Ma Đao Lệ Ảnh

Chương 60: Giúp đỡ (5)




Tiểu Ngưu dùng chân đá đá, một điểm động tĩnh cũng không có, xem ra là ngất rồi. Tiểu Ngưu không yên lòng, lại thử nghe tiếng hô hấp tim đập, quả thật là hắn ngất đi, trong lòng mới yên trí. Tại sao phải tự thân động thủ đánh hắn, mà không dùng thuốc mê đây?

Bời vì nếu làm vậy, chỉ sợ Tôn Tam Nương cũng bị liên lụy. Tại sao một chưởng này không đánh hiểm ác chút, đánh chết hắn đi? Tiểu Ngưu tính toán, vạn nhất sau đó có biến cố gì, có thể dùng hắn làm con tin, uy hiếp những địch nhân kia. Sau khi đánh ngã Ngô công tử, Tiểu Ngưu lại nhìn Tôn Tam Nương, bộ dáng rất chật vật. Nàng bị người dùng khóa sắt khóa trên giường, thân thể nằm thành hình chữ đại, dáng vẻ vô cùng bất nhã. Lúc này, trên trán của nàng lấm tấm mồ hôi, gương mặt hồng hào như lá phong mùa thu, vừa nhìn cũng biết là có vấn đề. Tôn Tam Nương kiên cường, nhìn Tiểu Ngưu cứu mình, thoáng hiện tia cảm kích. Tiểu Ngưu hỏi: "Chìa khóa chỗ nào?' Tiểu Ngưu nhìn thấy dây xích sắt trói nàng. Tôn Tam Nương nói: "Ở trên người tiểu vương bát đản kia, mau tìm đi." Tiểu Ngưu lập tức chạy tới tìm chìa khoá, tìm được mấy cái. Tiểu Ngưu nhanh chóng mở khóa ra, Tôn Tam Nương liền tự do. Tôn Tam Nương vừa thấy Ngô công tử trên mặt đất, lửa giận ngút trời, muốn xông qua giải quyết hắn. Tiểu Ngưu vội vàng ngăn cản, nói: "Hiện tại không nên giết hắn, hắn còn hữu dụng đấy." Tôn Tam Nương nghe xong, liền cầm lấy dây xích sắt, đem tứ chi Ngô công tử trói lại, ngoài miệng mắng: "Không giết hắn, trong lòng ta không thoải mái." Tiểu Ngưu cười cười, nói: "Cơ hội giết hắn còn nhiều, không cần nhất thời nóng vội nha." Tôn Tam Nương hồi lâu mới ừ. Nàng nhìn Ngô công tử, oán hận nói: "Không đem hắn băm vằm trăm mảnh, ta thật không cam lòng." Tiểu Ngưu hỏi: "Ngươi thế nào rồi, có thể đi được không?" Tôn Tam Nương sờ sờ trán của mình, nói: "Không tốt lắm, tặc tử này cho ta uống thuốc, toàn thân ta nóng lên, xem ra đã phát tác." Tiểu Ngưu nói cho nàng biết: "Trượng phu ngươi ở bên ngoài chờ ngươi, hiện tại gấp đến mức chỉ hận không thể xông vào đây." Tôn Tam Nương vừa nghe, lắc đầu nói: "Ta không muốn gặp hắn." Tiểu Ngưu giải thích: "Có vấn đề gì từ từ thương lượng giải quyết, ta thấy hắn rất quan tâm ngươi." Tôn Tam Nương hừ một tiếng nói: "Quan tâm cái gì chứ, lúc ta bị bắt, hắn căn bản không thèm để ý, tự thân bỏ chạy." Tiểu Ngưu lại giải thích: "Điểm này ngươi hiểu lầm hắn rồi. Hắn không có chạy, mà âm thầm theo dõi đám tặc tử này, sau đó tìm người tới cứu ngươi." Tôn Tam Nương ồ một tiếng nói: "Người hắn tìm là ngươi sao?" Tiểu Ngưu nhếch miệng cười một tiếng, nói: "Người hắn tìm là ta, bản lãnh so với ngươi còn không bằng, có thể cứu được ngươi ra hay không ta không có chút nắm chắc. Được rồi, chúng ta mau đi thôi, một lát nữa sợ có biến cố gì." Tôn Tam Nương đột nhiên ngồi xuống giường, hai tay che mặt mình, cúi đầu, bộ dạng khó chịu. Tiểu Ngưu hỏi: "Thế nào? Dược lực phát tác sao?" Tôn Tam Nương gật đầu, nhưng không nói nên lời. Chuyện này làm Tiểu Ngưu không biết làm thế nào rồi, hắn an ủi: "Ngươi nhịn một chút đi, ta đi tìm nam nhân của ngươi tới, hắn sẽ giúp ngươi." Vừa nói xong xoay người muốn đi. Tôn Tam Nương nhảy vụt tới, từ phía sao ôm eo Tiểu Ngưu, thở gấp nói: "Ngươi đừng đi, người đừng đi, ngươi giúp ta một chút đi, giúp người giúp đến cùng." Tiếp theo, đôi môi đỏ mọng nóng bỏng kia dán lên, hạ thể cọ xát cái mông Tiểu Ngưu, làm Tiểu Ngưu chịu không nổi. Hắn chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển, phảng phất như trời sắp sập xuống, đè đến tan xương nát thịt. Kế tiếp lạo giống như đang đi lạc trong mộng. Có mỹ nữ như vậy câu dẫn mình, Tiểu Ngưu còn có thể nhịn được sao? Hắn giống như quên mất tình cảnh lúc này, trong mắt chỉ có mỹ nữ. Tôn Tam Nương bị lạc mình trong xuân dược, nàng đem Tiểu Ngưu xoay lại, áp đôi môi đỏ mọng của mình lên, mặc hắn hôn hít lấy. Hai tay của nàng sờ soạng trên người Tiểu Ngưu, rốt cuộc chạm đến địa phương mình muốn. Tiểu Ngưu thở gấp nói: "Ngươi nhẹ chút nha, nhẹ chút, đừng bóp nhầm chỗ." Tôn Tam Nương kích tình như lửa bùng cháy. Nàng đem Tiểu Ngưu kéo lại bên giường, đẩy hắn ngã xuống. Tiểu Ngưu một hồi nhìn thấy nữ nhân nổi điên như thế cũng thật là không kịp thích ứng. Tiểu Ngưu hai tay đã ở trên người nàng chiếm đại tiện nghi, nhất là hai cái nãi tử bị Tiểu Ngưu xoa nắn đến cương lên, Tểu Ngưu thầm khen: "Thật ghê gớm nha, thật đẹp nha, xem ra còn to hơn của sư nương." Tôn Tam Nương từ từ trở thành một dâm phụ. Nàng đem nhục bổng của Tiểu Ngưu kéo ra, lại cởi hết y phục trên người mình, rồi ngồi trên người tiểu Ngưu, đem hoa động của mình chụp lên. Tiểu Ngưu còn chưa kịp thấy tiểu động của nàng hình dạng thế nào, thì gia hỏa của mình đã chui vào. Nơi đó rất nhiều nước nha, bổng tử ngâm trong đó thật thoải mái như ngâm trong suối nước nóng. Tôn Tam Nương lắc lư như đang cưỡi ngựa, hai cái đại nãi tử không ngừng nhảy lên, giống như hoa bách hợp nhảy múa trong gió. Tiểu Ngưu cảm thấy thật đã ghiền, liền tán dương: "Nãi tử của ngươi thật đẹp nha, ta rất thích, mau để ta nếm thử nó." Tôn Tam Nương bị đại nhục bổng chọc cho toàn thân thoải mái, liền cúi người xuống.

Tiểu Ngưu liền hé miệng, thay phiên nhau mà ngậm nãi tử, ra sức mà ăn rất là si mê, mà cái này nam nhân Lỗ Nam của Tôn Tam Nương chưa từng làm qua. Trong lúc Tôn Tam Nương sảng khoái, cái mông đồng thời lay động, trong lòng còn nói: "Ngươi không nên oán ta nha, ai bảo ngươi có lỗi vớ ta. Ta đây cũng là học theo ngươi." Chỉ chốc lát sau, động tác của Tôn Tam Nương chậm dần. Tiểu Ngưu liền ôm nàng lăn một vòng, chuyển thành tư thế truyền thống nam thượng nữ hạ. Tiểu Ngưu nằm trên người Tôn Tam Nương, dễ chịu như nằm trên bông. Hắn vừa động đại nhục bổng, vừa hôn hít, vuốt ve hưởng thụ thân thể Tôn Tam Nương. Tiểu Ngưu rút ra chọc vào mãnh lệt, cảm giác tiểu động của nàng thật mỹ diệu. Mặc dù là một thiếu phụ, nhưng tiểu dộng cũng không rộng rãi, có thể thấy được là không bị khai phá hoàn toàn. Cái này tiện nghi cho hắn, mỗi lần như thế rút ra đến cửa động, rồi lại thoáng cái xông vào, chọc vào tới hoa tâm, làm Tôn Tam Nương sướng đến rên rỉ không ngừng, không ngừng gào thét. Tiểu Ngưu hai tay chơi đùa nãi đầu, nhục bổng ra lực mạnh mẽ làm, rồi hỏi: "Thoải mái không? Kêu thoải mái đi." Tôn Tam Nương bị làm đến thân thể mềm mại run lên, trong miệng kêu: "Thoải mái, vô cùng thoải mái, làm đi, làm thật sướng, so với tử quỷ kia mạnh hơn nhiều. Làm nữa, làm ta thật mạnh vào." Tiếng kêu như vậy dĩ nhiên làm Tiểu Ngưu không nhịn nổi. Hắn một hơi làm đến ngàn cái, làm tiểu động Tôn Tam Nương cũng muốn sưng lên, làm cho dâm thủy Tôn Tam Nương chảy không biết bao nhiêu, nhưng Tiểu Ngưu vẫn không bỏ qua, Cơ hội này khó có được, hắn dĩ nhiên không thể buông tha được. Để gia tăng tình thú, Tiểu Ngưu còn linh hoạt thay đổi hoa dạng. Lúc thì là Lão Thụ Bàn Căn, lúc thì là Cách Sơn Thủ Hỏa, một lúc lại là Bỉ Dực Song Phi, rồi một lúc là Chu Du Liệt Quốc, thật khiến cho Tôn Tam Nương mở rộng tầm mắt. Từ lúc nàng tiếp xúc nam nhân tới nay, cho đến giờ không ai làm cho nàng sung sướng như vậy. Vì thế, nàng giống như là cảm kích mà phối hợp với Tiểu Ngưu, lúc thì vặn eo, lúc thì lắc mông, lại còn hiến môi thơm, làm cho Tiểu Ngưu vui đến mất hồn. Dưới tài nghệ cao siêu của Tiểu Ngưu, Tôn Tam Nương rốt cục không nhịn được. Nàng rên rỉ nói: "Ta muốn tới, thêm chút sức nữa, ta muốn tới." Tiểu Ngưu rất rõ ràng, liền liều mạng chọc mạnh vào. Tôn Tam Nương rên dài một tiếng, liền tiết thân. Tiểu Ngưu đem nhục bổng rút ra, chỉ thấy chỗ đào nguyên dưới âm mao chảy ra một dòng nước trong suốt. Tiểu Ngưu cũng không để ý tình cảnh trước mắt, liền ôm lấy bắp đùiTôn Tam Nương, đem bổng tử cọ xát một hồi trên tiểu động, phạch một tiếng lại đâm vào. Tôn Tam Nương a một tiếng, thở hổn hển nói: "Ngươi là người sắt sao, hắn kém ngươi nhiều." Tiểu Ngưu vừa động, nhìn thấy dương vật của mình ra vào nhục động mỹ nữ xa lại, lại nhìn hai cái nãi tử nhảy nhót, trên mặt tràn đầy khoái ý. Hắn trong lòng thầm nhủ: "Chỗ này nếu như không phải trong nhà địch nhân, ta nhất định chơi nàng một đêm. Bất quá, ở chỗ này chơi nàng, cũng rất kích thích." Hắn cũng không thể ở lại quá lâu, vì vậy không có làm bao nhiêu, liền chủ động bắn ra, Tôn Tam Nương lại thêm một lần tiết thân, thoải mái đến không đứng dậy nổi. Nàng liều lĩnh ôm Tiểu Ngưu, để hắn nằm sấp trên người mình nghỉ ngơi.