Ông ngoại làm khó?
Có vấn đề sao?
Rất có vấn đề với người khác nhưng với Richard thì lại chẳng vấn đề gì. Hắn thừa lý do để biện hộ những hành động chó trước đó, rồi thành tâm xin lỗi. Thậm chí quỳ một gối xuống xin lỗi.
Cái hay của Richard là không đề cập đến mục đích đến đây là nhờ Karrlo – Gấu Xám giúp hắn xây dựng quân đội. Richard chỉ nói chung chung là xin lỗi, muốn đền bù, muốn đón cả mẹ ông nội cùng hai cậu đến đảo Geirr để có cuộc sống tốt hơn.
Karrlo – Gấu Xám dù rất hận cha con nhà Robert nhưng thái độ Richard quá thành khẩn khiến ô ta nao núng.
Richard lại chơi trò công tâm hắn hạ gục hai ông cậu bằng lời hứa danh dự sẽ lo cho hai cậu tử tước quý tộc được công nhận trong vương quốc . Không phải loại tử tước local chỉ công nhận trong lãnh thổ Richard do Richard phong.
Lại nói với bà ngoại, phải lo cho hai cậu chứ, đến giờ còn chưa có lập được gia đình, hắn hứa sẽ giúp hai cậu cưới được con gái là quý tộc, ít nhất là tử tước quý tộc đổ lên.
Còn mẹ hắn thì Richard không cần thuyết phục, bà là người mạnh mẽ nhất thuyết phục Karrlo – Gấu Xám.
Cuối cùng ông ngoại tiện nghi Karrlo – Gấu Xám không chịu được thế công của đông người cho nên mang theo mối hoài nghi mà dọn nhà đi theo Richard về Geirr đảo.
“ Ông còn nghĩ cái gì nữa, cháu ngoại đã tỉnh ngộ và tốt lành như vậy, đón chúng ta đến cùng hưởng phúc, ông vẫn chương cái mặt khó chịu này ra?” Bà ngoại Richard một bên trách móc ông chồng khó tính.
Karrlo – Gấu Xám nhìn cánh tay cụt lắc lắc đầu.
“ Nhà Robert không có kẻ nào tốt, lợi dụng người thì nịnh nọt sum soe, lúc hết giá trị thì vứt chúng ta như rẻ rách”
“ Vậy cha nghĩ giờ nhà chúng ta có gì để Richard lợi dụng. Con trai của con có tiền, có tước vị, có quân đội, hắn lợi dụng gì được ở cha và hai em… tại sao cha cứ nghĩ xấu về Richard vậy.. nó không giống cha nó” Theodora một bên thanh minh cho con trai, trong thùng xe chỉ có ba người thôi.
Karrlo – Gấu Xám đuối lý, ông ta hầm hừ quay đi nơi khác. Nghĩ lại cũng đúng, ông ta còn giá trị lợi dụng gì đâu mà lo lắng bị lợi dụng?
Bỗng nhìn thấy hai thằng con trai của mình siêu vẹo mặc chiến giáp cỡi ngựa. Karrlo – Gấu Xám cảm thấy hay là tranh thủ tương lai một chút cho hai đứa?
“ Richard, Richard...” Lão Karrlo – Gấu Xám kêu lên mấy tiếng...
“ Ông ngoại gọi cháu?” Richard chương ra vẻ mặt ngoan ngoãn phóng ngựa phi lại gần.
“ Có chuyện ông ngoại muốn nói một chút, Ông ngoại không muốn hai cậu ra trận chém giết. Richard cháu lo cho họ mấy công việc nhàn tản an ổn được không?” Karrlo – Gấu Xám hai mắt ánh lên một chút tia nhìn khác lạ sau đó ẩn dấu rất nhanh.
Ông ta đang muốn thử thái độ của đứa Cháu mà ông không hề tin tưởng này.
“ Có gì khó đâu, chỗ cháu nhiều công xưởng lắm , để hai Cậu làm quản đốc quản lý cũng được mà, Ra trận chém giết nguy hiểm để kẻ dưới chiến đấu đi” Richard sảng khoái đáp lời, không một chút suy nghĩ, ánh mắt càng là trong vắt không có chút nào ngượng ngùng.— QUẢNG CÁO —
“ Hử....” Karrlo – Gấu Xám thật bất ngờ... chẳng nhẽ đứa cháu này thật đổi tính?
Nhưng ông ta vẫn không tin tưởng, người già sống lâu không chết ắt thành yêu. Karrlo – Gấu Xám lại là người già kiểu bò trong đống xác chết ra, còn là bị phản bội, bị ruồng bỏ mà tồn tại đến giờ, cho nên ông ta cũng là yêu quái trong yêu quái.
Ông ta mường tượng được mục đích của Richard đấy nhưng chưa chắc chắn thôi.
“ Richard , quân đội của cháu yếu quá, tuy trang bị mạnh nhưng mà kỹ thuật quá tồi, Ông ngoại quan sát thấy bọn họ lên ngựa xuống ngựa động tác thô thiển thiếu kỹ thuật, cưỡi ngựa cũng kém, như thế này sao chiến đấu được?” Karrlo – Gấu Xám ra vẻ trần tình.
“ Việc này hả, kệ đi ông ngoại, không vấn đề đâu, cháu cũng đâu đánh nhau với ai, một năm bọn hải tặc Na Uy đến một lần sau mùa thu hoạch thôi. Quân đội mới thành lập không lâu nên còn bỡ ngỡ, chăm chỉ luyện tập từ giờ đến vụ thu hoạch là tốt thôi. Có an hem nhà Bogy- Hamza rèn luyện bọn họ. Cháu tin tưởng sau vài tháng sức chiến đấu sẽ rất mạnh,. Ông ngoại không cần lo lắng... đảo Geirr rất an toàn” Richard song phẳng thẳng thắn nói, vẻ mặt còn có chút kiêu ngạo về quân đội của hắn.
“ Hử..” Lão Karrlo – Gấu Xám lại lần nữa bất ngờ, không phải ý đồ muốn lão huấn luyện quân đội sao?
Nhìn vẻ mặt dương dương tự đắc của Richard thì bệnh nghê nghiệp quân nhân của lão Karrlo – Gấu Xám lại nổi lên.
“ Vớ va vớ vẩn, hai thằng con nhà Sila thì biết gì mà huấn luyện quân đội, xưa kia khi Ông Ngoại xông trận thì Sila là người hầu mang giáp, thằng ấy thì biết cái gì về quân sự, hai đứa con nhà ấy thì biết gì về quân đội. Để hai đứa huấn luyện thì có hỏng hết quân.” Karrlo – Gấu Xám quở trách.
“ Vậy sao? Cháu cứ ngỡ bọn họ tốt lắm, mà thôi không sao, Cháu có tiền. Lúc này bên phía Vương quốc León vẫn đánh nhau với người Hồi Giáo Bắc Phi, nô lệ chiến tranh nhiều. Cháu đi một chuyến tìm mấy tên sĩ quan ở đó về huấn luyện quân đội là được” Richard nhởn nhơ coi như không có chuyện gì mà trả lời khiến cho Karrlo – Gấu Xám giận điên lên.
Ông ta cảm thấy thằng Cháu này không xấu như cha nhưng lại ngu.
“ Ngươi thật ngu ngốc, cách chiến đấu của người Frank khác hẳn người phía Nam, sao có thể dùng bọn họ đào tạo quân đội Frank được?” Karrlo – Gấu Xám bắt đầu quyên đi mục đích ban đầu là đang dò sét tâm ý của thằng cháu này rồi.
“ Kệ đi, cánh chiến đấu nào chẳng được, giết được địch là được. Vả lại hải tặc Na Uy đâu mạnh, quân của cháu có đến cả ngàn, chiến đấu kiểu miền Nam thì miền Nam. Dạy mãi cũng thành tài...” Richard tỏ vẻ cãi bướng.
“ Cái thằng này, là Nam tước rồi lên mặt huyênh hoang? hải Tặc Na Uy không mạnh? Ngươi chưa ráo máu đầu đã bao giờ đối diện với bọn chúng? Đám này nếu cướp thành công thì chỉ có vài thuyền tụ tập nhưng thất bại sẽ tụ lại rất đông để báo thù. Một ngàn quân của ngươi chưa đủ nhét kẽ răng. Ngươi còn bảo thủ thế này ta không đi Geirr nữa. Đến đó để chết sớm à... không đi không đi” Karrlo – Gấu Xám bắt đầu giận dữ quát tháo.
“ Ông ngoại bình tĩnh. Làm gì nguy hiểm như vậy, chúng ta có pháo đài, có nỏ mạnh, cùng lắm trốn trong đó là được, chúng đâu có thể ở mãi trên đảo được?” Richard vội vàng khuyên nhủ.
Cả Theodora và bà ngoại Sophia cũng xúm vào can ngăn.
“ Ngươi... ngươi còn chút tiết tháo danh dự của quý tộc nào không, cướp đến không bảo vệ dân còn trốn trong pháo đài?” cản không được còn khiến Karrlo – Gấu Xám giận sôi lên mắng chửi.
“ Thì ông ngoại nói phải làm sao, đánh không lại chẳng nhẽ ra chịu chết? tốt nhất di tản dân vào sâu trong rừng lầy. Còn quân đội trốn ở trong pháo đài đánh ra... cái đó không phải tiết tháo hay danh dự mà là chiến thuật, là thông minh, không đánh được ra nạp mạng là ngu ngốc” Richard cũng gân cổ lên cãi tay đôi, vẻ mặt ra điều tức giận lắm.
“ Ai nói với ngươi không thắng được?”
“ Ông ngoại vừa nói trước đó”— QUẢNG CÁO —
Karrlo – Gấu Xám câm nín…
Hai ông cháu cãi nhau… cả hai im lặng hồi lâu… Karrlo – Gấu Xám không nhịn được lại mở miệng trước.
“ Đêt ông ngoại huấn luyện quân đội cho ngươi, đảm bảo sau hai tháng đánh trận được”
“ Không được…” Richard kiên quyết lắc đầu.
“ Ngươi không tin ta” Karrlo – Gấu Xám dựng râu trợn mắt chuẩn bị nổi bão.
“ Không phải không tin mà là ta đón ông bà cùng mẹ đến Geirr để hưởng phúc, không phải để vất vả. Quyết định vậy đi. Một ngàn đánh không lại, ta mua thêm nô lệ là chiến binh ở phương nam, hai ngàn đánh lại chứ?” Richard không nhân nhượng.
“ Ngươi khinh thường lão già này?” Karrlo – Gấu Xám nổi bão….
“ Không phải kinh thường…” Richard chưa nói hết lời thì bị một bàn tay tóm lấy cổ giáp kéo lệch khỏi ngựa.
“ Nghĩ ta còn một tay có thể ăn chắc lão già này?” Karrlo – Gấu Xám hai mắt vằn đỏ….
Quyết đấu…
Kiếm gỗ…
Richard và Karrlo – Gấu Xám…
Richard chơi thật vì hắn cũng muốn thử khả nằm của vị ngoại công này.
Bốp … ái…
Bụp … ối….
Choang… a… a….
Phì phì….
Lão Karrlo – Gấu Xám vứt đi que gỗ trong tay, một tay bắt lấy lưng ngựa nhảy lên yên ngồi chiếm trệ trên đó, cảm giác năm xưa tung hoành trận mạc lại ùa về…
Còn Richard thì nằm như chó chết trên nền đất, cả đám thân quân cùng mẹ, bà ngoại chạy lại cấp cứu…— QUẢNG CÁO —
Khụ khụ… lão già mạnh thật.. nghịch dại…
Richard cái cỗ thân thể này học được ba đường võ công mèo cào, chỉ giỏi săn bắn kiểu quý tộc chơi bời.. chiến đấu sao lại lão Karrlo – Gấu Xám từ đống xác người bò ra….
“ Từ nay quân đội Geirr quản, nói một câu không thì lão già này không cần cái gì hưởng phúc hưởng quý, ta quay về ổ rơm Tilor.” Karrlo – Gấu Xám gằn dọng nhìn Richard thất thểu phía dưới mà nói….
“ Tuỳ ngài.. nhưng ta chắc chắn sẽ đi phía nam mua nô lệ chiến binh… thêm đảm bảo…” Richard rất là cùn… sau đó bò lên xe ngựa nằm dài ra đó thở như chó chết… không ai nhận ra khoé miệng hắn đàn nhếch cười…
Hừ… vẫn còn non lắm…
Hai tháng sau. Lúc này Richard đã có đến 9000 đồng vàng trong tay, số là hắn đúng có đi phương Nam thật , nhưng là đi bán vũ khí.
Lần này hắn bán Longsword., chiến giáp cùng các mũi tên…
Thực sự chế thành thành phẩm… bán lãi hơn rất nhiều. Nơi này thật sự Lenon Vương Quốc đang chiến tranh cùng Hồi Giáo Bắc Phi cho nên nhu cầu vũ khí cực lớn.
Một chuyến đi sơ sơ Richard kiếm về 4000 đồng vàng cùng 700 nô lệ chiến binh….
Lão Karrlo – Gấu Xám đi cùng để chọn hàng đồng thời trợn mắt với tốc độ kiếm tiền của đứa cháu ngoại này.
“ Ông Ngoại.. ta thấy thời cơ ông có thể được phong Nam Tước sắp tới rồi…” Richard cười đùa.
“ Vớ vẩn , nằm mơ giữa ban ngày” Karrlo – Gấu Xám mắng chửi…
“ Nếu ta nói ta có thể khiến ông ngoại được phong Nam Tước thì ngài báo đáp ta ra sao?” Richard bông đùa.
“ Nếu ngươi làm được thì cả nhà lão bán mạng thề đời đời trung thành ngươi” Karrlo – Gấu Xám khinh bỉ…
“ Một lời đã định…” Richard cười ha ha…