Luyện Kim Cuồng Triều

Chương 557





-Chuyện gì vậy?

Diệp Lãng hỏi, hắn không cảm giác được Lý Nguyệt đang xấu hổ, hắn chỉ hỏi là có chuyện gì.

-Ngươi là đồ đần, phương hướng bên kia là đi ngược trở về, phải đi bên này!

Lý Nguyệt biết rõ Diệp Lãng nhất định không biết chuyện của mình, dứt khoát giả bộ như không biết, nói rất trấn định.

-Ah, như vậy à, tiểu sư tử, quay đầu lại, đi về hướng bên này đi.

-Rống...

Cứ như vậy, Diệp Lãng lại một lần nữa xuất phát đi về hướng bộ lạc Hổ tộc, chỉ là, lần này hắn đổi công cụ để đi, không phải do hắn chạy bộ nữa.

Kỳ thật hắn cũng không có ý định cứ chạy bộ như vậy, chỉ cần ra khỏi thảo nguyên này, hắn sẽ tìm xe ngựa, với tư cách một bại gia chi tử, hắn thích ngồi xe ngựa, nhưng đã có tọa kỵ sư tử, không cần phiền phức như vậy.

Biên cảnh đại thảo nguyên, chính là Mục Dương trấn, trọng trấn phương bắc của Tường Không, nơi này là một nơi rất phồn thịnh, cũng vì đây là nơi giao dịch các sản vật địa phương với các dân tộc du mục.

Bên trong đại thảo nguyên, có rất nhiều bộ lạc du mục, nhân số và số lượng cũng không ít, nhưng rất trùng hợp, Diệp Lãng lại không gặp được một người nào, mà tỷ lệ này phi thường thấp.

Diệp Lãng không thể nghi ngờ là rất may mắn, tỷ lệ thấp như vậy, hắn lại đạt được!

Bên ngoài Mục Dương trấn, có một đội quân tinh nhuệ canh gác, Mục Dương trấn là nơi đóng quân, đế quốc đệ ngũ quân đoàn -- Tham Lang quân đoàn! !

Tham Lang quân đoàn là quân đoàn phụ trách phòng ngự phía bắc của Tường Không đế quốc, cũng là quân đoàn duy nhất, mà phía bắc lại là một đại thảo nguyên, cho nên các trung tâm Tường Không rất xa xôi.

Không chỉ xa xôi về vị trí địa lý, mà còn xa xôi về quyền lợi chính trị, đế quốc rất ít quản địa phương này, cho nên cũng tạo thành hiện tượng núi cao hoàng đế xa.

Mà Tham Lang quân đoàn này cũng là vẻ bề ngoài, tuy bọn họ thuộc đế quốc đệ ngũ quân đoàn, nhưng cũng là quân đoàn có tính độc lập cao nhất, loáng thoáng có hương vị của quân phiệt.

Đây chính là vấn đề mà Tường Không đế quốc luôn muốn xử lý, chỉ có điều có quá nhiều chuyện xảy ra, cho nên vẫn bảo trì tình huống hiện tại, làm cho hiện tượng này càng ngày càng trầm trọng.

Bản đồ của Tường Không chỉ đến được một phần của đại thảo nguyên là đình chỉ, khu vực phía bắc này là do Tường Không khuếch trương sau này, mà bây giờ lại rất rõ ràng, tuy bản đồ được khuếch trương, nhưng sự thống trị vẫn chưa tới được nơi đây.

Nhưng mà, Tham Lang quân đoàn và một ít thổ hoàng đế ở đây vẫn chưa công khai làm gì, bọn họ vẫn trực thuộc Tường Không đế quốc, đế quốc ra lệnh cho bọn họ thì họ vẫn nghe, không có bất kỳ hiện tượng làm phản nào.

Ít nhất, bề ngoài là chưa có, cho nên, đế quốc không có khả năng phái người chuyên môn đi xử lý vấn đề này, sẽ không phái thêm quân đoàn khác tới đây.

Đương nhiên, vấn đề này không có quan hệ gì tới Diệp Lãng, ít nhất trước mắt là không có.

Giữa trưa hồn nay qua đi, mặt trời làm cho người ta vừa yêu vừa hận vẫn chiếu sáng đại địa, hơi nóng từ đại thảo nguyên thổi qua Mục Dương trấn.

-Móa! Thật sự là không thể chịu nổi mà, sáng nóng tối lạnh, ta rốt cuộc đã đắc tội với ai, lại bị phái đến địa phương quỷ quái này để canh gác thế này.

Một binh sĩ uống một ngụm nước, sau đó tố khổ với người bên cạnh.

-Ngươi không có đắc tội ai, nhưng ngươi không có hậu trường, nơi tốt đương nhiên sẽ có những người có hậu trường đảm nhiệm, chúng ta là những người không có bối cảnh hậu trường, cho nên phải gian khổ hơn một chút.

Một binh sĩ khác rất là bình tĩnh nói.

-Đúng vậy, đừng oán trách, ít nhất chúng ta còn tốt hơn đám pháo hôi trên tiền tuyến rất nhiều, bọn họ trải qua một cuộc chiến, cũng không biết là mình có thể sống sót hay không.

Một binh sĩ bên cạnh nói ra.

-Nói cũng phải, làm người, nên biết đủ, ở đây cũng không tệ! Mỗi khi nhìn nữ nhân du mục trên đại thảo nguyên, cũng có một phong vị khác.

-Ngươi đừng háo sắc như vậy, chúng ta là quân nhân.

-Quân nhân thì thế nào, quân nhân cũng muốn nữ nhân, không biết hôm nay có nữ nhân nào tới hay không, nếu có thể ta sẽ đùa giỡn một chút.

-Ngươi đùa giỡn thì đùa giỡn, nhưng con mắt phải sáng một chút, đừng chọc những người không nên chọc.

-Ta biết rồi, đây cũng không phải lần đầu tiên, ngươi cho rằng ta là tay mơ à? Bên kia hình như có cái gì tới, tốc độ rất nhanh...

Khi đang nói chuyện, một binh sĩ thủ vệ phát hiện trên đại thảo nguyên xuất hiện một bóng dáng, theo thời gian trôi qua, bóng dáng này bất đầu lớn dần lên.

-Không đúng, tốc độ tại sao lại nhanh như vậy?

Ngay từ đầu, những binh lính này còn không biết như thế nào, tuy cảm thấy tốc độ này nhanh, nhưng không có cảm thấy cái gì không đúng, nhưng khi càng ngày càng gần, bọn họ liền phát hiện, tốc độ này này quá nhanh.

-Đây là cái gì?

Cuối cùng, bọn họ mới phát hiện, đây không phải là vấn đề mà họ kinh ngạc nhiều nhất!

Khi nhìn thấy bóng dáng này còn cách khoảng vài dặm, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt mình, khi đó, lần đầu tiên những binh sĩ này phát hiện tốc độ còn nhanh hơn so với tưởng tượng rất nhiều, mà rất nhanh, khi họ đang kinh ngạc về tốc độ này này, thì lực chú ý đã chuyển dời sang chuyện khác.

-Móa!

-Cứu mạng a... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

-Má ơi...

Khi những binh sĩ này nhìn rõ thứ đang lao tới, mới làm ra phản ứng thập phần mãnh liệt, hơn nữa tiếng hô bất đồng nhau, nhưng lại có một điểm giống nhau, chính là bọn họ đều lui lại, kéo giãn khoảng cách giữa mình là thứ đang lao tới.

Dù là kẻ nào khi nhìn thấy thứ này đều đề phòng một cách vô ý thức, hơn nữa kéo giãn khoảng cách an toàn, bởi vì thứ này là một con mãnh thú, hơn nữa còn là Bách Thú Chi Vương sư tử, một con sư tử hỏa hồng cao lớn mạnh mẽ!

Một con sư tử mạnh mẽ này đứng trước mặt, dù là ai cũng phải cảm thấy áp lực, nếu là dân chúng bình thường khi thấy nó đã chạy trốn từ sớm, những binh lính này cũng không tệ lắm, chí ít có một bộ phận vẫn không chạy trốn.

Ân, chỉ có một bộ phận, một bộ phận khác, đã chạy ra phía sau lấy tấm chắn che ở trước mặt mình, bảo trì đề phòng nghiêm ngặt.

-Xin hỏi, đây là nơi nào?

Âm thanh rất ôn hòa, ẩn chứa một chút thân thiện truyền tới, âm thanh từ trên người sư tử phát ra, họ bắt đầu chú ý tới chuyện khác, ví dụ như, trên người con sư tử có hai người.

Một thiếu niên, một thiếu nữ.

Thiếu niên tóc đen mắt đen, có cảm giác như đang cười rất tự nhiên, làm cho người ta có cảm giác rất thân thiết, trên người của thiếu niên này mặc một bộ áo choàng bình thường, đây là trang bị của người lữ hành, nhưng quàn áo trên người của thiếu niên này rất đặc biệt, chất liệu đều là tơ lụa thượng đẳng nhất.

Nếu có người chú ý tới điểm này, nhất định sẽ đoán ra, thân phận của thiếu niên này nhất định không đơn giản, tuyệt không phải quý tộc bình thường!

Mà đồng thời, thiếu nữ lại hơi lãnh khốc, nhưng không phải là loại hình giống như băng sơn, nhưng loại hình tượng này giống như có bất cứ chuyện gì, bất cứ người nào cũng không thể làm ảnh hưởng đến nàng.

Thiếu nữ cũng giống như thiếu niên này, có đầu tóc đen, tóc đen của nàng sáng bóng mềm mại, cho dù tết tóc đuôi ngựa, nhưng cũng nhìn ra được nàng có mái tóc rất xinh đẹp.

Bất đồng với thiếu niên, đồng tử của thiếu nữ không phải màu đen, mà là màu bạc, đây là chuyện tương đối ít thấy, có một loại vẻ đẹp thần bí, phối hợp với ngũ quan tinh xảo của nàng, đúng là không gì có thể sánh được.

Hai người ở cũng một chỗ, làm cho người ta có cảm giác như Kim Đồng Ngọc Nữ, dù là ai cũng cảm thấy hâm mộ.