Tống Hương Ngưng vừa đi vào cửa nhà, liền thấy mặt nghiêm túc của ba Tống đang nhìn cô.
- Ba, có chuyện gì không? - Tống Hương Ngưng che giấu trong lòng mình một tia kinh ngạc, mặt bình tĩnh hỏi.
- Hương Ngưng, tại sao lại muốn cùng Tiêu Hàn quấn lấy nhau? – Ba Tống muốn chọn một địa điểm tốt để nói chuyện với cô, nhưng nay xem ra đã phải nói rồi.
- Ba? - nội tâm Tống Hương Ngưng càng thêm giật mình – Ba muốn nói cái gì ạ?
Cô cũng chưa thể xác định rõ ba Tống có điều gì đang muốn làm rõ với cô, cho nên không thể làm gì khác hơn là thử dò xét.
Ba Tống không có ý định để cho cô hao tổn tâm sức nữa
- Hương Ngưng, tại sao cùng Tiêu Hàn quay trở lại? Con làm như vậy không sợ Owen Dục ghen sao? – Ông không muốn nhìn thấy Tống Hương Ngưng và Owen Dục bởi vì những chuyện trong quá khứ mà làm trở ngại trong hiện tại.
Nghe được lời ba Tống nói, Tống Hương Ngưng mới đột nhiên ý thức được, chuyện mình và Owen Dục đã chia tay còn chưa nói lại với ba Tống. Cô sửa lại một chút câu chữ trong đầu, hít thở sâu một hơi, mới lần nữa nói chuyện:
- Ba, con và Owen Dục đã chia tay rồi.
Cô dùng một gương mặt bình tĩnh để nói, ai nhìn vào cũng không thể nghĩ cô là người phụ nữ mới vừa chia tay với bạn trai.
- Cái gì? - Ba Tống không nghĩ tới Tống Hương Ngưng mới vừa mang bạn trai đến ra mắt lại chia tay như thế, cứ như vậy đã chia tay rồi, trong khoảng thời gian ngắn khó có thể tiếp nhận - có chuyện gì khiến các con phải chia tay hay sao?
Ông nhìn ra cậu thanh niên tên Owen Dục kia rất thích Tống Hương Ngưng, tại sao chai tay nhanh như vậy?
Tống Hương Ngưng đối với vấn đề này có chút mệt nhọc rồi, nhưng không thể không nói
- Không có vì cái gì ạ, sau khi qua lại cảm thấy không hợp nhau nên chia tay thôi ạ.
- Tính tình không hợp? - ba Tống không tin – trước kia hai con không phải làm cùng một công ty sao? Cũng đã ở cùng với nhau lâu như vậy, thế nào lại nói là tính tình không hợp nhau?
Ba Tống càng cảm thấy có cái gì không đúng
- Hương Ngưng, có phải là con làm cái gì đó có lỗi với Owen Dục hay không?
Ông không quên lý do ban đầu mà Tống Hương Ngưng và Tiêu Hàn chia tay nhau, hiện tại cô đột nhiên cùng Owen Dục chia tay, ông không có nghi vấn này mới là lạ
Tống Hương Ngưng vì sao lại không biết ba Tống nghĩ cái gì
- Ba, không cần nghĩ như vậy, con gái ba không có như thế? Con nói là con và Owen Dục tính tình không hợp nhau nên mới tách ra, con không có làm chuyện gì có lỗi với anh ấy.
Bà Tống nhìn sâu vào đôi mắt của Tống Hương Ngưng, qua một lúc lâu, còn nhẹ nhàng lắc đầu, bày tỏ không thể tiếp nhận.
Tống Hương Ngưng nhìn vẻ mặt không tin của ba Tống, biết nếu không kể cho ông nghe ngọn nguồn câu chuyện năm đó, ba Tống chắc là sẽ không tin tưởng cô.
- Ba, thật ra thì năm đó không có ngoại tình với ai để Tiêu Hàn bắt gặp.
- Con nói cái gì? – Ba Tống càng thêm giật mình - Đây là chuyện gì xảy ra? Năm đó không phải con chính là có đàn ông bên ngoài nên con mới phải chia tay với Tiêu Hàn sao?
Hiện tại ông rất hoài nghi mình có phải đã già rồi không, đầu óc có chút chậm chạp, hoặc thính lực giảm xuống, nên nghe mọi chuyện đều không rõ ràng.
Tống Hương Ngưng biết ba Tống đã nghe được những điều mình vừa nói, nhất định có cái phản ứng này, vì vậy cô cũng không có rất giật mình
- Ba, năm đó con và Tiêu Hàn là thỏa thuận kết hôn. – cô tận lực tóm gọn nội dung cho đơn giản và rõ ràng nhất, không làm cho ba Tống quá mức khó hiểu - Năm đó con uống say lại cùng anh xảy ra quan hệ, sau đó con mang thai Tiểu Xuyên. Con không muốn phá thai, mà Tiêu Hàn nói muốn giữ đứa bé lại thì con phải cùng anh ấy kết hôn, nhưng sau khi sinh con ra, đứa bé phải thuộc về nhà họ Tiêu, sau đó con và anh ấy sẽ ly hôn. Đây chính là lý do vì sao năm đó chúng con lại nói con có đàn ông bên ngoài, đó là lý do chúng con ly hôn nhanh như vậy.
Ba Tống nghe rõ từng lời Tống Hương Ngưng nói, nhưng chẳng thể nào hiểu được
- Vậy lúc đó hai người đối với đối phương chẳng có chút tình cảm nào sao?
Ông phải đứng thật lâu, ngẫm thật kỹ mới tìm ra câu nói, nhưng vẫn có thật nhiều cái ông chẳng thể hiểu được.
- Con không biết Tiêu Hàn nghĩ thế nào, nhưng lúc đầu con đã đồng ý đem Tiểu Xuyên sinh ra xong liền cùng anh ấy ly hôn, cũng không thể bởi vì yêu anh ấy mà cùng anh ấy dây dưa? - Tống Hương Ngưng cười khổ nói – Thương anh, không câu chấp một chút mới là tốt.
Cô không muốn thừa nhận, hiện tại trong lòng cô cũng không câu chấp.
Ba Tống nghe ra trong lòng Tống Hương Ngưng cũng không phải nghĩ như vậy
- Vậy bây giờ con vẫn yêu cậu ta sao?
Cái này mới là chỗ mấu chốt, nếu như bây giờ đối với Tiêu Hàn nói là chưa từng yêu, vậy tại sao còn cùng anh tiếp tục dây dưa?
- Yêu? - Tống Hương Ngưng cười đến có chút gượng ép – Vì yêu anh ấy mà ba năm trước con đã tiêu hao quá nhiều tình cảm, hiện tại tất cả tình yêu con chỉ dành con Tiểu Xuyên mà thôi.
Cô giờ đã không còn yêu chỉ muốn tìm một cảm giác an toàn.
- Con nói là đã dùng hết tình yêu vào ba năm trước, vậy con với Owen Dục là tình cảm gì?
Ba Tống không hiểu nổi, không thương đối phương, tại sao còn phải quen đối phương?
Nói đến Owen Dục, trong lòng Tống Hương Ngưng chỉ có cảm giác áy náy
- Đối với Owen Dục, con chỉ muốn xin lỗi anh ấy; con nghĩ con cùng anh ấy ở một chỗ, là bởi vì khi đó con quá cô đơn, muốn tìm một người ở cùng mà thôi.
Cô nghĩ rất nhiều, như thế nào cũng không tìm ra cảm giác yêu thương với Owen Dục.
Sau khi ba Tống nghe xong, biết chuyện đã là kết cuộc, tất cả đã không cách nào vãn hồi, nhưng ông vẫn ý vị sâu xa nói:
- Hương Ngưng, ba không biết con nghĩ như thế nào, nhưng mà ba lại biết, con nhất định không phụ lòng tin của ba. Ba hy vọng con sẽ được hạnh phúc, con sẽ tìm được chân tình, ba luôn an tâm vì con.
Thật ra thì ông nhìn ra được, bây giờ Tống Hương Ngưng còn là yêu Tiêu Hàn, chỉ là cô không chịu thừa nhận thôi.
Tống Hương Ngưng biết ba Tống đã không còn hỏi tới tình cảm của mình nữa, liền nặng nề thở phào nhẹ nhõm.
Thứ cảm tình này, sau này sẽ suy nghĩ lại!
- Hương Ngưng, con đã trở về nước khoảng một thời gian rồi, vậy con không có ý định bắt đầu làm việc lại sao?
Ba Tống trước chưa từng có hỏi vấn đề công việc của Tống Hương Ngưng, là bởi vì Owen Dục và Tống Hương Ngưng có quan hệ, ông cho rằng Tống Hương Ngưng sẽ quay lại công ty của anh ta làm việc. Bây giờ hai người đã chia tay, vấn đề công việc của Tống Hương Ngưng hiện đang là vấn đề ông quan tâm nhất.
Nghe được lời ba Tống vừa nói, Tống Hương Ngưng mới nhớ tới mình đã làm con sâu đục gạo lâu rồi
- Con rất xin lỗi vì đến bây giờ con vẫn còn sống dựa vào tiền trong gia đình.
Ba Tống cười, lắc đầu
- Hương Ngưng à, hai cha con ta đừng nói những lời như thế? Ba vẫn có thể nuôi nổi con. Chỉ là ba sợ con buồn bực, ở nhà sẽ không thấy vui, cho nên mới hỏi một chút con có định đi làm lại không.
Tống Hương Ngưng biết ba Tống không có ý trách cứ cô, nhưng cũng không tiện ở nhà mãi như thế. Cô suy nghĩ một chút, liền suy tính ra phương án
- Ba xem như thế này được không? Dù sao con cũng học về phương diện quảng cáo, con muốn đi một công ty khác xin việc, bắt đầu lại.
Cô không tin với thực lực của mình lại không tự làm ra chén cơm?
Ba Tống rất rõ sự thực lực của Tống Hương Ngưng
- Ba tin tưởng con
- Dạ, cám ơn ba ạ - Tống Hương Ngưng rất cảm kích sự tin tưởng mà ba Tống dành cho cô – Vậy con về sau sẽ cố gắng chăm sóc cho Tiểu Xuyên.