Phần mặt dữ tợn kia của Mã Cầm Thư gầm rít nho nhỏ, chất giọng khàn khàn khiến những ai nghe được đều phải kinh sợ, hắn nói :"... đã tìm được Linh Châu rồi ha ha vậy thì chắc chắn Ma Hoàn cũng đang ở gần đây thôi !".
Mã Cầm Thư nhìn về phía Thế Lang :" có thực là Linh Châu không? ta thì không chắc !".
Tên kia khẳng định :" Không thể nhầm được ! ngàn năm trước bổn tọa đã tiếp xúc với nó sao có thể sai sót, linh tức của tên thái tử đó không thể nhầm lẫn đi đâu được! ".
Mã Cầm Thư :" Vậy bây giờ... giết luôn hay thu phục làm tay sai ?".
" ...không cần vội, đây vẫn chưa phải thứ ta muốn tìm...".
Mã Cầm Thư :" Ngươi muốn tìm cái gì ?".
" ....Ma Hoàn !".
Mã Cầm Thư :" Ma Hoàn? Tại sao ?chẳng lẽ Linh Châu không tốt ư ?".
"....Ma Hoàn thuộc tộc ma lôi kéo dễ hơn, Linh Châu vốn sinh ra để diệt trừ yêu ma chỉ cần nó muốn nó sẽ hấp thu hết linh lực của tộc ta, lôi nó về để diệt hết loài giống chắc!!!!".
Mã Cầm Thư :" Vậy Ma hoàn làm sao có thể tìm thấy ?".
"...chỉ cần khiến cho Ma Hoàn tức giận, oán hận đến mức tối đa thì ấn khí trong mắt sẽ hiện lên!"
Mã Cầm Thư :".....có cách khác không ? tại ta thấy cách này hơi khả thi !".
"...cách khác thì có nhưng nói ở đây không tiện! về phòng đi! nếu ở lâu sẽ bị phát hiện kế hoạch của ta sẽ đổ hết xuống sông! ".
Mã Cầm Thư đội mũ chùm lên sau đó đáp về phía Thế Lang một cái nhìn sắc lẻm rồi nhanh chóng rời đi.
Mã Cầm Thư nhàn nhạt nói:" Được rồi! có thể nói !".
"...Dùng máu của thiên ma tộc để đánh thức bản tính của Ma Hoàn !".
Mã Cầm Thư :" vậy thì cũng không dễ dàng !".
"...Thiên Ma máu có thể phản ứng với máu của Ma Hoàn, chỉ cần cảm nhận được hơi thở của Ma Hoàn thì nó sẽ dẫn đường cho ngươi đến lúc đó chỉ cần đi theo chỉ dẫn là được ! ".
Mã Cầm Thư :"....".
---------------------sáng hôm sau ---------------------
Mã Cầm Thư đi đi lại lại ngoài hoa viên, phiền lão suy nghĩ :" Tại sao từ lúc ta tới đến giờ lại không nhìn thấy bóng dáng của Khổ Nguyên đâu! chẳng lẽ nàng ấy đã bị đuổi khỏi Tạ phủ sao ?".
Chợt Thế Lang cũng ở đó, y xuất hiện bất thình lình đằng sau lưng Mã Cầm Thư, lạnh giọng hỏi :" Tên kia ! ngươi là ai ! tại sao lại đến địa bàng của ta làm loạn thế hả?".
Mã Cầm Thư nham hiểm dần dần quay lại nhìn, chuẩn bị ra tay với kẻ hỗn xược kia thì nhận ra đó chính là người hắn đã thấy hôm qua, bất ngờ hắn thốt lên :"Linh Châu? ".
Thế Lang khó chịu :" Ngươi gọi ai thế hả ?Linh Châu cái gì? bổn gia gia đi không đổi tên ngồi không đổi họ ta tên là Thế Lang ,Tạ Thế Lang ".
Mã Cầm Thư nghĩ :" Thì ra tên hỗn xược này là Đại nhi tử của lão già họ Tạ kia ! ".
"... à thực xin lỗi! ta là người mà Tạ tướng quân mời về làm đàn cầu phúc tên Mã Cầm Thư ! không biết đã đắc tội gì với ngươi!".
Thế Lang chống một tay lên hông tay còn chỉ về phía những động vật nhỏ đang co ro dưới gốc cây sợ hãi run rẩy không ngừng( mật bí đó là những con lông lá như chồn, gấu trúc nhỏ, thỏ và gấu con) y nói với giọng đầy trách móc :" Ngươi đã làm gì mấy bé cưng của ta, khiến chúng sợ hãi đến mức này hả ?"
Mã Cầm Thư :" ...."
Thế Lang thấy hắn không nói gì liền thở dài :"Thôi bỏ đi ! lần sau đừng như thế nữa! ngươi tìm chỗ khác mà chơi, ta không cho ngươi đến đây chơi nữa đâu !".
Mã Cầm Thư kinh ngạc lẩm bẩm :"...tên nhóc này a! ." nhưng cũng nghe lời mà đi chỗ khác ( add : tui sẽ thay mặt Cầm Thư ca ca nói lên nỗi lòng của ảnh, lúc ấy nội tâm ảnh sẽ kiểu :" Cứu tui cứu tui, tui đã làm gì chúng nó đâu ! tui bị oan ó hãy tin tui đi tặng tui một cái like nếu bạn tin tui còn không là tui khóc á nhoa !").
Thế Lang :" ...Cái tên này hình như có vấn đề à nha !".( add :haizz! thì có vấn đề thật mà )
Mặc Khắc tươi cười chạy đến bên Thế Lang :" Ca Ca ! Ca Ca ta mới tìm ra một món đồ chơi mới muốn rủ huynh chơi cùng !".
Thế Lang giật mình sợ hãi bịt chặt miệng của Mặc Khắc lại nhìn ngó xung quanh sau đó lôi vào trong rừng cây phía sau .
Thế Lang :" đệ đệ ! đệ nói to thế !".
Mặc Khắc nghiêng đầu đầy khó hiểu khó khăn nói :" ói o á ! "(dịch là nói to á ).
Thế Lang phì cười vì sự đáng yêu của Mặc Khắc bỏ tay ra khỏi miệng y :" Đệ đó! sao lại đến đây không bị ai nhìn thấy chứ ? sao khắp người lấm lem như này ?".
Mặc Khắc ngoan ngoãn lắc đầu :" không có ai phát hiện ! ta chui qua lỗ thủng dưới tường sang đấy !"
Thế Lang vừa thương lại vừa muốn cười, dùng tay phủi sạch phần bụi dính trên y phục của Mặc Khắc nhẹ nhàng nói:" Rồi ! có gì chơi nào ! nói ca ca nghe xem !".
Mặc Khắc lấy trong mình ra một tờ giấy bên trên vẽ hình của một con diều, chăm chú giải thích :" hôm nay trời nổi gió lớn có cơ hội tốt như này mà không thả diều là phí lắm ! huynh có muốn làm cùng ta không ?".
Thế Lang vui vẻ, hào hứng đáp :" chơi chứ ! ta cũng muốn nhìn xem diều tự làm sẽ trông như thế nào !".
Mặc Khắc :" Vậy chúng ta mau đi làm thôi !".
Thế Lang :" Ừm ! Nhưng trước hết phải đi lấy nguyên liệu đã đệ đi cùng ta không ?".
Mặc Khắc :" vâng!"
Hai huynh đệ họ dắt tay nhau tung tăng ca hát chơi rất vui .
Mã Cầm Thư lấp sau thân cây đằng xa, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào hai đứa trẻ, trầm tư :" Sao ta có cảm giác đứa trẻ còn lại đang mang khí tức của Ma Hoàn nhỉ?".