Câu trả lời cho phần trước đó là:
Có mà điên mới đuổi Lưu Phủ đánh. Lợi lộc gì, 100 % thằng khốn này quay lại bãi pháo của nó rồi củng cố trận.
Muốn đánh lên phải đánh lấn. Dùng pháo tầm xa vượt trội bào dần dần các lớp cho đến lúc lộ pháo trận của nó. Mới công thẳng được.
Xông ầm ầm lên có khi thua ngược.
Cho nên Tích không có vội mà chỉ huy quân lùng bọn tàm binh hay chém giết những thằng nào tụ tập chống cự.
Tiên phong binh của Đại Tống nói chung bị bắt bị giết rất nhiều, số bỏ trốn được không có bao nhiêu vì nơi này quá trống lại có 1500 kỵ cung Khương nhân lởn vởn lùng bắt.
Không cứu Trương Bá Ngang?
Thật không cần, Lam Long Kỵ báo tin đã ở gần, Trương Bá Ngang không lo.
Lúc này nhánh Lưỡng Trọng Cung Thương binh mới trở lại trận.
Bọn này phải tránh xa đại đội Tống. Lưỡng Trọng Cung Thương có thể đè ép thương kỵ thậm chí là cung kỵ Hán mà bắt nạn nhưng họ lại sợ Đao Thuẫn thủ.
Thương dài và nặng của họ không đủ linh hoạt chơi với đám Đao thuẫn binh. Bị chúng áp sát coi như tử vong.
Loại quân nào cũng có khắc chế, không có loại quân đơn thuần nào vô địch được cả.
Tích đoán không hề sai. Lưu Phủ và Thái Miễn có cách liên hệ nhau để gặp mặt địa điểm tại khu vực Lưu Phủ trước kia đóng quân. Hắn phải trở về đó nhanh chóng tìm cây lập trại, hàng rào dã chiến mới có khả năng sinh tồn.
Nhưng Tích không biết lúc này Lưu Phủ đang điên cuồng chửi bới cùng đập phá ở nơi hắn đóng quân. Chuyện gì làm Lưu Phủ tức giận vậy? Vì thua trận?
Hẳn là không , như từ đầu đến giờ cuộc chiến ngay cả gặp bất lợi lại thêm phát hiện có Lam Long kỵ xuất hiện, Lưu Phủ vẫn bình tĩnh xử lý.
Giờ đây làm sao hắn lại điên cuồng như vậy?
Trả lời sau.
Tích lại đoán đúng Trương Bá Ngang không ngại.
Lam Long Kỵ xuất hiện. Cung kỵ 4 ngàn của Tống chạy thẳng không tiếp chiến. Bỏ luôn lại Lưu Hữu Thế bơ vơ.
Lưu Hữu thế không vừa , hắn hùa thân binh lên ngựa chạy luôn.
Lam Long Kỵ vác Kopia làm hai đợt xung phong vào đám quân Tống đang láo nháo, đến cả trường thương đội ngũ cũng không có.
Hai đợt xung phong đâm chết hơn hai ngàn, có thể nói là cắt dưa thái rau một dạng.
Lầm này không phải toà bộn Lam Long Kỵ xuất kích. Chỉ có Bố Chính kỵ xuất kích đâm xuyên để lấy kinh nghiệm thực chiến.
Toan xung phong lần ba thì quân Tống đã rất tàn phần lớn có lý trí bỏ vũ khí đầu hàng , có mấy thằng ngu bỏ chạy thì bị Lam Long Kỵ bủa ra đổi giết.
Nói thật sự quân của Lưu Hữu Thế chỉ đánh ngang quân của Trương Bá Ngang. Lại bị hoả pháo của Ngô Khảo Tích trung quân bắn cho thiệt hại quá nặng. Nếu không có cung kỵ giúp thì thua chứ thắng gì.
Ngược lại quân Trương Bá Ngang cũng bị Cung Kỵ Tốn bắn thương, chết rất nhiêu cho nên hai bên tổn thương như nhau.
— QUẢNG CÁO —
Nhưng nếu Lam Long Kỵ không có xuất hiện kịp thì Trương Bá Ngang quân khả năng bị đánh ta sau đó phần lớn bị diệt rồi.
Hiệu suất giết người của Lam Long Kỵ thật thần sầu. Hai ngàn cây Kopia thương đi hai ngàn mạng. Đánh nhau sống chết nãy giờ thật ra Trương Bá Ngang và Lưu Hữu thế giết lẫn nhau chỉ hơn ngàn người mà thôi.
Thế mới thấy sức mạnh kỵ binh khi trong hoàn cảnh thuật lợi nó kinh khủng ra sao.
Trận này chỉ vài chiến mã cùng Kỵ binh bị thương không quá nặng thôi.
Còn lại Lam Long Kỵ không ai chết cả. Chiến tích siêu cấp huy hoàng.
“ Bình Nam Vương gia” Trương Bá Ngang hổn hển tới trước ngựa Ngô Khảo Ký cúi đầu chào.
Vừa là ân cứu mệnh, vừa là kích phục Chiến thần bất bại truyền thuyết.
Ngô Khảo Ký kéo lên giáp che mặt.
“ Ngươi vất vả rồi, không càn đa lễ vậy , Các ngươi đều là những chiến sĩ dũng cảm nhất ở Bắc Mân, ta cũng rất ngưỡng mộ các ngươi”
Không ngưỡng mộ sao được. Trương Bá Ngang biết nguy hiểm nhưng vẫn chấp nhận dẫn quân làm mồi dự, thật rất đáng được tôn trọng.
“ Cảm ơn Vương gia khen ngợi” Trương Bá Ngang cười rạng rỡ…
“ Ta cũng vinh hạnh khi được cùng các ngươi chiến đấu. Chiến trường vẫn chưa xong, giờ nhanh nhất là trói lại tù binh, sau đó cấp cứu người bị thương, các ngươi ở nguyên tại chỗ an tâm nghỉ ngơi, bọn ta sẽ canh chừng cho các ngươi, Đồ ăn, nước uống đều ở đoàn ngựa phía sau” Ngô Khảo Ký cười, hắn thúc chiến mã dẫn theo Lam Long Kỵ vờn quanh khu này bảo vệ một chút cho những dũng sĩ Bắc Mân này.
Dũng sĩ dân tộc nào cũng đáng được ngưỡng mộ.
Lúc này Trương Bá Ngang mới nhìn thấy phía sau là đám kỵ binh còi của Bắc Mân nhà mình. So sánh ra với nhà người ta… thật ngại quá.
Lúc này Trương Báo dắt ngựa xấu hổ đi lên.
“Báo ca, ngươi chiến đấu cùng Bình Nam Vương cảm giác gì?”
Bọn này là rất ngưỡng mộ thanh danh của Ký, ví như Trương Báo được “sát cánh” cùng Ngô Khảo Ký Lam Long Kỵ Doanh khiên ai cũng ghen tị.
Trương Báo nghe hỏi thì cáu lên.
“ Hỏi gì nhiều, chúng ta đi làm quân thồ hàng. Đã đánh được gì đâu, lé lên một cái thì Lam Long Kỵ Doanh làm xong hết cả rồi, còn ai mà đánh”
Trương Bá Ngang máu me đầy người mấy chỗ thương thương mà vẫn cười lớn được nhìn đại ca của mình đan hờn.
“ Ngươi đại ca sướng không biết hưởng, ta ở đây xém chết đó.” Trương Bá Ngang thở hổn nển nói sau đó ngồi bệt xuống luôn bãi đất mà nghỉ. Đã 12 giờ trưa.
Trận đánh gần 5 tiếng đồng hồ tạm qua. Phải ắn uống nghỉ ngơi thôi.
Hey da, mấy ông Mân cánh này là mệt quá độ rồi. Giờ có cường đại bảo kê Lam Long Kỵ thì không còn sợ hãi , khiêng theo đồng đội bị thương. Chạy đến chỗ sạch sẽ ngồi nghỉ mà không thèm phòng bị gì. Căm bản bọn họ quá tin tưởng vào sức mạnh của thượng quốc.
Ban nãy chính họ nhìn , chỉ có một nửa kỵ binh Lam Long tham chiến. Hai lần xung phong thì quân Tống như lúa gặp mà nằm cả. Họ đánh nhau sống chết cat ngày trời không bằng người ta 10 phút xung phong hai lần .
— QUẢNG CÁO —
Từ bị đả kích biến thành sung sướng rồi biến thành hạnh phúc. Chọn đúng phe rồi chứ sao nữa.
Lam Long Kỵ không ở đây họ đã hành quân đến gần doanh của Tống nơi Lưu Phủ đóng quân.
Lam Long cũng không lại gần, chỉ đứng xa hơn km để xem xét cũng như uy hiếp.
Đám quân Tống lúc này không còn tinh thần chiến đấu lại nhìn thấy La Long từ xa đứng theo dõi như Hổ rình mồi thì kinh hãi lắm thay.
Chậm rãi chậm rãi. Cuối cùng thì trung quân của Ngô Khảo Tích cũng đến. Bên trái của Lam Long Quân thì 2 vạn bộ đội không có tổn thất bao nhiêu đã chậm rãi tới nơi.
Vẫn cái vẻ đủng đỉnh nhưng áp bách bễ nghễ đó. Tích Ca vẫn là Tích ca.
Phía Tây nhánh quân của Vương Bân cũng trở về nhưng lúc này họ hành quân hẳn về phía sau Lam Long kỵ cắt ngang đuôi Trung quân của Tích.
Đây là một vạn quân còn nguyên sức chiến đấu. Họ đã qua doanh cũ của mình rồi khệ nệ vác đi hoả pháo đã vứt lại nơi đó mà bỏ chạy.
Lúc này trong tay Vương Bân có 35 pháo đồng Culverins nặng cả tấm made in Bắc Mân, lại thêm 13 pháo Culverins nòng dài madein Thăng Long đời cũ. Pháo này là thu được từ quân Lưu Kỷ khi hắn bỏ chạy quá gấp. Pháo binh của Ký đánh quá rát khiến hắn nếu chần chờ ở lại thì chỉ tổn thương đến chết.
Cho nên pháo binh Đại Tống chỉ mang đi được 7 khẩu Culverins Thăng Long còn lại 13 khẩu bị Ngô Khảo Tích thu lại, lúc này đưa cho Vương Bân.
Nhiệm vụ của Vương Bân là chờ quân Trương Bá Ngang đỡ mệt thì hành quân về thành Thổ Quy, sau đó tụ nốt 5 ngàn binh nơi này mang theo công thành dụng cụ dánh Cửu Giang thành lúc này đã gần như trống không.
Ngô Khảo Ký, Ngô Khảo Tích sẽ ở nơi này canh chừng Lưu Phủ.
“ Đại Ca”
Lúc này Ngô Khảo Ký đã cùng thân vệ 500 người đi đến đại trận của Ngô Khảo Tích.
“ Ha ha Nhị Đệ ngươi khỏe cả chứ” Ngô Khảo Tích cười sung sướng, hai huynh đệ đã hơn ba tháng không có gặp qua nhau. Ngô Khảo Ký ở chết An Đức nên cả hai chỉ thư từ qua lại. Hôm qua Ngô Khảo Tích rời đi Thổ Quy thành thì đến tối Ngô Khảo Ký mới nhập thành, do đó thực tế đến lúc này hai huynh đệ mới gặp nhau tay bắt mặt mừng.
“ Vết thương của ca ra sao?” Ngô Khảo Ký ái ngại hỏi… là bác sĩ hắn hiểu không thể coi thường việc này.
“ Còn khá tốt, đã khô liền không còn chảy máu, có điều vận động mạnh không được . Không sao cả…” Ngô Khảo Tích phất tay.
“ Không sao là thế nào? Đi vào ta kiểm tra xem” Ngô Khảo Ký mắt trợn uy hiếp.
Tích chịu thôi. Tính cách em trai hắn hiểu, tên này đã quyết là làm bằng được, thôi thì bớt rắc rối hay đồng ý đi.
Cả hai chui vào trướng bồng tạm thời , Ký rửa tay sạch sẽ ngâm qua cồn rượu bắt đầu kiêm tra vết thương.
“ Đại ca, trên người ngươi lấy đâu lắm vết thương vậy?” Ngô Khảo Ký giật mình vì đâu chỉ có vết thương ám sát, trên người Tích đầy vết thương mới lành da.
Cũng không dấu được Tích đành kể lại.
“ Hài.. ta đã nói rõ rồi, đó là vu oan cho người Tống thôi, cả Lưu Kỷ hẳn cũng không liên quan. Theo Cẩm Y vệ dang điều tra thì manh mối đang hướng về mấy kê, động ở vùng biên, nhưng thế lực nào cuối cùng đứng sau vẫn chưa ra. Nhưng có điều khả năng liên quan Lý gia” Ngô Khảo Ký lặng yên nói.
Tích cúi đầu không nói gì cả, cái chết của cha khiến tâm tình của hắn biến đổi rất nhiều.
“ Mẫu thâm của ta và mẫu thân ngươi giờ thế nào? Ta ở Mân thông tin về Đại Việt khá bế tắc”
— QUẢNG CÁO —
Tích chợt hỏi.
“ Mẹ cả cùng mẫu thân ta cùng về thăng long. Hai vị nói chung đã ổn lại giờ lấy chăm sóc Ngô Thần Thuấn làm vui” Ngô Khảo Ký bất đắc dĩ.
Tích là người sống cho gia đình, cho em ún, cho bố mẹ cho nên cái này người rất nặng tình cảm. Ngô Thường Hiến ra đi nỗi đau này Tích khó nguôi.
“ Tại sao lại nghĩ Lý gia?” Tích lại hỏi, lúc này hắn đã mặc lại chiến giáp, gương mặt có chút đăm chiêu.
“ Không biết, ta chỉ là suy đoán vốn dĩ trước đây không nghĩ hướng này nhưng sự kiện Ỷ Lan bà ta trốn ra khỏi cung lại liên hệ thế lực của Lý Tông Đản , Lý Nhật Toản khiến ta liên tưởng” Ngô Khảo Ký không có bằng chứng chỉ là suy luận thôi.
Tích lắc đầu.
“ Giết cha thì bọn Ỷ Lan , Nhật Toản không có lợi lộc gì. Chúng ta Ngô gia có cướp ngôi Lý gia nhưng lại không phải huyết hải hành động cho nên trả thù kiểu này chỉ khiến Lý gia đẫm máu, họ sẽ không ngu mà làm vậy” Tích suy đoán theo ý hắn.
Ngô Khảo Ký muốn mở miệng nói lý do suy đoán nhưng thôi.
Dù sao vẫn là suy đoán , cần thêm chứng cớ.
Hai anh em biết chuyện này nên tạm gác, trước mát Cưu Giang chuyện vẫn chưa xong .
Bên kia quân địch doanh vẫn còn đến 200 khẩu pháo cùng 3,5 vạn quân tổng, không thể khinh thường được.
“ Đại Ca. Giờ làm gì?” Ngô Khảo Ký đến đây làm hỗ trợ, không nên loạn bố trí của Tích.
“ Nhị đệ Kỵ binh giúp ta một chuyến. Ngươi bảo vệ mấy cái xa pháo này xạ kích doanh địch quấy rầy không cho chúng nghỉ. Còn lại chờ tin thắng trận từ Cửu Giang sẽ ép chúng đầu hàng.” Tích hiếm hoi lại cười một chút. Dù đau lòng tang cha nhưng có những việc như thắng trận vẫn nên vui vẻ một chút.
Lúc này Ký mới để ý dân phu như kiến lại bò lổm ngổm bên cạnh doanh của Tích.
Lúc này có Lam Long Kỵ, không kỵ nào của Tống dám đột kích cho nên dân phu rất ngang nhiên chạy ngang dọc đắp đất.
“ Đại ca , đừng nó ngươi cho xây một cái thành đất ở đây nữa nhé” Ngô Khảo Ký trợn tròn mắt.