Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 870




Vẻ mặt táo bón của Ngô Trí Xuân không phải đơn giản mà thành, có tới ba nguyên nhân gây nên hiện tượng táo bón vẻ mặt này.

Nguyên nhân một, hắn đã vi phạm vào điều thứu nhất của Hồ Sơ Tuyệt mật . Ngô Trí Xuân đã va chạm khá sâu với thổ dân ở Mesoamerican ( Mexico ngày nay) rồi. Không những va chạm sâu sắc mà Ngô Trí Xuân còn có tư tưởng điên cuồng muốn can thiệp vào nơi này.

Cho nên hắn mới đắn đo vô cùng, vì làm như vậy trái lệnh của Thần Đế.

Nhưng rõ ràng là tình hình ở Meso lúc này có hơi khác với thông tin trong hồ sơ tuyệt mật, nói đúng hơn thì hồ sơ tuyệt mật thông tin có vẻ đi trước thời đại một chút đối với vùng đất này.

Ở Đại Việt tư tưởng tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh cấp trên là mạnh mẽ, nhưng cũng yêu cầu những chỉ huy cấp cơ sở phải có độc lập tư duy để hoàn thành tốt nhất cố lõi yêu cầu nhiệm vụ câp trên giao cho. Vì vậy có thể nói rằng Ngô Trí Xuân có thể sử dụng quyền tướng ngoài xa trường tạm thời vì tình huống đặc biệt không nghe lệnh vua. Nhưng không cãi lệnh vua... cái này mâu thuẫn và khó khăn lắm thay.

Ngô Trí Xuân vừa muốn can thiệp Meso lại vừa muốn thực hiện lời dặn của Ngô Khảo Ký, không chiến tranh với thổ dân ở đây... làm sao có thể đáp ứng cả hai tiêu chí này?

Alq Atecquez là một thủ lĩnh thành bang kiểu Coyotlatelco (Khu định cư ) có diện tích khoảng 3 đến 6 kilômét vuông với quy hoạch đô thị dạng lưới và dân số tương đối lớn.

Đây là một đô thị cả để sinh hoạt và canh tác với sự phức tạp của quảng trường chính đặc biệt khác biệt với các địa điểm có nhiều sân bóng và kim tự tháp.

Các Coyotlatelco (Khu định cư ) tạm dịch là các thành bang sống dưới sự rule của Thủ Đô Đế Chê mà ở đây là Great Tula, thành Bang Lớn nhất ở khu vực phía Bắc Meso.

Chính vì lẽ đó mà Alq Atecquez có sự hiểu biết mạnh hơn nhiều so với Põccochuk. Nói cho cùng thì Põccochuk là một bộ lạc nhỏ thủ lĩnh. Nếu trực quan so sánh thì lãnh địa của Põccochuk có thể là village còn lãnh địa của Alq Atecquez là Province. Một Province có thể quản lý nhiều Village và phụ thuộc trực tiếp vào Great Tula.

Lý do này khiến Alq Atecquez có nhiều thông tin hơn để cung cấp cho Ngô Trí Xuân.

Lúc này Great Tula thủ đô đế chế có tầm 60 ngàn dân, và vẫn là nằm trong sự khống chế của người - Nonoalca theo đạo Quetzalcoatl không hiến tế người, lối sống hòa bình.

Nhưng Great Tula đang bị vây công bởi một loạt các thành bang hùng mạnh phương bắc của người Chichimeca theo tôn giáo Tezcatlipoca, hiến tế người sống, chiến tranh, bạo ngược.

Cac thành bang phương bắc rất mạnh, có những thành bang có tới mười mấy ngàn người, số lượng đông đảo đang áp chế Great Tula.

Trong khi đó các thành bang nhỏ vệ tinh của người Nonoalca ở phía ngoài đang bị người Chichimeca gọt dần. Thành bang của Alq Atecquez chính là một ví dụ điển hình.

Cuộc chiên này dai dẳng đã mấy chục năm, cả người Chichimeca và người Nonoalca đều không chịu nổi và chạy trốn hàng loạt.

Đế Quốc Maya phương nam thì rất chào đón người Chichimeca bởi lẽ... họ có chung tư tưởng... tôn giáo hiến tế...

Tức là Thần Đế hoàn toàn không sai khi “ hỏa nhãn kim tinh” nhìn ra được tương lai nơi này Meso sẽ tràn ngập tôn giáo hiến tế Tezcatlipoca. Nhưng hiện tại còn chưa phải... còn rất nhiều người Nonoalca với tôn giáo Quetzalcoatl hòa bình , thánh thiện sinh sống.

Ngô Trí Xuân không nghĩ là Ngô Khảo Ký không biết, hăn chỉ nghĩ rằng Thần Đế chắc bận việc, nhìn nơi này lại nhìn tương lai của nó cho nên có chút sai lầm. Trong tâm của Ngô Trí Xuân thì Ngô Khảo Ký chính là thần, mà thần thì mới có năng lực đó, nhìn tương lai. Một khi đã bị ám thị thì con người luôn tìm những lý do để bào chữa cho suy nghĩ mang tính áp đặt của bản thân.

Như vậy rõ ràng là nơi này Mesoamerican vẫn có cơ hội cho Đại Việt chen chân tham dự. Nhưng để vừa không chống lệnh của Thần Đế lại vừa có thể chiếm lợi nơi này thì Ngô Trí Xuân đã tự mình lên một kế hoạch điên khùng. Song vì bản thân tự lên kế hoạch, không biết đúng sai, không được hội ý với ai, cho nên thằng này táo bón mặt.

Nếu thành công, thì Ngô Trí Xuân sẽ công lao cực lớn, thậm chí lỗi lầm mạo hiểm đánh hỏng huyền Barques cũng sẽ không ai nhắc đến. Nhưng nếu thất bại đó là tổn thất không nhỏ cho Đại Việt. Khổ sở dằng co khiến mặt táo bón luôn rồi.

Sau một hồi dằng co thì Ngô Trí Xuân đã quyết định can thiệp vào Meso, nhưng can thiệp một cách có chừng mực để tránh xung đột toàn diện với tôn giáo Tezcatlipoca.

Ý tưởng của hắn là, cố gắng vớt nhiều nhất người Quetzalcoatl- Nonoalca và thành lập khu định cư phía bắc ở Tân Sinh Tỉnh. Từ đó sẽ thật đông người Quetzalcoatl- Nonoalca tạo thành một thành thị sầm uất và cung cấp tài nguyên cho những cuộc đột phá Peru- Chile.

Cơ hội này là khó có được. Đại Việt không thể nào di dân mấy chục ngàn ... mấy vạn, mười mấy vạn, mấy chục vạn đến nơi này trong thời gian ngắn được. Nhưng hoàn toàn có thể vớt người Quetzalcoatl- Nonoalca sau đó thành lập một chính quyền thuộc Đế quốc Đại Việt ở Bắc Mỹ với người Toltec dòng Quetzalcoatl.

Có nhiều yếu tố để Ngô Trí Xuân tự tin có thể làm được điều này. Thứ nhất xem qua giáo nghĩa của Quetzalcoatl thực tế không có nhiều xung đột cùng Mac xít, ngoại trừ vấn đề nô lệ cần xóa bỏ. Thứ hai ưu thế đó là người Toltec đang nhận nhầm Đại Việt là Người Trời ( Viracocha) điều nầy rất có lơi cho Đại Việt truyền bá Mác xít trong cộng đồng Quetzalcoatl. Thậm chí Ngô Trí Xuân còn có một kế hoạch táo bạo đó là xây dựng Thần Đế Ngô Khảo Ký thành Phụ Thần tối cao của Quetzalcoatl. Với xuất thân là Người Trời còn là thủ lĩnh tối cao của Người Trời thì Thần Đế hoàn toàn có thể là cha đẻ của Quetzalcoatl đúng không?

Trong lòng Ngô Trí Xuân thì Ngô Khảo Ký đúng là thần, cho nên làm dựng điều này không có gì sai cả. Như vậy Ngô Trí Xuân hắn sẽ học thật tốt tiếng bản địa để truyền giáo nghĩa Mác xít cùng dạy tiếng Việt cho người bản địa. Nếu thành công dựng được một Hành tỉnh Tân Sinh với chục vạn người Việt gốc Toltéc ở Bắc Mỹ. Thì đó là cái thế công lao.

Lúc này người Quetzalcoatl vẫn chưa binh đánh bại mà vẫn đang cố thủ, như vậy hoàn toàn có thể vớt người. Nếu để cho Tezcatlipoca tận diệt – đồng hóa Quetzalcoatl thì quá lãng phí.

Theo Ngô Trí Xuân thì Tezcatlipoca là một hệ tôn giáo cực đoan , cực hữu, để Mác xít hóa bọn cuống tín này thì sẽ mất hàng chục, mấy chục năm... với nhiều xương máu đổ ra. Đây chính là lý do mà Thần Đế lười không muốn đụng vào đám này. Xường máu con em Đại Việt ... luôn được Thần Đế- Thánh Đế hêt sức bảo vệ, sẽ không hi sinh vô ích.

Như vậy nếu có được một Tân Sinh Hành Tỉnh đông người bản địa thì từ đó có thể di dân, tách dân xây dựng hành tỉnh thứ hai- ba – bốn ở Peru- Chile rồi... Từ đó công cuộc Mác xít hóa chinh phục vùng đất này sẽ nhanh hơn dễ hơn.

Đại Việt không thể huy động mấy chục vạn đan đi Châu Mỹ vào lúc này được... nhưng nếu người Việt cố Toltéc thì... tốt đúng không?

Cho nên Ngô Trí Xuân quyết đi theo hướng này, vớt người nhiều nhất có thể, hạn chế đấm nhau hết mức có thể với người Tezcatlipoca.

Nếu Ngô Khảo Ký mà ở đây thì hắn sẽ vả cho thằng này một cái... ý tưởng hay vậy còn đắn đo, táo bón cái máu... rảnh sao...bẹp.

Số là Ngô Khảo Ký cũng đọc vớ va vớ vẩn máy cái wiki việt cùng các loại báo chí bôi bác người bản địa Châu Mỹ. Những loại báo này là do người Châu Âu trong hàng trăm năm liên tục viết ra với các bằng chứng giả tạo để mổ tả thổ dân châu Mỹ như một hình thức tà giáo cực đoan cần tiêu diệt. Từ đó chúng hợp thức hóa về mặt đạo đức các hành động man rợ như diệt chủng, xâm lược mà chúng đã làm.

Ký đọc lướt cho nên chưa biết hết tình hình nơi này mà bỏ qua không muốn dây dưa với Maya. Đối với Peru – Chile là tình thế bắt buộc. Thời này vùng đấy trên đang là văn minh tiền Inca Emprie. Nhưng theo Ngô Khảo Ký biết thì thời tền Inca thì nơi này các thành bang chỉ hiến tế động vật không hiến tế người, tôn giáo khá hòa bình cho nên quyết xâm nhập và Mác Xít hóa, nếu chống cự thì chỉ có thể dùng vũ lực tiến lên, nhưng chắc chắn không có diệt tộc gì đó. Không cần thiết phải làm điều đó khi mà chế độ nô lệ là thịnh hành ở nơi đây.

Coi như điểm khó khăn thứ nhất trong việc quyết định đi ngược lại lời dặn của Thần Đế đã được giải quyết. Nhưng Ngô Trí Xuân lại vẻ mặt táo bón hơn với sự khó khăn thứ hai.

Lấy gì để nuôi số lượng khổng lồ người Nonoalca khi vớt họ đến Tân Sinh Tỉnh?

Lấy gì để vận chuyển họ? Không thể đi đường bộ được. 800km đường rừn rú hoang sơ, mười đi một sống mà thôi. Đường biển thì chỉ có mỗi con thuyền sức chở tối đa 100 người này thì làm sao đáp ứng được? Thuyền độc mộc? nguy hiểm quá.

Một trăm vạn cái khó khắn khiến Ngô Trí Xuân mặt táo bón.

Vấn đề táo bón thứ ba đó là hắn không biết chia sẻ chuyện này với ai để tìm ý kiến đóng góp, chỉ có thể âm thầm chịu đựng áp lực một mình.

Nhưng lý trí cho Ngô Trí Xuân thấy rằng, việc vớt người Nonoalca là một quyế định chính xác vô cùng...

Hắn nắm chặt hai nắm đấm dựa vào bản đồ mà nhấc người dậy, ánh mắt chất chứa quyết tâm, hoài bão, cùng không sợ gánh trách nhiệm nếu thất bại... Ngô Trí Xuân đã quyết đinh.

Làm con mệ nó- tính xấu chửi tục không bỏ nổi.

Trước tiên phải thu 5000 người này làm cơ sở, sau đó tính toán mở rộng, hi vọng hạm đội thám hiểm mới của Đại Việt sẽ nhanh tiếp viện... nếu không thì.. đánh cá ăn trừ bữa...

Hành động đột ngột cùng vẻ mặt của Ngô Trí Xuân khiến Alq Atecquez giật mình... Thủ Lãnh Người Trời đã thông rồi... không còn táo bón... chưa thấy đi ị mà... ( ?>? )..