Cảng Merrgi một thành bang của Pagan, thật ra nơi này đã từng thuộc về Lavo và đã từng là một hải cảng giúp Lavo thông thương với các thương nhân Phương Tây rất thuận lợi. Nhưng từ khi Pagan đánh tới thì Lavo tử bỏ, chỉ dùng Sancock phòng thủ chặt phía Tây.
Lúc này đây tại Cảng Merrgi giữa cơn mưa nhỏ cuối mùa, từng tiếng sấm nối tiếp nhau điên cuồng nổ vang khiến cho màng nhĩ của mỗi người đều phải lùng bùng lùng bùng....
Kiều Thạc từ trên tháp cao chiến hạm buông xuống ống nhòm, đây là ống nhòm của Đại Việt thời Ỷ Lan. Loại ống nhòm thời đầu này chất lượng hình ảnh kém nhưng vẫn là bảo bối đối với các quốc gia khác. Đại Việt sẽ không xuất khẩu các sản phẩm quân sự dạng này cho các quốc gia không thuộc hệ đồng minh.
Cho nên trước khi rời đi Thăng Long – Kiều Thạc mang theo những quân khí từ đây, sau bảy năm thì chúng vẫn là những thứ “báu vật” trong mắt ngoại tộc.
“ Là quân Đại Việt, Kiều Tuân.... đã đến lúc rồi..” Kiều thạc quay qua nói với một thân binh giáp mão ở bên cạnh
Chỉ thấy thân binh cúi đầu thật sâu... “ Xin gia chủ yên tâm Tuân hiểu mình phải làm gì, chỉ có cách này gia tộc chúng ta mới thoát được cảnh bị săn đuổi, Gia chủ mời đi nhanh cho...” Kiều Tuân chắp tay khẽ thưa, tuy là nói nhỏ nhưng lại thể hiện ý chí kiên quyết vô cùng...
Trong khoang chỉ huy chỉ thấy Kiều Thạc quát lớn... “Truyền lệnh toàn quân, chuẩn bị sau hai khắc bắt đầu tấn công, đội hình cánh nhạn bao vây...”
“ Khiều Tuân , ngươi lập tức lên bờ thông báo cho các vị trí ở pháp đài, đúng thời điểm thì đồng loạt nổ pháo bắn yểm trợ cho hạm độ” Kiều Thạc tiếp tục ra lệnh.
Chỉ thấy Tuân cúi đầu nhanh chóng rời khoang chỉ huy mà xuống thuyền nhỏ đi vội vào bờ..
Thì ra 35 chiến hạm Đại Việt trong mưa gió lao qua eo biển Mallaca đến Merrgi cảng để tập kích.
Lúc này ngoài khơi năm Khu Trục Hạm khổng lồ của Đại Việt đang điên cuồng nã pháo. Trên tháp pháo khẩu pháo đôi 300mm cường hoành đàn liên tục tấn công vào pháo đài ven bển phòng thủ cảng Merrgi.
Vì bên trong pháo đài có những khẩu pháo khổng lồ 200mm bằng đồng và gang, tầm bắn gần chạm đến 2km cho nên các khu trục hạm chỉ có thể từ ngoài 2km mà pháo kích, do đó tỉ lệ chính xác đến từng mục tiêu nhỏ là không có. Pháo Đại Việt chỉ có thể lấy cả pháo đài là mục tiêu chung mà xạ kích. Bắn trúng pháo đài đã là thành công, còn muốn bắn chính xác các công sự chi tiết trên pháo đài là không thể.
Năm chiến Hạm Khu Trục. Mười lăm tháp tháo, 30 nòng 300mm cường đại không ngừng nhả đạn.
Lúc này các ngựa thồ vẫn kéo bánh xích động cơ với một tốc độ chậm rãi. Nhưng bánh răng truyền lực đã bị rời khỏi chân vịt. Lúc này động cơ không giúp thuyền chạy mà giúp một cỗ máy phát điện nhỏ hoạt động… các tháp pháo có quạt hút gió thông gió bằng động cơ điện.
Không có hệ thống này thì chỉ cần bắn 2 lượt đạn là trong tháp pháo tràn ngập khói thuốc súng, các pháo thủ sẽ chết sặc ngay lập tức không cần nghĩ nhiều.
Đây là điểm bất lợi của súng và pháo hoả mai thời này. Thực tế nếu một trận hải chiến mà trời quang gió nhẹ, hai hạm đội chỉ cần giao tranh tầm 4-5 lượt pháo là hết nhìn thấy nhau, và quân ta quân địch cũng đừng mong phát hiện nổi.
Cho nên trong hải chiến ít khi di chuyển chậm hoặc đứng lại để giao chiến nếu dùng thuốc súng đen cho hoả pháo.
Trên chiên trường bộ thì càng tệ hại hơn, thực tế cảnh súng hoả mai bắn cả chục lượt đồ sát kỵ binh, bộ binh là méo có, mấy thằng đần chém gió viết ẩu lừa bà con đấy.
Chiến đấu dàn hàng bắn tam đoạn sau ba lượt bắn là các tay súng chỉ nhìn thấy lờ mờ phía trước, sau năm lượt bắn là khỏi nhìn thấy gì cả.
Lúc ấy chỉ có thể lui lại vào công sự hay lui về phía sau trường thương binh mà phòng ngự.
Thật không hiểu mấy thằng ảo tưởng súng hoả mai đòi lấy 1 địch mười, không hiểu trong sương mù thuốc súng chúng nó bắn ai?
Chính vì lẽ đó chiến hạm khu trục vì nạp đạn sau, tốc độ bắn khá nhanh nhưng lại đang bắn thong thả lắm. Bởi họ phải chờ cho khói tán để có thể nhắm bắn chính xác mục tiêu.
Cũng may Đại Việt đi theo con đường giảm số lượng pháo, tăng uy lực, tăng cơ động linh hoạt. Nếu không thử tưởng tượng mấy chục hơn trăm khẩu pháo mạn cùng bắn, có lẽ sau hai ba lượt thì khu trục hạm Đại Việt tàng hình luôn rồi…
“Ý... bọn điên Pagan này dám ra khỏi cảng đôi công sao?” Ngô Khảo Ký không quá tin tưởng mà buông xuống chiếc kính viễn vọng thật lớn lắp ở balcony tầng chỉ huy.
Chiếc kính viễn vọng cỡ lớn này tất nhiên hiệu quả chất lượng hình ảnh cùng tầm xa cực tốt. Ở Đại Việt lúc này đã không cần đến mấy tấm vật chất của AI Thiệu Hưng để mài kính nữa rồi. Nhôm oxit đã được nghiền nhỏ dạng bộn có thể phục vụ tốt quá trình mài ngọc, kính.
Tất nhiên bột ôxít nhôm chỉ để mài những sản phẩm không quá tinh vi, nếu như kính viễn vọng, thấu kính vật kính cho quang học hiển vi thì vẫn nên cùng tấm AI Thiệu Hưng sẽ cho ra chất lượng sản phẩn tuyệt hảo hơn.
“ Cha thấy bọn Pagan đang âm mưu gì đây? “ Ngô Khảo Ký không quá lý giải nổi mà quay qua cụ Lý Thường Kiệt mà hỏi.
Cụ Lý Thường Kiệt cũng lắc đầu không quá thấu hiểu.
“ Chẳng lẽ nào bọn chúng tin tưởng với phương pháp tách lẻ bủa vây để tiến hành áp sát là có thể lấy ưu thế số đông mà chiếm lợi?” Ngô Khảo Ký đưa ra phán đoán.
“ Rất có thể, bọn chúng vẫn có cơ hội thực hiện chiến thuật này nếu chúng ta không dùng tốc độ né tránh, nói cho cùng 35 chiến hạm là một lực lượng khá mỏng nếu so với hàng trăm thuyền của địch” Cụ Lý Thường Kiệt cũng không có lý giải nào tốt hơn.
“ Vậy thì còn chần chờ gì nữa, chúng ta sẽ cho đám Pagan khốn nạn này hiểu một chút sức mạnh vũ khí mới của con dâu ngài nhỉ?” Ngô Khảo Ký cười gian nhìn cụ Kiệt.
“ Vậy thì coi sao” Cụ Kiệt cũng cươi tươi mà gật đầu xem như chấp nhận cách nói này.
Lúc này đến Ngô Khảo Ký điều khiển chiến trận, nói trắng ra thì về hải chiến Ngô Khảo Ký vẫn nhỉnh hơn cụ Kiệt, nhất là tác chiến hải quân hiện đại. Cho nên lần này hải chiên vẫn là để Ký chỉ huy.
Phát hiện chiến hạm của địch hơn trăm chiếc lớn bé dàn hàng ngang theo đọi hình cánh nhạn bủa vây lấy nhóm chiến thuyền Đại Việt. Ngô Khảo Ký lập tức để các Khu Trục Hạm dừng công kích pháo đài Merrgi.
Tất cả hạm đội Đại Việt cũng biến thành đội hình line nối đuôi nhau xông thẳng về phía quân Pagan.
Nếu từ trên cao nhìn xuống thì có thể thấy hạm đội Pagan như một cánh cung đang hướng bụng cung về quân Đại Việt , còn hải quân Đại Việt thì như một mũi tên chuẩn bị từ từ được đưa lên cánh cung vậy.
Đôi bên từ từ sáp lại gần nhau hơn, khoảng cách 2k, rấy nhanh bị thu hẹp lại...
1,5km... 1,3km ... 1km ...
Hai đầu cánh cung của quân Pagan dần dàn bóp lại, cảm giác cánh cung khổng lồ ấy như được kéo căng bởi một sợi dây vô hình vậy...
Vòng vây đang khép kín... quân Đại Việt đang bị lâm vào giữa đội hình định rồi...
“ Cho hạm đội nở hoa đi..” Ngô Khảo Ký quát vào trong ống đồng truyền tin... hắn đã căn đủ đúng thời điểm rồi..
Không cần đột phá lỗ hổng với đội hình so le, “vòng vây” của quân Pagan quá sơ hở và hổng, hạm đội Đại Việt có thể tản ra theo trận hinh “hoa nở” xuyên qua các khe giữa hai chiến hạm địch mà thoát ra... vấn đề là đi qua khe sẽ bị pháo sườn tấn công... không có cách nào khác... làm gì có chuyện Đại Việt lúc nào cũng anh hùng núp từ xa mà chiến đấu...
Còi tầu hú vang theo nhịp điệu... Phía trên tháp cao thằng lính truyền tin đang thả xuống lá cờ trắng có đồ hình màu đỏ , vẽ biểu tượng của trận hình “ Hoa Nở”.
Tháp pháo lớn kẽo kẹt xoay xoay… bọn chúng đang tìm hướng bắn thẳng trực diện khoảng cách gần. Pháo 230mm và 300mm có sức tàn phá rất khủng khiếp ở khoảng cách gần và có thể bắn âm độ. Tức là chúng hoàn toàn có thể bắn vào vị trí mép nước của thuyền địch . Một quả đạn thậm chí có thể hạ gục cả con thuyền lớn…
Tất nhiên để đạt được kỹ năn như vậy khó… trong tình huống đôi bên di chuyển ngược chiều, tốc tộ, va chạm, sóng, gió.. không phải muốn bắn là bắn trúng được…
“ Chuẩn bị lướt qua … tất cả nấp thấp người… chuẩn bị…”
Sĩ quan trên sàn thuyền la lớn…
Đây là đôi công chiến… thuyền Đại Việt cũng phải ăn đạn như thường. Lúc này để xem ai cường hơn ai..
Bọn Đại Việt trên sàn thuyền và tầng hai đó là cấu trúc lan can đặc, bọc thép chỉ có lỗ châu mai bé thừa ra để bắn đạn. Tức là chúng nó hoàn toàn không lộ người ra ngoài một chút nào. Kể cả trên sàn thuyền cũng là quỳ một chân, cả người núp sau lan can che chắn mà tác tiến…
Vọt lên vọt lên….
Chiến hạm Đại Việt bỗng nhiên vọt tăng tốc , đây là đặc điểm của Đại Việt, chỉ chiến hạm Đạo Việt với động cơ chân vịt sức ngựa có thể làm được. Bày ngựa bị quất đau hí vang mà giật manh.
Craw crack …
Tiếng động cơ dây xích bị cường lực vặn xoắn như muốn bung ra…
Trong thời gian nhắn ngựa điên cuồng phát lực sẽ cho ra sức kéo cả tấn , điều này khiến cho chiến hạm Đại Việt trong một khoảng nhỏ thời gian có thể bất ngờ thay đổi tốc độ…
Hai bên lao qua nhau…
Nhưng quân Pagan đã phán đoán sai thời điểm lướt qua nhau… bọn họ điểm xạ là dây cháy chậm,,, đốt… nổ..
Tử khi điểm hoả đến lúc nổ ít nhất là 2-3 giây… tính toán sai thời điểm phát hoả là tai hoạ..
Còn Đại Việt chơi là hạt nổ, giật là nổ ngay lập tức không nói nhiều.. thời gian tính toán tầm 0,5 giây delay .
Ầm ầm ầm…. ầm ầm ầm…
Khói xáp trắng gay mũi bốc lên che kín trời…
Hai bên kẹp răng lược lướt qua nhau mà bắn xối xả.
Tỉ lệ trúng đích của quân Đại Việt là 90% trong khoảng cách gần này… họ điểm hoả gần như là giật nổ, không có chuyện sớm chậm. Thêm vào đó Đại Việt chủ động tăng tốc cho nên đã có chuẩn bị cả rồi. Các pháo thủ Đại Việt chủ động hơn nhiều..
Các tay súng hoả mai của Đại Việt với mẫu LKR1087/9mm dùng hạt nổ lại càng có lợi. Họ cũng dễ dàng phát xạ lắm thay..
Còn về phía các chiến hạm Pagan, thứ nhất họ không có nhiều tiền nhiều thuốc súng để huấn luyện quân bắn đạn thật, thứ hai họ bị bất ngờ cho nên phản ứng chậm, khai hoả chậm. Thậm chí thuyền Đại Việt vượt qua rồi một nửa pháo còn chưa bắn…
Đến lúc bắn thì lại bắn trúng quân đồng đội đang song song…. Vì lúc đó ngòi còn đang cháy 2-3 giây mà…
Khốn khổ…