Nụ cười trên môi Thiên Ma càng lúc càng tươi đẹp, cánh tay ngọc khẽ nâng lên liền xuất hiện một con dao sáng loáng.
Toàn bộ lưỡi dao được rèn từ Hỏa Tinh Thần Thiết, chuôi được nạm Xích Hỏa. Bảo vật vừa ra liền tỏa sáng mãnh liệt, nhìn qua liền biết là bảo vật bất phàm.
"Không muốn đau khổ thì thành thật khai báo! Ngươi là con cháu của ai? Làm cách nào ngươi đột nhập vào được lăng tẩm của ta?" - Trong mắt Hỏa Thiên Ma xuất hiện hai luồng lửa nóng, nhiệt độ trong phòng vốn đã cao nay lại tăng vọt, cảm giác áp bách khiến không gian trở nên vặn vẹo.
"Bình tĩnh... Bình tĩnh... Chúng ta có gì uống miếng nước ăn miếng bánh rồi nói chuyện." - Ác Quỷ Máu hoảng sợ nói.
Chưa nói hết câu thì Hỏa Thiên Ma đã nhếch môi cười, con dao trong tay nàng liền vụt ngang qua không khí. Ác Quỷ Máu trợn trừng hai mắt, trán nó bị mũi dao nhọn xuyên thủng, đục ra một lỗ máu to tướng. Máu tươi và dịch não liền phun ra ngoài.
Ác Quỷ Máu khổ sở cắn chặt hàm răng, đại não đau đớn kinh khủng, mất một lúc lâu sau thì vết thương trong đầu mới bắt đầu khôi phục, khuôn mặt biến thành trắng xám.
"Nữ nhân này thật đáng sợ..." - Ác Quỷ Máu sợ hãi nghĩ thầm, biết vậy nó không trêu chọc nàng làm gì, cứ ở lại Linh Ma Giới lừa gạt mấy nữ tu sĩ Độ Kiếp kỳ là được rồi.
"Cha mẹ ngươi là ai? Làm sao ngươi vào được lăng tẩm của ta?" - Hỏa Thiên Ma nghiêm túc nhắc lại câu hỏi.
"Ta không có cha mẹ, ta dùng một cái nhẫn không gian cô lưu lại dưới hạ giới để đến đây. Ta ban đầu là tưởng nơi này bị bỏ hoang nên mới định lấy về làm động phủ của mình." - Ác Quỷ Máu nhăn nhó trả lời.
Hỏa Thiên Ma nghe vậy liền vung tay lên, mũi dao lại cắm phập vào người sắc quỷ, lần này mục tiêu chính là trái tim của nó.
"A!!!" - Ác Quỷ Máu gào lên vô cùng thảm thiết, trên lưỡi dao có kèm hiệu ứng viêm hỏa, liên tục thiêu đốt da thịt.
"Tiểu quỷ ngươi tốt nhất là nên thành thật, gọi cha mẹ đến bồi thường rồi chuộc ngươi về."
Hỏa Thiên Ma giống như không còn kiên nhẫn, trong mắt nàng Ác Quỷ Máu chính là một tên tiểu quỷ phá phách, vừa sinh ra được vài trăm năm liền trốn nhà đi bụi. Tu vi của nó rất thấp nhưng nàng lại không giết được nó, chứng tỏ thân phận tên này không phải loại đầu đường xó chợ, nhất định là con cái của một vị đại năng nào đó.
Nàng đã sống hàng trăm triệu năm, kiến thức phong phú vô cùng, biết ngoài Lục Đạo thế giới thì trên cõi đời này còn tồn tại rất nhiều vị diện và vũ trụ khác. Những chúa tể ở các vị diện đó nàng không phải là đối thủ, khi gặp mặt trong Tranh Minh Đại Địa cũng chỉ có thể từ xa mà nhìn. Nếu tên tiểu quỷ này thực là con cái của một vị Chúa Tể Tối Cao, nàng không thể giết được nó, càng không dám giết nó. Nhiều nhất là tra tấn dạy dỗ một hồi, rồi để nó liên lạc với cha mẹ đón về, bán cho cha mẹ của nó một cái ân tình.
"Khục...bộ cô có cha mẹ hay sao? Ta không có cha mẹ thì có gì kỳ quái." - Sắc quỷ phun ra một ngụm máu.
"Bản tôn thân là Liệt Diễm Pháp Tắc diễn hóa mà thành, trời đất chính là cha mẹ của ta. Nhưng tiểu quỷ ngươi nhất định sinh ra chưa lâu, thời khắc diễn hóa vạn vật đã qua, ngươi nhất định phải có cha mẹ."
"Khục! Ta là do Biển Máu sinh ra, cũng không có cha mẹ gì cả." - Ác Quỷ Máu khó khăn trả lời.
"Hừ! Để bản tôn xem ngươi cứng miệng được bao lâu."
"Hỏa Diễm Tỏa Liên!" - Hỏa Thiên Ma phất tay tạo ra hàng chục sợi xích đỏ rực quấn lấy Ác Quỷ Máu, điên cuồng thiêu đốt da thịt.
"Khặc... Tiện nhân... Chờ ta có cơ hội sẽ trả đũa lại mười lần..." - Ác Quỷ Máu cắn chặt răng chịu đựng, ánh mắt biến thành oán hận.
Nó bị lửa thiêu suốt một canh giờ, toàn thân cháy đen thui nhưng lại vẫn không chết. Sự bất tử đôi khi đem lại những tai hại không hề nhỏ, nếu lỡ may bị giam cầm vào trận pháp tra tấn, nhốt vài triệu năm thì sống không được chết cũng chẳng song.
"Tiểu quỷ! Vẫn không chịu khai thật sao? Đừng để bản tôn ném ngươi vào núi lửa." - Hỏa Thiên Ma hung ác đe dọa.
Ác Quỷ Máu nghe vậy sắc mặt liền xám trắng, nếu nàng mà trói nó lại rồi ném vào biển lửa thì xem như tiêu đời.
"Thiên Ma đại nhân... Tiền bối đại nhân đại lượng, là vãn bối ngu dốt mạo phạm ngài."
"Chỉ cần ngài thả vãn bối ra, vãn bối lập tức đem động phủ và thần tượng sửa lại y như ban đầu, ngoài ra làm người hầu cho ngài một vạn năm. Máu của vãn bối là thánh vật trị thương, ngoài ra còn có tác dụng dưỡng nhan rất tốt, nếu ngài uống máu vãn bối mỗi ngày thì da dẻ càng thêm mịn màng, gương mặt trắng hồng xinh đẹp." - Ác Quỷ Máu nhún nhường nịnh nọt, nó quyết định sẽ đánh vào điểm yếu chí mạng của nữ nhân là thích làm đẹp.
"Xằng bậy! Ngươi xem bản tôn là thiếu nữ hay sao?" - Hỏa Thiên Ma trợn mắt nhìn Ác Quỷ Máu, hung hăng mắng chửi một trận.
"Nếu lời ngươi nói là thật thì mau chứng minh đi. Còn không chứng minh được thì bản tôn quăng ngươi xuống biển."
Hỏa Thiên Ma vung tay, mặt đất bên dưới Ác Quỷ Máu nứt toác ra một lỗ hổng không gian, sức nóng hàng ngàn độ phả vào mặt, phía bên dưới đầu nó lúc này đã biến thành miệng núi lửa.
"Ngài chỉ cần bôi một ít máu lên da là được!" - Ác Quỷ Máu vội vàng nói.
Hỏa Thiên Ma thấy vậy nửa tin nửa ngờ, nàng nhúng ngón tay vào ly máu, bôi một ít lên mu bàn tay.
Ác Quỷ Máu liền thi triển ma thuật máu, khiến những giọt máu sáng lên, thấm vào bên trong làn da của mỹ nhân, đem những tế bào chết trong da đẩy ra ngoài.
Trong chốc lát phần da bôi máu tươi quả thực nhìn có vẻ trắng sáng hơn những khu vực khác, phấn nộn như da em bé.
Hỏa Thiên Ma thấy vậy thì hài lòng gật đầu, thủ thuật của Ác Quỷ Máu đương nhiên không qua được mắt nàng.
Nàng liền đem ly máu đưa lên môi, một hơi uống cạn, lần này máu tươi cũng không biến thành kịch độc như những lần trước mà hóa thành năng lượng sống lan ra khắp thân thể.
Trên mặt Hỏa Thiên Ma liền nở một nụ cười rạng rỡ, mặc dù chỉ là trong phút chốc nhưng nàng cảm thấy tinh thần thoải mái tâm trạng vui vẻ, ma nguyên trong cơ thể vận chuyển thông thuận, giống như là vừa được uống đan dược.
"Không tệ không tệ, máu của ngươi quả là thần dược." - Ánh mắt Hỏa Thiên Ma nhìn Ác Quỷ Máu bỗng nhiên biến đổi, không còn cảm thấy phiền phức khó chịu nữa mà có vài phần yêu thích. Chỉ là cái yêu thích này giống như chó sói yêu thích con cừu.
"Ực... Không phải là mình lại đi sai rồi chứ?" - Ác Quỷ Máu bị mỹ nữ nhìn chòng chọc không những không vui mà còn sợ hãi.
Hỏa Thiên Ma vung tay lên, từ trong không gian xuất hiện một cái bình ngọc, bàn tay còn lại nắm chặt dao nhỏ.
Nàng chậm rãi đi lại gần Ác Quỷ Máu, giống như đồ tể sắp chọc tiết heo nhỏ.
"Thiên Ma đại nhân! Ngài đừng làm vậy, rất mất vệ sinh. Ngài thả ta xuống ta tự cắt cổ tay dâng máu lên cho ngài." - Ác Quỷ Máu sợ hãi nói, nó cũng không thích bị chọc tiết.
"Cũng được, cùng ta ký chủ tớ khế ước thì bản tôn sẽ thả ngươi ra. Từ nay ngươi là nô lệ của ta, mỗi ngày dâng lên một bình máu."
Hỏa Thiên Ma vừa nói vừa lấy ra một tấm bảng ngọc chi chít ma văn màu đỏ, những chữ này không phải là được khắc lên miếng ngọc, mà ẩn sâu bên trong.
"Chỉ cần bảo toàn tính mạng, ta nguyện ý làm người hầu cho ngài." - Ác Quỷ Máu thở phào một hơi, rất nhanh liền đồng ý.
Hỏa Thiên Ma thấy vậy thì hơi hơi nghi ngờ, bình thường giữa tự do và mạng sống thì ai cũng sẽ rất khó lựa chọn, tên này không thèm suy nghĩ liền đã đồng ý, e là có mưu đồ gì. Nhưng nàng cũng không quá lo lắng, chỉ cần tiểu quỷ này ký khế ước thì mạng sống sẽ nằm trong tay nàng, âm mưu quỷ kế trước thực lực tuyệt đối đều sẽ vô dụng.
Ác Quỷ Máu phun ra một ngụm máu bắn lên miếng ngọc, máu tươi của nó sáng rực lên, thấm vào bên trong. Đồng thời trên ngực nó cũng xuất hiện một ấn ký hình ngọn lửa rực sáng, nhưng rất nhanh ẩn vào trong da thịt.
Hỏa Thiên Ma xác nhận khế ước không có vấn đề gì mới đem miếng ngọc cất đi, nếu tên tiểu quỷ này dám dở trò nàng chỉ cần bóp nát tấm ngọc thì hắn sẽ vỡ vụn ra mà chết.
Cánh tay mỹ nhân phất lên, những xiềng xích trói buộc đều biến thành hỏa diễm tiêu tán, Ác Quỷ Máu liền ngã cái phịch xuống đất, bộ dạng thê thảm vô cùng.
"Tạ ơn chủ nhân tha chết." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười nịnh nọt.
"Nhanh cho ta một bình máu của ngươi!" - Hỏa Thiên Ma trừng mắt nhìn Ác Quỷ Máu ra lệnh.
"Rõ rõ..." - Ác Quỷ Máu liền cắt cổ tay rót đầy bình ngọc, cung kính dâng lên cho nàng.
"Ta gọi là Tà Huyết, không biết chủ nhân quý danh là gì?" - Ác Quỷ Máu tươi cười hỏi.
Hỏa Thiên Ma nhận lấy bình máu liền đưa lên miệng uống cạn, gương mặt ngập tràn vui vẻ. Khi không đang ngủ có một lọ đan dược hình người chạy đến cửa, lần này xem như may mắn.
"Bản tôn gọi là Diễm Tình. Giờ ta đi ngủ, tiểu quỷ ngươi nhanh chóng xây dựng lại cung điện cho ta, khi ta thức dậy mà chưa xong thì ta sẽ treo ngược ngươi lên." - Diễm Tình hung hăng trừng mắt nhìn sắc quỷ, nàng liền nhấc mông trở về phòng ngủ của nàng.
"Là... Là..." - Ác Quỷ Máu nhìn theo mỹ nhân rời đi, trong mắt liền biến thành oán hận.
"Hừ... Hừ... Dám xem ta như nô lệ... Còn muốn uống máu ta để dưỡng nhan... Đợi khi ta đồng hóa toàn bộ máu trong cơ thể cô... Xem xem còn đắc ý được hay không... Tiện nhân..." - Ác Quỷ Máu nghĩ thầm trong lòng.
Bây giờ nó có thể ngay lập tức trở về Linh Ma Giới, cái khế ước nô lệ đối với nó chẳng tác dụng gì. Mọi khế ước đều lấy việc giết chết kẻ bị khống chế làm trừng phạt, Ác Quỷ Máu thì không sợ chết, cho dù cơ thể có vỡ vụn thì nó cũng sống lại được.
Nhưng tạm thời nó quyết định sẽ ẩn nhẫn ở lại, chờ cơ hội thích hợp sẽ phản khách thành chủ, biến Diễm Tình thành nô lệ.