Ma Pháp Của Cô Vợ Bí Ẩn

Chương 12: Điều Kiện Trao Đổi




Bạch Hạc Ngôn quay sang Tư Thời Vũ nãy giờ vẫn đứng dửng dưng, không tham gia vào cuộc thảo luận giao dịch hôn nhân giữa hai nhà Bạch, Tư tựa như người ngoài cuộc, mỉm cười trìu mến nhưng ánh mắt lại thâm trầm khó dò.

“Ông và anh về trước đây, em ở lại bảo trọng, có gì cứ gọi điện thoại báo cho anh là được!”

Tư Thời Vũ cũng mỉm cười thân thiết với Bạch Hạc Ngôn, dù sao anh ta đã đưa cô vào tròng, cô không còn cách nào khác để thay đổi cục diện trước mắt. chi bằng cứ thỏa hiệp trước rồi tìm cách để thoát ra vậy!

“Vâng, ông với anh về cẩn thận ạ!”

Trước ánh mắt như muốn “ăn tươi nuốt sống” của Hạ Hồng Yến và Tư Hàn San, Bạch Hạc Ninh và Bạch Hạc Ngôn rời khỏi Tư gia.

Tư Thời Vũ vừa tính đi lên phòng thì đã ăn một cái tát như trời giáng của Hạ Hồng Yến vào má phải khiến mặt cô đỏ ửng lên. Cô vốn dĩ tính phản kháng lại bà ta nhưng sực nhớ còn có sự hiện diện của Tư Hàn San nên liền nhẫn nhịn, dù sao vở kịch này cũng cần phải diễn. Cô chỉ lặng lẽ nhìn Hạ Hồng Yến, hai hàng nước mắt chực rơi ra.

Tư Hàn San cũng có vẻ bất ngờ trước hành động của Hạ Hồng Yến, ông ta nhanh chóng kéo bà ta về phía mình, quát lên.

“Bà làm cái trò gì thế hả, sao lại đánh con bé? Chuyện bà tự ý vu vạ cho nó ăn cắp ban nãy là Tư gia mất mặt trước nhà Bạch gia tôi vẫn còn chưa xử lý bà đấy, suốt ngày làm mấy chuyện hồ đồ!”

Hạ Hồng Yến vẫn chưa nguôi cơn tức, muốn lao vào nắm tóc Tư Thời Vũ. Bà ta gào lên như một con sư tử cái.

“Nó cũng y như con mẹ hồ ly tinh của nó, mới nứt mắt ra đã đi quyến rũ đàn ông. Đến Bạch Nhị Thiếu gia cũng dám quyến rũ, ông nghĩ cho kỹ đi nếu không phải tại nó thì sao Nhã Tú, Nhã Thi lại mất đi cơ hội được gả vào Bạch gia chứ. Tôi không thể nó đạt được mục đích đê hèn nữa!”

Tư Thời Vũ cau mày.

“Bà không được nói xấu mẹ tôi! Mẹ tôi không phải là hồ ly tinh, ba đã quen với mẹ tôi từ trước khi cưới bà rồi! Bà mới là hồ ly tinh.”

“A, con này giỏi nhỉ, hôm nay còn dám hỗn hào với tao à? Tư Hàn San, ông xem đứa con gái này của ông đi, còn suốt ngày bênh vực nó. Xem hôm nay tao sẽ xé nát cái miệng xinh đẹp của mày ra thế nào!”

Hạ Hồng Yến lao đến tính đánh Tư Thời Vũ nhưng cô đã kịp thời né ra xa. Tư Hàn San thấy thái độ hậm hực không ngừng của Hạ Hồng Yến nên cũng nhanh chóng lôi bà ta trở lại trường kỷ.

“Bà thôi đi, còn con nữa Tư Thời Vũ, không được hỗn hào với mẹ con như vậy! Mau xin lỗi mẹ con đi.”

Tư Thời Vũ cảm thấy uất ức, một mụ ghẻ độc ác luôn đối xử với con chồng tàn tệ như vậy lại muốn cô gọi một tiếng “mẹ”, hai tiếng “mẹ” hay sao? Không đời nào.

“Ba à, ba cũng biết là con không sai, con không xin lỗi bà ta. Bà ta rõ ràng vô duyên vô cớ tát con, chuyện nhà họ Bạch muốn hỏi cưới ai thì con cũng đâu thể nào cấm cản họ được, sao lại trút giận lên con chứ?”

Tư Hàn San bày ra vẻ mặt khó xử, người mà Bạch gia nhắm đến là Tư Thời Vũ, nếu như để con bé có chuyện gì thì mai sau biết trả lời thế nào với Bạch gia đây. Còn Hạ Hồng Yến bình thường đã vô cùng căm ghét Tư Thời Vũ, bây giờ lại cộng thêm chuyện Tư Thời Vũ được Nhị Thiếu gia bên nhà họ Bạch hỏi cưới chứ không phải là Tư Nhã Tú, Tư Nhã Thi khiến máu nóng trong người bà ta tràn lên não, chẳng còn biết phân biệt phải trái gì nữa cả. Chỉ một chút nữa thôi là còn hai tay dâng luôn mỏ đá Thủy Vân Đàm cho Bạch gia, thật là khiến người ta đau đầu!

Tư Hàn San đành tìm cớ hòa hoãn.

“Thôi, mai con còn đi học, con lên phòng trước đi. Chuyện hôn sự để ba mẹ bàn tính với nhau trước đã!”

Tư Thời Vũ khẽ gật đầu, cô vội vàng đi thu dọn đồ đạc vương vãi ra sàn một cách nhanh chóng. Dây dưa với mụ dì ghẻ đang lên cơn điên ngay lúc này không phải là cách!

Hạ Hồng Yến đưa ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô một cách căm hận. Trong lòng bà ta ngầm phản đối thái độ của Tư Hàn San lúc này, bà ta vẫn muốn trị cho Tư Thời Vũ một trận mới thỏa cơn giận của bà ta!

“Ông làm sao vậy Hàn San, tôi đang dạy dỗ con mất dạy Thời Vũ, sao ông lại cản tôi chứ? Sau này nó lại không biết sợ ai nữa thì ông tính làm thế nào?”

“Sao lúc nào bà cũng nhảy đổng lên vì những chuyện không đâu vậy, bà có biết mỏ đá Thủy Vân Đàm quan trọng đến thế nào hay không hả? Tất cả sản lượng hồng ngọc mà chúng ta đang đưa vào chế tác chính là từ đấy khai thác mà ra đấy! Bà lúc nãy còn tính trao đổi với nhà họ Bạch, mất mỏ đá này nhà họ Tư chúng ta chỉ có nước ăn cám. Họ hoàn toàn có mưu đồ đối với hôn sự này, bà còn không nhận ra hay sao?”

Hạ Hồng Yến ngồi trầm ngâm, không hiểu bà ta đang mưu tính những gì.

Tư Thời Vũ vẫn chưa lên phòng, cô đứng nép vào góc khuất giữa chiếu nghỉ nơi cầu thang cuốn, âm thầm lắng nghe cuộc đối thoại của phu thê Tư Hàn San. Câu chuyện về mỏ đá quý ở Thủy Vân Đàm thu hút cô vì nơi đó chính là nơi cô lớn lên, ba từ này đã được Bạch Hạc Ngôn nhắc đến từ trước với ông nội của anh ta, bây giờ Bạch gia lại dùng nó để trao đổi trong mối hôn sự hai nhà nữa.

Ngoài chuyện sản lượng khai thác đá quý của nhà họ Tư nó còn liên quan gì đến lai lịch người mẹ đã khuất bí ẩn của cô hay không?

Tại sao nhà họ Bạch vốn dĩ kinh doanh về bất động sản mà cũng thèm muốn mỏ đá này đến vậy?