vòng xoáy kia nhưng cũng không có phủ nhận cười lạnh nói. “Không sai! Ta đem chính đao khí của ngươi đến phá thần thông của ngươi, ngươi sẽ có cảm giác gì?”.



“Cảm giác gì? Ha ha, ta đương nhiên chính là vô cùng sảng khoái!”. Thiên Đao Thần Chủ nhưng lại đột nhiên phá lên cười, thân hình khẽ lóe đã biến mất khỏi bên trong Đệ tứ thiên đao giới. Mà Ưng Phi vốn đang ở trong đó thì phản ứng có chút không kịp, bản năng có cho thấy không ổn thì đã nghe phía trước truyền đến một tiếng quát lạnh. “Bạo cho ta!”.



“Ngươi...”. Ưng Phi dĩ nhiên là không dám tin tưởng Thiên Đao Thần Chủ lại như thế quyết đoán. Nên biết đến bọn hắn tầng thứ này tự bạo thần thông có khả năng sẽ ảnh hưởng đến bản nguyên căn cơ, vô cùng nguy hiểm. Ngoài đó ra chính là vấn đề mặt mũi, không đến khuẩn yếu giai đoạn hay liên quan đến bản thân tồn vong thì bọn hắn những Hỗn độn cảnh này cơ bản sẽ không đi tự bạo thần thông. Thiên Đao Thần Chủ có thể vì tranh đoạt bảo đao mà buông xuống tất cả những này đúng là làm cho Ưng Phi hắn kinh ngạc, kinh ngạc đến không kịp phản ứng.



“Oanh...”. “Kiu...”. Kinh thiên tiếng vang truyền đến, đầy trời đao mang bắn loạn về bốn phía vô tình lấy đi không ít tính mạng của tu giả phái dưới, tiếp ngay sau đó chính là một tiếng lệ minh vô cùng đau đớn vang lên, Ưng Phi dưới một kích tự bạo thần thông của Thiên Đao Thần Chủ đương nhiên đã gặp đến thương tổn nghiêm trọng, tuy rằng Thiên Đao Thần Chủ là lấy thương đổi thương nhưng hắn vẫn lấy được thắng lợi, Ưng Phi muốn tái chiến thì chỉ có thể chịu đến càng nặng thương thế mà thôi.



Để cho chắc chắn, Thiên Đao Thần Chủ một chút cũng không nói bất chấp thương thế lao vào bên trong chỗ bạo liệt kia, chí ít cần đảm bảo Ưng Phi không còn có đủ thực lực để tiếp tục cùng hắn tranh đoạt bảo đao sắp tiếp nhận Thiên phạt tôi luyện thành công kia.




“Oanh...”. “Rầm...”. Bên trong đó liền có mấy đạo quang hoa lóe lên, đồng thời với đó mấy tiếng kinh lôi va chạm vang lên, tiếp đó liền nghe một tiếng lệ khiếu đầy phẫn hận. “Thiên Đao Thần Chủ! Hôm nay thù hận ta Ưng Phi nhớ kỹ, ngày khác chắn chắn để ngươi đẹp mặt!”.



“Ha ha, lần nay ngươi chỉ là may mắn thoát chết mà thôi, đợi Bản Thần Chủ đem bảo đao thu vào dưới trướng ngươi dám đến ta liền đem ngươi làm thịt!”. Thiên Đao Thần Chủ khí tức hơi chút hỗn loạn nhưng vẫn cười lớn đi ra chỗ lực lượng loạn lưu nói. Hắn một mình đứng bễ nghễ giữa thiên không cho thấy hắn dĩ nhiên là cái chiến thắng cuối cùng, cơ bản là không cần bàn cãi.



“Ha ha, Bảo bối, Bản Thần chủ đến đây!”. Mắt thấy bảo đao đằng kia chuẩn bị tiến hành cuối cùng tôi luyện thành công hắn liền cười lớn đạp không đi ngênh ngang về phía đó, lúc này nhưng còn không có ai có thể cản được hắn nữa.



“Ai nói đó là của ngươi?”. Thế nhưng ngay tại lúc này một giọng nói nhàn nhạt truyền đến, một cái thanh niên bạch y phiêu hốt đột nhiên trống rỗng xuất hiện trước mặt Thiên Đao Thần Chủ. Sau đó một câu cũng lười nói, một trảo vồ về phía Thiên Đao Thần Chủ, hư không cả một vùng đó chợt lâm vào tĩnh mịch. Người đến này dĩ nhiên là một vị tu luyện Thời không chi lực mà chứng đạo Hỗn độn cảnh.



“Muốn đi ra hôi của? Không có cửa đâu!”. Thiên Đao Thần Chủ giận tím mặt gầm lên, bản thân là lấy thương đổi thương mà đuổi đi Phi Ưng kia, nào ngờ bọ ngựa bắt ve xong thì lại nhảy ra một cái hoàng tước đằng sau. Dưới cơn nóng giận hắn tay lập tức nâng lên trường đao chém về phía thanh niêm bạch y, hư không bị tên kia làm cho đặc lại chỉ có thể khiến hắn chậm lại một chút mà thôi, còn không có khả năng hạn chế hành động của hắn.



“Ngươi nếu ở toàn thịnh ta còn có chút kiêng kị, lúc này nhưng còn không được, bảo đao ta nhận!”. Bạch y thanh niên khẽ cười nhạt vươn ra một tay chụp lên lưỡi đao của Thiên Đao Thần Chủ, dĩ nhiên là tự tin vào thực lực của mình tuyệt đối.




“Ông...”. Thanh niên bạch y điều động thời không lực lượng vô cùng tinh chuẩn cùng mạnh mẽ, Thiên Đao Thần chủ muốn để đao tiến thêm một chút nhưng cũng không được, nhất thời tức giận gầm lên. “Lý nào lại thế? Thương khung đao quyển, Toái thiên địa!”. Hắn lực lượng ầm ầm truyền vào thân đao, nhất thời thân đao chấn động, kinh khủng đao mang xuất hiện mang theo bá khí tuyệt mãnh lập tức đem Bạch y thanh niên bàn tay cũng như thân thể hắn chấn lui về phía sau.



“Ah...”. Bạch y thanh niên thấy vậy thì có chút kinh ngạc, bất quá đồng tử cũng khẽ rụt lại, Thiên Đao Thần Chủ sau khi trấn bay hắn thì cũng lập tức vung đao lên chém xuống.



“Thương khung cửu trảm! Đệ nhất trảm!”. Thiên Đao Thần Chủ gầm lên một tiếng đem đao chém về phía Thanh niên bạch y đỉnh đầu, bất kể đối phương là ai thì cũng không có khả năng đụng đến bảo đaom kia, nó là của hắn!



“Thời không trảm sát!”. Thanh niên bạch y thu lại vẻ đùa cợt, trên tay chợt nhiều ra một thanh đoản đao, kết hợp với Thời không lực lượng thần thông hắn vung lên đoản đao cùng Thiên Đao Thần Chủ va chạm.



“Oanh...”. Kinh thiên tiếng va chạm truyền khắp thiên địa, Thiên Đao Thần Chủ một kích này nhưng lại chịu một chút thua thiệt thì liền giận tím mặt, trường đao lại lập tức vung lên chém xuống. “Đệ nhị trảm!”.



Thương khung cửu trảm một trảm so vơi một trảm càng thêm mạnh mẽ biến thái, nếu là tinh huống bình thường Thiên Đao Thần Chủ có thể một hơi thi triển cả chín đao, thế nhưng ban nãy liều mình trọng thương Ưng Phi khiến cho hắn tình trạng lúc này cũng không được tốt đi nơi nào, chỉ có thể vung lên từng đao ngắt quãng, để cho kẻ địch có chút thời gian thở dốc.



“Thời không loạn lưu!”. Bạch y thanh niên giống như cũng mới chỉ đột phá Hỗn độn cảnh không lâu, nếu không phải Thiên Đao Thần Chủ đang bị thương thì hắn có lẽ đã không cản được một đao kia, lúc này lại thấy đại chiêu ép đến thì lại buông bỏ đoản đao, hai tay khẽ hợp lại rồi đẩy về phía trước, dĩ nhiên là muốn lấy thần thông này cùng Thiên Đao Thần Chủ đệ nhị đao va chạm.



“Oanh...”. Thiên Đao Thần Chủ đao mang chính là vô kiên bất tồi, mặc cho thanh niên bạch y kia Thời không lực lượng lại tinh diệu tuyệt mỹ cũng không có khả năng cản được một đao này, thần thông bị phá, bạch y thanh niên hơi chút lạnh rên một tiếng, khóe miệng tràn ra máu tươi nhưng lại quỷ dị cười cười nói. “Thương khung cửu trảm quả nhiên danh bất hư truyền, bất quá nhưng là vừa vặn!”. Lợi dụng lực phản chấn hắn thân hình đúng là vừa vặn hướng đến chỗ Thiên Quân đao.



“Đáng chết!”. Thiên Đao Thần chủ nhìn lại chỗ kia thì thấy bảo đao thần bí kia đã chịu qua Thiên phạt tôi luyện, đao mang khắ nơi bắn phá, thế nhưng bảo đao kia lại đã sắp rơi vào trong tay Bạch y thanh niên kia.



“Ha ha, hóa ra là Thiên Quân đao, cái tên thật là bá khí, ngươi ngày sau sẽ là bản mạng pháp bảo của Hình Thiên Vũ ta!”. Bạch y thanh niên đến bên cạnh bảo đao thì nhìn thấy trên thân đao khắc lấy hai chữ Thiên Quân thì cười lớn nói, tay phải nhưng cũng vươn ta chụp lên chuôi đao. Thế nhưng thanh đao này chú định đã không phải của hắn!



“Ông...”. “Xuy...”. Thân đao chấn động, kinh thiên đao mang hóa thành thực chất đột nhiên xuất hiện chém về phía bàn tay của Hình Thiên Vũ. Người sau vốn đang vui vẻ khi đoạt được bảo đao thì khuôn mặt cũng khẽ biến, đau đớn truyền đến thì hắn bàn tay phải cũng đã bị đao mang gọt xuống.



Tác giả: Đế Thanh