Đêm giao thừa không yên tĩnh. Tại Tam Giang- Hoa Lư có không ít những đội ngũ bịt đồ đen kín mít như vậy hành động.
Nhưng không chỉ Tam Giang, Hà Bắc, Thiên Đức- Phú Lương đều chung cảnh tượng.
Áo đen người, che mặt, đi theo từng nhóm lớn nhỏ từ 20 đến cả trăm người, chúng đều trang bị kiếm đao lấp loé hàn mang trong đêm tối.
Thực sự chúng muốn làm cái gì đây. Muốn cùng nhau bủa vây tấn công kinh sư? Chỉ với đám người này.
Hoàng Thành Thăng Long. Ký sau bữa tiệc tất niên sớm đã đuổi quan viên về để họ ăn tết cùng gia đình.
Sắp bốn tháng, bụng Huy lại nhô nhô. Hàng bước chân vẫn nhanh nhẹn hoạt bát, đúng thật là có học võ qua lại chăm rèn luyện, chẳng giống tiểu thư đài các gì.
“ Hây hây … Ký.. lại nghĩ gì đó?” Lý Từ Huy từ sau hù. Lúc nầy Ký đang ngây ngốc ngăm nhìn pháo hoa có mỗi hai màu xanh đỏ đơn điệu trên bầu trời.
“ Hả … em sinh con xong anh phải đi Thiệu Hưng một chuyến” Ngô Khảo Ký đột nhiên nói.
“ Không ở nhà với con đi đâu…?” Lý Từ Huy không vui.
Ngô Khảo Ký không phải láo đi gặp gái Nhật mà hắn đi xem cái căn phòng kia về chưa thật sự.
“ Em xem đây” Ngô Khảo Ký đưa cho Huy một tấm tre.. có điều tấm luồng, có điều tấm luồng 3x5 cm này trông khá đặc biệt.
“ Luồng dán? Ủa có vẻ nặng” Lý Từ Huy đúng là mấy tháng này sinh lý thay đổi, lười lười biếng biếng làm việc như mèo mùa đông, chui chui rúc rúc ngủ. Cho nên nàng không có biết nhiều việc.
“ Đưa cho anh” Ngô Khảo Ký vươn tay.
Hắn tiếp lấy miếng luồng được đẽo gọt tỉ mỉ kia đặt xuống nền bệ đá. Trong ánh mắt ngạc nhiên của Huy thì Ngô Khảo Ký rút đao chém thẳng vào miếng luồng.
Phang…
Lưỡi đao va cung miếng luồng không có làm nó đứt gãy chỉ gây nên một vết trầy nhẹ. Lực chém của hắn rất mạnh khiến lưỡi đao lệch miếng luồng cắm vào bệ đá. Lửa tia bắn lên kinh khủng hoả quang.
Ký rất mạnh.
Lưỡi đao mẻ lớn một mảng. Bệ đá cũng sứt một miếng . Tấm luồng bay xa mười mấy mét về phía sân điện lăn lóc rồi dừng lại. yên lặng nằm trên sân khiêu khích.
Lý Thuận ục ịch vội chạy đến nhặt lấy miếng luồng thổi thổi phủi phủi lấy ống tay áo lau sạch sau đó đưa lên cho Ký.
“ Em xem đi” Ngô Khảo Ký đưa cho miếng luồng .
Lạ thay miếng này tuy bị chém sâu một mm nhưng kết cấu vẫn chắc vô cùng tận. Nhìn không khác gì là mọt miếng kim loại sắt thiết vậy.
“ Là người Mộc khách tộc ở Bố Chính làm ra.” Ngô Khảo Ký thấy Lý Từ Huy ngạc nhiên thì kể lại.
Thì ra Mộc Khách Tộc đến Bố Chính thì bắt gặp Sô đa muối từ Medang xuất khẩu đến. Bọn Medang này đúng là đào đất lên cũng có tiền. Trong khi Lavo bán mặt cho đất bán lưng cho trời trồng chọt quanh năm vất vả mới có được ít gạo bán cho Bố Chính thì Medang nó đào đâu cũng ra thứ bán được. — QUẢNG CÁO —
Than đá, dầu thô? Lại còn đá phiến dầu lộ thiên, cuốc chim gõ gõ là có mấy chục kg. Sô đa mỏ muối thì đã từ lâu bán cho Bố Chính. Diêm Tiêu, Lưu Huỳnh. Đá quý.
Nói thẳng thắn là thằng này nằm dài mà ăn. Nó thậm chí không làm gì ngoài tổ chức tìm quặng khắp nơi, đào bán cho Bố Chính. Daksamavamca trở nên giàu có và hùng mạnh hơn Lavo rất nhiều, thứ gì bọn này cũng có, từ chiến hạm cao cấp Carrack một bày đã lên 30 chiếc, pháo mạnh rác từ Bố Chính nhiều không khể được. Thuốc nổ đủ để đánh mấy tháng không kiệt. Cung điện của . Daksamavamca thì trang hoàng đầy đồ cao cấp từ Đại Việt.
Nói thằng . Daksamavamca dám vỗ ngực giàu nhất vùng Đông Nam Á sau Đại Việt đấy. Nó quá giàu đi, tài nguyên cái gì cũng mạnh, thằng khốn . Daksamavamca đang dự dịnh xuất khẩu gỗ qua Bố Chính cho đủ bộ.
Thậm chí thằng này đã không quan tâm lắm đên thuế ruộng thuế gạo, dân chũng quá vui vẻ luôn.
Lại nói Mộc Tộc nhìn thấy Soda thì hai mắt sáng lên, họ báo cáo với Lý Thường Kiệt rằng có thể giúp Bố Chính chế tạo một loại chiến giáp mạnh như sắt thiết nhưng lại không nặng nề và không bị rỉ sét.
Cụ Lý Thường Kiệt dĩ nhiên bán tín bán nghi, nhưng nói thật đầu tư mấy chục lượng cho bọn này thử nghiệm thì cụ lấy tiền mình ra cũng được cho nên chấp thuận.
Vốn chỉ là tư tưởng ăn may, thế nào mà thành hiện thực.
Sau tầm hơn một tuần hí hoáy cùng một đống hóa chất như Soda ,lưu huỳnh , vôi cùng mượn các đồ dụng cụ mà người Mộc Tộc cho là cần thiết của xưởng cơ khí, không ngờ đám này đã cho ra sản phẩm. Là một bộ chiến giáp Lamellar kiểu tiêu chuẩn, có điều các miếng lamellar lại được đan từ những tấm tre chữ nhật.
Cái này đùa nhau?
Cụ Lý Thường Kiệt tức giận, không phải vì tiếc mấy chục lượng bạc mà la tốn thời gian vô bổ. giáp tre, luồng thì có tác dụng chi đây?
Thế nhưng đám mộc tộc nài nỉ cầu xin cụ thử nghiệm chiến giáp. Thậm chí một tên mộc tộc dám mặc lên chiến giáp để cho người khác đâm chém. Tất nhiên thằng này là gà quân sự, giáp Lamellar không phòng đâm tốt đâu, vớ vẩn toi mạng liền.
Cụ Lý Thường Kiệt bị quấy quá đành ra lệnh thử.
Kết quả khủng bố không tin nổi, những miếng Lamellar tuy không sánh được thép hay sắt non nhưng lại ghê hơn gang, rất khó vỡ lại không cong vênh. Đặc điểm tiếp là không trượt. Điều này khiến cho mũi tên bay vào tấm tre sẽ không trượt cạnh vào các khe xuyên. Tất nhiên bắn thẳng vào khe vẫn gây xuyên mạnh.
Kể cả như vậy đã quá ghê gớm ngoài sức thần kỳ.
Chứng kiến cảnh tượng này thì cụ Kiệt cũng phải há mồm kinh ngạc.
Mộc tộc lại nói nếu cho họ thêm máy móc tốt thì giáp sẽ càng bền, càng mỏng….
Dĩ nhiên chứng kiến kì tích như vậy cụ Kiệt nào keo nữa. Lệnh cho quân xưởng Bố Chính toàn lực phối hợp Mộc Tộc làm việc.
Quả nhiên với máy móc mới, phiến giáp Lamellar luồng già đã mỏng còn 7mm tuy vẫn còn rất dày và không thể đan thành giáp vảy nhưng sức mạnh thật sự đã nằm giữa khoảng sắt non và thép tốt. Phòng tên đao đều khá ổn.
Điểm quan trọng là thứ này không quá nặng. Không nổi trên nước nhưng lại cũng không chìm mạnh. Tức là hải quân có thể dùng,
Tất nhiên Ngô Khảo Ký khi nhận được chiến giáp và tin báo thì phủ định việc hải quân dùng.
Hải quân sinh ra để trên thuyền đánh nhau , thời này hải quân đấu pháo là chính mấy khi sáp lá cà. Rơi nước chính là thuyền chìm tức là thua trận chết rồi. Vẫn cần cường đại áo giáp chống tên.
Nói chung đến tầm cỡ hải quân Đại Việt mà để nhảy tàu tức là đã bên bờ tan nát. Mặc bơi được hay không bơi được không có ý nghĩa nhiều.
Vả lại giáp Segmentata cởi rất lẹ, kể cả rơi, giật nút có thể tháo giáp. Đây là thiết kế riêng cho hải quân rồi. — QUẢNG CÁO —
So sánh phòng ngự thì Lamellar giáp rất kém chịu đâm cùng chịu tên xuyên khe, cho nên vẫn không dùng.
Có điều mắt Ngô Khảo Ký toả sáng. Thứ này thích hợp cho Đặc Nhiệm Đại Việt.
Bọn này là các hành động dặc biệt, cần bí mật, cơ động, nhanh nhẹn cùng thầm lặng.
Chiến giáp Segmentata tuy mạnh nhưng nặng không cơ động trong trường hợp này. Âm thanh kim khí va chạm khi di chuyển khó dấu cho nên không thể mặc trong hành động đặc bệt. Thông thường Đặc Nhiệm Chỉ mặc giáp lưới. Nhưng nếu có phủ thêm Lamellar luồng này thì bảo hiểm tăng lên lại không quá nặng, phòng ngự tăng thêm một lớp bao giờ chẳng tốt hơn?
Còn về việc Lamellar ẩm sẽ bị nở ra… dùng sơn nhựa đường chống thấm là được. Quan trọng hơn đa phần Đặc Nhiệm sẽ hoạt động ban đêm , màu đen thích hợp.
Ứng dụng thứ hai của cái này Tre đó là khiên của kỵ bịnh. Giờ khiên của kỵ binh là thép mỏng gắn gỗ giảm trọng lượng. Nhưng tre này rất tốt, không hiểu người Mộc tộc chế keo gì từ cây cối nhựa mà rất bền. Một miếng giáp tre là ngang dọc hai tấm tre dán lại. Cực bền.
Từ đó cũng có thể ghép tre gang dọc dán lại phiến to hơn làm khiên chắn. Lại càng có thể làm giáp cho xe công thành, xe tháp.
Thuyền chiến giáp luồng cần nghiên cứu hơn. Ký sợ keo dán của người Mộc tộc không chịu nổi nắng gió, nước biển.
Nhưng nói chung thứ này đã rất thần kì rồi.
“ Ồ … là Mộc Tộc làm ra sao? Anh có biết bọn họ pha trộn thứ ngâm luồng tre kia ra sao không?” Lý Từ Huy cũng tò mò.
“Anh đã hỏi qua Mộc Tư Hàn.. đây là cách bọn họ chế tạo…” Ngô Khảo Ký lôi ra một tờ giấy có ghi cách thức người Mộc tộc làm.
Lý Từ Huy chăm chú đọc một lúc sau đó cười.
“ Cái này là phương pháp ép gỗ biến tính Densified wood, Bọn em tuy là tàu biển hàng hải vật liệu chủ yếu hợp kim hoặc composite nhưng cũng có học quá những vật liệu thay thế, có một độ thời gian rộ lên phong trào nghiên cứu nhưng dừng gỗ biến tính nguyên tắc là dùng hóa chất loại bỏ tinh bột, lignin, hemi cellulose cùng sáp có trong gỗ cũng không có gì quá đặc biệt.”
“ Thật ra cái này không có gì cao cấp hay lạ lẫm chỉ là anh không liên quan nên không biết thôi. Gỗ độ chắc chắn nó tính theo trọng lượng riêng, gỗ càng trọng lượng riêng cao thì càng chắc. Cho nên mơi nói Đinh Lim Sến Táu các loại cực chắc đạn bắn không thủng đao chém không đứt còn chắc hơn cả sắt non. Bọn này không có vách thứ cấp trong cấu tạo sợi nên khi khô xấy các sợi gần như không khe hở”
“Châu Âu, Châu Mỹ chúng nó làm gì có các loại gỗ tốt như chúng ta, toàn là cây mọc nhanh phát triển nhanh dẫn đến thớ lỏng gỗ mềm xốp cho nên mới nghĩ ra cách ép gỗ lại làm tăng trọng lượng. Chúng có ép lên đến trời cũng chỉ tăng đến độ 1000kg/ m3 thôi. Còn kém xa Đinh Lim Sến Táu của chúng ta, mà lại không có bền đâu. Ẩm, nước thì sẽ nở ra trở lại hình dạng cũ.”
Lý Từ Huy cười, ngoài ngành mà biết gì đâu. Đây là lý do mà cái gỗ ép này bò không vào được mấy nước như Việt Nam Lào Indonesia. Nói đùa ông ngâm hoá chất ép lên bờ xuống ruộng Bassa wood tốn bao thời gian không bằng cây lim nhà tôi chặt cây lim xuống vất đó chờ khô.
Ông quảng cáo gỗ ông cứng hơn sắt? Nhà tôi lim còn cứng như thép. Ông chỉ có tầm 1 tấn/m3 thôi ông nhà tôi tấn 3 đấy. Còn ngâm nước ba hôm ông mục… tôi ngâm trăm năm chẳng thấy gì….. ồi dào.
Ngô Khảo Ký thất vọng hắn tưởng mình vớ được cái gì kinh lắm hoá ra ….
Ở Đại Việt đến Phúc Kiến gỗ tốt đâu thiếu , loại có trọng lượng riêng trên tấn/m3 không ít hơn chục loại. Mắc công chi học mấy thằng Tây không có gỗ đi ép gỗ rác thành gỗ xịn? Bỏ bỏ..
Thế nhưng giáp luồng là như thế nào?
Giờ ký mới nghĩ lại. Hắn mà chặt vào một tấm gỗ lim kích thước như tấm tre lúc nãy cũng tương tự tình hình thôi. Kỳ diệu gì đâu.
Tốn thời gian. — QUẢNG CÁO —
Thế sao người xưa không làm giáp bằng lim táu? Ngô Khảo Ký chợt nghĩ.
Đơn giản chế tác quá tốn công sức. Làm một bộ giáp lim cồng kềnh thà đúc gang đan lại cho lành. Thời này cắt lim các tấm nhỏ vậy không có siêu cấp cưa thép chất lượng có máu cắt. Ngồi mài cho lành.
Tất nhiên cũng có một đội quân giáp mây trong lịch sử. Thật ra mây rất dai nếu qua tẩm ướp nhưng đan vẫn là đan , chống chém tàm tạm, đâm vẫn tạch đều.
Lúc này Ký Không biết nói gì với đám Mộc Tộc nữa.
“ Thế thứ này vô dụng à?” Ngô Khảo Ký vất trong tay miếng luồng đi xa, vẻ mặt thật ghét bỏ.
Ông đây có gỗ xịn sẵn còn cần dùng ba cái đồ nay? Này thì bền hơn sắt thép. Tào lao.
Không có gỗ xịn mới phải tìm cách chứ anh đây có sẵn sao phải mệt chế cái đồ gặp nước là hỏng.
“ Cũng không hẳn không hữu dụng. So với biến tính gỗ thì em quan tâm hơn tới keo dán của người Mộc Khách Tộc, thật ra em thấy chính kheo dán giữ hao lớp luồng mới là kì tích tạo nên cho đám luồng ép này.” Lý Từ Huy cười…
Nàng cảm thấy một lần Ngô Khảo Ký thất thố quả là vui mà….