“ Con Chó Tống Kiệt đừng để ông đây bắt được mày….” Ngô Khảo Ký đương nhiên quay lại Sở Mật vụ lục tìm tài liệu, có phương hướng mà Lý Thái Sư vạch cho thì con đường nó sáng hơn nhiều.
Đã có phương hướng thì lùng dấu vết từ biển thông tin cẩm Y Vệ nhanh hơn bất kỳ lúc nào.
Ba năm trước các hành động của Chế Bì Ma La được lôi ra, Ba năm trước hành động của Tống Kiệt được lôi ra, chỉ là nghi ngờ thôi, chưa chắc chắn. Lôi ra cùng Tống Kiệt còn có Dương Thị, Lê Thị, Ngay cả Lý thị, vì chỉ đám này mới có đường biển tiếp giáp mới liên hệ được Chiêm Thành, Chân Lạp Khmer.
Ba năm trước lúc đó Ngô Khảo Ký còn đang đắm chìm nhục tửu cùng máu huyết ở Nhật Bản.
Thăng Long tấp nập buôn bán cùng các quốc gia Đông Nam Á, ngân Hàng Hoàng Thất Lý gia đang tìm mối đầu tư.
Một loạt các cuộc tiếp xúc của Tống Kiệt cùng các thương nhân Java đảo tiểu vương quốc. Chiêm Thành , Chân Lạp Khmer.
Những thứ này đều bị lực lượng Cẩm Y Vệ hệ thu thập thông tin nắm hết, không thiếu Cẩm Y Vệ chính là thương nhân đấy.
Trong này nổi bật ra là Tống Kiệt không có sai, với trí tuệ người hiện đại không giỏi quân sự nhưng lại có thể kinh thương, đã kiếm rất nhiều tiền cho Thăng Long Lý gia. Lại càng được trọng dụng. Thậm chí thằng này còn mở một thương hội bằng người Mân chuyên giao thương cùng Chiêm Thành, Khmer.
Không khó để Ngô Khảo Ký tìm ra dấu vết thương nhân Mân tiếp xúc Chế Bì Ma La.
Vậy thì năm ăn rõ mười chuyện này không ít thì nhiều liên quan Tống Kiệt, ngay cả việc cai nghiện cũng có thể liên quan thằng này.
Tháng giêng thằng khốn Tống Kiệt chạy khỏi Đại Việt, Cẩm y vệ phương Bắc tê liệt không nắm được thông tin thằng này. Nhưng Cẩm Y Vệ phương nam có bắt được hình bóng hắn.
Đội tàu thằng này tháng hai xuất hiện ở mấy tiểu quốc Tam Phật Thệ nhánh Malaysia ngày nay . Medang rất gần nhưng thấy đây là tàu Đại Việt nên không cản. Thời này không có điện đàm thì sao Medang biết được chó Tống Kiệt là tội phạm truy nã của Bố Chính?
Ngay cả Cẩm Y vệ nhánh xa nhà này cũng đâu biết được tình hình quê hương, bọn họ chỉ ghi chép lại mà thôi.
Đối chiếu với thông tin Cẩm Y vệ ở Chiêm Thành, Thủy Chân Lạp từng đội thuyền buôn ra khơi vào thời gian này hướng tới Tam Phật Thệ. Đến đây thì rõ cả, không thể nào trùng hợp vậy, đối chiếu thời gian Tống Kiệt đến Tam Phật Thệ nhánh Malaysia và nhóm thuyền buôn Chiêm Thành, Thủy Chân Lạp hoàn toàn trùng khớp. Đây chắc chắn là liên quan Tống Kiệt rồi.
Vốn đang là Đế Quốc Khmer nhưng em kết nghĩa Ký là Jayavirahvarman II cùng Suryavarman I đánh nhau tơi bời chia Khmer thành hai, lấy lại Chân Lạp cách gọi là Chân Lạp Khmer đông – tây. Tác viết tắt Chân Lạp Đông – Chân Lạp tây , tương đương Thủy Chân Lạp (Suryavarman I)- Lục Chân Lạp (Jayavirahvarman II).
Tổng hợp mọi cơ sở thông tin Ngô Khảo Ký lập tức chửi cha Tống Kiệt lên.
Thằng chó này quá tởm, không những gây loạn cho Đại Việt khiến Ký không thể phân thân lùng bắt hắn mà còn bố trí cả ám cờ ngoại bang đánh Đại Việt.
— QUẢNG CÁO —
Tức thì tức thật nhưng phải nói thằng này trí kế không tầm thường, tuy không có tài quân sự nhưng châm ngòi thổi gió chế tạo loạn tượng cũng thộc hàng siêu đẳng.
Thì ra từ nhiều năm trước hắn đã mưu đồ tất cả, điểm chiết dẫm là Cẩm Y Vệ mạnh mẽ như vậy không phát hiện ra.
Nói thật là tất cả hành động của Tống Kiệt đều bị Cẩm Y Vệ nắm trong tay, nhưng họ không có người đủ tầm để sâu chuỗi sự kiện, nếu đủ tầm thì đã thừa sức ngăn cản chuyện này từ đầu.
Thứ hai nguyên nhân lúc đó tình hình Long Thành cùng Bố Chính căng thẳng, mọi ánh mắt Cẩm Y Vệ tập trung về đây nên có sao nhãng Tống Kiệt cũng dễ hiểu.
Nói chung thế nhân người vẫn đánh giá thấp thằng ôn này.
Ngô Khảo Ký sợ nhất chính là công nghệ Đại Việt rơi vào tay nhóm Chân Lạp , Chiêm Thành rồi, nhưng không đúng, muốn triển khai các công nghệ này không đơn giản như vậy, chắc chắn sẽ lộ dấu vết mà Cẩm Y Vệ ở Chiêm Thành chắc chắn bắt được. Hệ thống Cẩm Y Vệ ở Chiêm Thành siêu cấp đông đảo đông hơn nhiều lần ở Thăng Long trước đó.
Nguyên nhân dễ hiểu, Cẩm Y Vệ là một tổ chức hết sức nhạy cảm nếu bố trí dày đặc ở Thăng Long nếu bị phát hiện ngang bằng tuyên bố chiến tranh Nam- Bắc. Bố Chính lúc ấy chưa muốn chiến tranh cho nên vì giữ thế cũng không quá ở rộng tình báo ở phương bắc.
Nhưng Chiêm Thành là kẻ thù truyền kiếp của Bố Chính cho nên Lý Từ Huy sẽ không tiếc tay mở rộng hết cỡ hệ thống Cẩm Y Vệ nơi đây.
Tống Kiệt và đám Chân Lạp Thủy, Chiêm Thành giao dịch gì ở Tam Phật Thệ nhánh Malaysia?
Không có gì ngoài hỏa pháo Đại Việt cùng thuốc súng.
Dùng đầu gối thì Ngô Khảo Ký cũng nghĩ ra.
Tống Kiệt muốn chế tạo phiền phức vô hạn cho Đại Việt thì tất nhiên phải cung cấp vũ khí cho bọn đối thủ Đại Việt rồi.
Thằng chó này tính rất kinh.
Đầu tiên là móc nối các ngoại bang của Đại Việt từ ba năm lâu, sau đó giúp bọn này thoát nghiện, âm thầm tiếp xúc liên hệ nhau. Tiếp theo là lùng được mầm bệnh mà gây dịch cho Thăng Long bố trí Đại Việt loạn tranh Đế. Chạy trốn, tiện thể bán vũ khí cho đám Chân Lạp Thủy, Chiêm Thành kiếm lợi lớn. Không phải ngẫu nhiên mà Chân Lạp Thủy, Chiêm Thành, Anak Đê đột nhiên liên minh. Chắc chắn có bàn tay Tống Kiệt châm ngòi thổi gió. Tình hình Đại Việt nội bộ bất ổn cho nên đám liên Minh này mới dám công Lục Chân Lạp. Khi bị lộ liên minh thậm chí còn tung hỏa mù công Bố Chính, khiến cho Bố Chính không đủ binh phải tiến hành bố phòng ngự lúc ấy chúng càng có thời gian đánh Lục Chân Lạp.
Nói đến Ngô Khảo Ký lại toát mồ hôi.
Theo tính toán thì thằng khốn Tống Kiệt lục kho mang đi hơn hai trăm khẩu đại bác rất nhiều thuốc nổ. Trên chiến hạm thủy quân Phú Lương do Lý Chiêu Văn chỉ huy đã trang bị đủ đại bác, cho nên số pháo này cầm đi chắc chắn chỉ để giao dịch.
Tức là trong tay Thủy Chân Lạp, Chiêm thành lúc này ít nhất có 200 khẩu đại bác chất lượng iso Đại Việt Thăng Long. Khốn nạn… Jayavirahvarman II chết chắc.
— QUẢNG CÁO —
Nói đến đại pháo con mẹ nó Thăng Long chế nhiều không để đâu cho hết.
Nói thật là với mấy hai triệu người quy mô khu vực ( 1.5 triệu tập trung xung quanh Thăng Long, 500 ngàn xa hơn một chút đều chịu khống chế tuyệt đối từ Lý gia) thì Lý Gia có vô vàn vô vàn thợ thủ công. Với công nghệ Ngô Khảo Ký cho họ thì pháo đúc liên tục không nhưng nghỉ.
Lò cao, thổi thép bể, đúc pháo 300 kg, than cốc ngay bên cạnh, quặng sắt chất lượng cao từ Thái Nguyên… mẹ ơi, thợ đúc pháo của Thăng Long, đúc pháp thành tinh rồi, thậm chí nếu so sánh khoản đúc họ vượt trội Bố Chính luôn.
Còn về Tống Kiệt hắn chỉ cung cấp thiết kế ban đầu, còn về sau toàn là thợ Thăng Long hoàn thiện và tự hoàn thiện trong quá trình đúc liên tục đó.
Cho nên đừng khinh chất lượng pháo Thăng Long, đúc nhiều khắc thành chuyên gia đúc pháo. Cho nên mới nói số lượng pháo, đạn của Thăng Long là siêu cấp nhiều. Nếu không phải Lý Từ Huy chơi công tâm chiến, nếu không phải là pháo Bố Chính chất lượng tốt hơn, Kiều Thạch nắm Thăng Long đố thế lực khác công được.
Tống Kiệt lấy trong kho đi 200 khẩu pháo đúc mà thằng khốn Kiều Thạc còng có thể âm thầm mang 150 khẩu lên phía bắc thế là đủ hiểu Thăng Long nó khủng ra sao. Như vậy Thăng Long chẳng không làm cho thế gia sợ Lý thị vãi tè ra quần.
“ Vương gia… Thái Sư cho vời người”
Lúc này Lý Bảo nem nép thông báo, chuyện này lỗi lớn là do Cẩm Y Vệ tắc trách tuy có nhiều nguyên nhân khách quan nhưng chối cái không được, Lý Bảo là kến đấy.
“ Được rồi không cần sợ hãi… lấy đây làm bài học về sau, không được lơ là. Lỗi này là chung cả hệ thống Cẩm Y Vệ không riêng gì ngươi. Lần này ngươi phát hiện cũng là có công lớn ta sẽ thưởng sau…” Ngô Khảo Ký trấn an Lý Bảo, nói chung đầu óc thằng này rõ là nhanh nhẹn hơn Lý Thuận nhiều. Không có hắn có khi Bố Chính rơi vào khó khăn thật sự rồi.
Ngô Khảo Ký lại quay về quân cơ Điện.
Hắn đoán biết được Lý Thường Kiệt gọi hắn làm gì.
Có lẽ là lệnh tổng tấn công thủy bộ sẽ được ban ra thôi.
“ Đại Bá, Cha vợ…”
Ngô Khảo Ký chắp tay chào, hắn không cợt nhã nữa, lúc này không phải để chuyện vui rồi.
“ Chúng ta sẽ tập hợp binh lực càn quét qua Anack Đê, Chiêm Thành, Thậm chí là Thủy Chân Lạp, ý kiến ngươi ra sao?” Lý Thường Kiệt chưng cầu ý kiến của Ngô Khảo Ký.
“ Theo lý thuyết nếu đã phát hiện âm mưu của địch, chủ lực của chúng lại đang đánh Lục Chân Lạp thì công vào lãnh địa đốt phá cướp giết, bắt dân là đúng không sai. Nhưng thời điểm quyết định trận chiến cần bàn tính kỹ lưỡng. Lần này đánh là phải đánh sâu, đánh tiêu diệt hết sinh lực không để chúng có thời gian khôi phục, ngay cả chủ lực của chúng quay lại cũng không đủ điều kiện phát động tiến công Bố Chính, cho nên ta ước định một tháng sau mới khởi binh”
— QUẢNG CÁO —
“ Thứ nhất lợi dụng thuyền chân vịt cấp tốc tới Medang, La Oa báo tin để bọn họ đem binh hỗ trợ, nhất là Thủy Chân Lạp cần phải có dày binh lực để đánh.”
“ Thứ hai pháo mới cùng đạn dược cần một tháng mới có thể hoàn thành, ta sẽ đi Đập Cẩm chính thức theo dõi đốc thúc nơi đó. Lần này chiến dịch đánh tam quốc liên minh rất cần loại pháo này”
“ Thứ ba binh chia hai đường nhưng ta thiện thủy chiến sẽ lãnh đạo thủy binh, Đại Bá theo thủy binh đổ bộ đánh lục chiến. Cha vợ ngươi từ Hải Vân quan cũng theo đường bộ mà đánh”
Ngô Khảo Ký lúc này rất nghiêm túc lên sách lược.
“ Không tồi… vậy nhưng ngươi muốn bỏ Phương Bắc chỉ huy sao?” Lý Nhật Trung hỏi lại.
“ Bố Chính là căn cơ của ta không thể khinh thường, ta chắc chắn phải tham chiến. Còn về phương bắc đoán chừng 3 tháng mới là trận quyết định, nếu kịp ta sẽ ngược bắc nếu không để Ngô Khảo Tích chỉ huy không sao cả, Ngô Khảo Tích thừa đủ năng lực chỉ huy đại quân” Ngô Khảo Ký quả quyết trả lời.
Lý Thường Kiệt gật đầu đồng ý.
Nếu đánh tam quốc chỉ mình ông và Lý Nhật Trung hơi gắng sức. Lý Thường Kiệt ông thủy bộ chiến đều được nhưng Lý Nhật Trung chỉ có thể bộ chiến. Tam quốc chiến trường rộng một mình Lý Thường Kiệt sẽ lo không nổi, nếu có thêm Ngô Khảo Ký tống lãnh thủy binh còn ông chuyên trách đổ bộ Bộ Binh thì tốt hơn.
Tóm cái váy lại chuối cùng Đại Việt vẫn cần máy cái bộ xương già cọm ra trận rồi.
Gánh còng lưng cả cuộc đời.