Chương 28 : Chạy trốn
Trắng nõn cô nương - Vụ Mai Sa Mạc chi chủ sắc mặt âm trầm, bàn tay trắng nõn nâng lên, vén mái tóc trên đầu lên.
Ở trước người nàng, mười mấy âm hồn quỳ trên mặt đất, thân thể không ngừng run rẩy.
"Không tìm thấy hắn, đúng không?"
Cả đám âm hồn run rẩy,"Chủ nhân, chúng ta tìm đi tìm lại, căn bản không có thân ảnh Liễu Tam."
Ánh mắt nhìn về phía vách đá trước mặt, trên vách đá tối đen như mực không có chút tức giận nào.
Thần thức đã nhiều lần tuần tra qua hai lần, phái ra âm hồn lần lượt từng khe hở đều nhìn một lần, hẳn là không có sai lầm nhưng Liễu Tam lại có thể đi nơi nào đây?
Cô nương trắng nõn trên mặt một mảnh mờ mịt,"Chẳng lẽ thực sự không có ở chỗ này?"
Trên mặt Ngô Mộng Hãn mang theo thất vọng, không tìm được Liễu Tam, Ngô Mộng Hãn trong lòng phi thường không cam lòng.
Trên người cô nương trắng nõn chợt nổi lên một trận gió lốc, mười mấy âm hồn bị quấy vào trong gió lốc, gắt gao vây quanh ở bên cạnh nàng.
Âm hồn kêu thảm thiết cầu xin tha thứ lần nữa vang lên, thân thể cô nương trắng nõn nhoáng lên, thân hình lập tức biến mất không thấy gì nữa, nhanh chóng đuổi theo phía xa.
.................
Trong khe hở trên vách đá.
Mai Hương thanh âm vang lên,"Nhanh đi thôi, nếu như lần này hung hãn ác linh lại trở về, chúng ta liền không có cơ hội chạy trốn!"
Thanh âm Mai Hương vô cùng mệt mỏi, nàng tựa hồ tiêu hao tinh lực phi thường lớn, cả người đều có vẻ hữu khí vô lực.
Vừa nói xong, Mai Hương liền không có âm thanh.
Liễu Tam một lần nữa khống chế thân thể, hắn đứng lên, rất nhanh thu hồi trận bàn, mấy viên ma thạch khí tức ảm đạm, đã tiêu hao hầu như không còn.
Ảo trận tắt, Liễu Tam thò đầu ra từ khe hở vách đá, cẩn thận quan sát mọi nơi một phen, cất bước chạy như bay về phía Đăng Quỷ Hoang Nguyên.
Phải nhanh chóng chạy ra Quỷ Vực sơn cốc, vừa rồi trắng nõn cô nương thực sự mạnh mẽ, nếu không phải Mai Hương ra tay hỗ trợ, đoán chừng chính mình đã sớm thành người ta khôi lỗi.
Dọc theo đường đi tận lực nhanh chóng chạy trối c·hết, xông qua Đăng Quỷ Hoang Nguyên, Liễu Tam vọt vào Quỷ Mộng Lâm, nơi này bị Ngô Mộng Hãn chà đạp không thành hình dạng, khắp nơi là cây cối cùng cành cây tàn tạ, Liễu Tam một đường không ngừng nhanh chóng xông qua Quỷ Mộng Lâm.
Đi tới chỗ vách đá lúc trước mình rơi xuống, Liễu Tam ngẩng đầu nhìn lên phía trên, trên bầu trời âm u có một đạo quang mang chói mắt.
Rút Ma Diễm Đao ra, Liễu Tam leo lên vách đá.
Một bước hai bước, Liễu Tam từng chút thẳng tiến lên phía trên.
Nhưng vào lúc này, xa xa truyền đến thanh âm của cô nương.
"Sao lại vội vã như vậy? Trong Quỷ Vực sơn cốc có rất nhiều kỳ trân dị bảo!"
Là thanh âm của cô nương trắng nõn kia, thanh âm còn rất xa, chẳng qua truyền tới trong lỗ tai Liễu Tam lại phi thường rõ ràng.
Da đầu tê dại, tất cả Ma Hỏa lực trên người tăng tốc vận hành, công pháp Mị Ảnh Ma Hành toàn lực thi triển, tốc độ bay lên của Liễu Tam đột nhiên tăng lên.
Nhanh chạy trối c·hết! Nếu chậm một chút, bị âm hồn đáng sợ này đuổi theo, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Leo lên trên hai mươi mấy trượng, phía sau lại truyền đến thanh âm.
"Chờ ta, ta mang đến cừu nhân của ngươi, hắn đã bị ta biến thành búp bê vải, hiện tại đem hắn tặng cho ngươi, còn có Chiêu Hồn Kiếm của hắn."
Trắng nõn cô nương thanh âm phi thường nhập não, Liễu Tam trong lòng không khỏi rung động, theo bản năng muốn dừng tay.
Ý thức có chút mơ hồ, lúc tay chân Liễu Tam dừng lại, trong túi thơm một đạo bóng ma thoát ra, Kim Tỏa bay ra túi thơm, vung tay lên, một trận gió âm lãnh thổi về phía Liễu Tam.
Cả người Liễu Tam rùng mình một cái, đầu lập tức tỉnh táo lại.
"Nguy hiểm thật! Vừa rồi nếu không phải Kim Tỏa hỗ trợ, chỉ sợ đã xong đời rồi!"
Dùng hết toàn lực, Liễu Tam liều mạng leo lên vách núi, tốc độ càng tăng lên.
"Két!"Một tiếng giòn tan vang lên.
Liễu Tam rút cạn một chút sức mạnh Ma Hỏa cuối cùng trong cơ thể, thân thể của hắn khô quắt với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cả người điên cuồng gầy gò, giữa hai hơi thở, người của Liễu Tam liền biến thành da bọc xương.
Kim Tỏa phiêu đãng trên không trung hoảng sợ, nàng trừng to mắt, kinh ngạc nhìn Liễu Tam.
Liễu Tam thân tiếp tục điên cuồng gầy gò xuống, thân thể biến thành một bộ xương cốt giá đỡ, cả người trở nên dị thường gầy gò ngăm đen.
Trong khí hải, một chút Ma Hỏa cuối cùng biến thành ánh sáng nhạt, một chút ánh sáng nhạt này lay động trong khí hải trống trải, giống như bất cứ lúc nào cũng muốn dập tắt.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!"
Xương cốt Liễu Tam phát ra tiếng giòn vang, toàn bộ xương cốt thân thể phảng phất sắp sụp xuống, hắn trừng mắt nhìn một đôi thất thần con mắt ngơ ngác nhìn phía trên, ở phía trên hơn hai mươi trượng địa phương, chính là đỉnh của vách đá.
Nhưng chỉ một khoảng cách như vậy, lúc này muốn đi lên phảng phất thành hy vọng xa vời, thân thể Liễu Tam một chút cũng không động đậy được.
Trong khí hải, Ma Hỏa mơ hồ có dấu hiệu tắt, lơ lửng trong khí hải càng ngày càng yếu ớt, bị bóng tối bốn phía khí hải tồn đọng, từng chút từng chút tồn đọng, Ma Hỏa lay động, Ma Hỏa chợt lóe bị áp chế ngọn lửa càng ngày càng nhỏ bé.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!"
Sự rung động của bộ xương ngày càng mạnh mẽ.
Liễu Tam cái gì cũng không nghe thấy, cái gì cũng không nhìn thấy, cả người bắt đầu nhìn vào bên trong.
Nhưng vào lúc này, trên bầu trời khí hải, một viên ma tinh đột nhiên xuất hiện, viên ma tinh này phát ra ánh sáng màu đỏ như máu, ánh sáng màu đỏ như máu này chiếu xuống, đem toàn bộ khí hải chiếu rọi thành một mảnh màu đỏ như máu.
"Ầm!" Một cơn lốc màu đỏ nổi lên.
Ma Hỏa bắt đầu xoay chuyển, theo huyết hồng sắc gió lốc tung bay, khí thế đột nhiên tăng vọt, Ma Hỏa bộc phát tốc độ cực nhanh, nhanh chóng tràn đầy toàn bộ khí hải bên trong, toàn bộ khí hải bên trong bị trên bầu trời ma tinh chiếu rọi, Ma Hỏa tại toàn bộ khí hải bên trong thiêu đốt.
Ma Hỏa nhanh chóng hướng kinh mạch chung quanh chạy trốn, đến chỗ nào kinh mạch phát ra tiếng ồn ào sôi nổi, kinh mạch nhao nhao đứt gãy, lại bị Ma Hỏa thiêu đốt lấp đầy, trở nên càng thêm ngưng thực, rộng rãi.
Cái này biến hóa phi thường nhanh chóng, ba cái hô hấp, Liễu Tam thân thể toàn bộ kinh mạch bị điều chỉnh lại.
Thân thể Liễu Tam cũng lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục, cơ bắp trên người một lần nữa đẫy đà, thân thể trở nên phong phú no đủ, không còn là một bộ dáng xương cốt.
Tiếng nổ đùng đùng từ trên người Liễu Tam bộc phát ra, xương cốt của hắn bị Ma Hỏa rèn luyện, càng thêm kiên cố.
Thân thể có thể cử động! Liễu Tam nghe thấy phía sau truyền đến thanh âm.
"Đừng nóng vội! Ta lập tức tới ngay, cừu nhân của ngươi đang ở trên tay ta."
Là cô nương trắng nõn kia, âm hồn ác quỷ đáng sợ kia.
Kim Tỏa nghe được thanh âm trắng nõn cô nương, lập tức sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy, nàng hóa thành một làn khói đen, lập tức tiến vào trong túi thơm.
Trong túi thơm, thanh âm Kim Tỏa run lên,"Đại ca ca, đi nhanh lên!"
Liễu Tam thân thể vừa phóng, tốc độ trở nên nhanh chóng, trong lúc lắc mình liền xông lên hơn mười trượng, lại lắc mình một cái, thân thể như mũi tên, bay tới phía trên vách đá.
Hai chân vừa mới đạp ở vách đá phía trên, phía sau Quỷ Vực sơn cốc bên trong tràn ngập nổi cuồng phong, cuồng phong phi thường hung hãn, trải rộng toàn bộ vách đá chung quanh.
Nếu như vừa rồi chính mình không có xông lên vách đá, nhất định sẽ bị cuồng phong toả, rơi vào vách đá phía dưới.
Liễu Tam lui về phía sau vài bước, nhìn lại vách đá phía sau, liền thấy trong cuồng phong bạo ngược, có một đạo thân ảnh màu trắng, một đôi mắt âm lãnh gắt gao nhìn chằm chằm mình, giống như muốn ăn thịt mình.
Trong Quỷ Vực sơn cốc, cô nương trắng nõn ánh mắt băng hàn, hàm răng cắn đến khanh khách rung động, trong tay hung hăng nắm chặt búp bê vải.
Ngô Mộng Hãn biến thành búp bê vải bị tay cô nương trắng nõn nắm chặt cả người đau đớn, ánh mắt lại gắt gao nhìn chằm chằm phía trên vách núi, nhìn chằm chằm thân ảnh Liễu Tam phía trên vách núi, trong ánh mắt lộ ra cừu hận khắc cốt ghi tâm.