Kuuuuukung!
[+31,412 điểm kinh nghiệm]
[Nhận được Danh tính mới]
Ánh sáng mờ dần.
'Mình còn sống? Kinh nghiệm vừa rồi, mình đã giết Nabe ư?'
'Lại còn có Danh tính mới nữa, chuyện gì đã xảy ra?'
"Cá... cái quái gì thế! Tại sao hắn vẫn lành lặn? Trả lời mau, Hiền nhân!"
Lorina điên tiết, kêu réo Trí tuệ Hiền nhân.
'Ồ, ả cũng có kỹ năng ấy sao?'
"Lorina.cô.lúc.nào.cũng.hấp.tấp.Chúng.ta.đã.lầm.lạc."
Bọn chúng quay ra đôi co với nhau.
"Câm đi Matilda! Có nhớ ai đã do dự không dám xuống tay với Soleste khiến chúng ta mất đi một đồng chí không hả? Sao lại như thế được Trí tuệ Hiền nhân, ngươi mất trí rồi ư? Hắn không chết vì chưa tích đủ Nghiệp chướng á? Quá sức hoang đường! Sao hắn có thể đạt đến từng ấy cấp mà lại không tích nhiều Nghiệp chướng? Này Trí tuệ Hiền nhân! Giải thích đi, đừng có đóng băng chứ! Chết tiệt, chuyện quỷ gì đây, lẽ nào Nabe phải bỏ mạng oan uổng như thế!"
"Lorina, Nabe đã hy sinh thân mình vì đặt niềm tin vào cô, nhưng rốt cuộc tên vua đó có thực sự xấu xa đến thế?"
Lorina và các thành viên của Liên minh tiếp tục xô xát, trong khi các quân lính của tôi đã bao vây chúng.
'Chúa tể, ngài có sao không ạ?'
'Ta ổn, nhưng đống kiếm này làm ta không cử động được.'
Mấy thanh kiếm căm chặm người tôi xuống đất, dùng có vận hết sức nó cũng không mảy may nhúc nhích.
'Thần sẽ lấy đầu lũ phản trắc này!'
'Cẩn thận đấy Alpeon, chúng không dễ chơi đâu. Nếu được thì giữ ít nhất hai tên còn sống, để ta tra khảo chúng.'
'Chúa tể, mạng nhện của thần gô cổ chúng.'
Bianca bắt đầu phun tơ, phối hợp cùng đội quân mối, tôi tin họ đủ khả năng đánh bại kẻ địch. Mặc dù mỗi thành viên của Liên minh đều mạnh, song số lượng không nhiều và HP cùng MP cũng tương đối thấp.
"Ư... rút thôi, dây dưa ở đây cũng chẳng làm được gì!"
Nhập nguy hiểm sắp ập đến, Lorina hoảng hốt kêu lên.
'Bianca, mau giăng tơ che bầu trời lại!'
Tôi ra lệnh cho bà ta chặn đường thoát của bọn chúng.
Xìììì! Xìììì!
Bianca và lũ Archnid phun đầy mạng nhện lên không trung, giăng tơ khắp nơi như thiên la địa võng.
"Khỉ thật! Ngươi đang định tóm bọn ta ư? Đừng có mơ. Chỉ có chiến binh loài người được chọn mới có thể rút thanh kiếm đó ra, thế nên ngươi hãy nằm đó ăn năn về tội lỗi của bản thân đến mãn kiếp đi!"
"Tại sao ta phải ăn năn? Ta không hối hận về bất cứ việc gì mình đã làm! Ta thề là sẽ bắt đám Liên minh các ngươi phải trả giá đắt vì hành động ngày hôm nay!"
Tôi lại gồng sức rút kiếm ra nhưng cũng vô ích. Nếu những lời Lorina nói là thật thì ả vừa cho tôi một đầu mối. Tôi định tính cách gỡ ra, nhưng hiện giờ đối phó với chúng mới là ưu tiên hàng đầu.
'Bianca, Alpeon, tuyệt đối không được để chúng chạy thoát.'
"Sigdal, anh sử dụng chiêu đó bây giờ được chứ?!"
Trong lúc tôi bận ra lệnh cho binh lính, ả quay sang nói với gã hiệp sĩ phương Tây.
"Sẵn sàng rồi, lại đây mau! Xin người lắng nghe lời nguyện cầu này, nhân danh Chúa, đưa chúng con trở lại Điện thờ! Bifrost!"
'Bianca, chặn hắn lại!'
Phụt!
Ngay khi tơ nhện sắp chạm đến, một ánh quang bảy màu tựa cầu vồng từ trên trời lao xuống, bao lấy nhóm người Sigdal rồi mất hút trong nháy mắt.
"Cái gì!"
'Chúa tể, lũ xâm nhập biến mất rồi!'
Tơ nhện của Bianca cứ thế bay vụt vào không trung trống rỗng, tôi nghĩ ma pháp đó là một loại phép dịch chuyển tức thời.
'Ta nhất địch sẽ truy lùng các ngươi đến cùng trời cuối đất!'
Tôi tự thề với lòng mình rằng sẽ săn đuổi Liên minh Luân hồi đến tận cùng thế giới, nợ máu phải trả bằng máu.
'Alpeon, triệu gọi tất cả đến chỗ ta.'
Đám Liên minh đã rời khỏi, nhưng ma thuật trên thanh kiếm vẫn còn và tôi vẫn bị mắc kẹt.
'Hưm... mình sẽ cho họ tiến hóa. Lẽ ra mình nên làm từ sớm mới phải.'
Tôi đã có rất nhiều cơ hội làm vậy, song lại gạt đi hết vì lợi ích cá nhân. Biết đâu, nếu tôi chịu quan tâm sớm hơn, họ đã có thể ngăn chặn bè lũ Liên minh tẩu thoát. Tôi đã nếm trải thất bại cay đắng lần đầu tiên từ khi lấy lại được cảm xúc, bắt nguồn tự cái "tôi" quá cao.
'Ta sẽ tiến hành nghi thức tiến hóa cho các ngươi, đừng quá ngạc nhiên nếu ngoại hình của các ngươi thay đổi.'
'Đội ơn Chúa tể, thần nguyện hiến dâng cả tính mạng này và tận trung vĩnh viễn với người.'
Tôi có thể cảm nhận được sự hào hứng không lẫn đi được trong giọng nói của cô ấy. Tôi cảm thấy năng lực chỉ huy của mình rất kém.
Cô ấy nói hoa mỹ thế thôi chứ thật ra tất cả những gì tôi làm là nhấn vào một lựa chọn trên bảng trạng thái.
'Xem nào, Alpeon... Antillien Nữ hoàng? Chỉ có duy nhất một cái nên đành chọn thôi, cơ mà Antillien là gì ấy nhỉ?'
Huaah!
Ngoại hình Alpeon đã biến thành nửa người nửa mối. Thần giao cách cảm cũng nhảy vọt hai cấp, và hơn hết cô ấy đã học được một kỹ năng mới, Hơi thở Băng giá.
"Ôi Chúa tể, thần thật lòng rất mừng!"
"Ồ, giờ ngươi nói được rồi à, Alpeon?"
Cô ấy giờ đã thành sinh vật lai giữa người với mối. Trừ cặp râu trên đầu thì phần thân trên và gương mặt của cô ấy rất xinh đẹp.
"Đội ơn Chúa tể đã ban cho thần ân huệ này."
Cô ấy cúi người cung kính, tôi đưa tay ra xoa đầu.
"Làm tốt lắm."
Kế tiếp là đến đám mối hoàng kim, Mir, Tagan, và Jenna đã tiến hóa thành Golden Antillien.
Trong ba đứa, Jenna đặc biệt giống người nhất, Nếu che đi tứ chi và bộ cánh, thì con bé hệt như một cô nàng xinh xắn với mái tóc cùng đôi mắt vàng kim vô cùng nổi bật.
"Jenna, trông ngươi rất giống con người, trên quan điểm của nhân loại thì ta dám chắc không ai nỡ lòng nào cự tuyệt ngươi đâu."
"Chúa tể, thần không thèm đoái hoài gì đến tình cảm của người khác mà chỉ muốn được lòng người thôi."
Chất giọng du dương trong trẻo của con bé nghe thật êm tai làm sao, nhờ đó cũng xoa dịu được phần nào nỗi bi quan của tôi lúc này.
"Cảm ơn Jenna, ta rất trông đợi đấy."
Mir, Tagan và Jenna lần lượt đạt được các kỹ năng: Thủy Khiên, Hỏa Giáp và Nước bọt Nổ. Ngoài ra, Jenna cũng có thêm kỹ năng phụ, Ẩn thân. Ngoài ra tất cả lính mối tham gia vào cuộc chiến với Void Scuttle đồng loạt tiến hóa thành Antillien. Chỉ số của chúng đều tăng gấp đôi và nâng cấp lên chiêu phun axit mạnh hơn.
'Giờ đến lượt đám Archnid.'
"Legol, Hattan, Arin, lại đây!"
'Chúa tể, xin hãy giúp thần tiến hóa thật huy hoàng!'
Arin phấn khích nói với tôi, lộ rõ sự kỳ vọng. Nhưng tôi biết làm sao bởi chỉ có duy nhất một lựa chọn?
'Giờ ngươi là High-Arachnid.'
Nửa thân trên của chúng hóa thành người.
"Chúa tể... đây là phần thân của con ngươi à?"
Arin bất mãn lên tiếng, chẳng mấy để tâm đến giọng nói mới của mình.
"Không tệ thế đâu, ngươi trông xinh lắm."
"Chà... nếu Chúa tể thích thì chắc cũng ổn?"
Thái độ thay đổi xoành xoạch, đây là sức mạnh của lời khen của tôi ư?
'Chúa tể, sao không tiến hóa cho tôi!'
Tôi tự hỏi bao giờ Bianca sẽ giở giọng phàn nàn.
'Đó là vì thời gian qua bà dám bất tuân lệnh, nhưng ta sẽ cho bà một cơ hội.'
'Ngài hứa đó?'
Phớt lờ Bianca đang cằn nhằn, tôi tập trung vào manh mối Lorina để lại.
'Thật nhục nhã khi bị đám Liên minh chết dẫm đó phong ấn ngay trên đất của mình!'
Tôi mở bảng trạng thái và chọn kỹ năng Tạo Hóa thân.
[Kích hoạt Tạo Hóa thân]
[Đang tạo một Hóa thân mới]
"Được rồi Bianca, dù có động thái bất hợp tác, nhưng bà sẽ có cơ hội thứ hai."
'Hoan hô!'
Theo phỏng đoán của tôi, để rút được thanh kiếm này ra, trước tiên tôi phải trở thành chiến binh loài người được chọn, và dĩ nhiên hầu hết chiến binh đều là đàn ông. Giấc mộng sở hữu một Hóa thân nữ của tôi giờ đã tan thành mây khói rồi.
[Tạo Hóa thân hoàn tất]
'Chết tiệt, than ôi tình yêu của tôi... ôi cái to lớn và mềm mại của tôi... nay đổ sông đổ bể hết rồi... Lũ Liên minh Luân hồi khốn kiếp, ta sẽ bắt các ngươi phải đền tội vì khiến ta phải từ bỏ cơ thể trong mơ!'
Nằm vật ra đất, tôi tung nắm đấm về phía bầu trời, miệng không ngừng chửi rủa.
"Hoán đổi Hóa thân!"
Tôi tỉnh dậy trong phòng của mình tại tổ mối.
"Đây là.... cuối cùng lại thành cơ thể đàn ông."
Tôi đấm liên tiếp vào tường nhằm xả cơn bực tức trong lòng, rồi bật bảng trạng thái kiểm tra.
★
Tên: Không
Giới tính: Nam
Tình trạng: Bình thường
Chủng tộc: Con người
Class: Warrior
Rank: E-
Level: 1/99
HP: 73/73
MP: 66/66
Tấn công: 48
Phòng thủ: 8
Nhanh nhẹn: 34
Trí tuệ: 24
May mắn: 12
Quyến rũ: 34
✧ Kỹ năng đặc biệt:
[Thần giao cách cảm Lv1] [Đọc tâm trí Lv1] [Kết nối tâm linh Lv1] [Song Trảm Lv1] [Kháng vật lý Lv1] [Nghiên cứu ma pháp Lv1] [Hoán đổi Hóa thân Lv1] [Chém kiếm Lv1] [Thánh hộ Lv1] [Tứ Trảm Lv1] [Né đòn Lv1] [Húc khiên Lv1]
✧ Danh hiệu (kích hoạt):
[Phù thủy của Hố Sâu]
✧ Danh hiệu (không kích hoạt):
[Kẻ bẫy chuột] [Hit-and-run] [Vị cứu tinh Lv3] [Vô tâm Lv2] [Đồ Long Lv1] [Kẻ Tàn sát Kiến Lv14] [Ác mộng của loài Nhện Lv3] [Kẻ Diệt Khổng lồ Lv2] [Phù thủy của Hố Sâu] [Thống khổ của Void Scuttle Lv9] [Cò mồi Lv1]
★
'Thế mình chỉ cần trở thành chiến binh được chọn là sẽ rút được kiếm phải không?'
Tôi rời khỏi tổ mối, tiến bước về phía bờ hồ, nơi cơ thể gốc bị phong ấn.
"Ngươi là ai? Có mùi giống Chúa tể."
Arin đứng chắn trước mặt tôi.
"Đây là Hóa thân của ta, ngươi không cần cảnh giác thế đâu."
"Chúa... tể?"
Thấy cô ấy sững người kinh ngạc, tôi cứ thế lướt ngang qua. Alpeon lại gần tôi.
"Chúa tể, Hóa thân của ngài đã thay đổi."
"Phải, ta cũng chẳng còn cách nào khác."
Tôi tiến lại gần cơ thể xương khô của mình, đột ngột cảm thấy sức lực như bị bòn rút.
'Có vẻ kỹ năng bị động Hút máu vẫn còn tác dụng. Khỉ thật, mình phải kéo thử ra lẹ lẹ!'
"Hây!"
Thanh katana không hề suy chuyển dù chỉ một phân dù tôi đã gắng hết sức. Sau vài lần thử bất thành, tôi bỏ cuộc và tránh xa nó mấy bước.
'Ả ta bảo chỉ chiến binh được chọn mới có thể rút kiếm ra, nên nếu mình mà không được chọn thì coi như vô phương rồi.'
Tôi ngồi xuống, vắt óc suy tính và lo lắng về tình hình hiện tại, ước chi mình vẫn còn Trí tuệ Hiền nhân.
"Ta đi đây một lúc."
Tôi chia tay lũ côn trùng và quay về túp lều. Có khi Ian hay Gwyn biết được gì đó về chiến binh được chọn cũng nên. Nhưng tôi vẫn chưa nhận ra rằng kể từ hồi đổi sang Hóa thân mới, tôi đã đi lông nhông mà không mặc quần áo.