Tiểu Ngưu hồi đáp:"Tất nhiên là ta thấy"Nguyệt Lâm nói:"có cảm giác gì?"Tiểu Ngưu đáp:"Nàng rất mạh,bất quá ngươi cũng không kém nha."Nguyệt Lâm lắc đầu:"Ngươi gạt ta,Tiểu nha đầu kia đích xác là nhường ta.Nêu nàng toàn lực ứng phó ta rất nhanh sẽ thất bại.Ban lãnh thực sự của nàng kém không xa so với sư tỷ của chúng ta."Tiểu Ngưu cả kinh:"Nàng có lợi hại như vậy không?".Nguyệt Lâm cười khẳng định:"Cái đó là đương nhiên,nếu không nàng lại trở thành người thừa kê chức vị chưởng môn của Nga My đây"Tiểu Ngưu mở to hai mắt,nói:"Cái gì,tương lai nàng phải làm ni cô sao?"Hắn trong tâm tự nói"một cô nương như vậy đi làm ni co thì quá tiếc,tựa như một bông hoa vứt vào chuồng heo vậy (Nguyên văn)
Đêm đó sư nương tại đại sảnh mở tiệc,vì khách quý Quan Vịnh Mai mà tẩy trần.Phía trên,sư nương đích thân mời rượu.Dưới tâm thinh tình đó,cho dù không biết uống như Quan Vịnh Mai cũng uống vài chén.Bởi vậy ngoài nét thanh thuần thường ngày,nàng còn chen thêm nét kiều diễm nữa.Lại nhìn Nguyệt Lâm và sư nương đều uống rượu,nếu mà đi ngủ thì sẽ thành bức Hai Đường Thụy Xuân Cung Đồ (bức tranh hải đường ngủ mùa xuân).
Tiểu Ngưu mở miệng to ra uống,ánh mắt nhất nhất đảo trên mặt các nàng.Bởi vì thân phận quan hệ,trong đại sảnh chỉ có 4 người bọn họ.Nguyệt Lâm mỹ lê,Vịnh Mai thanh thuần,Sư nhương thành thục.Ba loại phong thái,cho dù loại nào cũng khiến Tiểu Ngưu tâm thần mê mẩn.Tiểu Ngưu nhìn Quan vịnh mai,càng nhìn càng thấy tiếc,xinh đẹp như nàng lẽ nào lại đi làm ni cô.Nhưng nếu làm ni cô thì vị hôn phu của nàng ra sao đây,cái này là do nàng quyết định thôi."
Bởi vì cao hứng,Nguyêt Lâm múa một đoạn kiếm pháp.Guowg mặt xinh đẹp của nàng kết hợp với vòng eo tinh tế tạ thành những động tác khó khiến mọi người vỗ tay tán thưởng không thôi.Làm khách,Quan Vịnh Mai cũng không chịu kém,đàn một khúc để đáp lại tịnh tình của chủ nhân.Tiếng đàn như cơn mưa xuân,thanh thúy trầm bổng,du dương réo rắt khiến lòng người rung động.Mười ngón tay liên tục múa trên phím đàn khiến tiếng đàn như du dương bất tận
Tiếng đàn vừa dứt,sư nương đi đầu trầm trồ khen,Nguyêt Lâm và Tiểu Ngưu cũng phụ họa theo.Sư nương nói:"Thật không nghĩ ngoài võ công xuất chúng ra,Vịnh Mai còn có đàn nghệ bất phàm nữa,thật đúng là hi vong của Nga My.Vinh mai măt đẹp uông uông nói:"Đàn nghệ cũng là sư phụ lão nhan gia dạy,người nói vạn vật tương thông,học đàn cũng có thể bổ trợ cho võ công"
Sư nương gật đầu nói.:"Lệnh sư thật sự cao nhân,khó trách lạ dạy ra đồ đệ ưu tú như vậy"Tiểu ngưu cười nói::"Người đẹp tiếng đàn hay,không biết Vịn Mai có hay không lại đàn một khúc"Nguyệt Lâm và sư nương cũng hùa theo làm Vịnh Mai khó mà cự tuyệt.Vịnh mai lại đàn thêm một khúc thập diện mai phục,không khí chiến tranh tràn ngập được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn bằng tiếng đàn.Tiểu Ngưu tá dương trong lòng,thầm nói:"Vị mỹ nữ này thực xuất sắc nha,ngoài vẻ đẹp còn có một tuyệt kĩ như vậy.Không biêt Nguyệt Ảnh ngoài công phu ra con có gì hay không?Âm mưu,thủ đoạn chăng?Yến tiệc kết thúc,sư nương lệnh Nguyệt Lâm dẫn Vịnh Mai đi nghỉ còn Tiểu Ngưu thì ở lại,nói có chuyên cần bàn.Tiểu Ngưu biết thực ra chẳng phải việc quan trọng gì mà chỉ muốn nói với hăn mấy chuyện thầm kín.Nguyệt Lâm cùng Vịnh Mai đi rồi,Sư nương cùng Tiểu ngưu ngồi đối diện nhau,khoảng cách thật gần.Tiểu Ngưu co thể ngửi được mùi hương trên cơ thể sư nương.Hắn xúc động muốn đem sư nương ôm vào trong lòng,tiêu hồn thực cốt nhưng hứ biết nơi này không phải chỗ có thể xằng bậy.
Sư nương đối với Tiểu Ngưu cười nói:"Tiểu Ngưu,hổm rày ra ngoài chơi vui vẻ chứ?"Tiểu ngưu đáp"Vui vẻ thì có vui vẻ,bất quá vẫn luôn nhớ tới sư nương (mả cha thằng mỏ dẻo)"Sư nương cười nói:"Tiểu ngưu,có câu này của ngươi thật không uổng ta yêu ngươi"Rồi lại nói"Đúng rồi,nghe nói Ngưu lệ Hoa đã sử lý Hắc Hùng Tinh,thanh Ma đao kia có phải lạ thất lạc rồi không?"Tiểu Ngưu thở dài nói:"CÁc phái đều có ý đồ với Ma Đao trên thân của Hắc Hùng Tinh,bất quá không thể tưởng được đến cái bóng của ma đao cũng không thấy.
Sư Nương trâm tư một lát rồi nói:"Cho dù Hắc Hùng Tình có chết thì vẫn còn Ngưu lệ Hoa nha,thứ của nhà nàng thì nàng nên biết.Nàng tại sao trước khi Hắc hùng tinh chết thì không hỏi nơi hạ lạc của ma đao rõ ràng?Tiểu Ngưu ừ nói:"Nàng đã trở về Tây Vực,mấy môn phai trung nguyên có khi nào lại chạy tới Tây Vực tìm nàng không?"Sư nương cười cười nói:"Đương nhiên không thể như vậy,các môn phái khác không đến nỗi ngốc như vậy.Với lại dù chúng ta không có được ma đao cung không thể để môn Phái khác có,nếu không rất bất lợi với chúng ta."Tiểu Ngưu nói:"Đành phải nghĩ biện pháp tốt hơn."Sư nương nói xong liền thay đổi đề tài.:"Ngươi có biết Nguyệt Ảnh sư tỷ ngươi đi làm việc riêng là việc riêng gì hay không?"Tiểu Ngưu lắc đầu:"Vấn đề này ta cũng hỏi nàng,chẳng qua nàng không nói cho ta,cũng không cho ta đi theo,ta cũng không biêt đến tột cùng là làm gì."Sư nương thở dài nói:"Tiểu nha đầu này cứ thích làm theo ý mình.Tính tình cương liệt,ai ngày sau lấy phải nàng thật là khổ sở"Tiểu Ngưu thầm nghĩ"Đây chính là điểm dộc đáo của Nguyệt Ảnh,Nàng không thích bị người khác quản,vì vậy nên mới cô độc chăng,ta cũng không thông minh gì..mai sau có cưới nàng thì cứ nghe lời nàng đi"Tiểu Ngưu mượn cơ hội nói:"Sư phụ quyêt định cho bọn hắn thành hôn?"
Sư nương ân một tiếng:"Việc này sư phụ ngươi sớm đã quyết định rồi nhưng còn vướng bận nhiều việc nên đến hôm nay mới công bố."Tiểu Ngưu cười nói:"Sư huynh thật phúc khí,cưới được thê tử xuất sắc như vậy."Sư nương mỹ mâu vừa chuyển,nhìn Tiểu Ngưu nói:"Ngươi cũng không kém nha,có Nguyệt Lâm xinh đẹp,lại có ta bên cạnh bồi tiếp mà"Nói đến đây ánh mắt tràn ngập nhu tình.Tiểu Ngưu cười nói:"Đúng đúng,ta đúng là hồng phúc tề thiên nha."
Sư nương lại hỏi:"Vậy khi nào ngươi cưới Nguyệt Lâm đây,Nguyêt Ảnh xuất giá,Nguyệt Lâm cũng nên nhanh lên"Tiểu ngưu thuận miệng đáp:"Khi nào Nguyệt Ảnh tỷ lập gia đình thì ta sẽ cưới Nguyệt Lâm"trong tâm lại nói:"Ta muốn là cưới cả hai nhưng không được ,các ngươi cũng không đồng ý nha"
Sư nương suy nghĩ gì đó trong chốc lát rồi nói:"Ngươi về nghĩ đi,sớm mai còn luyện công.Tiểu Ngưu đáp ứng một tiếng rồi xoay người đi.Trong khi xoay người,hắn nhỏ giọng nói:"Sư nương,khi nào chúng ta lại có thể ở cùng một chỗ?"Mắt của hăn lóe lên,hiển nhiên là ám chỉ cái kia.
Sư nương nở nụ cười nói:"Sư phụ ngươi còn hai ngày nữa là xuất quan nha,như vậy đi,chờ khi nào thích hợp chúng ta sẽ ở cùng nhau một lần"
Tiểu Ngưu thở dài một tiếng,hướng sư nương chúc ngủ ngon rồi rời đi.Hắn trong lòng nghĩ:"Sư nương vừa thông minh,vừa dũng cảm như vậy cũng có lúc biết sợ nha.hắc.Cung không thể trách nàng được,đổi lạ bât cứ kẻ nào cũng đều cẩn thận suy nghĩ một phen.Nêu chuyện này mà truyền ra ngoài thì sẽ là một hồi tai nạn kinh thiên động địa giáng xuống"
Một đêm này là một đêm phi thường tĩnh lặng.Sư nương không tới,Nguyệt Lâm không tới làm cho Tiểu Ngưu phi thường thất vọng.Sáng hôm sau như thường lệ vẫn luyện công,ôn lại khẩu quyết trọng yếu.Luyện công xong,không có chuyện gì làm sư nương lệnh cho Tiểu Ngưu cùng Nguyệt Lâm dẫn Vịnh Mai du sơn.Đây là chuyện Tiểu Ngưu phi thường vui vẻ,thử hỏi cùng hai mỹ nhân chơi đùa có nam nhân nào mà không muốn?Vinh Mai cũng phi thường vui vể,hỏi này hỏi kia giống như một chú chim bách linh hiếu động.Mà Nguyệt Lâm cùng Tiểu Ngưu cũng vui vẻ cùng nàng nói chuyện,vì nàng giải đáp vấn đề.Tiểu Ngưu lại nhớ đến hai đệ tử Nga My mà mình vừa quen được,hỏi:"Lỗ Nam cùn Tôn Tam Nương là cái gì của ngươi?"
Vịnh Mai hồi đáp:"Bọn họ đều là sư huynh và sư tỷ của ta,đều là người rất thú vị.Thế nào?huynh biết bọn họ?"Tiểu Ngưu gật đầu:"Có gặp qua,Sư tỷ ngươi liều mạng chạy,sư huynh ngươi liều mạng đuổi,sư huynh ngươi đuổi không kịp thiếu điều muốn khóc".Tưởng tượng đến bộ dáng buồn cười của Lỗ Nam Tiểu ngưu không nhịn được mà bật cười.Vịnh Mai chau mày nói:"Không dấu gì hai vị,sau khi hai người gây chuyện,một người bỏ đi kiến sư phụ ta rất lo lắng,phái rất nhiều người tìm.Không biết sư huynh ta đã tìm được người chưa."
Tiểu Ngưu cao hứng nói:"Đã tìm được,lúc ta rời đi họ đang cùng một chỗ."Tưởng tượng đến quan hệ của hắn và Tôn Tam Nương,hắn cười có điểm mập mờ.Quan Vịnh Mai vui mừng nói:"Như vậy cũng tốt,sư phụ biết được nhất định rất mừng.Nhìn Nguyệt Lâm thấy nàng không mất hứng,Tiểu Ngưu mới quay sang hỏi Vịnh Mai:"Vịnh Mai sư mụi,không biết sư huynh và sư tỷ ngươi vì cái gì mà hục hặ với nhau?"
Vịnh Mai vừa nghe đã đỏ mặt,:"Chuyện này Mụi cũng không minh bạch"Từ vẻ mặt,Tiểu Ngưu biết được là nàng biết nhưng không chịu nói.Nguyệt Lâm ở một bên trừng mắt nhìn Tiểu Ngưu, ngại hắn nhiều chuyenj.Chuyện sư môn người ta ngươi quan tâm làm gì?Mọi người đang du sơn cao hứng tì một đệ tử tới nói với Tiểu Ngưu sư nương đang tìm hắn.Hỏi có chuyện gì,tên đệ tử đáp có một Huyền tử tới tìm hắn.Tiểu Ngưu trong lòng bộp chộp không biết lão già kia tới để làm gì.Vì thế Tiểu Ngưu để Nguyệt Lâm cùng Quan Vịnh Mai đi dạo còn mình thì theo tên đệ tử về.