Ma Đạo Quái Nhân

Chương 17: Nhắc nhở.




Tháng 10 giữa đông Vân Lĩnh.

Một ngày này Trương thúc có đến nhà của Lưu Dã, bắt đầu nhắc nhở việc gia nhập Huyền Hoàng học phủ.

Từ lúc mẫu thân hắn ngày kia đi nói chuyện với Trương thúc trở về, nàng cũng không quá để ý việc hắn gia nhập học phủ rồi.

Trước mắt mà nói thì là như vậy.

Mà mấy ngày này Lưu Dã cũng không rảnh rỗi. Nhờ vào Bàn Huyết Công tầng thứ nhất Dung luyện huyết khí.

Lưu Dã thể năng một đường tăng mạnh!

Hắn dựa vào hấp thụ phần lớn các loại dã thú thịt mà thân thể cuối cùng cũng phát sinh biến hóa rõ rệt.

Chiều cao mặc dù không có thay đổi, vẫn nằm đó 1m độ cao. Nhưng hắn bắp thịt nguyên bản tiểu hài mập mạp da thịt, đến nay đã hoàn toàn biến mất.

Phúng phính hai má không còn, để lộ ra đôi mắt to tròn chứa tinh huy, khuôn mặt dài đến hoang dã cực kỳ.

Tóc buộc sau đầu, cơ thể dài đến nhìn vào khá là bình thường của một thiếu niên nhân.

Đây hoàn toàn là nhờ vào sự dẻo dai của gân cốt và kinh mạch, giúp cho hắn cơ bắp không quá lớn mà gây phản cảm, thay vào đó là cân đối cực kỳ.

Ký chủ: Lưu Dã(4 tuổi)

Cảnh giới: Không.

Sức mạnh: 21.2

Công pháp: Bàn Huyết Công(Tầng 1). Kỹ năng: Trụ cột quyền, Truy Phong tam thức(Đao đến xử người)

Linh hồn: 0.4.

Nhìn đến 21.2 điểm sức mạnh thân thể, Lưu Dã một hồi thỏa mãn cực kỳ.

Mấy ngày nay hắn bị mẫu thân rầy la một trận vì đợt kia hắn bị thương ở chân chuyện. Thành ra Lưu Dã đều không thể ra ngoài.

Nếu ra ngoài, chỉ xuất hiện được ở sân bãi nơi Trương thúc giáo đám thanh niên nhân.

Mặc dù không thể dựa vào đi săn mà kiếm điểm Linh hồn. Nhưng dựa vào lượng thịt cùng Bàn Huyết Công tầng 1.

Hắn đã thành công tiến đến cột mốc 20 điểm sức mạnh thân thể!

20 điểm sức mạnh thân thể, không phải 10 hay 16 17 sức mạnh thân thể có thể so sánh nổi!

Bởi vì, khi đạt đến đây độ cao. Cuối cùng Lưu Dã cũng có thể cảm nhận được như có như không một loại nội khí phát ra từ trong cơ thể.

Mà khi chiến đấu, Lưu Dã có thể vận lên loại khí này để cường hóa vào thân thể hoặc quyền đầu, tăng lên lực sát thương hoặc phòng thủ.

Theo Trương thúc nói, đây là Huyết khí, thứ mà cả cơ thể hắn máu huyết có thể tinh luyện đi ra!

Mặc dù chỉ có nho nhỏ một chút huyết khí, sử dụng xong đều phải chờ đợi máu huyết tinh lọc ra huyết khí mới.

Nhưng đối với Lưu Dã lại quý trọng cực kỳ!

Bởi vì đây có thể là đòn cứu mạng của hắn lúc nguy cấp a!

Có thể khiến đối thủ bất ngờ nhất khi hắn tung ra huyết khí.

Khục, kia hoàn cảnh, thật sự hắn rất chờ mong~

- 2 ngày nữa, ngươi sẽ tiến về Huyền Hoàng học phủ một mình, tham gia thi tuyển để nhập học.

Trương thúc trước khi cùng đám thanh niên nhân bắt đầu đi săn, lão đối với Lưu Dã giao phó.

- Không ai theo cùng?

- Không ai theo cùng.

Thấy Lưu Dã hỏi, Trương Bân mới bắt đầu đối với hắn nói.

- Ngươi lúc này đã tu luyện tốt Truy Phong tam thức, Trụ cột quyền pháp đánh xuống căn cơ đã vững trải cực kỳ.

Nếu không nói là hiếm thấy tiềm lực cực lớn yêu nghiệt thiên tài. Nhưng mà cái này chỉ ở trong lòng lão, lão sẽ mãi mãi không nói ra miệng.

- Hơn nữa bằng vào Tụ huyết nhị trọng tu vi, có thể xuất hiện huyết khí trên người mà chỉ có Tụ huyết tứ trọng mới có. Nhiêu đây đã đủ để ngươi có thể tự vệ trên đường tiến về Huyền Hoàng học phủ.

Nói xong sau đó, lão đưa cho hắn thêm 1 quyển điển tịch.

- Đây là Lưu Tinh Bộ pháp, nhờ vào sự chuyển động của sao trời mà sinh ra bộ pháp, đủ cho ngươi sử dụng rất lâu rất lâu.

Cái gì quan trọng phải nói hai lần, thấy Lưu Dã tiếp lấy sau đó, lão mới trầm giọng nói

- Lưu Tinh Bộ là vật bất phàm, không được cho ai biết, kể cả mẫu thân của ngươi! Chỉ được sử dụng ra để thoát thân, hoặc giết người diệt khẩu, ngươi hiểu?

- Ta hiểu.

Lưu Dã nghe vậy, trọng trọng gật đầu. Quyền chưởng kiếm pháp có thể nhiều, có thể cao cấp.

Nhưng khác với cái khác vũ kỹ loại, thân pháp là một loại cực kỳ hiếm có vũ kỹ, nhất thân pháp xuất hiện, đều đưa đến nhiều người tranh đoạt.

Hắn từ khi sinh ra ở thế giới này, có thể biết một số loại vũ kỹ từ Nhị Cẩu, từ tiểu Lăng, từ Hầu tử trên thân, nhưng hắn chưa bao giờ thấy bọn hắn sử dụng thân pháp.

Đủ thấy thân pháp hiếm có bậc nào!

Vì dù sao, thân pháp dùng để truy tung hay thoát thân, đều hữu dụng cực kỳ!

Lợi bất cập hại như vậy, thân pháp mới trở nên hiếm có!

- Được rồi, ngươi tu vi có, vũ kỹ có, thân pháp cũng đã có. Thiếu thốn nhất là thế giới quan cùng với kinh nghiệm giao đấu.

- Mà Huyền Hoàng học phủ trên đường đi đều có thể giúp cho ngươi tôi luyện bản tính, hiểu được một số thứ mà chỉ có thể chính ngươi mới có thể cảm nhận được.

- Chỉ nhớ 3 điều duy nhất: Không tin người, không giúp người, và phải thật tàn nhẫn!

Nói đến đây, Trương Bân đều nhịn không được thở dài, lời đều nói hết.

4 năm sống chung trong bóng tối bảo vệ, mặc dù thời gian ngắn dạy bảo rất ít. Nhưng đối với lão, Lưu Dã như chân chính một tên đệ tử của lão vậy.

Chuẩn bị xa cách, dù cho máu lạnh trong tủy, lão vẫn nhịn không được có chút thương cảm. Thời gian thật nhanh a, chỉ mới đó thôi, tiểu hài bế trên tay ngày nào lão còn phải liều mạng già ra bảo vệ, nay chỉ thêm mấy năm, hắn đã có riêng một vùng trời.

- Ta sẽ nhớ kỹ, cảm tạ Trương thúc!

Lưu Dã nhìn kia Trương Bân bóng lưng đi ra ngoài cửa, có hơi tôn kính.

Lão thời gian này dạy hắn rất nhiều.

Mà quan trọng nhất câu nói kia, lão đều nói hắn đến thuộc lòng, nhưng vẫn luôn luôn nhắc nhở hắn.

Lưu Dã không khó chịu, mà hoàn toàn tiếp thu đến.

Hắn không tin hắn là nhân vật chính, có đánh không chết nhân vật chính quang hoàn. Hắn phía sau có thân mẫu, có muội muội, có Kim Bà, có Trương thúc, Hầu tử, tiểu Lăng ca... và tất cả mọi người ở Diệp thôn.

3 điều Trương thúc dạy bảo, để Lưu Dã khắc ghi tâm khảm. Cho dù là hoàn cảnh như nào đi nữa, hắn vĩnh viễn sẽ dựa vào đó mà đối nhân xử thế.

Vì ngoài kia thế nhân hiểm ác, không biết địch bạn. Hắn như không tuân theo cái này nguyên tắc, hội sẽ chết không chỗ chôn!

Hắn còn chưa muốn chết... chỉ đơn giản như vậy.

- Sao mặt mày yểu xìu rồi?

Phụ nhân lo xong chuyện đồng án trở về, thấy Lưu Dã ánh mắt xa xăm, có phần cưng chiều nói.

Phía sau nàng là các cô thím, chịu đựng lấy mùa đông giá lạnh mà ai nấy sắc mặt đều tái nhợt, cười chào hỏi sau đó các nàng đều trở về riêng mình nhà đi.

- 2 ngày nữa, ta sẽ đi đăng ký nhập học Huyền Hoàng học phủ.

Hít sâu một hơi, Lưu Dã đối với mẫu thân nói.

- Nhanh như vậy sao?

- Chính ta cũng mong đến sớm một chút a, gia nhập sau đó ta sẽ cố gắng học tập. Ngày sau sẽ đến rước mẫu thân cùng mọi người đến nơi ở mới, tốt hơn, yên ấm hơn.

Lưu Dã ánh mắt có phần trưởng thành, ôm chặc lấy muội muội sưởi ấm cho nàng, nàng lúc này đều vì cái lạnh mà lâm vào ngủ say.

Nhìn nàng, Lưu Dã có hơi thương tiếc.

4 năm qua hắn cùng muội muội, tình cảm thắm thiết cực kỳ, nhưng vì nàng yếu nhược bệnh trạng mà hầu hết đều lâm vào ngủ say.

Gia hầu như chỉ có hắn cùng mẫu thân tiếng trò chuyện. Lưu Dã phân trần thời gian lúc hắn tự hỏi, nếu như hắn gia nhập học phủ sau đó, mẫu thân có cảm thấy cô đơn? Muội muội khi tỉnh lại không thấy hắn có đòi khóc như trước kia?

Hắn là lo lắng vấn đề này nhất.

- Ai!

Mẫu thân hắn cũng không nói gì, nàng ngồi xuống uống ngụm nước ấm có phần suy tư.

- Mẫu thân, ta muốn biết phụ thân là ai? Tại sao lại để 3 người chúng ta ở lại đây?

Lưu Dã thấy nàng thở dài, hắn nhịn không được nói ra bấy lâu nay câu hỏi tồn tại trong đầu.

Tràng cảnh trở nên im ắng cực kỳ. Hắn nhìn chằm chằm vào ánh mắt của nàng, để nàng nhịn không được thở ra một câu nói.

- Phụ thân ngươi... Ai! Mẫu thân không thể nói.

Buông hết khí lực, nàng xoa đầu hắn nói.

- Ta trước kia đều không muốn nói đến vấn đề này. Ta nguyên bản muốn ngươi cùng muội muội thành thành thật thật sống quãng đời còn lại ở Vân Lĩnh.

- Nhưng mà... ngươi tâm cường giả quá lớn, ngươi muốn tu luyện, vậy nên...

- Khi nào ngươi mạnh đến Huyền Hoàng học phủ mấy lão già coi trọng, mạnh đến mẫu thân trong mắt ngươi thật sự có thực lực đó.

- Ta sẽ nói hết cho ngươi, còn lúc này... không thể!

Hắn nhìn vào ánh mắt của nàng, có rất nhiều thứ.

Đau khổ, oán hận, hạnh phú, chờ mong, thất vọng... cảm xúc rất nhiều, thậm chí nàng nhịn không được còn xuống lệ nóng.

Nhưng mà, phụ nhân khóc đều khóc không nổi...

Hắn tiến đến ôm chặc lấy nàng mệt mỏi cơ thể.

Mẫu thân hắn quá khứ, hẳn rất đau khổ cùng tuyệt vọng! Từ trong mắt nàng Lưu Dã đều thấy rõ.

Vì vậy mà hắn không tiếp tục hỏi nữa.

- Ngài chờ! Tương lai nhi tử của Ngài sẽ mạnh đến rối tinh rối mù, mạnh đến để Ngài phải tự hào, lúc đó ta cùng muội muội sẽ chờ câu trả lời của Ngài!

Hắn ánh mắt kiên định cực kỳ, đối với nàng nói.

- Khanh khách, tiểu tử ngươi ta chờ a! Thất bại thì nhớ kiếm một cô gái tốt, về đây cho mẫu thân cái cháu nội, như vậy đối với ta đã đủ.

- Ta nói Ngài có thể hay không nghiêm túc chút a...

2 ngày hắn bồi tiếp mẫu thân cùng muội muội cứ thế trôi qua.

Tiến về học phủ thời gian, cuối cùng đến!