Đạo sư trừng lớn mắt, ngơ ngác nhìn quả cầu lửa nhỏ đang nhảy nhót trong tay của An Kha.
Nếu không phải ông có thể cảm giác trình độ ma lực trong cơ thể An Kha còn không bằng một học đồ ma pháp, ông nhất định sẽ cho rằng đây là một đại lão nào đó giả trang đến để đùa giỡn ông.
Chắc chắn là không thể rồi, phần thưởng cho người đầu tiên học được pháp thuật cũng không phải là thần khí sử thi gì cả, đáng giá cho đại lão làm vậy sao? Như vậy thì mất giá quá.
Đại lão mất giá An Kha dập tắt cầu lửa nhỏ trong tay, "Bây giờ hẳn là trao quà cho tui được rồi ha?"
"Đương nhiên, đương nhiên." Đạo sư gật gật đầu, từ đằng sau móc ra một kiện áo choàng màu đen.
An Kha nhận lấy, trước mặt nhảy ra hệ thống nhắc nhở.
【Hoàn thành nhiệm vụ: Người tiên phong Ma pháp! Hảo cảm của Hiệp hội Ma pháp sư +20, đạt được 200 điểm kinh nghiệm. Nhận được phần thưởng: Áo choàng pháp sư tập sự tinh xảo. 】
Áo choàng pháp sư tập sự tinh xảo: Phẩm chất tốt đẹp. Trí lực +3, tinh thần lực +3, giới hạn ma lực cao nhất +3
An Kha: "......"
Đây không phải áo choàng do Hiệp Hội Ma pháp sư chế tạo ra sao, khinh tui là nhà quê mới lên tỉnh hay gì?
Lấy thứ này ra khen thưởng, Hiệp hội Ma pháp sư cũng đủ keo kiệt nha.
Bất quá có còn hơn không, An Kha trong lòng chửi thầm, nhưng vẫn thành thật đem áo choàng mặc lên người.
Người chơi khi vào game đều mang một thân áo vải, sau khi An Kha mặc cái áo choàng pháp sư này vào, nháy mắt liền có sự chênh lệch so với người chơi xung quanh, nhìn giống một pháp sư chân chính hơn.
Vừa mặc áo choàng vào, thuộc tính nhanh chóng phát huy tác dụng, thêm vào +3 tinh thần lực, giống như một giọt nước nhỏ vào đại dương. An Kha không cảm nhận được gì.
... So với tinh thần lực cấp Đại Ma đạo sư của cậu, điểm tăng thuộc tính tinh thần lực của áo choàng pháp sư này thật sự có chút chướng mắt.
Bất quá thuộc tính cộng thêm giới hạn ma lực cao nhất khá hữu dụng, cậu hiện tại thiếu nhất chính là ma lực, nếu trong thời gian ngắn tìm được nhiều trang bị gia tăng giới hạn ma lực cao nhất hơn thì biết không chừng có thể trở lại trình độ trước khi xuyên đến đây.
Nhìn ma pháp sư trước mặt mới yêu cầu được khen thưởng, các đạo sư nghề nghiệp cũng sôi nổi hồi phục lại tinh thần, cổ vũ đến các người chơi ở gần: "Nhìn thấy không? Người ta học được nhiều vậy đó! Các người mau nổ lực lên, cũng có thể được chúng tôi khen thưởng."
Các người chơi nhìn An Kha đang mặc áo choàng pháp sư màu đen, trên áo có thêu hoa văn tinh xảo, lại nhìn đến gương mặt đẹp mắt của An Kha, tựa như một vị ma pháp sư thần bí chân chính, thèm ơi là thèm.
Những người chơi mới thật sự bị sổ tay nghề nghiệp tra tấn khổ đến không nói nổi, lập tức có cảm giác cũng đúng đúng, nghe được nhóm đạo sư cổ vũ, ánh mắt cũng trở nên kiên định hơn.
"Đại lão, đại lão, có thể chỉ cho chúng tôi một ít kiến thức được không?
"Đúng vậy, đúng vậy, tui xem cả nửa ngày rồi mà một chút manh mối cũng không có, cậu làm như thế nào vậy?
"Tui có thể bái cậu làm thầy không!"
Thấy An Kha nhận được phần thưởng, đang muốn rồi đi, các người chơi chuẩn bị chuyển nghề thành ma pháp sư xung quanh sôi nổi xông đến.
Bắt đầu tìm hiểu từ con số không, thật sự là hiểu không nổi, trước mặt có một đại lão, lúc này không ôm đùi thì còn để lúc nào?
An Kha là người cực kỳ ngại phiền phức, vừa định từ chối, đột nhiên có một ý nghĩ trong đầu cậu lặng lẽ xuất hiện.
An Kha ho khan một tiếng, nghiêm mặt nói: "Dạy mấy người cũng không phải là không thể, nhưng mà tui còn đang vội đi thăng cấp nha. Với lại học phí tính sao..."
Các người chơi đều rất biết điều, bốn mắt nhìn nhau một lát: "Nên vậy nên vậy, nhưng mà học phí anh định tính sao á?
Thời điểm mỗi người chơi bắt đầu game, trong ba lô đều có 5 đồng bạc mà hệ thống cho để bắt đầu, tuy không nhiều nhưng cũng đủ chống đỡ được đến trước lúc luyện cấp.
Lòng dạ An Kha cũng không có ác: "Một khóa học hai đồng bạc."
Cái giá này là đã rất thương người rồi, chỉ cần hai đồng bạc là có thể nghe một khóa giảng bài của Đại Ma Đạo sư, nói ra thì người đứng xếp hàng có thể vòng quanh toàn bộ đại lục Valtu hai vòng đó. Trước kia, lúc mà An Kha còn làm trưởng lão vinh dự của Hiệp hội Ma pháp sư, được mời đi dạy ở Học viện Ma pháp Hoàng gia, tiền lương một tiết thôi là đã 5000 đồng vàng rồi.
An Kha cảm thấy bản thân đúng là một đạo sư rất có lương tâm.
Các người chơi do dự trong chốc lát, cái giá này làm một ít người rút lui.
Có người cảm thấy hai đồng bạc quá đắt, trên người chỉ có mỗi năm đồng, tiêu tiền nghe giảng xong thì sẽ không có tiền mua đồ trợ cấp, có khả năng sẽ ảnh hưởng đến giai đoạn trước khi thăng cấp của bản thân.
Mà có người lại cảm thấy, một thanh niên trên mặt còn không có râu như An Kha còn có thể trong một thời gian ngắn học được ma pháp, bản thân cũng có thể làm được, mắc gì phải phí tiền như vậy?
Sau một lúc suy tư, đám người dần dần tan đi, bên cạnh An Kha chỉ còn lại năm người.
An Kha vừa lòng mà nhìn năm người này —— được đó, rất có mắt nhìn.
Quá ít người thì cậu sợ lãng phí thời gian, quá nhiều người thì cậu lại sợ giảng không hết, năm người là vừa vặn không nhiều không ít.
Sau khi thu được "Cống phẩm" của năm học sinh, cộng với số tiến ban đầu mà hệ thống cung cấp, An Kha hiện tại đã tiết kiệm được mười lăm đồng bạc.
Cậu mang theo học trò của mình đến cây cổ thụ bên ngoài thôn, bắt đầu bài giảng đầu tiên của mình kể từ lúc quay trở lại đại lục Valtu.
Trải qua vài tiếng mò mẫm, người chơi đối với game《 Vĩnh Hằng 》này bước đầu có chút hiểu biết.
Một bộ phận người chơi vẫn còn liều mạng học theo sổ tay nghề nghiệp của tân thủ, còn một số người chơi khác đã từ bỏ, ôm ý định ngồi chờ hướng dẫn trên diễn đàn, một số tổ đội ba người, năm người đã đi ra ngoài thôn đánh quái thăng cấp. Còn có một số ít người vẫn đang ở trong thị trấn mò mẫm, cùng các "NPC" nói chuyện, muốn kiếm một ít nhiệm vụ thăng cấp.
Các người chơi đều đã tìm được cách thích ứng với game, người phàn nàn cũng không còn nhiều nữa.
An Kha đang giảng cho những học trò tân thủ của mình.
Dù sao cũng là người đã ở trái đất được nửa năm, Anh Kha hiểu rõ đối với người trái đất hiện đại mà nói, muốn nhanh chóng hiểu và quen với phương pháp tư duy của ma pháp sư là điều không thể trong một khoảng thời gian ngắn.
Vì vậy cậu tận lực dùng ngôn ngữ thông dụng hiện đại để giải thích các khái niệm pháp thuật khó hiểu.
"Thì ra là như vậy!"
An Kha giảng bài rất dễ hiểu, các người chơi ở lại nghe đều là những người có lòng hiếu học, bằng cấp ngoài đời thực cũng không thấp, trong đó còn có một tiến sĩ môn toán, nhanh chóng có nhận thức đại khái về hệ thống ma pháp của đại lục Valtu.
Đặc biệt là người có ID 【 Toán khiến tôi trọc đầu 】là một tiến sĩ môn toán, đây là người có ngộ tính cao nhất trong năm người, tư chất ma pháp cũng không tồi. An Kham cảm thấy nếu anh ta mà là người sống ở địa lục Valtu, có lẽ cũng sẽ là một Ma pháp sư có chút danh tiếng.
Đương nhiên là so với thiên tài ma pháp ngàn năm khó gặp như cậu vẫn chênh lệch rất nhiều. Hì hì.
"Trọc đầu, anh có thể thử cảm nhận một chút nguyên tố ma pháp xung quanh, dùng phương pháp mà tui vừa nói cho anh nghe đó, đem tinh thần lực lan tỏa ra, cùng nguyên tố ma pháp giao lưu với nhau.
An Kha nói với vị tiến sĩ toán học kia.
"..." Tuy rằng cái biệt danh "Trọc đầu" này nghe rất là cạn lời, nhưng anh cũng không rối rắm. Nhắm mắt lại rồi dùng thử phương pháp mà An Kha đã dạy, nghiêm túc cảm nhận nguyên tố ma pháp, sau một lúc lâu.
"... Hình như không được." Trọc đầu mở mắt ra, nhíu mày, "Tôi chỉ có thể loáng thoáng cảm nhận được trong bóng tối có một ít điểm sáng, những vẫn là không khai thông được... nó không có đáp lại tôi."
An Kha vui mừng mà nhìn anh: "Nhanh thật đó, dựa theo tiến độ này, trong vòng ba ngày là anh có thể hoàn toàn khai thông được, có thể bắt đầu sử dụng mô hình pháp thuật thi triển ma pháp."
Bắt đầu học tập từ con số không, trong vòng ba ngày bắt đầu thử khai triển ma pháp, đây đã là loại thiên phú cực kỳ khủng bố rồi, nơi này tuy có kiến thức của người trái đất làm cơ sở, nhưng An Kha vẫn cảm thấy người học trò này của mình đúng là tiền đồ vô lượng.
"Ba ngày sao..." Trọc đầu vẫn cảm thấy tiến bộ như vậy là có chút chậm, lại nghĩ, bản thân mình có người dạy cho, mà phải tốn nhiều thời gian như vậy mới có thể thông suốt rõ ràng tinh thần lực, ma lực, khái niệm của mô hình pháp thuật, mà người thầy trông còn trẻ tuổi thế này vừa vào game chưa đến hai tiếng là đã có thể phóng ra thuật cầu lửa rồi.
So sánh với cậu, trí thông minh của bản thân giống như chỉ bằng học sinh tiểu học thôi á!
Trọc đầu đối với người thiếu niên trước mặt vui vẻ bái phục, vẻ mặt kính nể.
Nếu không phải bản thân cực kỳ kiên định với chủ nghĩa duy vật, thiếu chút nữa đã nghi ngờ người thầy trẻ tuổi này trong hiện thực có thể là một vị ma pháp sư thực thụ rồi.
An Kha nhìn thời gian, "Được rồi, buổi học hôm nay đến đây thôi, trưa mai đúng giờ lại tiếp tục học."
"Hẹn mai gặp thầy!"
"Thầy vất vả rồi!"
Năm tên học trò vừa mới được thu nhận đều thu hoạch được cực kỳ nhiều, thành khẩn cảm ơn An Kha.
Nếu không có An Kha giảng giải cho, bọn họ nghĩ nếu bản thân muốn tự mày mò từ con số không, ít nhất phải mười ngày nửa tháng nửa mới đạt được đến trình độ hiện tại.
Tiền tiêu không hề lỗ nha!
Năm người rõ ràng lớn tuổi hơn An Kha đều cúi đầu cảm ơn cậu, hình ảnh này nhất thời có chút quái dị.
"Ngày mai đi học nhớ mang học phí nha." An Kha vẫy vẫy tay.
Nhóm học sinh như bừng tỉnh từ trong mộng, vội vàng đứng dậy, đi đến trấn trên tìm nhiệm vụ kiếm tiền.
Lúc đi còn ghé đầu thì thầm với nhau.
"Cậu nghe hiểu được nhiều hay ít?"
"Một chút."
"Tôi cũng chỉ nghe hiểu được một chút, cơ mà thu hoạch được nhiều vậy, trở về ráng tiêu hóa một chút, sửa lại thành một cái đề cương."
"Nhớ phát cho tôi một bản nha! Thêm bạn đi nào."
"Thầy thật sự giỏi quá, tôi có cảm giác cậu ta thật sự giống một ma pháp sư..."
"Cậu xem nhiều tiểu thuyết quá hả?"
"Thầy ơi, tôi còn một số chỗ chưa hiểu, cậu cho tôi hỏi một chút..." Trọc đầu đi đến gần cậu, có ý muốn hỏi riêng.
An Kha liếc mắt ngó anh ta một cái, "Anh có lòng ham học, thầy rất là vui. Nhưng muốn học giỏi ma pháp, chỉ dựa vào lòng ham học là không đủ, anh còn cần thứ này nữa."
Cậu vươn tay trái lên, đem năm ngón tay thẳng tắp mở ra, nắm chặt lại, rồi lại mở ra.
Trọc đầu bị ngón tay thon dài xinh đẹp của An Kha làm cho lung lay một chút, lấy lại tinh thần tự hỏi bản thân, bừng tỉnh đại ngộ: "Ý của thầy là, không phải chỉ cần lòng ham học, mà còn phải có năng lực khống chế nguyên tố ma pháp phải không? Cùng với sự năng nổ, nắm lấy cơ hội để nâng cao tính kiên trì? Tôi hiểu được rồi..."
An Kha thở dài, "Không phải... Ý tui là, muốn học thêm thì phải giao thêm năm đồng bạc."
Trọc đầu: "..."
"Anh nhìn trong ba lô chỉ còn mỗi ba đồng bạc, chưa bỏ ý định hỏi: "Có thể cho tôi nợ trước không?"
Mặt An Kha vô cảm: "Người xuất gia không nói dối, ma pháp sư không chơi thiếu nợ."
"..." Trọc đầu ủ rũ cụp đuôi, "Được rồi, thầy vất vả rồi, mai gặp lại thầy sau."
"Trẻ nhỏ dễ dạy." An Kha nhón chân vỗ vỗ đầu của Trọc đầu, phất áo choàng ma pháp màu đen trên người, tiêu sái rời đi.
Người này sao lại cao như vậy, thật là tổn hại uy nghiêm của người làm thầy này.
An Kha cao 1m73 trong lòng thầm nghĩ.
(Đọc tại wordpress: hoitadao.design để ủng hộ cho team.)
Góc lảm nhảm: Dạo này mọi người trong team bận nên có mỗi mình mình edit chương này. Bản beta chắc sẽ update sau. Mà tuần này hăng máu up tận ba chương rồi nên xén bớt của tuần sau một chương hì hì:3 Hẹn gặp lại mọi người trong tuần sau nhá.